Chương 1
Lý Bích Hằng
18/12/2021
1. Được Phong Làm Thân Vương và dọn ra ở phủ đệ. Hồi ức
--------------------------------------------------------
Vào năm 1661 Hoàng Hậu của Thuận Thiên Đế sinh ra vị đích nữ công chúa đầu tiên cho ông. Vừa mới sinh ra cô được vua cha đánh giá là người có tiếng khóc lớn nhất trong các con tiếng khóc lại rất trong trẻo là một đứa trẻ có phúc khí. Cũng là vị đích tử đầu tiên sau khi ông đăng cơ đến nay có thể kế thừa đại thống ( Ko có giống thời phong kiến nha. Truyện tui viết là đứa nào xuất sắc thì là người kế vị không cần biết đó làm nam hay nữ)
Sau khi cô ra đời ông đích thân đi bái kiến ở phụng tiên điện nói với liệt tổ liệt tông là hoàng đích nữ của mình đã ra đời. Sau đó ông ban lệnh đại xá thiên hạ như cái cách mà ông cho người dân biết ông muốn lập cô làm người kế vị ngai vàng.
Năm cô 3 tuổi cô đã được Mẫu Hậu của mình dẫn đến dưỡng tâm điện để thỉnh an ông sau khi thỉnh an xong thì cả hai ngồi lại nói chuyện với ông. Trong lúc nói chuyện cô luôn nhìn vào bản tấu chương của quan lại đưa cho ông, ông vô tình để ý và hỏi cô.
- Nguyệt Đan con đang nhìn gì vậy.
- Nhi thần đang nhìn cái trên tay phụ hoàng trong đó nó có viết chữ gì vậy ạ. Con chị biết đọc một vài chữ.
- Sao con biết đọc chữ. " Ông nghe cô nói thì bất ngờ những hoàng nhi lớn của ông tận 6 tuổi mới biết được vài chữ nhưng cô chỉ mới 3 tuổi thì đac biết đọc chữ rồi "
- Hôm đó con nghịch ngợm làm một cuốn sách trên bàn rơi xuống rồi con vô tình mở ra đọc thử. Nhi thần không biết trong đó viết những gì nên nhờ Mẫu Hậu chỉ nên con mới Biết được vài chữ.
- Đúng là như vậy thưa hoàng thượng sau ngày hôm đó Nguyệt Đan cũng bắt đầu chịu học chữ, không phải thần thiếp khen con nhưng con rất thông minh chỉ đọc vài lần là nhớ nhưng là do thần thiếp kiến thức hạn hẹp nên chỉ có thể dạy cho con được một vài bài thơ.
- Nguyệt Đan con đã học thuộc bài nào rồi. Có thể đọc cho phụ hoàng nghe có được không.
- Dạ được ạ.
Cô bắt đầu đọc bài Nhân Chi Sơ Tính Bản Thiện cho ông nghe từng chữ đều rất rõ và rành mạch lại còn rất lưu loát không bị vấp chữ nào. Ông rất hài lòng khi cô đọc xong ông đã vui vẻ nói
- Hoàng Nhi của phụ hoàng rất giỏi vậy con có biết nơi mà phụ hoàng nghỉ ngơi tên gọi là gì không nếu biết nghĩa thì nói cho phụ hoàng nghe luôn.
- Dạ Phụ Hoàng. Nơi mà người ở là Dưỡng Tâm Điện. Dưỡng tâm là ngọn nguồn của dưỡng sinh, nếu một người chỉ coi trọng dưỡng thân mà xem nhẹ việc dưỡng tâm thì thân thể sẽ khó đạt được như mong muốn. Đó là bởi vì sinh lý và tâm lý của con người là có liên quan mật thiết với nhau. Tâm lý cũng tức là tinh thần của con người.
- Tốt...hoàng nhi của trẫm rất giỏi. Hoàng hậu, nàng đã nuôi dạy hoàng nhi của trẫm rất tốt. Nào Nguyệt Đan lại đây với phụ hoàng.
Ông giang hai tay của mình ra cho cô chạy lại chỗ ông. Cô liền lập tức chạy lại chỗ của ông để ông ôm vào lòng. Đôi mắt ôn tồn nhìn con nhỏ của mình ông nói.
