Chương 147: Sao bỗng nhiên giết người?
Thanh Phong
16/01/2023
Gã mập nhìn Diệp Quân: "Huynh rất nghèo à?"
Diệp Quân rất thành thật gật đầu.
Gã mập khó hiểu: "Huynh là kiếm tu, hơn nữa thực lực lại nghịch thiên cỡ này, nếu gia nhập thư viện Quan Huyên thì chắc không thiếu tiền đâu nhỉ?"
Diệp Quân bình tĩnh đáp: "Huynh có hối lộ không? Không thì ta đi đây!"
Gã mập nhìn chằm chằm Diệp Quân, không nói gì.
Diệp Quân lại nói: "Thật ra ta có thể cảm nhận được là huynh rất mạnh, chỉ là tốc độ của ta nhanh mà thôi! Nếu huynh tung ác chủ bài, chưa chắc ta đã đỡ được! Thật đấy!"
Gã mập: "Huynh giỏi!"
Nói rồi, gã xoè tay ra, một chiếc nhẫn không gian bay tới trước mặt Diệp Quân!
Năm mươi vạn kim tinh!
Diệp Quân vội cất đi.
Có người thật sự là quá giàu có!
Cái nghèo giới hạn sức tưởng tượng của bản thân mà!
Gã mập nhìn Diệp Quân: "Nhớ là phải để ta tung hết ác chủ bài đã nhé!"
Diệp Quân gật đầu: "Được!"
Gã mập bỗng chậm rãi bay lên, hai tay gã mở ra, sau đó niệm thần chú gì đó mà Diệp Quân không hiểu nổi, bỗng nhiên...
Tách!
Một đạo sấm chớp xuất hiện!
Diệp Quân ngẩng người!
Lúc này, lại có thêm một đạo sấm chớp nữa xuất hiện!
Chẳng bao lâu đã có mấy chục đạo sấm chớp trong phòng.
Vẻ mặt Diệp Quân chợt trở nên nghiêm trọng, hắn cảm nhận được một chút nguy hiểm!
Gã mập này có chút bản lĩnh đấy!
Đúng lúc này, người gã mập bỗng rung lên, thịt toàn thân rung lắc kịch liệt.
Diệp Quân chỉ thấy gã hợp hai tay thành hình chữ thập, sau đó run giọng nói: "Sức mạnh lôi thần! Đánh chết tên khốn này đi!"
Diệp Quân: "..."
Gã mập vừa dứt lời, mấy chục đạo sấm chớp mang theo uy lực khủng bố bỗng đánh về phía Diệp Quân!
Tốc độ cực khủng khiếp!
Còn nhanh hơn tốc độ nhát kiếm vừa nãy của Diệp Quân nhiều!
Diệp Quân nheo mắt, biến mất tại chỗ!
Hắn không ra tay mà lại chạy trốn!
Cảnh tượng kỳ lạ xảy ra!
Diệp Quân chạy phía trước, sấm chớp đuổi theo sau, đúng là suốt dọc đường sấm chớp lập loè!
Thấy cảnh này, gã mập tỏ vẻ không thể tin nổi, há hốc mồm!
Tốc độ của tên này còn nhanh hơn cả sấm chớp sao?
Đúng lúc này, Diệp Quân bỗng xuất hiện trước mặt gã, sau đó, một thanh kiếm chĩa ngay giữa hai hàng lông mày của gã!
Gã mập vội nói: "Dừng!"
Dứt lời, sấm chớp xung quanh bỗng dừng lại sau lưng Diệp Quân.
Gã mập nhìn Diệp Quân không chớp mắt: "Ta thua rồi!"
Diệp Quân cất kiếm nói: "Đã nhường rồi!"
Nói rồi hắn quay người rời đi!
Gã mập bỗng hỏi: "Kiếm tu! Huynh tên gì?"
Diệp Quân dừng bước: "Dương Quân!"
Gã mập nhìn Diệp Quân: "Ta chưa từng nghe qua tên này, huynh dùng tên giả à?"
Diệp Quân gật đầu.
Gã mập: "Tên thật là gì?"
