Hậu Cung Chúng Ta Thiếu Tuấn Nam
Quyển 2 - Chương 5: 7 LẦN LANG, LÀ NGƯƠI?
Lãn Ly Hôn
02/08/2013
Trở lại tro phòng, Quân Phi Vũ tinh tế
nghĩ, tro thư ngày cử binh là 3 ngày sau, thật ko ngờ, này Ngô Chính
thực sự cam mạo tội lớn của dân tộc, mưu đồ bí mật phản loạn, hại nước
hại dân nếu như lúc này lại từ địa phương khác điều binh, tập kết binh
lực chạy tới Thanh Châu, chí ít cũng phải 4 ngày, căn bản ko kịp điều
binh tới ứng cứu.
Mẫu hoàng đem cái năng thủ sơn dụ này ném cho nàng xử lý, đơn giản là muốn thử năng lực nàng làm cách nào để đem cái chiến sự này phá tan, hiện tại, nàng nên như thế nào giải quyết cái vấn đề khó khăn này đây?
Quân Phi Vũ ở bên tro phòng đi tới đi lui, rước lấy Quân Phi Long kháng nghị- Mẹ, ngươi đừng đi tới đi lui được chưa? Bình tĩnh, phải bình tĩnh!
Quân Phi Vũ đại trừng mắt- Tiểu tử thối, ngủ ko được thì giúp ta nghĩ chủ ý gì đi. Ngươi bình thường hết sức mưu ma chước quỷ, hội này nghĩ như thế nào cũng ko ra được 1 chút hử?
Quân Phi Long tức giận bĩu môi- Ai nói ta nghĩ ko ra, ai kêu ngươi ko tới hỏi ta!
Quân Phi Vũ lập tức cười mắt loan loan, lập tức lấy lòng- Bảo bối ngoan, có cái chủ ý gì tốt, nói mau cho mẹ nghe 1 chút.
_ Ta nếu là nghĩ ra được ý kiến hay, thì ta có lợi gì?
Nhìn nhi tử kia ánh mắt gian tà linh lợi bộ dáng, Quân Phi Vũ liền khí ko thể ko bùng phát, 2 tay như điện, tro nháy mắt nhéo kia tiểu lỗ tai- Ngươi tiểu tử thúi này, cũng dám cùng lão nương ngươi cò kè mặc cả, có phải muốn bị đánh đòn ko? Hả?
_ Đau quá a!
Quân Phi Long cũng ko thèm để ý bây giờ là nửa đêm, há mồm thét như quỷ kêu lên, sợ đến Quân Phi Vũ 1 phen che hắn cái miệng nhỏ nhắn, buông ra lỗ tai của hắn, lại là 1 bạo lật- Nửa đêm như quỷ kêu, ngươi muốn chết a!
Quân Phi Long đáng thương nhìn nàng, 1 đôi mắt to đen nhánh ko quá 1 giây liền doanh đầy lệ, ở thu được tro mắt Quân Phi Vũ, lại đang viền mắt vòng vo mấy vòng, lúc này mới như trân châu như nhau tuột xuống.
Quân Phi Vũ biết rõ hắn chỉ là đóng kịch, nhưng nhìn đến hắn cắn cái miệng nhỏ nhắn khóc ko ra tiếng đáng thương bộ dạng, lại nhịn ko được mềm lòng, đuổi ôm chặt hắn, nhẹ giọng dỗ- Được rồi, được rồi, là mẹ ko đúng, ngoan, ko khóc a!
Lập tức lại than 1 tiếng, vô tình hay cố ý nói- Long nhi, ngươi nói là muốn mẹ mang ngươi đi ra, đây ko phải là tự tìm tội thụ sao? Vậy đi, ko cần ngươi giúp nữa, ta cả ngày cũng ko cần tốn tâm tư cùng ngươi, dỗ ngươi nữa, lần sau nếu lại muốn đi đâu, ngươi nhưng ko cho phép theo mẹ nữa.
Quân Phi Long lập tức đầu hàng- Mẹ, kỳ thực ta nghĩ đến 1 hảo phương pháp, chúng ta có thể cùng Long Đằng quốc mượn binh.