- Phụ Hoàng cho sư phụ dạy chữ cho con có chịu không. Cho con biết thêm nhiều chữ rồi khi nào rãnh đến đây phụ hoàng dạy con vẽ.
- Dạ chịu ạ. Nhưng người đến thăm con thường xuyên có được không con rất nhớ người.
- Được, Trẫm hứa với con. Sẽ đến thăm con thường xuyên nếu có rãnh thì đến đây chơi với trẫm. Dưỡng Tâm Điện luôn mở cửa cho con ra vào.
Sau ngày hôm đó cô được phụ hoàng của mình thương yêu hơn rất nhiều ông còn liên tục khen cô trước mặt các triều thần. Sau 1 năm học ở Thượng Thư Phòng ông đã đích thân đến đó hỏi xem tình hình học tập của cô và không ngoài mong đợi ông chỉ nghe những tin tích cực mà thôi. Nào là " Tứ công chúa là người đến học sớm nhất trong các công chúa hoàng tử, Học rất nhanh đã thuộc bài, sau khi học xong còn ở lại đọc thêm vài cuốn sách,..." Nói chung là rất nhiều thứ tốt về cô.
Sau 4 năm học ở thượng thư phòng cô đã thông thạo được nhiều thứ tiếng không khỏi làm ông bất ngời trong khi các người con khác của ông còn chưa rành 1 thứ tiếng cô đã thông thạo gần 5 thứ tiếng. Đến năm cô 10 tuổi, ông đã bắt đầu cho cô tham gia chuyên cl nước phê duyệt tấu chương. Năm cô 13 tuổi quân nổi loạn lại nổi lên trong khi các triều thần thì đau đầu suy nghĩ cô đã lập ra một kế hoạch hoàn hảo để chống lại.
Ông tin tưởng làm theo và không ngoài mong đợi. Kế hoạch của cô đã thành công mỹ mãn mà rất ít tốn binh làm cho các triều thần thêm một lần nữa khẳng định đây chính là người thừa kế ngay vàng. Sau ngày hôm đó ông cũng muốn phong cô làm bối lạc nhưng lại sợ hoàng hậu cô đơn một mình nên đã bỏ qua ý định đó.
Năm cô 17 tuổi vào một buổi tối nọ lúc ông vừa thị tẩm xong với một phi tần nọ thì có một thái giám chạy đến.
- Hoàng thượng....hoàng thượng " tên đó ra sức đập tay vào cánh cửa kêu ông, ông bực tức quát ra "
- Không có phép tắc, có chuyện gì mai nói không được hay sau hả.
- Hoàng Thượng Tứ công chúa bị mắc bệnh đậu mùa hoàng hậu nương nương khi nghe tin thì đã ngất đi, hoàng thượng người mau đi xem đi hoàng thượng.
- Nguyệt Đan...nó là đích tử của Trẫm...nó phải kế thừa trẫm tại sao lại là nó Nguyệt Đan. " Ông nói nhỏ trong miệng "
Ông nghe xong như xét đánh ngang tai. Tai sao lại là cô mắc phải căn bệnh này vốn dĩ căn bệnh này khi mắc phải rất khó qua khỏi. Ông lo lắng mặc y phục vào rồi đi đến Thừa Càn sCung. Vào đến nơi thì thấy Hoàng Hậu của mình vừa mới tỉnh lại đã khóc đến độ sắp ngất đi lần nữa. Hoàng hậu nhìn thấy ông lập tức đi lại quỳ xuống cầu xin ông.
- Hoàng thượng...thần thiếp cầu xin người để con của thiếp ở Thừa Càn Cung có được không để thiếp chăm sóc nó.
- Khốn kiếp...Các Ngươi hầu hạ kiểu gì vậy hả. Sao để Công chúa mắc bệnh như thế này. Hoàng Hậu....Hoàng Hậu " nói xong bà đã ngất đi lần nữa "
- Hoàng thượng bớt giận. Là do hôm qua khi công chúa dùng bữa trưa ở Cung điện Phía đông thì có một nô tì bị ho nô tì tưởng người đó bị nhiễm phong hàn cho nên đã kêu thái y đến kiểm nghiệm nhưng nào ngờ lại bị mắc bệnh thủy đậu. Đến tôi nay công chúa có lên cơn sốt cao thì nô tì kêu thái y đến xem thử thì biết công chúa mắc bệnh thủy đậu.
