Chương 80
Sửu Tiểu Áp
06/07/2013
Mới vừa đi có vài bước, liền đụng ngay phải Đoá
nhi.
“Uy, Đoá nhi, Đoá nhi.” Nàng hưóng Đoá nhi đang đứng cách đó không xa phất tay.
Đoá nhi theo thanh âm của Tiểu Thiên mà tìm tới, nhìn thấy Tiểu Thiên, miệng nàng khẽ run rồi vội vàng chạy tới bên cạnh.
“Tiểu thư, người tại sao lại ở đây a, người không phải đã cùng Hoàng Thượng hồi cung rồi sao?” Đoá nhi vẻ mặt khờ dại nhìn Tiểu Thiên, hốt hoảng che miệng lại, “Tiểu thư, người không phải lại trốn Hoàng Thượng ra khỏi cung đó chứ?”
“Ừm.” Tiểu Thiên gật đầu.
“Sao? Xong rồi, tiểu thư, người mau trở về đi thôi, bằng không Hoàng Thượng biết, ngài ấy nhất định sẽ không tha cho ngưòi!” Trong mắt Đoá nhi hiện rõ sự sợ hãi.
Nhìn đi, nhìn đi, hôn quân kia đã doạ một tiểu cô nương thành ra cái gì này.
“Ai nha, ngươi sợ cáí gì chứ, ta đúng là trốn hôn quân ra ngoài cung, nhưng thực ra mọi chuyện cũng sẽ không nghiêm trọng như vậy.” Tiểu Thiên miễn cưỡng nhìn Đoá nhi liếc mắt một cái, tiếp tục nói: “Ngươi yên tâm, tiểu thư nhà ngươi hiện tại đã có Hoàng tổ mẫu ở bên cạnh, nhất định hôn quân kia sẽ không dám lấy đầu ta.”
Nghe Tiểu Thiên nói như vậy, Đoá nhi thoáng nhẹ nhàng thở ra, “Tiểu thư, người không có lừa nô tỳ chứ?”
“Đương nhiên , bằng không sau khi hôn quân kai mang ta trở về cung, ta còn có thể bình yên vô sự xuất hiện ở đây sao?”
“Đúng là như vậy nga.” Đoá nhi thả lỏng ngưòi, gật đầu.
“Đúng rồi, ngươi tại sao lại ở trên đường a?”
“Phu nhân kêu nô tỳ ra ngoài mua một chút điểm tâm cho người.”
“Lão già kia cùng nhị nương không có khi dễ nương của ta đấy chứ?”
“Không có đâu, tiểu thư, từ sau khi Hoàng Thượng buông câu nói kia, lão gia cùng nhị phu nhân cũng không dám đối phu nhân không tốt thế nào.”
“Ừm, vậy là tốt rồi.” Tiểu Thiên gật gật đầu, vẫn là lời nói của hôn quân kia có uy lực hơn, thì ra làm hoàng thượng cũng thật là tốt, khó trách người nhiều như vậy mỗi ngày nghĩ muốn tạo phản, soán ngôi, thật đúng là đủ mê người.
Cứ như vậy nghĩ, đột nhiên phía trước một trận xôn xao, liền hấp dẫn tầm mắt của Tiểu Thiên.
“Nhanh lên, nhanh lên, Như Mộng cô nương mới tới của Tầm Hoan lâu, hôm nay là lần đầu tiên ra mắt mọi người, chúng ta mau đi xem một chút đi.”
Ở bên trái Tiểu Thiên, vang lên một thanh âm như vậy, khẩn cấp lại mang theo vài phần kinh hỉ.
Tầm Hoan lâu”Phiêu kĩ” !
“Tầm Hoan lâu?” khóe miệng Tiểu Thiên khẽ nhếch lên thành một độ cung xinh đẹp, cái tên vừa nghe chắc chắn là tên một thanh lâu, trước kia mỗi khi nàng muốn đến làng chơi xem xem ở đó như thế nào thì liền bị lão mẹ quản lí gay gắt, hiện tại không phải là một cơ hội rất tốt sao?
