Chương 66
Sửu Tiểu Áp
06/07/2013
Chỉ thấy khoé miệng Tiểu Thiên khẽ câu lên, ngọc
thủ (tay ngọc) đặt trên cánh tay Hoàng Phủ Tấn, cười duyên nói: “Hoàng Thượng,
muội muội này của ta chính là chúng ta kinh thành đệ nhất mĩ nhân đó.”
Hoàng Phủ Tấn đương nhiên biết Tiểu Thiên có ý tứ gì. Vốn muốn tuỳ tiện nói một vài câu rồi nhanh chóng kéo nàng hồi cung gặp Hoàng tổ mẫu, nhưng nữ nhân này thực gian xảo .
Vốn định mở miệng, lại bị Niếp Tiểu San giành trước một bước.
Nàng nghe Tiểu Thiên giới thiệu như vậy về mình, sớm đã rất cao hứng, tuy rằng vị trí hoàng hậu sớm đã bị xú nha đầu Niếp Tiểu Thiên này chiếm mất, không sao quý phi hay cái gì đó cũng không được, chỉ cần có thể giành được sự củng ái của Hoàng Thượng, cho dù không phải chính thất thì sao chứ, đại nương không phải cũng là chính thất sao, nhưng cha xem cũng chỉ là liếc mắt một cái.
Nghĩ như vậy , nàng liền tiếp lời Tiểu Thiên mở miệng nói: “Tỷ tỷ thực đã khích lệ muội muội rồi, muội muội nào có được tốt như tỷ tỷ nói vậy đâu, chính là đôi xinh đẹp cũng khiến cho người ta thật phiền não, hôm nay khi muội muội hồi gia, liền có hai nam nhân vi muội muội mà đánh nhau , thật sự không biết nên làm thế nào cho phải.” Nói xong, Niếp Tiểu San còn ra vẻ bất đắc dĩ địa lắc lắc đầu, nhưng đôi mắt vẫn không quên hướng Hoàng Phủ Tấn nhìn trộm, như là muốn nhìn thấy điểm gì từ trên khuôn mặt của hắn, chỉ tiếc là Hoàng Thượng đại nhân của chúng ta một chút cũng không có phản ứng, mà một bên Hoàng hậu nương nương vẻ mặt lại càng thêm đắc ý.
Thật sự là một nữ nhân vừa hung ác lại vừa ngốc nghếch! Tiểu Thiên ở trong lòng âm thầm bỏ thêm một câu, lập tức khóe miệng giương lên, ra vẻ một bộ sùng bái, hai tay đặt ở ngực, mở miệng nói: “Wase (sao) ~~~ Có hai nam nhân vì muội muội mà đánh nhau.”
“Đúng vậy.” Niếp Tiểu San đắc ý trừng mắt nhìn, khóe miệng mang theo một bộ khinh miệt nhìn bộ dáng của Tiểu Thiên, căn bản nhìn không ra bộ dáng sùng bái này của Tiểu Thiên có bao nhiêu phần là giả.
Quả nhiên là một nữ nhân vừa hung ác lại vừa ngu ngốc! Hoàng Phủ Tấn nhìn Niếp Tiểu San liếc mắt một cái, cũng nhịn không được ở trong lòng bỏ thêm câu. Niếp Vân Hạc này tại sao sinh nữ nhân nào cũng làm cho người khác chán ghét như vậy, nghĩ vậy, hắn lại nhìn Tiểu Thiên liếc mắt một cái, mày hơi hơi nhướng lên cao cao.
“Vậy hai vị ca ca của ngươi có đánh nhau đánh đến xương cốt gãy hết hay không?” khi nghe Tiểu Thiên đột nhiên toát ra những lời này, bộ dáng của nàng vừa vô tội lại vừa như thể đang học hỏi, thật khiến cho người ta không nhịn được cười.
Những lời này của nàng làm cho Niếp Vân Hạc cùng Niếp Tiểu San đều hơi hơi sửng sốt, mà Hoàng Phủ Tấn lại bởi vì những lời này của nàng mà thiếu chút nữa cười ra tiếng, hắn che miệng, ho nhẹ vài tiếng, Niếp Tiểu Thiên này miệng thối thật đúng là không buông tha một ai.