- Gọi tất cả thái y giỏi đến Thừa Càn Cung phải chữa khỏi cho công chúa nếu không trẫm sẽ giết hết tất cả các ngươi. Đưa hoàng hậu đến Dưỡng Tâm Điện nghỉ ngơi.
Những ngày sau đó cô phải vật vã chiến đấu với căn bệnh, ông thì không thượng triều chỉ đứng trước cửa của Thừa Càn Cung chờ đợi. Ngày nào cũng vậy ông và Hoàng Hậu cùng các phi tần điều đứng trước đó chờ cô. Vài hôm khi phát hiện cô mắc bệnh thủy đậu thì có một thái y ra báo với hai người.
- Hoàng thượng không xong rồi bệnh của công chúa ngày một nặng đi thần e là...
- E là cái gì...trẫm không cần biết con của trẫm nhất định phải bình an khanh có nghe rõ không.
- Nhưng mà Hoàng thượng tứ công chúa thở rất yếu thần chỉ sợ mình vô năng " tên thái y đó sợ hãi không nói nên lời "
Đột nhiên bên trong có tiếng một thái y hét lớn lên
- Nhanh lên mau đem dược liệu qua đây tứ công chúa sắp không xong rồi nhanh lên.kk
- Nguyệt Đan....con của trẫm....tránh ra cho trẫm " ông định bước vào bên trong thì bị mọi người ngăn lại "
- Hoàng thượng trong đó rất nguy hiểm đây là bệnh truyền nhiễm người nhất định không được vào. " Một vị phi tần lên tiếng "
- Tránh ra....trẫm nói nàng tránh ra nó là đích tử của trẫm...đứa con mà trẫm yêu thương tránh ra cho trẫm.
- Hoàng Đế. " Thái hậu bước đến ngăn cản ông lại "
Mọi người nhìn thấy bà đều quỳ xuống thỉnh an bao gồm cả ông
- Đứng lên hết đi
- Tạ Thái Hậu.
- Hoàng Đế Thân là Quân chủ lại mất bình tĩnh đến như vậy. Hoàng đế ai gia thấy con mệt đến lú lẫn rồi.
- Đó là Hoàng nhi của con...là đứa xuất sắc nhất lại còn là đích tử....nó là người nhất định phải kế thừa con tại sao lại là nó mắc bệnh mà không phải là người khác
Lời ông nói khiến cả Thái Hậu những phi tần và nô tì ở trong Thừa Càn Cung Cảm thấy bất ngờ không ngờ ông lại tuyên bố trữ quân ngay lúc nguy cấp như thế này.
- Con chọn Nguyệt Đan là trữ quân
- Phải Con chọn. Chọn từ năm nó mới được sinh ra...nó phải kế thừa đại thống của con tại sao lại là nó mắc căn bệnh chết tiệt này.
- Ta hiểu rồi. Nhưng dù có lo lắng như thế nào con nhất định phải thật bình tĩnh. Hoàng tôn của ta phước lớn nhất định sẽ qua khỏi.
Vài ngày sau đó cô cũng qua khỏi căn bệnh này. Đó là một kỳ tích chưa ai mắc phải căn mà không chết nhưng cô lại có thể vượt qua được. Ông đích thân vào thăm cô ngay lúc cô chưa tỉnh lại. Sau khi công tĩnh lại lời nói lập cô làm hoàng đế kế vị của ông nói không còn xuất hiện nữa
Đến năm cô 21 tuổi chính là năm này. Hôm nay sáng sớm trước mặt các đại thần.
- Tứ công chúa Nguyệt Đan nhỏ tuổi nhưng hành sự chín chắn. Thông minh hơn người nay trẫm phong nó làm thân vương phong hiệu là Minh.
