Chương 230
Sửu Tiểu Áp
06/07/2013
“Cái đó…, Ngươi có cần thiết phải rống to như vậy
không?” Nàng gãi gãi đầu, vẻ mặt hận không thể đi tìm )
chết, hôn quân này khi còn bé bà vú tuyệt đối là Big Mac, cho hắn uống nhiều sữa, mới có thể để cho thanh âm của hắn có lực xuyên thấu như vậy.
“Trẫm không nuôi nổi ngươi sao?” Thanh âm Hoàng Phủ Tấn vẫn không hề giảm lại chút nào, nữ nhân này lại dám không ăn cơm. Nhớ tới bộ dạng nàng đau bụng bị hành hạ đến chết, cơn tức giận của hắn lại tới, lửa giận thay thế vẻ khẩn trương cùng lo lắng lúc trước, hắn lúc này chỉ hận không đem đầu nữ nhân chết bầm này chẻ đôi ra, xem thử bên trong đầu nàng là đang chứa cái gì.
TMD, hôn quân này lại quát nàng. Nàng có trêu chọc hắn sao?
Cũng không phải là nàng gọi hắn tới nha, giả trang làm người tốt được một lúc, giờ thì lai hiện nguyên hình rồi.
Ai bảo hắn tới, nàng cũng không có xin hắn a.
Được rồi, được rồi. Nàng thừa nhận, ngay tại thời điểm hôn quân xuất hiện, nàng thật cao hứng, rất cảm động, nhưng hôn quân này sao lại không thể kiên trì đây.
Hắn không thể làm người tốt tới cùng sao?
Tiểu Thiên trong lòng khó chịu gay gắt, làm người khó khăn, làm nữ nhân càng khó hơn, làm nữ nhân gả cho hôn quân tính tình so với Trương Phi còn nóng nảy hơn, lại còn không biết cuộc sống của mình dưới mắt hắn còn được bao lâu thì lại càng khó khăn hơn.
Ai, ai, ai, làm người xui xẻo giống nàng như vậy, cũng coi là một loại trải nghiệm cuộc sống của người xui xẻo đi.
“Nuôi……Nuôi được rất tốt, nhất định nuôi được rất tốt, lượng cơm ta ăn không lớn lắm, nhất định là nuôi được rất tốt” Nhìn lửa giận trên mặt Hoàng Phủ Tấn đủ lớn để đem nàng đốt trụi, Tiểu Thiên lập tức thức thời gật gật đầu.
Nhìn Tiểu Thiên bộ dáng thành thành thật thật, khẩu khí Hoàng Phủ Tấn liền trở nên mềm nhũn, tận lực khắc chế tâm tình của mình, hắn nhẹ giọng hỏi: “Tại sao không ăn cơm?”
“Hửm?” Tiểu Thiên ngẩng đầu nhìn Hoàng Phủ Tấn, nàng không hề nghĩ qua Hoàng Phủ Tấn sẽ hỏi như thế, trong lúc nhất thời không biết trả lời như thế nào.
Tại sao nàng không ăn cơm? Cái này phải nên nói như thế nào mới đúng? Bởi vì nàng bị hôn quân làm cho không có tâm tình? Còn là bị lời nói của hôn quân đâm cho bị thương?
Ta khinh! Nếu là nói những lời như vậy, không chừng còn làm cho hôn quân hiểu lầm nàng là yêu thầm hắn lâu rồi, nói không chừng còn không biết cái đuôi rồng còn vểnh lên tới đâu. Càng thêm không làm được chính là, hôn quân này nói không chừng còn vụng trộm cười nhạo nàng “Cóc mà đòi ăn thịt thiên nga” đó.
chết, hôn quân này khi còn bé bà vú tuyệt đối là Big Mac, cho hắn uống nhiều sữa, mới có thể để cho thanh âm của hắn có lực xuyên thấu như vậy.
“Trẫm không nuôi nổi ngươi sao?” Thanh âm Hoàng Phủ Tấn vẫn không hề giảm lại chút nào, nữ nhân này lại dám không ăn cơm. Nhớ tới bộ dạng nàng đau bụng bị hành hạ đến chết, cơn tức giận của hắn lại tới, lửa giận thay thế vẻ khẩn trương cùng lo lắng lúc trước, hắn lúc này chỉ hận không đem đầu nữ nhân chết bầm này chẻ đôi ra, xem thử bên trong đầu nàng là đang chứa cái gì.
TMD, hôn quân này lại quát nàng. Nàng có trêu chọc hắn sao?
Cũng không phải là nàng gọi hắn tới nha, giả trang làm người tốt được một lúc, giờ thì lai hiện nguyên hình rồi.
Ai bảo hắn tới, nàng cũng không có xin hắn a.
Được rồi, được rồi. Nàng thừa nhận, ngay tại thời điểm hôn quân xuất hiện, nàng thật cao hứng, rất cảm động, nhưng hôn quân này sao lại không thể kiên trì đây.
Hắn không thể làm người tốt tới cùng sao?
Tiểu Thiên trong lòng khó chịu gay gắt, làm người khó khăn, làm nữ nhân càng khó hơn, làm nữ nhân gả cho hôn quân tính tình so với Trương Phi còn nóng nảy hơn, lại còn không biết cuộc sống của mình dưới mắt hắn còn được bao lâu thì lại càng khó khăn hơn.
Ai, ai, ai, làm người xui xẻo giống nàng như vậy, cũng coi là một loại trải nghiệm cuộc sống của người xui xẻo đi.
“Nuôi……Nuôi được rất tốt, nhất định nuôi được rất tốt, lượng cơm ta ăn không lớn lắm, nhất định là nuôi được rất tốt” Nhìn lửa giận trên mặt Hoàng Phủ Tấn đủ lớn để đem nàng đốt trụi, Tiểu Thiên lập tức thức thời gật gật đầu.
Nhìn Tiểu Thiên bộ dáng thành thành thật thật, khẩu khí Hoàng Phủ Tấn liền trở nên mềm nhũn, tận lực khắc chế tâm tình của mình, hắn nhẹ giọng hỏi: “Tại sao không ăn cơm?”
“Hửm?” Tiểu Thiên ngẩng đầu nhìn Hoàng Phủ Tấn, nàng không hề nghĩ qua Hoàng Phủ Tấn sẽ hỏi như thế, trong lúc nhất thời không biết trả lời như thế nào.
Tại sao nàng không ăn cơm? Cái này phải nên nói như thế nào mới đúng? Bởi vì nàng bị hôn quân làm cho không có tâm tình? Còn là bị lời nói của hôn quân đâm cho bị thương?
Ta khinh! Nếu là nói những lời như vậy, không chừng còn làm cho hôn quân hiểu lầm nàng là yêu thầm hắn lâu rồi, nói không chừng còn không biết cái đuôi rồng còn vểnh lên tới đâu. Càng thêm không làm được chính là, hôn quân này nói không chừng còn vụng trộm cười nhạo nàng “Cóc mà đòi ăn thịt thiên nga” đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.