_ Mượn binh?- Quân Phi Vũ sửng sốt 1 chút, lập tức gật đầu- Chủ ý này cũng ko phải sai, thế nhưng ta lúc này cũng ko thân nhiều lắm, chúng ta phải nghĩ biện pháp thuyết phục bọn họ, nhưng ko dễ dàng nha.
Quân Phi Long giảo hoạt hỏi- Nếu có người chịu giúp thì sao?
Quân Phi Vũ 2 tròng mắt nhíu lại- Ai? Ai có thể giúp hả?
Quân Phi Long cố ý thừa nước đục thả câu- Tạm thời ko thể nói cho ngươi biết, chỉ cần mẹ đáp ứng Long nhi 1 điều kiện, chuyện này, Long nhi cam đoan giúp mẹ giải quyết.
Quân Phi Vũ mặc dù biết nhi tử có chút năng lực, nhưng này dù sao cũng là chuyện lớn, vạn nhất làm hỏng, liên lụy đã có thể quảng, đến lúc đó chiến tranh bạo phát, nàng cho dù chết, cũng ko đủ lấy tạ tội a!
_ Long nhi, việc này nhưng khai ko được vui đùa, ngươi có nắm chắc ko?
Nghe được nàng cẩn thận ngữ khí, Quân Phi Long khuôn mặt nhỏ nhắn cũng nghiêm chỉnh lại- Phân nửa nắm chặt, ta phải hỏi nhân gia mới biết được.
_ Hảo, vậy ngươi nói 1 chút điều kiện!
_ Là điều kiện của người nọ thôi, chính là sau khi chuyện thành công, hắn muốn trở thành thiếp thân cận vệ của mẹ.
Quân Phi Vũ mang theo nghi hoặc nhìn hắn- Chỉ đơn giản như vậy?
Quân Phi Long làm như có thật gật đầu- Chỉ đơn giản như vậy!
Quân Phi Vũ cũng ko kéo dài- Hảo! Việc này liền do ngươi đi liên hệ! Bất quá, ta muốn gặp qua người nọ hãy tính.
_ Này ko có vấn đề, hắn ngụ ở sát vách chúng ta!
Nhìn Quân Phi Long khuôn mặt nhỏ nhắn thượng kia nụ cười giả tạo, Quân Phi Vũ đột nhiên tâm sinh bất an, con ngươi lộ hung quang, thấp giọng cảnh cáo 1 câu- Quân Phi Long, ngươi nếu là dám tính toán lão nương ngươi, ngươi liền cẩn thận 1 chút!
Quân Phi Long rụt 1 chút cổ- Mẹ, Long nhi có gan lớn như trời, cũng ko dám tính toán lão nhân gia ngài a!
_ Ko dám là được rồi!
Quân Phi Long cẩn thận từng li từng tí hỏi- Kia, mẹ, có muốn hay ko hiện tại kêu người nọ qua đây trông thấy? Người nọ thế nhưng mỗi ngày đều chờ ngài triệu hoán gọi hắn tới!
Quân Phi Vũ gật gật đầu- Gọi hắn đi!
Quân Phi Long liền thân cũng ko khởi, ở trên vách tường nhẹ gõ 3 cái, lại đập hạ 2 cái, liền cười đối Quân Phi Vũ nói- Mẹ yêu, đi mở cửa đi!
Quân Phi Vũ phủ thêm áo khoác, tóc xỏa phủ vai, tùy ý dùng dải lụa nhẹ buộc lại, mới vừa đi tới cạnh cửa, liền nghe được nhẹ nhàng tiếng đập cửa khởi.
Đồng dạng là trước tam hậu 2, Quân Phi Vũ lập tức mở cửa.
Khi thấy người nam nhân ngoài cửa đứng kia, Quân Phi Vũ 2 tròng mắt tro nháy mắt trừng lớn, kinh hô lên tiếng- 7 lần lang, là ngươi?
Nghe được Quân Phi Vũ xưng hô, Long Dạ Tinh khuôn mặt tuấn tú tức khắc đỏ- Công chúa, bản vương có thể hay ko đi vào trước lại nói?
_ Vào đi!
Quân Phi Vũ nhìn hắn rất tùy ý tìm trương ghế ngồi xuống, tuyệt ko câu nệ, nàng cũng cảm giác dễ dàng 1 điểm, nếu như là hắn, kia hướng Thương Ngô mượn binh đảo là thật dễ dàng.
_ 7 lần lang, ngươi thực sự là giúp bản cung?- Quân Phi Vũ vẫn còn có chút ko dám tin tưởng.
Long Dạ Tinh tà phượng con ngươi, khóe môi câu dẫn ra tà tà cười, vẻ mặt khốc khốc nói- Vũ nhi, ngươi có thể hay ko đừng gọi ta 7 lần lang? Bản vương nổi danh có họ, Long Dạ Tinh, ngươi muốn hô ta Dạ Tinh, hoặc Dạ, cũng có thể, chính là đừng nữa kêu ta 7 lần lang, như ngươi gọi vậy, ta sẽ rất dễ bị hiểu sai!
Quân Phi Vũ nguyên bản chính là muốn pha trò hắn, nàng nhưng quên ko được chuyện khi đó bị hắn tính toán, nhưng hắn giọng điệu này, ngược lại giống như là muốn đùa giỡn nàng, đổi lại bình thường, đã sớm tống hắn ra cửa.
Nhưng mà lại hiện tại lại muốn cầu hắn, nàng đành phải cắn răng nha, cười tươi như hoa nói- Nếu Dạ nói như thế, vậy ta cũng chỉ hảo tòng mệnh.
Long Dạ Tinh bị nàng 1 tiếng này Dạ, cấp kêu được xương cốt đều nhanh tô, nghe bên người nhàn nhạt thơm ngát, cũng nữa ko nén được đối với nàng tương tư, trường tay nhấc lên, liền đem nàng ổn ôm vào tro lòng.
Quân Phi Vũ vừa mới quằn quại, liền nghe được bên tai truyền đến cảnh cáo của hắn thanh- Ngươi nghĩ còn có muốn mượn binh hay ko? Nếu ko muốn, ta lập tức buông ra ngươi!
_ 7 lần lang, ngươi ngược lại thật sự là quá nóng nảy!
Quân Phi Vũ ngước mắt nhìn hắn, người này, trường hé ra câu hồn mặt hoa đào, coi như là hô 1 lần ngưu lang đi, nếu tính toán lại nàng cũng ko mất mát gì! (Khinh bỉ mỗ Vũ, mỗi lần lấy này đảm đương phao mỹ nam đều là mượn cớ!)
Nghĩ như thế, tươi cười nhưng thật ra xán lạn mấy phần, nhìn ở tro mắt Long Dạ Tinh, như hoa quỳnh nở rộ xinh đẹp, làm tim hắn như ngừng đập.
Hắn liền ko hề nghĩ ngợi, cúi đầu liền chăm chú hôn môi của nàng, giống như đói mút, dường như cũng ko an phận bắt đầu ở eo của nàng thượng du đi lên, dần dần leo lên ngực của nàng.
Vừa mới chạm được kia đoàn rất tròn, kia lòng bàn tay mỹ hảo cảm giác, hắn còn chưa kịp thể hội, liền bị Quân Phi Vũ bắt được tay hắn, dùng sức đẩy hắn ra, cười duyên nói- Long Dạ Tinh, việc này còn chưa có thành, ngươi đã nghĩ ăn? Thiên hạ nào có chuyện dễ dàng như vậy?
Long Dạ Tinh tròng mắt nhìn về phía nàng, vẫn đang nổi lên 1 tầng mê say- Vũ nhi, ngươi dù sao cũng phải trước cho ta 1 điểm lợi chứ? Nếu ko, ta nào biết ngươi có thể hay ko sau này lại nuốt lời?
Quân Phi Vũ thân thủ khoác lên trên vai của hắn, môi hiện lên 1 tia trêu tức- Long Dạ Tinh, ngươi cùng Long nhi nói chính là làm thiếp thân cận vệ của ta, cũng ko phải là phu thị của ta.