- Nhi thần Đa tạ Phụ Hoàng Long Ân " cô quỳ xuống đa ta ông "
- Chúc Mừng Hoàng Thượng chúc Mừng Minh Thân Vương_Triều thần
--------------------------------------------------------
Vào năm 1661 Hoàng Hậu của Thuận Thiên Đế sinh ra vị đích nữ công chúa đầu tiên cho ông. Vừa mới sinh ra cô được vua cha đánh giá là người có tiếng khóc lớn nhất trong các con tiếng khóc lại rất trong trẻo là một đứa trẻ có phúc khí. Cũng là vị đích tử đầu tiên sau khi ông đăng cơ đến nay có thể kế thừa đại thống ( Ko có giống thời phong kiến nha. Truyện tui viết là đứa nào xuất sắc thì là người kế vị không cần biết đó làm nam hay nữ)
Sau khi cô ra đời ông đích thân đi bái kiến ở phụng tiên điện nói với liệt tổ liệt tông là hoàng đích nữ của mình đã ra đời. Sau đó ông ban lệnh đại xá thiên hạ như cái cách mà ông cho người dân biết ông muốn lập cô làm người kế vị ngai vàng.
Năm cô 3 tuổi cô đã được Mẫu Hậu của mình dẫn đến dưỡng tâm điện để thỉnh an ông sau khi thỉnh an xong thì cả hai ngồi lại nói chuyện với ông. Trong lúc nói chuyện cô luôn nhìn vào bản tấu chương của quan lại đưa cho ông, ông vô tình để ý và hỏi cô.
- Nguyệt Đan con đang nhìn gì vậy.
- Nhi thần đang nhìn cái trên tay phụ hoàng trong đó nó có viết chữ gì vậy ạ. Con chị biết đọc một vài chữ.
- Sao con biết đọc chữ. " Ông nghe cô nói thì bất ngờ những hoàng nhi lớn của ông tận 6 tuổi mới biết được vài chữ nhưng cô chỉ mới 3 tuổi thì đac biết đọc chữ rồi "
- Hôm đó con nghịch ngợm làm một cuốn sách trên bàn rơi xuống rồi con vô tình mở ra đọc thử. Nhi thần không biết trong đó viết những gì nên nhờ Mẫu Hậu chỉ nên con mới Biết được vài chữ.
- Đúng là như vậy thưa hoàng thượng sau ngày hôm đó Nguyệt Đan cũng bắt đầu chịu học chữ, không phải thần thiếp khen con nhưng con rất thông minh chỉ đọc vài lần là nhớ nhưng là do thần thiếp kiến thức hạn hẹp nên chỉ có thể dạy cho con được một vài bài thơ.
- Nguyệt Đan con đã học thuộc bài nào rồi. Có thể đọc cho phụ hoàng nghe có được không.
- Dạ được ạ.
Cô bắt đầu đọc bài Nhân Chi Sơ Tính Bản Thiện cho ông nghe từng chữ đều rất rõ và rành mạch lại còn rất lưu loát không bị vấp chữ nào. Ông rất hài lòng khi cô đọc xong ông đã vui vẻ nói
- Hoàng Nhi của phụ hoàng rất giỏi vậy con có biết nơi mà phụ hoàng nghỉ ngơi tên gọi là gì không nếu biết nghĩa thì nói cho phụ hoàng nghe luôn.
- Dạ Phụ Hoàng. Nơi mà người ở là Dưỡng Tâm Điện. Dưỡng tâm là ngọn nguồn của dưỡng sinh, nếu một người chỉ coi trọng dưỡng thân mà xem nhẹ việc dưỡng tâm thì thân thể sẽ khó đạt được như mong muốn. Đó là bởi vì sinh lý và tâm lý của con người là có liên quan mật thiết với nhau. Tâm lý cũng tức là tinh thần của con người.
- Tốt...hoàng nhi của trẫm rất giỏi. Hoàng hậu, nàng đã nuôi dạy hoàng nhi của trẫm rất tốt. Nào Nguyệt Đan lại đây với phụ hoàng.
Ông giang hai tay của mình ra cho cô chạy lại chỗ ông. Cô liền lập tức chạy lại chỗ của ông để ông ôm vào lòng. Đôi mắt ôn tồn nhìn con nhỏ của mình ông nói.
- Phụ Hoàng cho sư phụ dạy chữ cho con có chịu không. Cho con biết thêm nhiều chữ rồi khi nào rãnh đến đây phụ hoàng dạy con vẽ.
- Dạ chịu ạ. Nhưng người đến thăm con thường xuyên có được không con rất nhớ người.
- Được, Trẫm hứa với con. Sẽ đến thăm con thường xuyên nếu có rãnh thì đến đây chơi với trẫm. Dưỡng Tâm Điện luôn mở cửa cho con ra vào.
Sau ngày hôm đó cô được phụ hoàng của mình thương yêu hơn rất nhiều ông còn liên tục khen cô trước mặt các triều thần. Sau 1 năm học ở Thượng Thư Phòng ông đã đích thân đến đó hỏi xem tình hình học tập của cô và không ngoài mong đợi ông chỉ nghe những tin tích cực mà thôi. Nào là " Tứ công chúa là người đến học sớm nhất trong các công chúa hoàng tử, Học rất nhanh đã thuộc bài, sau khi học xong còn ở lại đọc thêm vài cuốn sách,..." Nói chung là rất nhiều thứ tốt về cô.
Sau 4 năm học ở thượng thư phòng cô đã thông thạo được nhiều thứ tiếng không khỏi làm ông bất ngời trong khi các người con khác của ông còn chưa rành 1 thứ tiếng cô đã thông thạo gần 5 thứ tiếng. Đến năm cô 10 tuổi, ông đã bắt đầu cho cô tham gia chuyên cl nước phê duyệt tấu chương. Năm cô 13 tuổi quân nổi loạn lại nổi lên trong khi các triều thần thì đau đầu suy nghĩ cô đã lập ra một kế hoạch hoàn hảo để chống lại.
Ông tin tưởng làm theo và không ngoài mong đợi. Kế hoạch của cô đã thành công mỹ mãn mà rất ít tốn binh làm cho các triều thần thêm một lần nữa khẳng định đây chính là người thừa kế ngay vàng. Sau ngày hôm đó ông cũng muốn phong cô làm bối lạc nhưng lại sợ hoàng hậu cô đơn một mình nên đã bỏ qua ý định đó.
Năm cô 17 tuổi vào một buổi tối nọ lúc ông vừa thị tẩm xong với một phi tần nọ thì có một thái giám chạy đến.
- Hoàng thượng....hoàng thượng " tên đó ra sức đập tay vào cánh cửa kêu ông, ông bực tức quát ra "
- Không có phép tắc, có chuyện gì mai nói không được hay sau hả.
- Hoàng Thượng Tứ công chúa bị mắc bệnh đậu mùa hoàng hậu nương nương khi nghe tin thì đã ngất đi, hoàng thượng người mau đi xem đi hoàng thượng.
- Nguyệt Đan...nó là đích tử của Trẫm...nó phải kế thừa trẫm tại sao lại là nó Nguyệt Đan. " Ông nói nhỏ trong miệng "
Ông nghe xong như xét đánh ngang tai. Tai sao lại là cô mắc phải căn bệnh này vốn dĩ căn bệnh này khi mắc phải rất khó qua khỏi. Ông lo lắng mặc y phục vào rồi đi đến Thừa Càn sCung. Vào đến nơi thì thấy Hoàng Hậu của mình vừa mới tỉnh lại đã khóc đến độ sắp ngất đi lần nữa. Hoàng hậu nhìn thấy ông lập tức đi lại quỳ xuống cầu xin ông.
- Hoàng thượng...thần thiếp cầu xin người để con của thiếp ở Thừa Càn Cung có được không để thiếp chăm sóc nó.
- Khốn kiếp...Các Ngươi hầu hạ kiểu gì vậy hả. Sao để Công chúa mắc bệnh như thế này. Hoàng Hậu....Hoàng Hậu " nói xong bà đã ngất đi lần nữa "
- Hoàng thượng bớt giận. Là do hôm qua khi công chúa dùng bữa trưa ở Cung điện Phía đông thì có một nô tì bị ho nô tì tưởng người đó bị nhiễm phong hàn cho nên đã kêu thái y đến kiểm nghiệm nhưng nào ngờ lại bị mắc bệnh thủy đậu. Đến tôi nay công chúa có lên cơn sốt cao thì nô tì kêu thái y đến xem thử thì biết công chúa mắc bệnh thủy đậu.
