Hậu Harry Potter: Thế Hệ Kế Tiếp
Chương 16: Giấc Mơ Kì Lạ
Fanfic
23/11/2023
Tôi đang ở đâu đây? Chẳng lẽ lại là tương lai. Hiện giờ tôi đang đứng trên một cánh đồng hoang vu. Xung quanh là một trận chiến lớn đang diễn ra. Tất nhiên là vẫn như lần trước. Không ai nhận ra sự tồn tại của tôi.
Xung quanh tôi đang diễn ra một trận chiến giữa người và quái vật. Tôi nhìn quanh xem có thấy người quen nào không. Và tôi thấy Bella lớn. Gì nữa thế này? Tôi đang mơ sao? Hay đây sẽ là những gì xảy ra tương lai. Tôi không muốn tin tương lai lại khủng khiếp và đẫm máu thế này. Không hiểu là mơ kiểu gì mà tôi tự bấu mình một cái rồi mà vẫn chả tỉnh giấc.
Hỡi ôi! Tôi rất muốn biết tương lai sẽ như thế nào. Nhưng tôi thật sự không muốn xem những gì đang diễn ra trước mắt.
Bella trông rất giống một ninja thực thụ. Cô ấy phóng vèo vèo những cái phi tiêu về lũ quái vật có hình dáng như những con chó sói rất to. Bọn ma sói bị trúng phi tiêu lập tức đổ gục xuống đất. Rồi tôi thấy ông Hagrid đang cầm một cái rìu rất to chặt lia lịa vào lũ ma sói khát máu. Không hiểu cái gì đã làm ông bị mù con mắt bên phải?
Tôi đi loanh quanh quan sát trận chiến. Tôi giật mình khi một con sói chạy vụt qua trước mắt tôi. Tất nhiên nó không thấy tôi rồi! Và nó đang lao tới tấn công một chàng trai mặc áo giáp sắt. Hai tay người đó cầm kiếm và khiên sắt. Đó là Nirvana! Trông cậu ấy giống hệt một chiến binh. Và tôi nghĩ con sói đã gẫy răng khi cắn nhầm cái khiên của cậu ấy.
Tôi thật không hiểu tại sao mọi người lại dùng vũ khí để đánh nhau chứ lại không dùng đũa phép. Cứ như ở thời đại này, đũa phép không tồn tại vậy.
Một tia sáng màu xanh nước biển bay vụt qua mặt tôi và trúng một con ma sói. Nó lập tức bị đóng thành băng. Người ra đòn chính là Rose. Trông cô giống phù thủy nhất trong số những người ở đây với bộ áo choàng màu xanh lá cây rất đẹp. Rose cầm một cây gậy dài cũng màu xanh lá cây. Ở đầu cây gậy đính một quả cầu bằng hồng ngọc. Đó là cây gậy phép của Rose. Đũa phép của cậu đâu rồi, Rose?
Cô ấy liên tục phóng ra những tia sáng màu xanh nước biển từ đầu cây gậy ấy để làm đóng băng lũ ma sói. Và tôi thấy chính tôi ở gần đó. Vâng! Một Albus lúc trưởng thành!
Albus lớn lúc này đang cầm một ngọn giáo và xỉa chết những con ma sói đang định vồ cậu. Sau đó Albus lớn lùi ra một chỗ trống. Cậu ta giơ tay phải lên trời và hô to:
- Thần Bảo Hộ số 1 của ta! Hãy mau đến đây và giúp ta tiêu diệt kẻ thù!
Và tôi nhìn lên bầu trời. Bầu trời lúc này vẫn âm u tăm tối như thế. Bỗng nhiên giữa bầu trời xuất hiện một lỗ thủng lớn. Và từ lỗ thủng đó có một cái gì đó rất dài và to rơi xuống mặt đất gần chỗ Albus lớn đứng.
Đó là một con quái vật! Trông nó giống một con sâu khổng lồ và gớm guốc với hàm răng sắc bén và dài như những lưỡi dao. Con sâu khổng lồ đó lập tức chui xuống đất và bất ngờ tấn công những con ma sói. Dường như sở trường của nó là chui từ dưới đất lên và ăn thịt những con ma sói. Thật ghê rợn!