Diệp Quân lắc đầu: "Không tiện tiết lộ!"
Gã mập suy nghĩ rồi nói: "Ta tên Hứa Khâm, huynh biết ta không?"
Diệp Quân lắc đầu: "Không biết".
Hứa Khâm cười nói: "Vậy kết bạn được không?"
Diệp Quân gật đầu: "Được!"
Hứa Khâm bật cười: "Kiếm tu các huynh đều cứng nhắc vậy ha!"
Diệp Quân khẽ cười: "Cũng không hẳn, chỉ là ta đang hơi bận, Hứa huynh, sau này gặp lại!"
Nói rồi hắn quay người đi lên tầng trên.
Hứa Khâm nhìn bóng lưng Diệp Quân, khẽ nói: "Nghe đồn thiên tài Diệp Quân đã giết chết thiếu tộc trưởng tộc Chân Long chính là một vị kiếm tu..."
...
Tầng thứ tư.
Diệp Quân ngồi xếp bằng trên sàn, hắn phát hiện thật ra gã mập vừa rồi vẫn khá mạnh!
Nếu tốc độ của hắn không đủ nhanh, thì với năng lực hiện tại của hắn chưa chắc đã đỡ được sấm sét của đối phương!
Lúc này, một chàng trai bỗng xuất hiện trước mặt Diệp Quân.
Chàng trai mặc một bộ áo bào đen, ánh mắt lạnh lùng, vẻ mặt kiêu ngạo.
Diệp Quân đứng dậy, chàng trai kia nhìn Diệp Quân từ trên xuống dưới một lượt, sau đó khẽ nhíu mày: "Ngươi là ai?"
Diệp Quân đáp: "Dương Quân!"
Chàng trai lắc đầu: "Chưa từng nghe đến!"
Diệp Quân bỗng biến mất, đồng tử chàng trai kia rút lại, tay phải gã siết thành quyền, nhưng quyền vừa mới siết lại thì một thanh kiếm đã chĩa vào giữa ấn đường gã!
Chàng trai nhìn chằm chằm Diệp Quân, Diệp Quân nói: "Huynh thua rồi!"
Nói xong anh thu kiếm lại, quay người rời đi!
Ánh mắt chàng trai hung dữ: "Ngươi đánh lén!"
Nói rồi gã đánh một quyền về phía sau ót của Diệp Quân.
Ầm!
Một tiếng nổ vang lên!
Đây là chiêu đoạt mạng, rõ ràng gã muốn đánh chết Diệp Quân bằng một quyền này!
Cảm nhận được sức mạnh khủng khiếp sau lưng, Diệp Quân bỗng quay người rồi lắc một cái, tránh được đòn này. Một giây sau, Diệp Quân đã xuất hiện sau lưng gã trai kia, đồng thời kê kiếm ngay trước cổ gã.
Sắc mặt gã trai trắng bệch, đang định nói gì đó thì Diệp Quân đột nhiên kéo kiếm.
Phựt!
Đầu gã trai bay ra ngoài!
Máu tươi phun trào!
Diệp Quân cất nhẫn không gian của gã trai vào rồi quay người rời đi.
Đầu của gã trai trợn tròn mắt trên đất, ánh mắt không thể tin được!
Lúc này, Tiểu Tháp bỗng hỏi: "Sao bỗng dưng lại ra tay giết người?"
Diệp Quân thản nhiên đáp: "Ta tha cho hắn một mạng nhưng hắn lại lấy oán báo ơn, đánh lén ta, muốn giết ta. Người kính ta một trượng thì ta kính người một trượng! Nếu người không kính ta, sao ta phải kính người?"
Tiểu Tháp im lặng.
Diệp Quân tới tầng thứ ba.
Trong tầng thứ ba, Diệp Quân ngồi xếp bằng rồi lấy nhẫn không gian ra xem, chính là nhẫn không gian của người ở tầng thứ tư!
Trong nhẫn không gian lại có đến hơn hai trăm vạn kim tinh!
Hai trăm vạn!
Cộng với số trước đây hắn có thì bây giờ hắn đã có một nghìn hai trăm vạn kim tinh!
