Chương 19:
Hhaa
25/04/2024
“Động tác rấttốt, di chuyển hai ͼhân của ngươi tách rộng ra hơn một chút đi, nhìn môi âm hộ nhỏ ở phía dưới tiểu huyệt của ngươi đang gào thét gì kìa, nói rằng tiện nữ Ninh Lạc đã quên mất độ dài dâm huyệt cũng như môi nhỏ âm đa͙o của chính mình, dâm thủy̠ gì cũng đều có thể chảy ra, hay tự ngươi nói đi.” Vị công công này có vẻ tính cách khá tốt, chỉ nói một lần là đã xong rồi, những người khác phải nói này nói kia cả chục câu mới chịu thả đi cũng là chuyện thường.
“Tiện nữ Ninh Lạc đã quên mất độ dài của dâm huyệt… quên mất độ dài của môi nhỏ dâm huyệt, xin nhờ công công ngài báo cho ta biết.” Ninh Lạc sắc mặt đỏ bừng càng khiến cho hai ͼhân nàng thêm run rẩy, mông đều sắp co rút, tiểu huyệt có thể mở ra, dâm thủy̠ chảy ra từ bên tɾong. Người xếp hàng phía sau nàng càng ngày càng nhiều, tất cả đều nhớ kỹ động tác của Ninh Lạc, nhớ rõ cách nàng hỏi công công.
“Tốt lắm, nhìn nô gia rồi lớn tiếng nói lại một lần nữa đi, nô gia sẽ thả ngươi đi.”
“Tiện nữ Ninh Lạc đã quên mất độ dài của dâm huyệt, quên mất độ dài của môi nhỏ dâm huyệt, xin nhờ công công ngài báo cho ta biết.” Ninh Lạc nhìn vào mũi vị công công, ánh mắt lảng tránh lớn tiếng nói ra, nàng bây giờ chỉ mong kết thúc nhanh chóng, lại không phát hiện ra nàng càng nói càng thuận miệng hơn, độ lớn âm vang càng lúc càng tăng.
“Dài hai tấc, ngươi phải nhớ kỹ, xong rồi thì lui xuống đi.”
Cuối cùng cũng được lui ra ngoài, Ninh Lạc hai bước nhanh nhanh chóng thoát khỏi đám người, lén lút lau sach dâm thủy̠ rồi chạy đến chỗ Thuần Vụ, nàng đã chào hỏi xong, còn đang âm thầm đọc thuộc tɾong lòng những kính ngữ xấu hổ này ngay trước bàn cờ.
Thuần Lộ đã quên mất rấtnhiều số đo, chỉ có thể từ từ tiếp nhận đo lại, tɾong lúc chờ đợi nàng ấy đo đạc, Ninh Lạc cũng thì thầm nhớ lại phần học thuộc của nàng “Tiện nữ Ninh Lạc gặp qua Hoàng hậu nương nương, gặp qua các vị quý nhân, Hoàng hậu nương nương vạn phúc kim an, các vị quý nhân an khang. Tiện nữ Ninh Lac, số đo ba vòng là 32 24 34, quầng vú song song và tròn, màu hồng nhạt, đường kính hai tấc, rộng ba tấc, bầu ngực tròn hình giọt nước, quầng vú to vừa phải, núm vú màu hồng đậm, tròn và săn chắc, lông mu dày và to, môi âm hộ dày mà không có lông, môi nhỏ chảy xuống, dài hai tấc, màu hồng sẫm, môi lớn âm hộ không thể che hết môi nhỏ khi đứng, âm đế to tròn đầy đặn, khi có khoáı cảm không thể tự lộ ra ngoài mà cần phải dùng tay kích thích để mở ra, hậu môn màu hồng nhạt có lông, cảm phiền các quý nhân kiểm tra thân thể của tiện nữ.”
Nàng phải đọc đi đọc lại nhiều lần mới thuộc lòng hẳn được.
Đứng đó học thuộc hơn nửa giờ đồng hồ, nhìn dãy hàng ở chỗ công công Tiểu Tước Tử vừa mới nãy đo đạc cho nàng, nàng ra hiệu cho bọn Thuần Lộ chờ nàng để đi cùng nhaụ Công công Tiểu Tước Tử là người rất tốt, Thuần Lộ chỉ bị vị công công này làm khó dễ hơn một khắc mười lăm phút cũng chịu buông tha cho nàng ấy để nàng ấy đi, những tú nữ đứng sau nàng càng tỏ ra vội vàng hơn, các nàng sợ rằng đến lượt mình thì không kịp hỏi. Khi Thuần Lộ trở về, nàng ấy không nhịn được xấu hổ muốn rơi nước mắt.
Đứng đợi trước mặt Ninh Lạc chỉ có bảy người, những người kia vẫn còn đang ở bên bàn cờ học thuộc phần giới thiệu của mình, mà vừa vặn hay người đứng phía bên trái trước mặt nàng bây giờ là Quách Tĩnh Tĩnh. Quách Tĩnh Tĩnh cũng thấy được Ninh Lạc, đưa mắt liếc Ninh Lạc “Thật đáng tiếc, cớ sao trên đời lại có loại người dâm đãng không có liêm sỉ như vậy?”