Hoàng Phủ Tấn đương nhiên biết Tiểu Thiên có ý tứ gì. Vốn muốn tuỳ tiện nói một vài câu rồi nhanh chóng kéo nàng hồi cung gặp Hoàng tổ mẫu, nhưng nữ nhân này thực gian xảo .
Vốn định mở miệng, lại bị Niếp Tiểu San giành trước một bước.
Nàng nghe Tiểu Thiên giới thiệu như vậy về mình, sớm đã rất cao hứng, tuy rằng vị trí hoàng hậu sớm đã bị xú nha đầu Niếp Tiểu Thiên này chiếm mất, không sao quý phi hay cái gì đó cũng không được, chỉ cần có thể giành được sự củng ái của Hoàng Thượng, cho dù không phải chính thất thì sao chứ, đại nương không phải cũng là chính thất sao, nhưng cha xem cũng chỉ là liếc mắt một cái.
Nghĩ như vậy , nàng liền tiếp lời Tiểu Thiên mở miệng nói: “Tỷ tỷ thực đã khích lệ muội muội rồi, muội muội nào có được tốt như tỷ tỷ nói vậy đâu, chính là đôi xinh đẹp cũng khiến cho người ta thật phiền não, hôm nay khi muội muội hồi gia, liền có hai nam nhân vi muội muội mà đánh nhau , thật sự không biết nên làm thế nào cho phải.” Nói xong, Niếp Tiểu San còn ra vẻ bất đắc dĩ địa lắc lắc đầu, nhưng đôi mắt vẫn không quên hướng Hoàng Phủ Tấn nhìn trộm, như là muốn nhìn thấy điểm gì từ trên khuôn mặt của hắn, chỉ tiếc là Hoàng Thượng đại nhân của chúng ta một chút cũng không có phản ứng, mà một bên Hoàng hậu nương nương vẻ mặt lại càng thêm đắc ý.
Thật sự là một nữ nhân vừa hung ác lại vừa ngốc nghếch! Tiểu Thiên ở trong lòng âm thầm bỏ thêm một câu, lập tức khóe miệng giương lên, ra vẻ một bộ sùng bái, hai tay đặt ở ngực, mở miệng nói: “Wase (sao) ~~~ Có hai nam nhân vì muội muội mà đánh nhau.”
“Đúng vậy.” Niếp Tiểu San đắc ý trừng mắt nhìn, khóe miệng mang theo một bộ khinh miệt nhìn bộ dáng của Tiểu Thiên, căn bản nhìn không ra bộ dáng sùng bái này của Tiểu Thiên có bao nhiêu phần là giả.
Quả nhiên là một nữ nhân vừa hung ác lại vừa ngu ngốc! Hoàng Phủ Tấn nhìn Niếp Tiểu San liếc mắt một cái, cũng nhịn không được ở trong lòng bỏ thêm câu. Niếp Vân Hạc này tại sao sinh nữ nhân nào cũng làm cho người khác chán ghét như vậy, nghĩ vậy, hắn lại nhìn Tiểu Thiên liếc mắt một cái, mày hơi hơi nhướng lên cao cao.
“Vậy hai vị ca ca của ngươi có đánh nhau đánh đến xương cốt gãy hết hay không?” khi nghe Tiểu Thiên đột nhiên toát ra những lời này, bộ dáng của nàng vừa vô tội lại vừa như thể đang học hỏi, thật khiến cho người ta không nhịn được cười.
Những lời này của nàng làm cho Niếp Vân Hạc cùng Niếp Tiểu San đều hơi hơi sửng sốt, mà Hoàng Phủ Tấn lại bởi vì những lời này của nàng mà thiếu chút nữa cười ra tiếng, hắn che miệng, ho nhẹ vài tiếng, Niếp Tiểu Thiên này miệng thối thật đúng là không buông tha một ai.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.