- Gọi tất cả thái y giỏi đến Thừa Càn Cung phải chữa khỏi cho công chúa nếu không trẫm sẽ giết hết tất cả các ngươi. Đưa hoàng hậu đến Dưỡng Tâm Điện nghỉ ngơi.
Những ngày sau đó cô phải vật vã chiến đấu với căn bệnh, ông thì không thượng triều chỉ đứng trước cửa của Thừa Càn Cung chờ đợi. Ngày nào cũng vậy ông và Hoàng Hậu cùng các phi tần điều đứng trước đó chờ cô. Vài hôm khi phát hiện cô mắc bệnh thủy đậu thì có một thái y ra báo với hai người.
- Hoàng thượng không xong rồi bệnh của công chúa ngày một nặng đi thần e là...
- E là cái gì...trẫm không cần biết con của trẫm nhất định phải bình an khanh có nghe rõ không.
- Nhưng mà Hoàng thượng tứ công chúa thở rất yếu thần chỉ sợ mình vô năng " tên thái y đó sợ hãi không nói nên lời "
Đột nhiên bên trong có tiếng một thái y hét lớn lên
- Nhanh lên mau đem dược liệu qua đây tứ công chúa sắp không xong rồi nhanh lên.kk
- Nguyệt Đan....con của trẫm....tránh ra cho trẫm " ông định bước vào bên trong thì bị mọi người ngăn lại "
- Hoàng thượng trong đó rất nguy hiểm đây là bệnh truyền nhiễm người nhất định không được vào. " Một vị phi tần lên tiếng "
- Tránh ra....trẫm nói nàng tránh ra nó là đích tử của trẫm...đứa con mà trẫm yêu thương tránh ra cho trẫm.
- Hoàng Đế. " Thái hậu bước đến ngăn cản ông lại "
Mọi người nhìn thấy bà đều quỳ xuống thỉnh an bao gồm cả ông
- Đứng lên hết đi
- Tạ Thái Hậu.
- Hoàng Đế Thân là Quân chủ lại mất bình tĩnh đến như vậy. Hoàng đế ai gia thấy con mệt đến lú lẫn rồi.
- Đó là Hoàng nhi của con...là đứa xuất sắc nhất lại còn là đích tử....nó là người nhất định phải kế thừa con tại sao lại là nó mắc bệnh mà không phải là người khác
Lời ông nói khiến cả Thái Hậu những phi tần và nô tì ở trong Thừa Càn Cung Cảm thấy bất ngờ không ngờ ông lại tuyên bố trữ quân ngay lúc nguy cấp như thế này.
- Con chọn Nguyệt Đan là trữ quân
- Phải Con chọn. Chọn từ năm nó mới được sinh ra...nó phải kế thừa đại thống của con tại sao lại là nó mắc căn bệnh chết tiệt này.
- Ta hiểu rồi. Nhưng dù có lo lắng như thế nào con nhất định phải thật bình tĩnh. Hoàng tôn của ta phước lớn nhất định sẽ qua khỏi.
Vài ngày sau đó cô cũng qua khỏi căn bệnh này. Đó là một kỳ tích chưa ai mắc phải căn mà không chết nhưng cô lại có thể vượt qua được. Ông đích thân vào thăm cô ngay lúc cô chưa tỉnh lại. Sau khi công tĩnh lại lời nói lập cô làm hoàng đế kế vị của ông nói không còn xuất hiện nữa
Đến năm cô 21 tuổi chính là năm này. Hôm nay sáng sớm trước mặt các đại thần.
- Tứ công chúa Nguyệt Đan nhỏ tuổi nhưng hành sự chín chắn. Thông minh hơn người nay trẫm phong nó làm thân vương phong hiệu là Minh.
- Nhi thần Đa tạ Phụ Hoàng Long Ân " cô quỳ xuống đa ta ông "
- Chúc Mừng Hoàng Thượng chúc Mừng Minh Thân Vương_Triều thần
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.