Như Mộng? Vừa nghe đã biết là tên của mĩ nhân, trong TV tất cả hoa khôi chẳng phải đều là nhất đẳng mỹ nữ sao. Oa ha ha ~~~
“Uy, Đoá nhi, Đoá nhi.” Nàng hưóng Đoá nhi đang đứng cách đó không xa phất tay.
Đoá nhi theo thanh âm của Tiểu Thiên mà tìm tới, nhìn thấy Tiểu Thiên, miệng nàng khẽ run rồi vội vàng chạy tới bên cạnh.
“Tiểu thư, người tại sao lại ở đây a, người không phải đã cùng Hoàng Thượng hồi cung rồi sao?” Đoá nhi vẻ mặt khờ dại nhìn Tiểu Thiên, hốt hoảng che miệng lại, “Tiểu thư, người không phải lại trốn Hoàng Thượng ra khỏi cung đó chứ?”
“Ừm.” Tiểu Thiên gật đầu.
“Sao? Xong rồi, tiểu thư, người mau trở về đi thôi, bằng không Hoàng Thượng biết, ngài ấy nhất định sẽ không tha cho ngưòi!” Trong mắt Đoá nhi hiện rõ sự sợ hãi.
Nhìn đi, nhìn đi, hôn quân kia đã doạ một tiểu cô nương thành ra cái gì này.
“Ai nha, ngươi sợ cáí gì chứ, ta đúng là trốn hôn quân ra ngoài cung, nhưng thực ra mọi chuyện cũng sẽ không nghiêm trọng như vậy.” Tiểu Thiên miễn cưỡng nhìn Đoá nhi liếc mắt một cái, tiếp tục nói: “Ngươi yên tâm, tiểu thư nhà ngươi hiện tại đã có Hoàng tổ mẫu ở bên cạnh, nhất định hôn quân kia sẽ không dám lấy đầu ta.”
Nghe Tiểu Thiên nói như vậy, Đoá nhi thoáng nhẹ nhàng thở ra, “Tiểu thư, người không có lừa nô tỳ chứ?”
“Đương nhiên , bằng không sau khi hôn quân kai mang ta trở về cung, ta còn có thể bình yên vô sự xuất hiện ở đây sao?”
“Đúng là như vậy nga.” Đoá nhi thả lỏng ngưòi, gật đầu.
“Đúng rồi, ngươi tại sao lại ở trên đường a?”
“Phu nhân kêu nô tỳ ra ngoài mua một chút điểm tâm cho người.”
“Lão già kia cùng nhị nương không có khi dễ nương của ta đấy chứ?”
“Không có đâu, tiểu thư, từ sau khi Hoàng Thượng buông câu nói kia, lão gia cùng nhị phu nhân cũng không dám đối phu nhân không tốt thế nào.”
“Ừm, vậy là tốt rồi.” Tiểu Thiên gật gật đầu, vẫn là lời nói của hôn quân kia có uy lực hơn, thì ra làm hoàng thượng cũng thật là tốt, khó trách người nhiều như vậy mỗi ngày nghĩ muốn tạo phản, soán ngôi, thật đúng là đủ mê người.
Cứ như vậy nghĩ, đột nhiên phía trước một trận xôn xao, liền hấp dẫn tầm mắt của Tiểu Thiên.
“Nhanh lên, nhanh lên, Như Mộng cô nương mới tới của Tầm Hoan lâu, hôm nay là lần đầu tiên ra mắt mọi người, chúng ta mau đi xem một chút đi.”
Ở bên trái Tiểu Thiên, vang lên một thanh âm như vậy, khẩn cấp lại mang theo vài phần kinh hỉ.
Tầm Hoan lâu”Phiêu kĩ” !
“Tầm Hoan lâu?” khóe miệng Tiểu Thiên khẽ nhếch lên thành một độ cung xinh đẹp, cái tên vừa nghe chắc chắn là tên một thanh lâu, trước kia mỗi khi nàng muốn đến làng chơi xem xem ở đó như thế nào thì liền bị lão mẹ quản lí gay gắt, hiện tại không phải là một cơ hội rất tốt sao?
Như Mộng? Vừa nghe đã biết là tên của mĩ nhân, trong TV tất cả hoa khôi chẳng phải đều là nhất đẳng mỹ nữ sao. Oa ha ha ~~~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.