Chương 165
Sửu Tiểu Áp
06/07/2013
Mà lời của lão nhân gia lại làm cho Tiểu Thiên bị giật
nảy mình, thiếu chút nữa đã nhảy nhỏm từ trên ghế: “Không phải đâu, hoàng tổ
mẫu, ngài muốn cho con chịu chết sao, con đã cắm sừng cho hắn, hắn hận con đến
mức ngày nào cũng mong lôi con ra ngoài để chém đầu, làm sao con còn dám cùng
nam nhân khác sinh con gì chứ, không sợ hắn sẽ bảy gãy cổ con sao.” Tiểu Thiên
hoảng sợ nhìn chằm chằm vào bà.
Má ơi, lão thái thái này tám phần là già nua si ngốc nói đây mà.
“Nha đầu này, nghĩ bậy gì thế!” Thái Hoàng Thái Hậu tức giận vỗ đầu của nàng một cái, “Ai gia lúc nào thì bảo con sinh con cùng nam nhân khác chứ, nếu thực sự con có ý nghĩ đó, không cần chờ hoàng thượng chặt đầu của con Ai gia trực tiếp bẻ gãy cổ của con, con giói quá nhỉ, dám nghĩ đến chuyện sinh con cùng nam nhân khác!”
“Không phải là ngài nói muốn con sinh cháu cho bà ẳm bồng sao.” Xoa xoa đầu bị vỗ đau nhói, Tiểu Thiên rất vô tội mở miệng nói.
Chứng si ngốc do tuổi già của bà quả nhiên rất nghiêm trọng, bà vừa bảo mình sinh một đứa cháu cho bà ôm, quay ngoắt lại uy hiếp mình dám hồng hạnh xuất tường sẽ bẽ gãy cổ của mình.
Ai ~~ làm nữ nhân đã khó khăn, làm nữ nhân của hoàng gia càng khó hơn, còn lại là nữ nhân hoàng gia mà hoàng đế ghét nhất!
Tiểu Thiên ở trong lòng thở dài rất lớn.
“Ai gia bảo con sinh cháu cho ta, đương nhiên là bảo con cùng Tấn nhi sinh, thật không biết trong đầu nha đầu như con nghĩ lộn xộn cái gì, cháu của Si gia làm sao có thể là do người khác chứ?” Nói xong, Thái Hoàng Thái Hậu còn chưa hết tức liếc nàng một cái.
“Cùng. . . . . . cùng hôn quân sinh?” Tiểu Thiên cả kinh há to miệng, gần như có thể dập đầu xuống đất, để cho nàng cùng hôn quân sinh đứa trẻ, còn không bằng trực tiếp gọi nàng đi tìm chết thì dễ dàng hơn nhiều.
Oaaaaaa, khoan đã, khoan đã, bệnh si ngốc do tuổi già của Thái Hoàng Thái Hậu không phải là nghiêm trọng bình thường rồi, đã đạt đến trình độ bất trị, để cho nàng cùng hôn quân sanh con? Nàng đâu phải bị đần độn chứ?
(Ngay chỗ này ta muốn giải thích cho rõ, hai người vẫn chưa yêu nhau nhá, chỉ mới thầm mến nhau, nhưng ai nấy đều có cái tự ái to đùng, nên ko ai nghĩ sẽ thân cận với đối phương nên chị này mới nghĩ quàng xiên =.=!)
Đừng nói nàng chết cũng không nguyện ý, coi như nàng nguyện ý, hôn quân cũng không nguyện ý, từ ban đầu hôn quân đã bảo nàng rằng, đừng mong dùng thân thể bẩn thỉu của nàng leo lên giường của hắn, nói không chừng khi nàng vừa leo lên giường của hắn, đã hôn quân một cước đạp xuống giường rồi, đến lúc đó thật mất mặt nha. Đến lúc đó, cũng không phải là vấn đề gãy tay gãy chân nữa, đó đã là vấn đề uy hiếp đến tính mạng của nàng rồi nha.
Má ơi, lão thái thái này tám phần là già nua si ngốc nói đây mà.
“Nha đầu này, nghĩ bậy gì thế!” Thái Hoàng Thái Hậu tức giận vỗ đầu của nàng một cái, “Ai gia lúc nào thì bảo con sinh con cùng nam nhân khác chứ, nếu thực sự con có ý nghĩ đó, không cần chờ hoàng thượng chặt đầu của con Ai gia trực tiếp bẻ gãy cổ của con, con giói quá nhỉ, dám nghĩ đến chuyện sinh con cùng nam nhân khác!”
“Không phải là ngài nói muốn con sinh cháu cho bà ẳm bồng sao.” Xoa xoa đầu bị vỗ đau nhói, Tiểu Thiên rất vô tội mở miệng nói.
Chứng si ngốc do tuổi già của bà quả nhiên rất nghiêm trọng, bà vừa bảo mình sinh một đứa cháu cho bà ôm, quay ngoắt lại uy hiếp mình dám hồng hạnh xuất tường sẽ bẽ gãy cổ của mình.
Ai ~~ làm nữ nhân đã khó khăn, làm nữ nhân của hoàng gia càng khó hơn, còn lại là nữ nhân hoàng gia mà hoàng đế ghét nhất!
Tiểu Thiên ở trong lòng thở dài rất lớn.
“Ai gia bảo con sinh cháu cho ta, đương nhiên là bảo con cùng Tấn nhi sinh, thật không biết trong đầu nha đầu như con nghĩ lộn xộn cái gì, cháu của Si gia làm sao có thể là do người khác chứ?” Nói xong, Thái Hoàng Thái Hậu còn chưa hết tức liếc nàng một cái.
“Cùng. . . . . . cùng hôn quân sinh?” Tiểu Thiên cả kinh há to miệng, gần như có thể dập đầu xuống đất, để cho nàng cùng hôn quân sinh đứa trẻ, còn không bằng trực tiếp gọi nàng đi tìm chết thì dễ dàng hơn nhiều.
Oaaaaaa, khoan đã, khoan đã, bệnh si ngốc do tuổi già của Thái Hoàng Thái Hậu không phải là nghiêm trọng bình thường rồi, đã đạt đến trình độ bất trị, để cho nàng cùng hôn quân sanh con? Nàng đâu phải bị đần độn chứ?
(Ngay chỗ này ta muốn giải thích cho rõ, hai người vẫn chưa yêu nhau nhá, chỉ mới thầm mến nhau, nhưng ai nấy đều có cái tự ái to đùng, nên ko ai nghĩ sẽ thân cận với đối phương nên chị này mới nghĩ quàng xiên =.=!)
Đừng nói nàng chết cũng không nguyện ý, coi như nàng nguyện ý, hôn quân cũng không nguyện ý, từ ban đầu hôn quân đã bảo nàng rằng, đừng mong dùng thân thể bẩn thỉu của nàng leo lên giường của hắn, nói không chừng khi nàng vừa leo lên giường của hắn, đã hôn quân một cước đạp xuống giường rồi, đến lúc đó thật mất mặt nha. Đến lúc đó, cũng không phải là vấn đề gãy tay gãy chân nữa, đó đã là vấn đề uy hiếp đến tính mạng của nàng rồi nha.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.