Chương 138: Ưu việt
Đào Lý Mặc Ngôn
05/01/2020
Tần Vương cùng Khương nhị gia là
thân gia, hai bên ngang hàng, nếu so địa vị trong triều đình, Tần vương
quý trọng hơn Khương nhị gia rất nhiều.
Nhưng hôm nay, hoàng thượng thừa nhận Khương nhị gia có thể bị Dương Soái bám vào người, hơn nữa quốc sư ở Long Hổ Sơn cũng truyền tới pháp dụ, nói Khương nhị gia sinh ra có bát tự tương tự Dương Soái, ai cũng không dao động được chuyện Khương nhị gia triệu hồi được Dương Soái.
Này nọ có thể lừa gạt bá tánh, tuy đại thần trong triều không ai tin tưởng chuyện hoang đường này, nhưng bọn hắn đều là thần tử của hoàng đế, hoàng thượng tin, đại thần dám không tin?
Hoàng thượng có ý đồ gì, ai mà không rõ, chính là mượn chuyện Dương Soái hoàn dương phấn chấn dân tâm, quân tâm, đồng thời củng cố trận tuyến phòng ngự phương bắc.
Tần vương cũng không để ý chuyện này, đột nhiên Khương nhị gia tìm tới, Tần Vương phát hiện, hắn sắp phải đối mặt với vấn đề lớn, vốn dĩ thân phận thân gia bình đẳng lại thay đổi…
Khương nhị gia tùy lúc đều có khả năng biến thành nhạc phụ của Tần vương...Dương Soái.
Nghĩ thông suốt điều này, Tần vương đối mặt với Khương nhị gia phải thật cẩn thận, thà bị Khương nhị gia lừa đảo, bị đau đầu, cũng không thể để Khương nhị gia giả dạng nhạc phụ đại nhân.
Tục truyền, Khương nhị gia uống rượu dễ bị Dương Soái nhập thân, Tần vương đã hạ quyết tâm, đánh chết cũng không uống rượu với Khương nhị gia.
Trước giờ thái phi luôn mặc kệ mọi chuyện, càng không ra lệnh Tần vương phải làm như thế nào, còn Tần vương phi ôn nhu hiền thục, săn sóc nghe lời, không giống Dương phi luôn luôn cường thế.
Tần vương trôi qua mười mấy năm không có người áp bách, chuyên quyền độc đoán, hiện giờ đột nhiên lòi ra một người bị Dương Soái bám vào, ở trước mặt nhạc phụ đại nhân, Tần vương dám phản kháng sao?
Có lúc Tần vương suy nghĩ, có phải hoàng thượng cố ý cất nhắc Khương nhị gia khiến hắn nghẹn khuất, khó chịu?
- Hôm nay thân gia tìm bổn vương có việc gì?
Tần vương cố ý dùng từ thân gia, ý đồ nhắc nhở Khương nhị gia, ngươi với ta là thân gia, không phải nhạc phụ cùng tiểu tế.
- Ha, gần đây không có việc gì làm, muốn đến tìm vương gia uống hai ly.
- …
Sắc mặt Tần vương tái rồi, lắc đầu nói:
- Thân gia không biết, bổn vương đã rất lâu không uống rượu, thái y nói bổn vương phải hạn chế.
- Thân thể thân gia không tốt?
- Ừ, có chút bệnh nhẹ.
Tần vương ngăn chặn không muốn cùng Khương nhị gia uống rượu.
Khương nhị gia tiếc nuối nói:
- Nếu thái y đã dặn vương gia phải hạn chế, ta cũng không thể miễn cưỡng vương gia, chỉ là, ta uống một mình cũng được, vương gia không cần một hai phải bồi ta cùng nhau uống rượu.
- Này...Không tốt, để một mình thân gia uống rượu nào phải đạo đãi khách.
- Có cái gì không tốt, không phải thân thể ngươi không thoải mái sao? Chúng ta là thân gia, thân thiết thật sự, ta sẽ không trách vương gia không thể uống rượu.
Tần vương ho khan vài tiếng, sao Khương nhị gia lại như vậy? Rõ ràng biết bản thân hắn vừa uống liền có thể giả vờ Dương Soái nhập thân, hắn còn dám uống rượu? Nhất định là cố ý, nhất định Khương nhị gia cố ý.
- Hoàng thượng chấp thuận cho Khương nhị gia uống rượu?
Tần vương dùng hoàng thượng áp chế Khương nhị gia:
- Lúc này chỉ sợ không thích hợp, cũng không thể không cố kỵ mà uống rượu, rốt cuộc liên lụy đến hoàng thượng cùng quốc sư, thân gia không thể vì nhất thời thống khoái, mà khiến hoàng thượng thất vọng.
- Thì ra vương gia sợ Dương Soái tới tìm ngươi?
- Khụ khụ, bổn vương không có gì phải thẹn với nhạc phụ.
- Không thẹn?
Khương nhị gia liếc mắt, bấm ngón tay nói:
- Để ta đem những gì ta biết niệm cho vương gia nghe một chút, thứ nhất, tiểu tế của ta ba tuổi mới được nâng làm thế tử, khi đó tuy Dương phi tự sát, nhưng nàng dù chết thì vẫn là đích phi của ngươi, nguyên phối đích tử phải ba năm sau mới được thỉnh phong, ngươi dám nói đối xử tốt với thế tử? Thứ hai, vương gia đem thế tử ném cho hạ nhân chăm sóc, người ngoài lại truyền ra tin tức là ngươi tự mình chăm sóc thế tử, nhưng cụ thể tình huống như thế nào, ta nghĩ anh linh chưa tan của Dương Soái sẽ rõ ràng nhất, thứ ba, thế tử trừ danh phận Tần vương thế tử ra, ngươi chưa từng cho hắn bất luận cái gì. Thứ tư, lúc thế tử được ủy nhiệm làm Chỉ Huy Sứ của Thần Cơ Doanh, vương gia là thân phụ( cha ruột) của thế tử, lại để hắn thừa nhận nhân tình của Vĩnh Ninh hầu, ngươi không cảm thấy thẹn với thế tử sao? Thứ năm…
Tần vương không thể để Khương nhị gia nói thêm gì nữa, tự mình biện giải nói:
- Ta cho A Trạch vị trí thế tử, cũng quan tâm hắn, có phải thân gia đã hiểu lầm?
- Quan tâm?
Khương nhị gia mở to mắt, la lên một tiếng:
- Có cần ta gọi Dương Soái ra nói chuyện với ngươi?
- Thân gia, ngươi còn chưa có uống rượu...
- Không sao, lúc nào ta cũng mang theo bầu rượu.
Tần vương đứng phắc lên, bước đến trước mặt Khương nhị gia, nắm chặt tay đang cầm bầu rượu của Khương nhị gia, thấp giọng nói:
- Ngươi đừng quá phận, đừng tưởng hoàng thượng chấp nhận, là ngươi có thể thời thời khắc khắc để Dương Soái bám vào người, Khương nhị gia có hiểu một vừa hai phải?
- Phụ thân ta từng chỉ dạy ta, có ủy khuất phải nói ra, một vừa hai phải là cái gì? Ta đọc sách không nhiều lắm, không rõ.Khương nhị gia vung tay thoát khỏi bàn tay của Tần vương:
- Miệng lưỡi ta không nhanh nhẹn, lại nổi danh kinh thành là hồ nháo, đạo lý này đó không hiểu nhiều lắm, vẫn nên để Dương Soái nói chuyện cùng vương gia mới tốt.
Tần vương gắt gao đè cánh tay của Khương nhị gia, trong lòng hận không thể khâu miệng Khương nhị gia lại...
Nhưng hắn không thể làm như vậy, không lẽ hắn phải chịu Dương Soái răn dạy?
Hắn không muốn giống quả phụ Dương môn.
Tần vương nhanh chóng quyết định:
- Thân gia, ngươi cảm thấy bổn vương phải làm như thế nào, mới có thể đền bù cho A Trạch?
Khương nhị gia liếc nhìn Tần vương một cái, hỏi:
- Ta nói gì, vương gia cũng đáp ứng?
- Chỉ cần bổn vương có thể làm được, nhất định đáp ứng.
Tần vương sẽ cố gắng, chỉ cần đừng để nhạc phụ đại nhân nhập thân Khương nhị gia là tốt rồi.
Khương nhị gia đang chờ những lời này, Tần vương đủ xuẩn, trong lòng Khương nhị gia khinh thường phỉ nhổ Tần vương ngu xuẩn.
Nếu Dương Soái thường xuyên nhập thân, còn ai tin tưởng? Huống chi hoàng thượng cũng sẽ không vui khi anh linh Dương Soái luôn xuất hiện, một khi khiến hoàng thượng cảm thấy hắn dựa chuyện Dương Soái nhập thân làm xằng làm bậy, hoàng thượng lật tay là có thể giết chết hắn.
hiện giờ thanh danh của hắn lan truyền khắp thiên hạ, bá tánh vô cùng sùng bái hắn.
Nếu Khương nhị gia cố lộng huyền hư che dấu thánh thượng, sự việc bại lộ có bao nhiêu phẫn nộ.
Bởi vậy, Khương nhị gia luôn nhớ kỹ lời Dao Dao nói, nếu không phải bất đắc dĩ, tuyệt đối không được giả bộ Dương Soái nhập thân.
Chỉ là nếu không nói triệu hồi Dương Soái, có thể hù dọa Tần Vương sao? hắn phải vì tiểu tế tốn chút nước bọt, vớt chút chổ tốt.
Khương nhị gia nói:
- Ngươi buông tay của ta ra.
Tần vương thật sự sợ Khương nhị gia uống rượu, cùng người đầu óc bình thường nói chuyện với nhau, Tần vương không ngại.
Nhưng đối mặt với người không trong phạm vi bình thường như Khương nhị gia, Tần vương đỡ không nổi.
- Ta nói ngươi buông tay ta ra, ngươi cũng không làm được, còn dám nói ta nói cái gì ngươi cũng đáp ứng?
Khương nhị gia chỉ trích Tần vương gạt người.
Nghe Khương nhị gia nói những lời như vậy, Tần vương lập tức buông lỏng tay, lui về phía sau vài bước:
- Hiện tại thân gia có thể nói.
- Hôm nay ta tới tìm vương gia, thế tử không biết, nếu hắn biết nhất định sẽ ngăn đón ta, vương gia đã kêu ta một tiếng thân gia, có chút lời nói ta muốn nói thẳng với vương gia.
Khương nhị gia thu hồi bầu rượu, nghiêm trang nói:
- Làm phụ thân muốn nhi tử trôi qua ngày tháng như thế nào là thế nấy, nhi tử không thể muốn đông muốn tây, nếu không chính là bất hiếu.
Tần vương ngồi lại trên ghế, tâm buông lỏng một nửa, cùng Khương nhị gia giảng đạo lý cũng không sao, hắn sợ nhất là Khương nhị gia không quan tâm tự gây ra rối rắm.
- Tuy ngươi có khúc mắc với thế tử, nhưng nghiêm khắc mà nói ngươi đối xử với hắn vẫn không tồi, không để hắn lạnh đói, chỉ là vương gia, người giống như ta chỉ ăn no chờ chết, cầu tự tại tiêu dao, cầu miệng lưỡi chi dục. Thế tử không giống vậy, hắn muốn noi theo lão vương gia, là người có chí hướng, vương gia lại bắt hắn chịu đựng, bắt hắn nội liễm, ngươi có từng nghĩ thế tử vui hay không vui? Đau nhi tử ít nhất phải nói cho nhi tử biết ngươi nghĩ hay muốn cái gì, ngươi có từng nghĩ thế tử muốn làm gì? Lúc ngươi thương tiếc nhi tử do Tần vương phi sở sinh, có từng nghĩ ngươi yêu cầu thế tử như thế nào?
( Yul: miệng lưỡi chi dục nghĩa là thích gì nói đó, ăn ngon uống tốt.)
- Làm thế tử phải áp chế bản tính, áp chế tài học, tầm thường vô năng, ta thấy ngươi vẫn nên đem vị trí thế tử cho nhi tử mà ngươi thương nhất đi. Đỡ cho tương lai sau này ngươi nhìn thấy thế tử bình thường vô năng mà bất mãn, càng ngày càng đau lòng nhi tử chịu tranh đua, tiền đồ lóa mắt do Tần vương phi sở sinh.
- …
Sắc mặt Tần vương đỏ bừng, Khương nhị gia nói thẳng khiến hắn đau đớn, ngày thường nghĩ như thế nào, đạo lý như thế nào, hiện tại Tần vương cảm thấy có chút hổ thẹn, đúng vậy, hổ thẹn.
- Dưỡng nhi tử không phải dưỡng miêu cẩu, cao hứng nhìn xem, cười cười, không cao hứng liền vứt sang một bên, đặc biệt tính tình của thế tử…Rất cực đoan, dù hắn hiếu thuận, hiểu chuyện vẫn cần ngươi dạy dỗ, các vị công tử thiếu gia khác của ngươi có Tần vương phi quan ái, nhưng thế tử đâu? Hắn có cái gì? Chỉ có một nhũ mẫu thời thời khắc khắc dặn dò hắn báo thù. Nhũ mẫu có trung tâm, cũng là hạ nhân, có thể giống người chí thân sao?
Khương nhị gia uống một ngụm trà, giống như đang cảm khái, kỳ thật hắn quên lời cần nói tiếp.
Những lời này, đều là Dao Dao nói cho hắn, bắt hắn học thuộc nhớ kỹ.
Khương nhị gia nhìn gương ngâm nga đã lâu, như thế nào lại quên từ? Tiếp theo nên nói gì?
Liếc thấy Tần vương hổ thