Hậu Mạt Thế: Tổ Quốc An Bài Ta Làm Ruộng
Chương 24:
Phán Tinh Tinh
11/04/2024
Tiểu Lục rất không hiểu: Sao cô không dùng dị năng?
"Có thể trực tiếp dùng dị năng thúc cho chúng lớn để ăn, nhưng sau này muốn giữ giống thì phải để chúng tự già đi." Dị năng hệ mộc của Lâm Lăng có thể khiến hạt giống nhanh chóng nảy mầm và sinh trưởng, khiến cây chết hồi sinh, nhưng không thể trái với quy luật tự nhiên để khiến cây trực tiếp già đi và kết hạt, vì vậy muốn có hạt giống thì vẫn phải trải qua sự tôi luyện của thời gian.
"Nếu hạt giống đủ nhiều thì tôi sẽ trực tiếp thúc cho chúng chín." Lâm Lăng thấy rau đã trồng xong, liền cầm cuốc đi lật đất ở bãi đất hoang bên cạnh, đến chiều lại lật thêm nửa mẫu đất, chỉ có điều cô lại làm hỏng thêm một cái cuốc.
Điều này khiến cho cái nhà vốn không khá giả lại càng thêm túng quẫn.
"Theo tình hình này thì dù có nhiều cuốc hơn nữa cũng không đủ dùng." Lâm Lăng nhìn cái cuốc bị cong, thở dài, tìm một hòn đá đến gõ vào chỗ cong của cuốc, vá víu như vậy có thể dùng thêm ba ngày!
Lâm Lăng gõ chỗ cong của cuốc trở lại hình dạng ban đầu, thì trời cũng đã về chiều, cô nhìn những cây con ủ rũ vì nắng, đất vẫn còn quá khô, cô phải tưới thêm nước mới được.
"Bây giờ ta đi lấy nước tưới đất, mi có muốn đi không?"
Tiểu Lục nhanh nhẹn bò lên tay Lâm Lăng, quấn quanh cổ tay cô, giống như một chiếc vòng ngọc lục bảo xanh biếc.
Lâm Lăng nhìn Tiểu Lục trên cổ tay, đáy mắt hiện lên vài phần ý cười, đồ thích quấn người.
Một người một dây leo đi ra ngoài, đi được nửa đường thì Tiểu Lục chạy trước đến ao.
Lâm Lăng nhìn thấy sự khác thường của Tiểu Lục, sắc mặt nghiêm trọng, chẳng lẽ không phải cá đen chạy mất sao?
Cô nhanh chân chạy tới, đợi chạy đến bên ao nhìn rõ tình hình trong ao thì lập tức ngây người, trong ao đã chứa đầy nước sâu nửa mét, trên mặt nước còn nổi một số rong xanh.
Rong xanh ở đâu ra?
Rõ ràng trong ao còn trơ trọi một mảnh, nhưng hôm nay lại đầy rong, chẳng lẽ ở đây còn có một dị năng giả hệ mộc khác? Lâm Lăng cảnh giác nhìn xung quanh, mấy ngày nay cô sống quá thoải mái rồi sao? Sao cô lại không nhận ra điều gì?
Lúc này trong nước truyền đến tiếng ùng ục, trên mặt nước cũng bắt đầu nổi bọt.
Lâm Lăng cảnh giác nhìn vào trong nước, đột nhiên phát hiện một bóng đen đang bơi dưới mặt nước, ngay khi cô chuẩn bị ném dao vào trong thì thấy cá đen từ trong nước trồi lên, há miệng to, nuốt trọn rong xanh trên mặt nước.
Lâm Lăng thấy cá đen thì thở phào nhẹ nhõm, cô còn tưởng trong nước có quái thú biến dị.
Cá đen bơi đến bên bờ ao, vẫy đuôi như muốn khoe công: Tôi phun nhiều nước như vậy, lợi hại không?