Tôi chưa kịp định thần thì thấy Scorpius Malfoy. Anh ta cũng đang tiêu diệt ma sói. Gì thế nhỉ? Scorpius thuộc phe chính nghĩa ư? Hay mình nhìn lầm?
Tôi dụi mắt xong và nhìn lên. Quả thật đó đúng là Scorpius lúc lớn. Cậu ta mặc bộ áo giáp kỳ lạ có cái đầu lâu ở trước ngực. Đôi tay của cậu ta được bao bọc bởi sắt thép. Và cậu ta dùng tay đấm văng bọn ma sói ra xa. Scorpius lớn cũng lùi ra một chỗ trống. Cậu ta áp lòng bàn tay phải xuống mặt đất và hô:
- Hỡi Binh Đoàn Bất Tử! Hãy mau lên đây và cùng ta tiêu diệt kẻ thù!
Một hiện tượng kỳ lạ đập vào mắt tôi: Những bộ xương người lần lượt chui từ dưới đất lên và gầm gừ một cách ghê rợn. Những bộ xương này trông giống như những chiến binh. Bọn chúng được trang bị khiên sắt và gươm. Binh Đoàn Bất Tử lần lượt xông tới xẻo thịt từng con sói một.
Trận chiến lúc này đang nghiêng về phía ta. Nhưng tôi không thể nào xem hết được trận chiến thú vị này. Tôi đã bị đánh thức đột ngột bởi một tiếng hét vang trời.
Đó là em Lily gọi tôi dậy ăn sáng. Trời ơi! Sao nó không gọi mình muộn hơn một chút nhỉ?
Tôi đành bò dậy và xuống dưới ăn sáng. Cha mẹ tôi đã đi làm từ sớm. Anh James cũng biến đâu mất. Không biết ảnh có đi nghịch phá ở đâu không? Về độ quậy thì ảnh chẳng kém gì anh Fred.
Bỗng cái gương trong phòng tôi lên tiếng:
- Chải đầu đi chứ? Đồ lôi thôi!
Tóc của tôi lúc nào chẳng thế. Chải xong thì nó lại rối lên thôi.
Giấc mơ kỳ lạ đó không phải chuyện lạ duy nhất trong ngày hôm nay. Vì chuyện tiếp theo mà tôi gặp còn kỳ lạ hơn nhiều.
Xung quanh tôi đang diễn ra một trận chiến giữa người và quái vật. Tôi nhìn quanh xem có thấy người quen nào không. Và tôi thấy Bella lớn. Gì nữa thế này? Tôi đang mơ sao? Hay đây sẽ là những gì xảy ra tương lai. Tôi không muốn tin tương lai lại khủng khiếp và đẫm máu thế này. Không hiểu là mơ kiểu gì mà tôi tự bấu mình một cái rồi mà vẫn chả tỉnh giấc.
Hỡi ôi! Tôi rất muốn biết tương lai sẽ như thế nào. Nhưng tôi thật sự không muốn xem những gì đang diễn ra trước mắt.
Bella trông rất giống một ninja thực thụ. Cô ấy phóng vèo vèo những cái phi tiêu về lũ quái vật có hình dáng như những con chó sói rất to. Bọn ma sói bị trúng phi tiêu lập tức đổ gục xuống đất. Rồi tôi thấy ông Hagrid đang cầm một cái rìu rất to chặt lia lịa vào lũ ma sói khát máu. Không hiểu cái gì đã làm ông bị mù con mắt bên phải?
Tôi đi loanh quanh quan sát trận chiến. Tôi giật mình khi một con sói chạy vụt qua trước mắt tôi. Tất nhiên nó không thấy tôi rồi! Và nó đang lao tới tấn công một chàng trai mặc áo giáp sắt. Hai tay người đó cầm kiếm và khiên sắt. Đó là Nirvana! Trông cậu ấy giống hệt một chiến binh. Và tôi nghĩ con sói đã gẫy răng khi cắn nhầm cái khiên của cậu ấy.
Tôi thật không hiểu tại sao mọi người lại dùng vũ khí để đánh nhau chứ lại không dùng đũa phép. Cứ như ở thời đại này, đũa phép không tồn tại vậy.
