Hầu Môn Độc Phi

Chương 66: trước mặt mọi người vạch trần bộ mặt thật (1)

Chân Ái Vị Lương

17/10/2014

Sở thái tử thần sắc lại một lần nữa cứng đờ, mà nam tử áo đen bên cạnh hắn, trên mặt cũng hiện lên một chút biến dị, Thương Địch cùng Tô Cầm tầm mắt đều không hẹn mà cùng dừng ở trên người vị nam tử áo đen bên cạnh Sở thái tử.

Lưu Danh? Thương Địch nghe được xưng hô của nàng đối với Sở thái tử, mặt hơi đổi sắc ,Lưu Danh là tên của Sở thái tử , mà Sở thái tử lại chỉ phép An Ninh xưng hô như thế , khi nào thì, An Ninh cùng Sở thái tử lại quen thuộc như thế, quen thuộc đến có thể xưng hô tên tự của hắn?

Không biết vì sao, trong lòng trồi lên một tia cảm xúc khác thường, trong đầu cảm thấy không vui, có một chút sáng tỏ, hắn không thích An Ninh đối với Sở thái tử xưng hô như thế này!

Mà nam tử đứng bên cạnh Sở thái tử, quần áo màu đen, ngay cả phục sức Nam Chiếu quốc rộng thùng thình mặc trên người hắn cũng không dấu được thân hình cường tráng cao lớn, nhất là trên người hắn lại ẩn ẩn toát ra hơi thở cao quý, lại làm cho người ta không thể nào bỏ qua sự tồn tại của hắn, còn không thấy rõ măt của hắn, con ngươi của Thương Địch liền căng thẳng, trong đầu liền đánh giá, vị nam tử này không tầm thường!

"Như thế nào? Không giới thiệu một chút?" Thương Địch nhắc nhở nói, thanh âm tuy rằng bình tĩnh như có việc gì, nhưng ẩn ẩn toát ra khí thế, cũng làm cho người ta ngẩn ra, hình như có một hơi thở vô hình uy hiếp áp bức tỏa ra.

Sở thái tử cười nói, "Thần Vương điện hạ, Nhị tiểu thư, hắn là đường huynh của ta, lần này đi theo sứ đoàn Nam Chiếu tiến đến, thứ nhất là xem tứ quốc tế , thứ hai là tới để thể nghiệm một chút phong cảnh và con người thuần phác của Đông Tần quốc, vốn nên sớm đi đến quý phủ Thần vương để bái phỏng, là Lưu Danh lo lắng không chu toàn, còn thỉnh Thần vương điện hạ thứ tội."

Sở thái tử thái độ thập phần cung kính, hắn cùng Thương Địch đồng dạng là hoàng tử , nhưng là, thân phận địa vị lại quá khác nhau, hắn lấy danh nghĩa quốc gia thua trận bị thua trận mà đênn , mà Thần vương điện hạ trước mắt này, lại là con ruột của tỷ tỷ Đông Tần Hoàng đế Chiêu Dương trưởng công chúa cùng Bắc Yến hoàng đế , được dân chúng kính yêu, thậm chí so với hoàng tử chân chính của Đông Tần quốc còn tôn quý hơn ba phần.

"Nguyên lai là đường huynh của Lưu Danh à!" An Ninh nghe Sở thái tử giới thiệu, suy ngĩ một tia quỷ dị chợt lóe qua, "Cùng Lưu Danh giống nhau đều rất tuấn tú lịch sự a!"

"Nhị tiểu thư tán thưởng, Hải Táp gặp qua Thần vương..."

Nam tử không có kiêng dè, ngẩng đầu hướng tới hai người chắp tay, làm cho gương mặt đã qua ngụy trang kia hiện ra ở trước mặt mọi người, vừa ngẩng đầu, Thương Địch cùng Tô Cầm hai người đều là ngẩn ra.

Duy độc chỉ có An Ninh thần sắc vẫn rất tự nhiên, liễm liễm mi,khóe miệng An Ninh càng phát ra ý cười nồng đậm, dịch dung này kỹ thuật quả nhiên là tuyệt diệu! Nhưng là... Nghĩ đến cái gì, An Ninh thử mở miệng, "Vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy có người có con ngươi là màu lam , cùng biển cả xinh đẹp giống nhau a!"

Thương Địch cùng Tô Cầm nghe được hai chữ biển cả, nhìn cặp con ngươi màu lam kia, mí mắt lại như có chút suy nghĩ, nghe nói, vương tộc của đế quốc trên biển đều trời sinh có con ngươi màu lam, nhưng vẫn chưa có người nào chứng thực được lời đồn này là thật hay giả, mà nam tử trước mắt này...