Lâm Lăng nhìn nước mà cá đen phun ra trong một ngày một đêm, gật đầu hài lòng, "Cá đen, những rong xanh này đều là do mi làm ra à?"
"Có thể trực tiếp dùng dị năng thúc cho chúng lớn để ăn, nhưng sau này muốn giữ giống thì phải để chúng tự già đi." Dị năng hệ mộc của Lâm Lăng có thể khiến hạt giống nhanh chóng nảy mầm và sinh trưởng, khiến cây chết hồi sinh, nhưng không thể trái với quy luật tự nhiên để khiến cây trực tiếp già đi và kết hạt, vì vậy muốn có hạt giống thì vẫn phải trải qua sự tôi luyện của thời gian.
"Nếu hạt giống đủ nhiều thì tôi sẽ trực tiếp thúc cho chúng chín." Lâm Lăng thấy rau đã trồng xong, liền cầm cuốc đi lật đất ở bãi đất hoang bên cạnh, đến chiều lại lật thêm nửa mẫu đất, chỉ có điều cô lại làm hỏng thêm một cái cuốc.
Điều này khiến cho cái nhà vốn không khá giả lại càng thêm túng quẫn.
"Theo tình hình này thì dù có nhiều cuốc hơn nữa cũng không đủ dùng." Lâm Lăng nhìn cái cuốc bị cong, thở dài, tìm một hòn đá đến gõ vào chỗ cong của cuốc, vá víu như vậy có thể dùng thêm ba ngày!
Lâm Lăng gõ chỗ cong của cuốc trở lại hình dạng ban đầu, thì trời cũng đã về chiều, cô nhìn những cây con ủ rũ vì nắng, đất vẫn còn quá khô, cô phải tưới thêm nước mới được.
"Bây giờ ta đi lấy nước tưới đất, mi có muốn đi không?"
Tiểu Lục nhanh nhẹn bò lên tay Lâm Lăng, quấn quanh cổ tay cô, giống như một chiếc vòng ngọc lục bảo xanh biếc.
Lâm Lăng nhìn Tiểu Lục trên cổ tay, đáy mắt hiện lên vài phần ý cười, đồ thích quấn người.
Một người một dây leo đi ra ngoài, đi được nửa đường thì Tiểu Lục chạy trước đến ao.
Lâm Lăng nhìn thấy sự khác thường của Tiểu Lục, sắc mặt nghiêm trọng, chẳng lẽ không phải cá đen chạy mất sao?
Cô nhanh chân chạy tới, đợi chạy đến bên ao nhìn rõ tình hình trong ao thì lập tức ngây người, trong ao đã chứa đầy nước sâu nửa mét, trên mặt nước còn nổi một số rong xanh.
Rong xanh ở đâu ra?
Rõ ràng trong ao còn trơ trọi một mảnh, nhưng hôm nay lại đầy rong, chẳng lẽ ở đây còn có một dị năng giả hệ mộc khác? Lâm Lăng cảnh giác nhìn xung quanh, mấy ngày nay cô sống quá thoải mái rồi sao? Sao cô lại không nhận ra điều gì?
Lúc này trong nước truyền đến tiếng ùng ục, trên mặt nước cũng bắt đầu nổi bọt.
Lâm Lăng cảnh giác nhìn vào trong nước, đột nhiên phát hiện một bóng đen đang bơi dưới mặt nước, ngay khi cô chuẩn bị ném dao vào trong thì thấy cá đen từ trong nước trồi lên, há miệng to, nuốt trọn rong xanh trên mặt nước.
Lâm Lăng thấy cá đen thì thở phào nhẹ nhõm, cô còn tưởng trong nước có quái thú biến dị.
Cá đen bơi đến bên bờ ao, vẫy đuôi như muốn khoe công: Tôi phun nhiều nước như vậy, lợi hại không?
Lâm Lăng nhìn nước mà cá đen phun ra trong một ngày một đêm, gật đầu hài lòng, "Cá đen, những rong xanh này đều là do mi làm ra à?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.