Ninh Lạc cũng không thèm cãi nhau với nàng ta, sợ cãi ra lại quên hết chữ trong dầu, thời gian cũng không còn nhiều nữa, lại còn sắp đến lượt của nàng nên Ninh Lạc trực tiếp coi nàng ta như không khí mà tiếp tục yên lặng nhớ phần của mình, sau này có dịp thì nói lại.
“Tiện nữ Ninh Lạc đã quên mất độ dài của dâm huyệt… quên mất độ dài của môi nhỏ dâm huyệt, xin nhờ công công ngài báo cho ta biết.” Ninh Lạc sắc mặt đỏ bừng càng khiến cho hai ͼhân nàng thêm run rẩy, mông đều sắp co rút, tiểu huyệt có thể mở ra, dâm thủy̠ chảy ra từ bên tɾong. Người xếp hàng phía sau nàng càng ngày càng nhiều, tất cả đều nhớ kỹ động tác của Ninh Lạc, nhớ rõ cách nàng hỏi công công.
“Tốt lắm, nhìn nô gia rồi lớn tiếng nói lại một lần nữa đi, nô gia sẽ thả ngươi đi.”
“Tiện nữ Ninh Lạc đã quên mất độ dài của dâm huyệt, quên mất độ dài của môi nhỏ dâm huyệt, xin nhờ công công ngài báo cho ta biết.” Ninh Lạc nhìn vào mũi vị công công, ánh mắt lảng tránh lớn tiếng nói ra, nàng bây giờ chỉ mong kết thúc nhanh chóng, lại không phát hiện ra nàng càng nói càng thuận miệng hơn, độ lớn âm vang càng lúc càng tăng.
“Dài hai tấc, ngươi phải nhớ kỹ, xong rồi thì lui xuống đi.”
Cuối cùng cũng được lui ra ngoài, Ninh Lạc hai bước nhanh nhanh chóng thoát khỏi đám người, lén lút lau sach dâm thủy̠ rồi chạy đến chỗ Thuần Vụ, nàng đã chào hỏi xong, còn đang âm thầm đọc thuộc tɾong lòng những kính ngữ xấu hổ này ngay trước bàn cờ.
Thuần Lộ đã quên mất rấtnhiều số đo, chỉ có thể từ từ tiếp nhận đo lại, tɾong lúc chờ đợi nàng ấy đo đạc, Ninh Lạc cũng thì thầm nhớ lại phần học thuộc của nàng “Tiện nữ Ninh Lạc gặp qua Hoàng hậu nương nương, gặp qua các vị quý nhân, Hoàng hậu nương nương vạn phúc kim an, các vị quý nhân an khang. Tiện nữ Ninh Lac, số đo ba vòng là 32 24 34, quầng vú song song và tròn, màu hồng nhạt, đường kính hai tấc, rộng ba tấc, bầu ngực tròn hình giọt nước, quầng vú to vừa phải, núm vú màu hồng đậm, tròn và săn chắc, lông mu dày và to, môi âm hộ dày mà không có lông, môi nhỏ chảy xuống, dài hai tấc, màu hồng sẫm, môi lớn âm hộ không thể che hết môi nhỏ khi đứng, âm đế to tròn đầy đặn, khi có khoáı cảm không thể tự lộ ra ngoài mà cần phải dùng tay kích thích để mở ra, hậu môn màu hồng nhạt có lông, cảm phiền các quý nhân kiểm tra thân thể của tiện nữ.”
Nàng phải đọc đi đọc lại nhiều lần mới thuộc lòng hẳn được.
Đứng đó học thuộc hơn nửa giờ đồng hồ, nhìn dãy hàng ở chỗ công công Tiểu Tước Tử vừa mới nãy đo đạc cho nàng, nàng ra hiệu cho bọn Thuần Lộ chờ nàng để đi cùng nhaụ Công công Tiểu Tước Tử là người rất tốt, Thuần Lộ chỉ bị vị công công này làm khó dễ hơn một khắc mười lăm phút cũng chịu buông tha cho nàng ấy để nàng ấy đi, những tú nữ đứng sau nàng càng tỏ ra vội vàng hơn, các nàng sợ rằng đến lượt mình thì không kịp hỏi. Khi Thuần Lộ trở về, nàng ấy không nhịn được xấu hổ muốn rơi nước mắt.
Đứng đợi trước mặt Ninh Lạc chỉ có bảy người, những người kia vẫn còn đang ở bên bàn cờ học thuộc phần giới thiệu của mình, mà vừa vặn hay người đứng phía bên trái trước mặt nàng bây giờ là Quách Tĩnh Tĩnh. Quách Tĩnh Tĩnh cũng thấy được Ninh Lạc, đưa mắt liếc Ninh Lạc “Thật đáng tiếc, cớ sao trên đời lại có loại người dâm đãng không có liêm sỉ như vậy?”
Ninh Lạc cũng không thèm cãi nhau với nàng ta, sợ cãi ra lại quên hết chữ trong dầu, thời gian cũng không còn nhiều nữa, lại còn sắp đến lượt của nàng nên Ninh Lạc trực tiếp coi nàng ta như không khí mà tiếp tục yên lặng nhớ phần của mình, sau này có dịp thì nói lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.