Long Dạ Tinh kéo xuống tay nàng, nắm ở tro lòng bàn tay, dùng sức nắm chặt, liền 1 lần nữa ôm lấy nàng- Vũ nhi, ngươi còn ko biết sao? Phụ hoàng đã hướng nữ hoàng bệ hạ cầu hôn, mà nữ hoàng bệ hạ cũng ân chuẩn, đời chúng ta cho tới chết, là nhất định buộc cùng 1 chỗ.
Quân Phi Vũ nụ cười lập tức cứng lại- Long Dạ Tinh, ngươi nói là sự thật? (Tội nghiệp Vũ tỉ hết bị con trai bán lại bị mẫu thân bán! Tỉ cũng thật là có giá!- Milk)
_ Đương nhiên!- Long Dạ Tinh từ tro ngực lấy ra 1 phong thư- Nè, đây là nữ hoàng bệ hạ thác ta mang cho ngươi tín thư.
Quân Phi Vũ tiếp nhận vừa nhìn, quả nhiên có đắp ấn Phượng Hoàng quốc ngọc tỷ, mở ra vừa nhìn, đúng là nét chữ mẫu hoàng tự tay viết, nội dung tro đó, cũng cùng Dạ Vô Tinh nói nhất trí.
àng dở khóc dở cười, lần này, nàng lại bị mẫu hoàng bán đi!
_ Hiện tại ngươi tin chưa?- Long Dạ Tinh nhìn nàng ngốc ngơ ngác bộ dáng, lo lắng nàng ko tiếp thụ được, lại bồi thêm 1 câu- Ta thiên lý xa xôi chạy tới Phượng Hoàng quốc cầu thân, cầu được nữ hoàng bệ hạ ân chuẩn, Vũ nhi, thành ý của ta ngươi hẳn là cảm giác được, ngươi sẽ ko cãi lời thánh ý chứ?
Quân Phi Vũ hướng hắn cười gượng 2 tiếng- Sẽ ko!
_ Sẽ ko là được rồi!
Nhìn thấy hắn khuôn mặt tuấn tú tùng xuống, Quân Phi Vũ ở tro lòng phỉ báng hắn, hiện tại cần ngươi, ta đương nhiên sẽ ko làm khó ngươi, hừ hừ, chờ sau khi chuyện thành công, ta sẽ với ngươi đòi lại này công đạo.
_ Vũ nhi, ngươi làm sao vậy? Có phải hay ko ko thoải mái? Thế nào nghiến răng nghiến lợi?- Long Dạ Tinh vẻ mặt vô tội hỏi.
Quân Phi Vũ trừng hắn liếc mắt 1 cái, cảnh cáo nói- Long Dạ Tinh, ngươi đừng tưởng rằng được mẫu hoàng ân chuẩn có thể muốn làm gì thì làm, ngươi nếu ko nghe lời của ta, ta như nhau sẽ cùng mẫu hoàng nói bỏ ngươi!
Long Dạ Tinh cười tà- Vũ nhi, ngươi đừng lo lắng, ta đây ko phải là cùng Long nhi nói, chỉ là trước làm thiếp thân cận vệ của ngươi, chờ sau khi chuyện thành công, ngươi lại luận công ban thưởng ta là được rồi. Ta tin, Vũ nhi là công chính liêm minh.
Này nịnh hót là chụp được thùng thùng vang.
Quân Phi Vũ liếc hắn 1 cái, chính kinh nói- Nếu như ngươi xử lý thật tốt chuyện lần này, ta đương nhiên sẽ luận công ban thưởng, ngươi nghĩ muốn cái gì, ta cũng sẽ tận lực thỏa mãn của ngươi.
Nói thật, cùng Long Đằng quốc liên minh, đối Phượng Hoàng quốc tuyệt đối là có lợi ko có hại.
Thương Ngô quốc là của Trầm Hương, tự ko cần phải nói, bằng là nàng nắm tro tay, nếu lại cùng Long Đằng liên minh quốc tế cộng lại, tứ đại cường quốc, thì đã khống chế được 3/4, chỉ còn lại có dã tâm bừng bừng Thiên Tiệm quốc, muốn muốn thu thập bọn họ, tựa như thủ vật tro túi bình thường đơn giản.
Huống chi, Long Dạ Tinh bộ dạng cũng là tuấn cực kỳ xinh đẹp, người lại thông minh, dù cho chỉ là nhân tài, nàng cũng muốn đem hắn lãm bên người, huống chi, hắn là vương gia ko làm, tự nguyện tới cửa làm phu thị nàng, hắn phần này tâm ý, nàng vẫn là hiểu được.
Bất quá, còn phải trước giải quyết phiền toái trước mắt lại nói.
Mẫu hoàng đem cái năng thủ sơn dụ này ném cho nàng xử lý, đơn giản là muốn thử năng lực nàng làm cách nào để đem cái chiến sự này phá tan, hiện tại, nàng nên như thế nào giải quyết cái vấn đề khó khăn này đây?
Quân Phi Vũ ở bên tro phòng đi tới đi lui, rước lấy Quân Phi Long kháng nghị- Mẹ, ngươi đừng đi tới đi lui được chưa? Bình tĩnh, phải bình tĩnh!
Quân Phi Vũ đại trừng mắt- Tiểu tử thối, ngủ ko được thì giúp ta nghĩ chủ ý gì đi. Ngươi bình thường hết sức mưu ma chước quỷ, hội này nghĩ như thế nào cũng ko ra được 1 chút hử?
Quân Phi Long tức giận bĩu môi- Ai nói ta nghĩ ko ra, ai kêu ngươi ko tới hỏi ta!
Quân Phi Vũ lập tức cười mắt loan loan, lập tức lấy lòng- Bảo bối ngoan, có cái chủ ý gì tốt, nói mau cho mẹ nghe 1 chút.
_ Ta nếu là nghĩ ra được ý kiến hay, thì ta có lợi gì?
Nhìn nhi tử kia ánh mắt gian tà linh lợi bộ dáng, Quân Phi Vũ liền khí ko thể ko bùng phát, 2 tay như điện, tro nháy mắt nhéo kia tiểu lỗ tai- Ngươi tiểu tử thúi này, cũng dám cùng lão nương ngươi cò kè mặc cả, có phải muốn bị đánh đòn ko? Hả?
_ Đau quá a!
Quân Phi Long cũng ko thèm để ý bây giờ là nửa đêm, há mồm thét như quỷ kêu lên, sợ đến Quân Phi Vũ 1 phen che hắn cái miệng nhỏ nhắn, buông ra lỗ tai của hắn, lại là 1 bạo lật- Nửa đêm như quỷ kêu, ngươi muốn chết a!
Quân Phi Long đáng thương nhìn nàng, 1 đôi mắt to đen nhánh ko quá 1 giây liền doanh đầy lệ, ở thu được tro mắt Quân Phi Vũ, lại đang viền mắt vòng vo mấy vòng, lúc này mới như trân châu như nhau tuột xuống.
Quân Phi Vũ biết rõ hắn chỉ là đóng kịch, nhưng nhìn đến hắn cắn cái miệng nhỏ nhắn khóc ko ra tiếng đáng thương bộ dạng, lại nhịn ko được mềm lòng, đuổi ôm chặt hắn, nhẹ giọng dỗ- Được rồi, được rồi, là mẹ ko đúng, ngoan, ko khóc a!
Lập tức lại than 1 tiếng, vô tình hay cố ý nói- Long nhi, ngươi nói là muốn mẹ mang ngươi đi ra, đây ko phải là tự tìm tội thụ sao? Vậy đi, ko cần ngươi giúp nữa, ta cả ngày cũng ko cần tốn tâm tư cùng ngươi, dỗ ngươi nữa, lần sau nếu lại muốn đi đâu, ngươi nhưng ko cho phép theo mẹ nữa.
Quân Phi Long lập tức đầu hàng- Mẹ, kỳ thực ta nghĩ đến 1 hảo phương pháp, chúng ta có thể cùng Long Đằng quốc mượn binh.
_ Mượn binh?- Quân Phi Vũ sửng sốt 1 chút, lập tức gật đầu- Chủ ý này cũng ko phải sai, thế nhưng ta lúc này cũng ko thân nhiều lắm, chúng ta phải nghĩ biện pháp thuyết phục bọn họ, nhưng ko dễ dàng nha.
Quân Phi Long giảo hoạt hỏi- Nếu có người chịu giúp thì sao?
Quân Phi Vũ 2 tròng mắt nhíu lại- Ai? Ai có thể giúp hả?
Quân Phi Long cố ý thừa nước đục thả câu- Tạm thời ko thể nói cho ngươi biết, chỉ cần mẹ đáp ứng Long nhi 1 điều kiện, chuyện này, Long nhi cam đoan giúp mẹ giải quyết.
Quân Phi Vũ mặc dù biết nhi tử có chút năng lực, nhưng này dù sao cũng là chuyện lớn, vạn nhất làm hỏng, liên lụy đã có thể quảng, đến lúc đó chiến tranh bạo phát, nàng cho dù chết, cũng ko đủ lấy tạ tội a!
_ Long nhi, việc này nhưng khai ko được vui đùa, ngươi có nắm chắc ko?
Nghe được nàng cẩn thận ngữ khí, Quân Phi Long khuôn mặt nhỏ nhắn cũng nghiêm chỉnh lại- Phân nửa nắm chặt, ta phải hỏi nhân gia mới biết được.
_ Hảo, vậy ngươi nói 1 chút điều kiện!
_ Là điều kiện của người nọ thôi, chính là sau khi chuyện thành công, hắn muốn trở thành thiếp thân cận vệ của mẹ.
Quân Phi Vũ mang theo nghi hoặc nhìn hắn- Chỉ đơn giản như vậy?
Quân Phi Long làm như có thật gật đầu- Chỉ đơn giản như vậy!
Quân Phi Vũ cũng ko kéo dài- Hảo! Việc này liền do ngươi đi liên hệ! Bất quá, ta muốn gặp qua người nọ hãy tính.
_ Này ko có vấn đề, hắn ngụ ở sát vách chúng ta!
Nhìn Quân Phi Long khuôn mặt nhỏ nhắn thượng kia nụ cười giả tạo, Quân Phi Vũ đột nhiên tâm sinh bất an, con ngươi lộ hung quang, thấp giọng cảnh cáo 1 câu- Quân Phi Long, ngươi nếu là dám tính toán lão nương ngươi, ngươi liền cẩn thận 1 chút!
Quân Phi Long rụt 1 chút cổ- Mẹ, Long nhi có gan lớn như trời, cũng ko dám tính toán lão nhân gia ngài a!
_ Ko dám là được rồi!
Quân Phi Long cẩn thận từng li từng tí hỏi- Kia, mẹ, có muốn hay ko hiện tại kêu người nọ qua đây trông thấy? Người nọ thế nhưng mỗi ngày đều chờ ngài triệu hoán gọi hắn tới!
Quân Phi Vũ gật gật đầu- Gọi hắn đi!
Quân Phi Long liền thân cũng ko khởi, ở trên vách tường nhẹ gõ 3 cái, lại đập hạ 2 cái, liền cười đối Quân Phi Vũ nói- Mẹ yêu, đi mở cửa đi!
Quân Phi Vũ phủ thêm áo khoác, tóc xỏa phủ vai, tùy ý dùng dải lụa nhẹ buộc lại, mới vừa đi tới cạnh cửa, liền nghe được nhẹ nhàng tiếng đập cửa khởi.
Đồng dạng là trước tam hậu 2, Quân Phi Vũ lập tức mở cửa.
Khi thấy người nam nhân ngoài cửa đứng kia, Quân Phi Vũ 2 tròng mắt tro nháy mắt trừng lớn, kinh hô lên tiếng- 7 lần lang, là ngươi?
Nghe được Quân Phi Vũ xưng hô, Long Dạ Tinh khuôn mặt tuấn tú tức khắc đỏ- Công chúa, bản vương có thể hay ko đi vào trước lại nói?
_ Vào đi!
Quân Phi Vũ nhìn hắn rất tùy ý tìm trương ghế ngồi xuống, tuyệt ko câu nệ, nàng cũng cảm giác dễ dàng 1 điểm, nếu như là hắn, kia hướng Thương Ngô mượn binh đảo là thật dễ dàng.
_ 7 lần lang, ngươi thực sự là giúp bản cung?- Quân Phi Vũ vẫn còn có chút ko dám tin tưởng.
Long Dạ Tinh tà phượng con ngươi, khóe môi câu dẫn ra tà tà cười, vẻ mặt khốc khốc nói- Vũ nhi, ngươi có thể hay ko đừng gọi ta 7 lần lang? Bản vương nổi danh có họ, Long Dạ Tinh, ngươi muốn hô ta Dạ Tinh, hoặc Dạ, cũng có thể, chính là đừng nữa kêu ta 7 lần lang, như ngươi gọi vậy, ta sẽ rất dễ bị hiểu sai!
Quân Phi Vũ nguyên bản chính là muốn pha trò hắn, nàng nhưng quên ko được chuyện khi đó bị hắn tính toán, nhưng hắn giọng điệu này, ngược lại giống như là muốn đùa giỡn nàng, đổi lại bình thường, đã sớm tống hắn ra cửa.
Nhưng mà lại hiện tại lại muốn cầu hắn, nàng đành phải cắn răng nha, cười tươi như hoa nói- Nếu Dạ nói như thế, vậy ta cũng chỉ hảo tòng mệnh.
Long Dạ Tinh bị nàng 1 tiếng này Dạ, cấp kêu được xương cốt đều nhanh tô, nghe bên người nhàn nhạt thơm ngát, cũng nữa ko nén được đối với nàng tương tư, trường tay nhấc lên, liền đem nàng ổn ôm vào tro lòng.
Quân Phi Vũ vừa mới quằn quại, liền nghe được bên tai truyền đến cảnh cáo của hắn thanh- Ngươi nghĩ còn có muốn mượn binh hay ko? Nếu ko muốn, ta lập tức buông ra ngươi!
_ 7 lần lang, ngươi ngược lại thật sự là quá nóng nảy!
Quân Phi Vũ ngước mắt nhìn hắn, người này, trường hé ra câu hồn mặt hoa đào, coi như là hô 1 lần ngưu lang đi, nếu tính toán lại nàng cũng ko mất mát gì! (Khinh bỉ mỗ Vũ, mỗi lần lấy này đảm đương phao mỹ nam đều là mượn cớ!)
Nghĩ như thế, tươi cười nhưng thật ra xán lạn mấy phần, nhìn ở tro mắt Long Dạ Tinh, như hoa quỳnh nở rộ xinh đẹp, làm tim hắn như ngừng đập.
Hắn liền ko hề nghĩ ngợi, cúi đầu liền chăm chú hôn môi của nàng, giống như đói mút, dường như cũng ko an phận bắt đầu ở eo của nàng thượng du đi lên, dần dần leo lên ngực của nàng.
Vừa mới chạm được kia đoàn rất tròn, kia lòng bàn tay mỹ hảo cảm giác, hắn còn chưa kịp thể hội, liền bị Quân Phi Vũ bắt được tay hắn, dùng sức đẩy hắn ra, cười duyên nói- Long Dạ Tinh, việc này còn chưa có thành, ngươi đã nghĩ ăn? Thiên hạ nào có chuyện dễ dàng như vậy?
Long Dạ Tinh tròng mắt nhìn về phía nàng, vẫn đang nổi lên 1 tầng mê say- Vũ nhi, ngươi dù sao cũng phải trước cho ta 1 điểm lợi chứ? Nếu ko, ta nào biết ngươi có thể hay ko sau này lại nuốt lời?
Quân Phi Vũ thân thủ khoác lên trên vai của hắn, môi hiện lên 1 tia trêu tức- Long Dạ Tinh, ngươi cùng Long nhi nói chính là làm thiếp thân cận vệ của ta, cũng ko phải là phu thị của ta.
Long Dạ Tinh kéo xuống tay nàng, nắm ở tro lòng bàn tay, dùng sức nắm chặt, liền 1 lần nữa ôm lấy nàng- Vũ nhi, ngươi còn ko biết sao? Phụ hoàng đã hướng nữ hoàng bệ hạ cầu hôn, mà nữ hoàng bệ hạ cũng ân chuẩn, đời chúng ta cho tới chết, là nhất định buộc cùng 1 chỗ.