Xinh đẹp sao? Hải Táp cuối đầu suy nghĩ, nhìn nữ tử trước mắt, trong mắt hơn vài phần ý cười, "Nhị tiểu thư đã từng nhìn thấy biển cả rồi ư?"



An Ninh lắc lắc đầu, "An Ninh ngay cả kinh thành cũng chưa từng đi ra, làm sao gặp qua biển lớn nha, bất quá là từ trong sách biết được , biển cả là màu lam , nhìn hai con ngươi của công tử, ta chợt nghĩ đến của biển cả, cũng giống như hai con ngươi này của công tử , thâm thúy mà mê người như vậy."

Chuyện là thế này nàng chưa từng gặp qua biển cả, nhưng là kiếp trước,sau khi gả cho Ly vương , vì ngôi vị hoàng đế của hắn, mà hắn tự mình đem nàng bôn tẩu các nơi, nàng từng đi qua bờ biển một lần, nhưng chỉ là xa xa trông thấy mà thôi.

Có chút giống như vô ý,lời nói của An Ninh lộ vẻ khen ngợi đối với Hải Táp ,

Thương Địch cùng Tô Cầm xem ở trong mắt, trong lòng lại nghi hoặc, nhận thức An Ninh lâu như vậy, đây là lần đầu tiên thấy nàng gióng trống khua chiêng chủ động đối tốt với một nam tử, điều này làm cho trong lòng hai người có chút có gì không thoải mái.

"Công tử người đã nhìn qua biển cả sao?" An Ninh chống lại hai tròng mắt của Hải Táp,cười vô hại , nhưng cũng ngầm lưu ý phản ứng của Hải Táp , quả nhiên, cặp con ngươi màu lam trong nháy mắt lóe ra.

Lập tức liền nghe được câu trả lời của Hải Táp , "Ta cùng nhị tiểu thư giống nhau, chưa từng gặp qua."

"Kia thật đáng tiếc , ta còn tưởng rằng mâu trung của công tử màu lam là do hải thần ban cho đâý!" An Ninh thở dài một hơi, giống như thập phần tiếc hận, trong lòng cũng càng thêm khẳng định thân phận của hắn, tuy rằng hắn che dấu như trước , nhưng có vài thứ lại không lừa được người khác, nhìn khuôn mặt này, nếu không phải trên người hắn có chút mùi vị của nước biển, cùng với cặp con ngươi màu lam kia, nàng quả quyết sẽ không đưa hắn cùng cái người mệnh danh tà mị gần như yêu nghiệt, hai tay nắm toàn bộ đế quốc thần bí trên biển Thuyền vương liên hệ cùng một chỗ.

"Làm cho nhị tiểu thư thất vọng rồi." Hải Táp cuối đầu suy nghĩ, đáy mắt có một chút hứng thú chợt lóe mà qua, nhị tiểu thư này nhìn như vô hại, nhưng lời mới vừa rồi kia có chút giống như đang thử hắn, hắn cũng là thấy rõ và hiểu được, nữ tử này là đang hoài nghi cái gì sao?

Mặc dù là Sở thái tử bên cạnh hắn cũng biết hắn là thành viên hoàng thất của đế quốc trên biển, nhưng lại không biết thâ phận thật của hắn, mà nữ tử này luân phiên thử lại làm cho hắn cảm giác, nàng dường như biết được hắn là ai.

Cảm giác này ngay cả chính hắn cũng cảm thấy kinh ngạc, nữ tử này, bất quá có bộ dáng hơn mười tuổi, hắn lại chưa bao giờ ra đi đến tứ quốc, nàng chắc chắn không có cơ hội gặp mình đi? Huống hồ, hắn dịch dung, ngay cả chính mình soi gương, đều nhận thức không ra người rong gương nọ là chính mình, trừ bỏ một đôi con ngươi màu lam này!

Nữ tử này hoài nghi là từ đâu mà đến?

Tinh tế đánh giá An Bình hầu phủ nhị tiểu trước mặt, trán cao, mặt vẽ hoa đào, khí chất lại như U lan thâm trầm khó hiểu, cặp mắt kia lại tinh lượng thông minh, thực là một tuyệt sắc nữ tử, dù là mỹ nữ ở hải quốc, cũng khó tìm được người đẹp có thể so sánh với nàng , mặc dù là tìm được người có dung nhan đẹp hơn nàng, nhưng cũng không thể tìm được khí chất giống như nàng.

Gặp Hải Táp làm càn nhìn chằm chằm An Ninh , con ngươi nguy hiểm của Thương Địch híp lại , mà Hải Táp lại giống như không cảm nhận tầm mắt kia, ánh mắt như trước đặt ở trên người An Ninh , không khí nhất thời trở nên có chút quỷ dị.