Một tia sáng màu xanh nước biển bay vụt qua mặt tôi và trúng một con ma sói. Nó lập tức bị đóng thành băng. Người ra đòn chính là Rose. Trông cô giống phù thủy nhất trong số những người ở đây với bộ áo choàng màu xanh lá cây rất đẹp. Rose cầm một cây gậy dài cũng màu xanh lá cây. Ở đầu cây gậy đính một quả cầu bằng hồng ngọc. Đó là cây gậy phép của Rose. Đũa phép của cậu đâu rồi, Rose?
Cô ấy liên tục phóng ra những tia sáng màu xanh nước biển từ đầu cây gậy ấy để làm đóng băng lũ ma sói. Và tôi thấy chính tôi ở gần đó. Vâng! Một Albus lúc trưởng thành!
Albus lớn lúc này đang cầm một ngọn giáo và xỉa chết những con ma sói đang định vồ cậu. Sau đó Albus lớn lùi ra một chỗ trống. Cậu ta giơ tay phải lên trời và hô to:
- Thần Bảo Hộ số 1 của ta! Hãy mau đến đây và giúp ta tiêu diệt kẻ thù!
Và tôi nhìn lên bầu trời. Bầu trời lúc này vẫn âm u tăm tối như thế. Bỗng nhiên giữa bầu trời xuất hiện một lỗ thủng lớn. Và từ lỗ thủng đó có một cái gì đó rất dài và to rơi xuống mặt đất gần chỗ Albus lớn đứng.
Đó là một con quái vật! Trông nó giống một con sâu khổng lồ và gớm guốc với hàm răng sắc bén và dài như những lưỡi dao. Con sâu khổng lồ đó lập tức chui xuống đất và bất ngờ tấn công những con ma sói. Dường như sở trường của nó là chui từ dưới đất lên và ăn thịt những con ma sói. Thật ghê rợn!
Tôi chưa kịp định thần thì thấy Scorpius Malfoy. Anh ta cũng đang tiêu diệt ma sói. Gì thế nhỉ? Scorpius thuộc phe chính nghĩa ư? Hay mình nhìn lầm?
Tôi dụi mắt xong và nhìn lên. Quả thật đó đúng là Scorpius lúc lớn. Cậu ta mặc bộ áo giáp kỳ lạ có cái đầu lâu ở trước ngực. Đôi tay của cậu ta được bao bọc bởi sắt thép. Và cậu ta dùng tay đấm văng bọn ma sói ra xa. Scorpius lớn cũng lùi ra một chỗ trống. Cậu ta áp lòng bàn tay phải xuống mặt đất và hô:
- Hỡi Binh Đoàn Bất Tử! Hãy mau lên đây và cùng ta tiêu diệt kẻ thù!
Một hiện tượng kỳ lạ đập vào mắt tôi: Những bộ xương người lần lượt chui từ dưới đất lên và gầm gừ một cách ghê rợn. Những bộ xương này trông giống như những chiến binh. Bọn chúng được trang bị khiên sắt và gươm. Binh Đoàn Bất Tử lần lượt xông tới xẻo thịt từng con sói một.
Trận chiến lúc này đang nghiêng về phía ta. Nhưng tôi không thể nào xem hết được trận chiến thú vị này. Tôi đã bị đánh thức đột ngột bởi một tiếng hét vang trời.
Đó là em Lily gọi tôi dậy ăn sáng. Trời ơi! Sao nó không gọi mình muộn hơn một chút nhỉ?
Tôi đành bò dậy và xuống dưới ăn sáng. Cha mẹ tôi đã đi làm từ sớm. Anh James cũng biến đâu mất. Không biết ảnh có đi nghịch phá ở đâu không? Về độ quậy thì ảnh chẳng kém gì anh Fred.
Bỗng cái gương trong phòng tôi lên tiếng:
- Chải đầu đi chứ? Đồ lôi thôi!
Tóc của tôi lúc nào chẳng thế. Chải xong thì nó lại rối lên thôi.
Giấc mơ kỳ lạ đó không phải chuyện lạ duy nhất trong ngày hôm nay. Vì chuyện tiếp theo mà tôi gặp còn kỳ lạ hơn nhiều.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.