Chương 195
Sửu Tiểu Áp
06/07/2013
“A ~~~ Thì ra thật sự là Lý Quận Vương!” Đoạn
Ngự bất thình lình chen vào.
“Ha ha ~~~ đúng, là ta, thì ra là Bạch đại ca, ha ha ~~~” Cười khan mấy tiếng, nàng đơn giản miễn cưỡng từ khóe miệng mình nặn ra một nụ cười. Tự biết chạy không thoát, Tiểu Thiên không thể làm gì khác hơn là làm mặt dày thừa nhận, dù sao hôn quân nếu gọi nàng Lý Tầm Hoan, đoán chừng tạm thời là sẽ không có ý định vạch trần nàng.
Bạch đại ca? Hoàng Phủ Tấn nhíu mày, cái tên này ở đâu chui ra, nữ nhân đáng chết này lại muốn cho hắn lấy cái tên vớ vẩn này đi ra ngoài? Nàng không biết nàng lấy tên Lý Tầm Hoan đó đã đẩy sang cho người khác sao?
“Thì ra là mấy vị công tử biết nhau sao.” Lúc này, Như Mộng đúng lúc chen vào.
“Ừ, biết, biết.” Tiểu Thiên giành ở trước mặt Hoàng Phủ Tấn mở miệng nói: “Vị này là Bạch Thập Nhị, Bạch đại ca, vị này là. . . . . .” Nàng chỉ vào Hoàng Phủ Tấn bên cạnh Đoạn Ngự, lại gần, hiện tại mới phát hiện nam nhân bên cạnh hôn quân này đơn giản không giống nam nhân bình thường, mới vừa bị hôn quân làm sợ choáng váng nên không chú ý, NND, quả nhiên là vật họp theo loài, cùng ở chung một chỗ với hôn quân, đều không giống nam nhân bình thường.
Oaaaa, loại nam nhân này không làm trai bao thì quả thật là đáng tiếc nha.
Thấy trong mắt Tiểu Thiên có tia sáng lấp lánh , còn có vẻ mặt hận không ăn được Đoạn Ngự , trong mắt Hoàng Phủ Tấn dâng lên một cơn tức giận.
Mà Đoạn Ngự, bị bộ dáng hận không đem được hắn một ngụm nuốt xuống này của Tiểu Thiên làm cho giật mình, này. . . . . . Hoàng hậu nương nương này tại sao lại dùng loại ánh mắt đó nhìn hắn, chẳng lẽ nàng không biết tính tình nóng nảy của hoàng đế trượng phu đứng ở bên cạnh sao? Nàng nhìn thì nhìn, cũng đừng nên lộ ra loại vẻ mặt này nhìn hắn nha, đây không phải là kéo hắn xuống nước sao?
“Ơ. . . . . . Tại hạ là Đoạn Ngự.” Liếc mắt nhìn Hoàng Phủ Tấn bên cạnh, Đoạn Ngự nuốt một ngụm nước bọt, tự giới thiệu mình.
“Đoạn. . . . . . Đoàn Dự?” Tiểu Thiên bị cái tên Đoạn Ngự này hấp dẫn, đã sớm quên mất mình bây giờ ở trong hoàn cảnh gì, nàng lúc này có chút hăng hái nhìn chăm chú vào trên mặt Đoạn Ngự, đẩy Hoàng Phủ Tấn ngăn ở trước mặt ra, khiến cho hắn lại một lần nữa tức tối đen mặt.
“Ngươi tên là Đoàn Dự?” Tiểu Thiên ngoài miệng mang theo nụ cười háo sắc càng khiến cho Đoạn Ngự càng nhìn da đầu càng tê dại, lại liếc Hoàng Phủ Tấn bên cạnh một lần nữa , xong rồi, xong rồi, có người muốn nổi điên.
“Ha ha ~~~ đúng, là ta, thì ra là Bạch đại ca, ha ha ~~~” Cười khan mấy tiếng, nàng đơn giản miễn cưỡng từ khóe miệng mình nặn ra một nụ cười. Tự biết chạy không thoát, Tiểu Thiên không thể làm gì khác hơn là làm mặt dày thừa nhận, dù sao hôn quân nếu gọi nàng Lý Tầm Hoan, đoán chừng tạm thời là sẽ không có ý định vạch trần nàng.
Bạch đại ca? Hoàng Phủ Tấn nhíu mày, cái tên này ở đâu chui ra, nữ nhân đáng chết này lại muốn cho hắn lấy cái tên vớ vẩn này đi ra ngoài? Nàng không biết nàng lấy tên Lý Tầm Hoan đó đã đẩy sang cho người khác sao?
“Thì ra là mấy vị công tử biết nhau sao.” Lúc này, Như Mộng đúng lúc chen vào.
“Ừ, biết, biết.” Tiểu Thiên giành ở trước mặt Hoàng Phủ Tấn mở miệng nói: “Vị này là Bạch Thập Nhị, Bạch đại ca, vị này là. . . . . .” Nàng chỉ vào Hoàng Phủ Tấn bên cạnh Đoạn Ngự, lại gần, hiện tại mới phát hiện nam nhân bên cạnh hôn quân này đơn giản không giống nam nhân bình thường, mới vừa bị hôn quân làm sợ choáng váng nên không chú ý, NND, quả nhiên là vật họp theo loài, cùng ở chung một chỗ với hôn quân, đều không giống nam nhân bình thường.
Oaaaa, loại nam nhân này không làm trai bao thì quả thật là đáng tiếc nha.
Thấy trong mắt Tiểu Thiên có tia sáng lấp lánh , còn có vẻ mặt hận không ăn được Đoạn Ngự , trong mắt Hoàng Phủ Tấn dâng lên một cơn tức giận.
Mà Đoạn Ngự, bị bộ dáng hận không đem được hắn một ngụm nuốt xuống này của Tiểu Thiên làm cho giật mình, này. . . . . . Hoàng hậu nương nương này tại sao lại dùng loại ánh mắt đó nhìn hắn, chẳng lẽ nàng không biết tính tình nóng nảy của hoàng đế trượng phu đứng ở bên cạnh sao? Nàng nhìn thì nhìn, cũng đừng nên lộ ra loại vẻ mặt này nhìn hắn nha, đây không phải là kéo hắn xuống nước sao?
“Ơ. . . . . . Tại hạ là Đoạn Ngự.” Liếc mắt nhìn Hoàng Phủ Tấn bên cạnh, Đoạn Ngự nuốt một ngụm nước bọt, tự giới thiệu mình.
“Đoạn. . . . . . Đoàn Dự?” Tiểu Thiên bị cái tên Đoạn Ngự này hấp dẫn, đã sớm quên mất mình bây giờ ở trong hoàn cảnh gì, nàng lúc này có chút hăng hái nhìn chăm chú vào trên mặt Đoạn Ngự, đẩy Hoàng Phủ Tấn ngăn ở trước mặt ra, khiến cho hắn lại một lần nữa tức tối đen mặt.
“Ngươi tên là Đoàn Dự?” Tiểu Thiên ngoài miệng mang theo nụ cười háo sắc càng khiến cho Đoạn Ngự càng nhìn da đầu càng tê dại, lại liếc Hoàng Phủ Tấn bên cạnh một lần nữa , xong rồi, xong rồi, có người muốn nổi điên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.