Đối với hắn đây thật sự là một khoảng kếch xù!
Nhưng vẫn chưa đủ!
Diệp Quân rất thành thật gật đầu.
Gã mập khó hiểu: "Huynh là kiếm tu, hơn nữa thực lực lại nghịch thiên cỡ này, nếu gia nhập thư viện Quan Huyên thì chắc không thiếu tiền đâu nhỉ?"
Diệp Quân bình tĩnh đáp: "Huynh có hối lộ không? Không thì ta đi đây!"
Gã mập nhìn chằm chằm Diệp Quân, không nói gì.
Diệp Quân lại nói: "Thật ra ta có thể cảm nhận được là huynh rất mạnh, chỉ là tốc độ của ta nhanh mà thôi! Nếu huynh tung ác chủ bài, chưa chắc ta đã đỡ được! Thật đấy!"
Gã mập: "Huynh giỏi!"
Nói rồi, gã xoè tay ra, một chiếc nhẫn không gian bay tới trước mặt Diệp Quân!
Năm mươi vạn kim tinh!
Diệp Quân vội cất đi.
Có người thật sự là quá giàu có!
Cái nghèo giới hạn sức tưởng tượng của bản thân mà!
Gã mập nhìn Diệp Quân: "Nhớ là phải để ta tung hết ác chủ bài đã nhé!"
Diệp Quân gật đầu: "Được!"
Gã mập bỗng chậm rãi bay lên, hai tay gã mở ra, sau đó niệm thần chú gì đó mà Diệp Quân không hiểu nổi, bỗng nhiên...
Tách!
Một đạo sấm chớp xuất hiện!
Diệp Quân ngẩng người!
Lúc này, lại có thêm một đạo sấm chớp nữa xuất hiện!
Chẳng bao lâu đã có mấy chục đạo sấm chớp trong phòng.
Vẻ mặt Diệp Quân chợt trở nên nghiêm trọng, hắn cảm nhận được một chút nguy hiểm!
Gã mập này có chút bản lĩnh đấy!
Đúng lúc này, người gã mập bỗng rung lên, thịt toàn thân rung lắc kịch liệt.
Diệp Quân chỉ thấy gã hợp hai tay thành hình chữ thập, sau đó run giọng nói: "Sức mạnh lôi thần! Đánh chết tên khốn này đi!"
Diệp Quân: "..."
Gã mập vừa dứt lời, mấy chục đạo sấm chớp mang theo uy lực khủng bố bỗng đánh về phía Diệp Quân!
Tốc độ cực khủng khiếp!
Còn nhanh hơn tốc độ nhát kiếm vừa nãy của Diệp Quân nhiều!
Diệp Quân nheo mắt, biến mất tại chỗ!
Hắn không ra tay mà lại chạy trốn!
Cảnh tượng kỳ lạ xảy ra!
Diệp Quân chạy phía trước, sấm chớp đuổi theo sau, đúng là suốt dọc đường sấm chớp lập loè!
Thấy cảnh này, gã mập tỏ vẻ không thể tin nổi, há hốc mồm!
Tốc độ của tên này còn nhanh hơn cả sấm chớp sao?
Đúng lúc này, Diệp Quân bỗng xuất hiện trước mặt gã, sau đó, một thanh kiếm chĩa ngay giữa hai hàng lông mày của gã!
Gã mập vội nói: "Dừng!"
Dứt lời, sấm chớp xung quanh bỗng dừng lại sau lưng Diệp Quân.
Gã mập nhìn Diệp Quân không chớp mắt: "Ta thua rồi!"
Diệp Quân cất kiếm nói: "Đã nhường rồi!"
Nói rồi hắn quay người rời đi!
Gã mập bỗng hỏi: "Kiếm tu! Huynh tên gì?"
Diệp Quân dừng bước: "Dương Quân!"
Gã mập nhìn Diệp Quân: "Ta chưa từng nghe qua tên này, huynh dùng tên giả à?"
Diệp Quân gật đầu.
Gã mập: "Tên thật là gì?"
Diệp Quân lắc đầu: "Không tiện tiết lộ!"
Gã mập suy nghĩ rồi nói: "Ta tên Hứa Khâm, huynh biết ta không?"
Diệp Quân lắc đầu: "Không biết".
Hứa Khâm cười nói: "Vậy kết bạn được không?"
Diệp Quân gật đầu: "Được!"
Hứa Khâm bật cười: "Kiếm tu các huynh đều cứng nhắc vậy ha!"
Diệp Quân khẽ cười: "Cũng không hẳn, chỉ là ta đang hơi bận, Hứa huynh, sau này gặp lại!"
Nói rồi hắn quay người đi lên tầng trên.
Hứa Khâm nhìn bóng lưng Diệp Quân, khẽ nói: "Nghe đồn thiên tài Diệp Quân đã giết chết thiếu tộc trưởng tộc Chân Long chính là một vị kiếm tu..."
...
Tầng thứ tư.
Diệp Quân ngồi xếp bằng trên sàn, hắn phát hiện thật ra gã mập vừa rồi vẫn khá mạnh!
Nếu tốc độ của hắn không đủ nhanh, thì với năng lực hiện tại của hắn chưa chắc đã đỡ được sấm sét của đối phương!
Lúc này, một chàng trai bỗng xuất hiện trước mặt Diệp Quân.
Chàng trai mặc một bộ áo bào đen, ánh mắt lạnh lùng, vẻ mặt kiêu ngạo.
Diệp Quân đứng dậy, chàng trai kia nhìn Diệp Quân từ trên xuống dưới một lượt, sau đó khẽ nhíu mày: "Ngươi là ai?"
Diệp Quân đáp: "Dương Quân!"
Chàng trai lắc đầu: "Chưa từng nghe đến!"
Diệp Quân bỗng biến mất, đồng tử chàng trai kia rút lại, tay phải gã siết thành quyền, nhưng quyền vừa mới siết lại thì một thanh kiếm đã chĩa vào giữa ấn đường gã!
Chàng trai nhìn chằm chằm Diệp Quân, Diệp Quân nói: "Huynh thua rồi!"
Nói xong anh thu kiếm lại, quay người rời đi!
Ánh mắt chàng trai hung dữ: "Ngươi đánh lén!"
Nói rồi gã đánh một quyền về phía sau ót của Diệp Quân.
Ầm!
Một tiếng nổ vang lên!
Đây là chiêu đoạt mạng, rõ ràng gã muốn đánh chết Diệp Quân bằng một quyền này!
Cảm nhận được sức mạnh khủng khiếp sau lưng, Diệp Quân bỗng quay người rồi lắc một cái, tránh được đòn này. Một giây sau, Diệp Quân đã xuất hiện sau lưng gã trai kia, đồng thời kê kiếm ngay trước cổ gã.
Sắc mặt gã trai trắng bệch, đang định nói gì đó thì Diệp Quân đột nhiên kéo kiếm.
Phựt!
Đầu gã trai bay ra ngoài!
Máu tươi phun trào!
Diệp Quân cất nhẫn không gian của gã trai vào rồi quay người rời đi.
Đầu của gã trai trợn tròn mắt trên đất, ánh mắt không thể tin được!
Lúc này, Tiểu Tháp bỗng hỏi: "Sao bỗng dưng lại ra tay giết người?"
Diệp Quân thản nhiên đáp: "Ta tha cho hắn một mạng nhưng hắn lại lấy oán báo ơn, đánh lén ta, muốn giết ta. Người kính ta một trượng thì ta kính người một trượng! Nếu người không kính ta, sao ta phải kính người?"
Tiểu Tháp im lặng.
Diệp Quân tới tầng thứ ba.
Trong tầng thứ ba, Diệp Quân ngồi xếp bằng rồi lấy nhẫn không gian ra xem, chính là nhẫn không gian của người ở tầng thứ tư!
Trong nhẫn không gian lại có đến hơn hai trăm vạn kim tinh!
Hai trăm vạn!
Cộng với số trước đây hắn có thì bây giờ hắn đã có một nghìn hai trăm vạn kim tinh!
Đối với hắn đây thật sự là một khoảng kếch xù!
Nhưng vẫn chưa đủ!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.