Chương 72
Sửu Tiểu Áp
06/07/2013
“Hoàng tổ mẫu nói chuyện với ngươi, ngươi điếc a!”
Hoàng Phủ Tấn hét lên.
“Không phải ngài vừa mới ở cửa nói với ta để cho ta hảo hảo ngốc đi đừng có nói nhiều không phải sao?” Tiểu Thiên nháy nháy mắt với dáng vẻ vô tội, trong mắt hiện lên vẻ đắc ý vẻ làm cho Hoàng Phủ Tấn lại một lần nữa tức khí giận đen mặt không nói được gì.
“Niếp Tiểu Thiên, ngươi. . . . . .”
“555~~~” Tiểu Thiên nhìn Hoàng Phủ Tấn phát hỏa trước mắt, nàng liền khóc, nói khóc nước mắt tự nhiên liền chảy ra, nàng có đôi khi đều hoài nghi chính mình có phải là con rắn cái ở Đông hải đầu thai mà thành hay không, tuyến lệ tại sao muốn khóc là nước mắt chảy ra ngay, không làm diễn viên thật đáng tiếc.
“Thiên Thiên, làm sao vậy? Nói cho grandma , nói vì sao khóc, nói đi?” Thái Hoàng Thái Hậu thấyTiểu Thiên đột nhiên khóc lên, vội không ngừng trấn an nàng, trong mắt mang theo vài phần trìu mến.
“555~~~grandma, Hoàng Thượng trái phải không nói, rõ ràng chính mình không cho Thiên Thiên nói chuyện, hiện tại tại đây lại hung hăng lớn tiếng với Thiên Thiên, ô oa ~~~” nói xong, ôm cổ Thái Hoàng Thái Hậu, khóc thật sự là thương tâm, trong lòng sớm đã vui đến nở hoa rồi. Bởi vì nàng vừa thấy Hoàng Phủ Tấn tức giận đến sắc mặt trắng xanh, từ nội tâm nàng liền phát ra cám giác sảng khoái.
“Thiên Thiên, ngoan, đừng khóc.” Thái Hoàng Thái Hậu nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng nàng, trong mắt lộ vẻ đau lòng, mà Tiểu Thiên lại thừa dịp Thái Hoàng Thái Hậu không thể nhìn thấy mặt mình, đối với Hoàng Phủ Tấn làm N cái mặt quỷ đắc ý.
Càng làm như vậy, Hoàng Phủ Tấn lại càng tức giận, thật muốn tiến tới đem nàng, nữ nhân hoàng tổ mẫu ôm trong lồng ngực, bắt được đem trực tiếp ném ra khỏi Thanh Âm cung.
“Niếp Tiểu Thiên!”
“555~~~” nàng hiện tại cái gì cũng không cần làm, chỉ cần khóc thì tốt rồi, khi tất yếu lại cần đến đôi vai nhỏ bé run rẩy, bảo đảm làm cho lão thái thái đau lòng mà đi trách cứ tên hôn quân kia! Ha ha ~~~ quả nhiên ——
Lão thái thái mở miệng : “Tấn nhi!”
Thái Hoàng Thái Hậu trong mắt mang theo vẻ trách cứ.
“Hoàng tổ mẫu, ngài không được bị nàng lừa!” Hoàng Phủ Tấn cắn răng, rống lớn !
“Tấn nhi, ngươi sao lại thế này a, ngươi xem Thiên Thiên khóc nhiều như vậy, như vậy làm sao giả vờ được?” Thái Hoàng Thái Hậu bất mãn trách cứ nói.
“Nàng. . . . . .” Hoàng Phủ Tấn cánh tay chỉ vào Tiểu Thiên, cắn chặt hàm răng, thấy Tiểu Thiên lập tức thành thật cúi đầu.
Không phải giả vờ khóc nha, mà là khóc thưc đó! Cúi đầu, Tiểu Thiên ở trong lòng đắc ý bỏ thêm một câu.
“Không phải giả vờ khóc!” Miệng tươi cười, đầu nàng trên vai Thái Hoàng Thái Hậu ngẩng lên, Tiểu Thiên biểu tình lại trở nên vô tội , nhìn về hướng Hoàng Phủ Tấn trong mắt lại mang theo vài phần khiêu khích, như là đang nói: Như thế nào? Có bản lĩnh ngươi đem nãi nãi,bà nội người cấp tấu một chút a.
Càng là như vậy, Hoàng Phủ Tấn lại càng tức giận, hiện tại nữ nhân này có Hoàng tổ mẫu làm chỗ dựa, hắn thật không biết khi nào thì mới có thể chặt được cái đầu của nàng.