Quân Phi Vũ nụ cười lập tức cứng lại- Long Dạ Tinh, ngươi nói là sự thật? (Tội nghiệp Vũ tỉ hết bị con trai bán lại bị mẫu thân bán! Tỉ cũng thật là có giá!- Milk)
_ Đương nhiên!- Long Dạ Tinh từ tro ngực lấy ra 1 phong thư- Nè, đây là nữ hoàng bệ hạ thác ta mang cho ngươi tín thư.
Quân Phi Vũ tiếp nhận vừa nhìn, quả nhiên có đắp ấn Phượng Hoàng quốc ngọc tỷ, mở ra vừa nhìn, đúng là nét chữ mẫu hoàng tự tay viết, nội dung tro đó, cũng cùng Dạ Vô Tinh nói nhất trí.
àng dở khóc dở cười, lần này, nàng lại bị mẫu hoàng bán đi!
_ Hiện tại ngươi tin chưa?- Long Dạ Tinh nhìn nàng ngốc ngơ ngác bộ dáng, lo lắng nàng ko tiếp thụ được, lại bồi thêm 1 câu- Ta thiên lý xa xôi chạy tới Phượng Hoàng quốc cầu thân, cầu được nữ hoàng bệ hạ ân chuẩn, Vũ nhi, thành ý của ta ngươi hẳn là cảm giác được, ngươi sẽ ko cãi lời thánh ý chứ?
Quân Phi Vũ hướng hắn cười gượng 2 tiếng- Sẽ ko!
_ Sẽ ko là được rồi!
Nhìn thấy hắn khuôn mặt tuấn tú tùng xuống, Quân Phi Vũ ở tro lòng phỉ báng hắn, hiện tại cần ngươi, ta đương nhiên sẽ ko làm khó ngươi, hừ hừ, chờ sau khi chuyện thành công, ta sẽ với ngươi đòi lại này công đạo.
_ Vũ nhi, ngươi làm sao vậy? Có phải hay ko ko thoải mái? Thế nào nghiến răng nghiến lợi?- Long Dạ Tinh vẻ mặt vô tội hỏi.
Quân Phi Vũ trừng hắn liếc mắt 1 cái, cảnh cáo nói- Long Dạ Tinh, ngươi đừng tưởng rằng được mẫu hoàng ân chuẩn có thể muốn làm gì thì làm, ngươi nếu ko nghe lời của ta, ta như nhau sẽ cùng mẫu hoàng nói bỏ ngươi!
Long Dạ Tinh cười tà- Vũ nhi, ngươi đừng lo lắng, ta đây ko phải là cùng Long nhi nói, chỉ là trước làm thiếp thân cận vệ của ngươi, chờ sau khi chuyện thành công, ngươi lại luận công ban thưởng ta là được rồi. Ta tin, Vũ nhi là công chính liêm minh.
Này nịnh hót là chụp được thùng thùng vang.
Quân Phi Vũ liếc hắn 1 cái, chính kinh nói- Nếu như ngươi xử lý thật tốt chuyện lần này, ta đương nhiên sẽ luận công ban thưởng, ngươi nghĩ muốn cái gì, ta cũng sẽ tận lực thỏa mãn của ngươi.
Nói thật, cùng Long Đằng quốc liên minh, đối Phượng Hoàng quốc tuyệt đối là có lợi ko có hại.
Thương Ngô quốc là của Trầm Hương, tự ko cần phải nói, bằng là nàng nắm tro tay, nếu lại cùng Long Đằng liên minh quốc tế cộng lại, tứ đại cường quốc, thì đã khống chế được 3/4, chỉ còn lại có dã tâm bừng bừng Thiên Tiệm quốc, muốn muốn thu thập bọn họ, tựa như thủ vật tro túi bình thường đơn giản.
Huống chi, Long Dạ Tinh bộ dạng cũng là tuấn cực kỳ xinh đẹp, người lại thông minh, dù cho chỉ là nhân tài, nàng cũng muốn đem hắn lãm bên người, huống chi, hắn là vương gia ko làm, tự nguyện tới cửa làm phu thị nàng, hắn phần này tâm ý, nàng vẫn là hiểu được.
Bất quá, còn phải trước giải quyết phiền toái trước mắt lại nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.