Chương 436
Sửu Tiểu Áp
06/07/2013
Vân Tiêu cung ——
"Tấn, gần đây Đoạn Ngự sao vẫn không có vào cung vậy?" Tiểu Thiên nằm ở bên cạnh Hoàng Phủ Tấn, đột nhiên nghĩ đến trong khoảng thời gian này Đoạn Ngự không vào cung , nghe nói hắn trước kia động một chút là tìm đến hoàng đế nha.
Hiện tại nàng muốn gặp hắn, mà hắn lại một thời gian thật dài chưa vào cung. Ngày đó sau khi hồi cung, nàng không biết Như Mộng bị xử trí thế nào, lúc ấy nàng vẫn bận chiếu cố Hoàng Phủ Tấn ngược lại quên mất Như Mộng .
Mấy ngày trước nghe Lam Hữu báo cáo với Tấn việc phân xử những người đó thì mới nhớ tới chuyện về Như Mộng.
Đoạn Ngự ngày đó bỏ lại mọi người, đem Như Mộng bị té xỉu ôm đi, đây là xảy ra chuyện gì?
Thật ra thì vấn đề nàng quan tâm nhất là Như Mộng tại sao muốn hạ sát thủ đối với Tấn, nhưng nàng thấy được áy náy trong mắt Như Mộng chợt lóe rồi biến mất.
Càng làm cho nàng nghi ngờ chính là, tại sao Đoạn Ngự lại đem Như Mộng ôm đi, hơn nữa mấy ngày nay nghe nói cũng không có vào cung? Điều này không khỏi để cho nàng nổi lên nghi ngờ, chẳng lẽ bọn họ đã quen biết trước?
Nhưng thời điểm ở Mộng Yên các, Đoạn Ngự tựa hồ rất xa lạ đối với Như Mộng a.
Ai ~~~ Không nghĩ ra!
Rất nhiều chuyện của Như Mộng nàng không nghĩ ra, có lẽ là nàng trời sanh tò mò, có lẽ là lòng thương hại từ một nữ nhân đối với một nữ nhân khác, nhất là mỹ nữ giống như Như Mộng như vậy, Tiểu Thiên đối với Như Mộng đặc biệt quan tâm.
Mà câu hỏi nàng mới vừa hỏi làm Hoàng Phủ Tấn nằm ở bên người nàng nghiêng đầu đến xem hướng nàng, vẻ mặt không vui, đưa tay lên kéo nàng lại trong ngực của mình, mở miệng nói: "Thiên Thiên, ở trước mặt ta nhắc tới nam nhân khác, sẽ làm ta ghen !"
Những lời này làm cho Tiểu Thiên bật cười, "Đúng vậy, đúng vậy, ăn nhiều dấm một chút để cho thân thể khỏe mạnh a. Chàng muốn ăn bao nhiêu cũng có thể a." Tiểu Thiên cười đến mặt rực rỡ, gần đây mới phát hiện người nầy là càng lúc càng không đứng đắn.
"Vậy ta ăn xong dấm, sẽ ăn nàng!" Vừa nói, hắn lật người đem Tiểu Thiên đặt ở phía dưới, cúi người, mắt giảo hoạt nhìn nàng.
"Ai nha, chàngđừng không đứng đắn nha, ta đã nói với chàng rồi!" Tiểu Thiên bất mãn nhìn chằm chằm Hoàng Phủ Tấn, ban đầu nói hắn là ngựa đực, hắn còn cùng nàng dựng râu trợn mắt. Trong khoảng thời gian này, không biết đã bị hắn ăn bao nhiêu lần a?
"Tấn, gần đây Đoạn Ngự sao vẫn không có vào cung vậy?" Tiểu Thiên nằm ở bên cạnh Hoàng Phủ Tấn, đột nhiên nghĩ đến trong khoảng thời gian này Đoạn Ngự không vào cung , nghe nói hắn trước kia động một chút là tìm đến hoàng đế nha.
Hiện tại nàng muốn gặp hắn, mà hắn lại một thời gian thật dài chưa vào cung. Ngày đó sau khi hồi cung, nàng không biết Như Mộng bị xử trí thế nào, lúc ấy nàng vẫn bận chiếu cố Hoàng Phủ Tấn ngược lại quên mất Như Mộng .
Mấy ngày trước nghe Lam Hữu báo cáo với Tấn việc phân xử những người đó thì mới nhớ tới chuyện về Như Mộng.
Đoạn Ngự ngày đó bỏ lại mọi người, đem Như Mộng bị té xỉu ôm đi, đây là xảy ra chuyện gì?
Thật ra thì vấn đề nàng quan tâm nhất là Như Mộng tại sao muốn hạ sát thủ đối với Tấn, nhưng nàng thấy được áy náy trong mắt Như Mộng chợt lóe rồi biến mất.
Càng làm cho nàng nghi ngờ chính là, tại sao Đoạn Ngự lại đem Như Mộng ôm đi, hơn nữa mấy ngày nay nghe nói cũng không có vào cung? Điều này không khỏi để cho nàng nổi lên nghi ngờ, chẳng lẽ bọn họ đã quen biết trước?
Nhưng thời điểm ở Mộng Yên các, Đoạn Ngự tựa hồ rất xa lạ đối với Như Mộng a.
Ai ~~~ Không nghĩ ra!
Rất nhiều chuyện của Như Mộng nàng không nghĩ ra, có lẽ là nàng trời sanh tò mò, có lẽ là lòng thương hại từ một nữ nhân đối với một nữ nhân khác, nhất là mỹ nữ giống như Như Mộng như vậy, Tiểu Thiên đối với Như Mộng đặc biệt quan tâm.
Mà câu hỏi nàng mới vừa hỏi làm Hoàng Phủ Tấn nằm ở bên người nàng nghiêng đầu đến xem hướng nàng, vẻ mặt không vui, đưa tay lên kéo nàng lại trong ngực của mình, mở miệng nói: "Thiên Thiên, ở trước mặt ta nhắc tới nam nhân khác, sẽ làm ta ghen !"
Những lời này làm cho Tiểu Thiên bật cười, "Đúng vậy, đúng vậy, ăn nhiều dấm một chút để cho thân thể khỏe mạnh a. Chàng muốn ăn bao nhiêu cũng có thể a." Tiểu Thiên cười đến mặt rực rỡ, gần đây mới phát hiện người nầy là càng lúc càng không đứng đắn.
"Vậy ta ăn xong dấm, sẽ ăn nàng!" Vừa nói, hắn lật người đem Tiểu Thiên đặt ở phía dưới, cúi người, mắt giảo hoạt nhìn nàng.
"Ai nha, chàngđừng không đứng đắn nha, ta đã nói với chàng rồi!" Tiểu Thiên bất mãn nhìn chằm chằm Hoàng Phủ Tấn, ban đầu nói hắn là ngựa đực, hắn còn cùng nàng dựng râu trợn mắt. Trong khoảng thời gian này, không biết đã bị hắn ăn bao nhiêu lần a?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.