(QH: Chỉ sợ anh không nỡ thôi ^^)
“Không phải ngài vừa mới ở cửa nói với ta để cho ta hảo hảo ngốc đi đừng có nói nhiều không phải sao?” Tiểu Thiên nháy nháy mắt với dáng vẻ vô tội, trong mắt hiện lên vẻ đắc ý vẻ làm cho Hoàng Phủ Tấn lại một lần nữa tức khí giận đen mặt không nói được gì.
“Niếp Tiểu Thiên, ngươi. . . . . .”
“555~~~” Tiểu Thiên nhìn Hoàng Phủ Tấn phát hỏa trước mắt, nàng liền khóc, nói khóc nước mắt tự nhiên liền chảy ra, nàng có đôi khi đều hoài nghi chính mình có phải là con rắn cái ở Đông hải đầu thai mà thành hay không, tuyến lệ tại sao muốn khóc là nước mắt chảy ra ngay, không làm diễn viên thật đáng tiếc.
“Thiên Thiên, làm sao vậy? Nói cho grandma , nói vì sao khóc, nói đi?” Thái Hoàng Thái Hậu thấyTiểu Thiên đột nhiên khóc lên, vội không ngừng trấn an nàng, trong mắt mang theo vài phần trìu mến.
“555~~~grandma, Hoàng Thượng trái phải không nói, rõ ràng chính mình không cho Thiên Thiên nói chuyện, hiện tại tại đây lại hung hăng lớn tiếng với Thiên Thiên, ô oa ~~~” nói xong, ôm cổ Thái Hoàng Thái Hậu, khóc thật sự là thương tâm, trong lòng sớm đã vui đến nở hoa rồi. Bởi vì nàng vừa thấy Hoàng Phủ Tấn tức giận đến sắc mặt trắng xanh, từ nội tâm nàng liền phát ra cám giác sảng khoái.
“Thiên Thiên, ngoan, đừng khóc.” Thái Hoàng Thái Hậu nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng nàng, trong mắt lộ vẻ đau lòng, mà Tiểu Thiên lại thừa dịp Thái Hoàng Thái Hậu không thể nhìn thấy mặt mình, đối với Hoàng Phủ Tấn làm N cái mặt quỷ đắc ý.
Càng làm như vậy, Hoàng Phủ Tấn lại càng tức giận, thật muốn tiến tới đem nàng, nữ nhân hoàng tổ mẫu ôm trong lồng ngực, bắt được đem trực tiếp ném ra khỏi Thanh Âm cung.
“Niếp Tiểu Thiên!”
“555~~~” nàng hiện tại cái gì cũng không cần làm, chỉ cần khóc thì tốt rồi, khi tất yếu lại cần đến đôi vai nhỏ bé run rẩy, bảo đảm làm cho lão thái thái đau lòng mà đi trách cứ tên hôn quân kia! Ha ha ~~~ quả nhiên ——
Lão thái thái mở miệng : “Tấn nhi!”
Thái Hoàng Thái Hậu trong mắt mang theo vẻ trách cứ.
“Hoàng tổ mẫu, ngài không được bị nàng lừa!” Hoàng Phủ Tấn cắn răng, rống lớn !
“Tấn nhi, ngươi sao lại thế này a, ngươi xem Thiên Thiên khóc nhiều như vậy, như vậy làm sao giả vờ được?” Thái Hoàng Thái Hậu bất mãn trách cứ nói.
“Nàng. . . . . .” Hoàng Phủ Tấn cánh tay chỉ vào Tiểu Thiên, cắn chặt hàm răng, thấy Tiểu Thiên lập tức thành thật cúi đầu.
Không phải giả vờ khóc nha, mà là khóc thưc đó! Cúi đầu, Tiểu Thiên ở trong lòng đắc ý bỏ thêm một câu.
“Không phải giả vờ khóc!” Miệng tươi cười, đầu nàng trên vai Thái Hoàng Thái Hậu ngẩng lên, Tiểu Thiên biểu tình lại trở nên vô tội , nhìn về hướng Hoàng Phủ Tấn trong mắt lại mang theo vài phần khiêu khích, như là đang nói: Như thế nào? Có bản lĩnh ngươi đem nãi nãi,bà nội người cấp tấu một chút a.
Càng là như vậy, Hoàng Phủ Tấn lại càng tức giận, hiện tại nữ nhân này có Hoàng tổ mẫu làm chỗ dựa, hắn thật không biết khi nào thì mới có thể chặt được cái đầu của nàng.
(QH: Chỉ sợ anh không nỡ thôi ^^)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.