Tô Cầm có chút nhíu mày, lui về phía sau từng bước để xem kịch vui, lay lay chiếc quạt, khôi phục bản tính cà lơ phất phơ , giống như đang đoán xem Thương Địch có thể không nhịn được mà dơ lên nắm đấm hướng nam tử có đôi mắt xanh kia đánh qua



"Thần vương điện hạ, Cầm công tử, nhị tiểu thư, thứ Lưu Danh có việc, không thể tiếp tục bồi chuyện." Sở thái tử đôi mắt đầy hiểm độc, e sợ thân phận của Hải Táp khiến cho Thần vương nghi ngờ gì đó, lại dẫn đến nhiễu loạn,tốt nhất là nên tránh đi trước.

An Ninh gật gật đầu, Tô Cầm thủ thế xin tự nhiên, Thương Địch mặc dù hoài nghi thân phận của Hải Táp , nhưng là, thấy An Ninh đối hắn thân thiện dị thường, trong lòng sớm đã muốn hai người tách ra, khoát tay áo, ý bảo Sở thái tử rời đi.

An Ninh nhìn bóng dáng hai người, trong đầu hiện ra khuôn mặt xinh đẹp của Thuyền vương, ánh mắt có chút suy nghĩ, Thuyền vương là người như thế nào!

Nghe nói, vương quốc trên biển kia nghe nói có rất nhiều ngọc trai ở trên đất, san hô, hổ phách, mã não, ngọc lưu ly, mỹ nữ như mây, phát như hoàng kim, phu bạch Như Ngọc, thân là vương của một quốc gia thì dạng nữ tử tuyệt sắc nào mà chưa thấy qua,người có thể hấp dẫn hắn , chỉ có thể là người mang khí chất khác người, cho nên, kiếp trước hắn thấy biểu hiện An Như Yên ở tứ quốc tế , liếc mắt một cái liền mê đắm, mà ở kiếp này... Nghĩ đến kế hoạch của chính mình, khóe miệng An Ninh khẽ nhếch.

Kiếp này, mặc dù không thể trở thành bằng hữu cùng với Thuyền vương , nhưng tuyệt đối sẽ không trở thành địch nhân của hắn!

"Mọi người đã đi xa , còn dời mắt luyến tiếc , An Ninh ơi là An Ninh, ngươi làm cho người phong lưu phóng khoáng, ngọc thụ lâm phong mỹ nam tử như ta để mặt mũi ở đâu a!"

Tô Cầm khoa trương tiến đến trước mặt An Ninh, hai tay xoa mi tâm làm bộ dáng giống như thật bi thương, thoáng nhìn sang Thương Địch đang nhíu chặt mi tâm, trong mắt hiện lên một chút bỡn cợt, xem ra, Thần vương điện hạ xưa nay chưa bao giờ đối với nữ nhi để ý qua, nay đối với An Ninh lại không giống như vậy!

An Ninh phục hồi tinh thần lại, nhìn Tô Cầm ở trước mặt mình vừa nhảy vừa nói, không khỏi cười cười bất đắc dĩ , ai có thể nghĩ đến, Tô Cầm như vậy,hai năm sau, liền trở thành thừa tướng trẻ tuổi nhất ở Đông Tần quốc?

"Không bằng ngươi hãy nhìn Tô Cầm ta nhiều hơn chút nữa, khuôn mặt tuấn mỹ như thế này, khuôn ngực rộng lớn, thế nào có thể kém hơn so với cái nam nhân có đôi mắt màu lam kia?"

Tô Cầm thoáng nhìn nụ cười của An Ninh , trong khoảng thời gian ngắn xem đến ngây người, phục hồi tinh thần lại, ra sức che dấu, trong lòng cũng có chút chua sót không thể hiểu được,trong mắt khi nào thì bắt đầu, nhìn thấy vẻ đẹp chói mắt của An Nình a?

Cái loại đẹp này, không quan hệ ở dung mạo, gần đây bóng dáng của nàng xuất hiện ở trong đầu mình càng ngày càng nhiều, nhưng lại xua đi không được, khi nhìn thấy nàng, liền hy vọng nàng có thể nhìn mình nhiều hơn một chút nữa

"Cầm công tử phong lưu phóng khoáng, tiêu sái anh tuấn , nữ tử trong thiên hạ ai có thể không vì Cầm công tử mà khuynh đảo?" An Ninh nhíu mày, cười đến thoải mái.

Trong lúc vô tình chống lại tầm mắt của Thương Địch, trong lòng An Ninh liền cả kinh, nhất thời khựng lại, tươi cười có chút cứng đờ, không biết vì sao, đôi mắt kia mang theo vài phần oán giận,giống như bắt được thê tử của mình hồng hạnh vượt tường.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hầu Môn Độc Phi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook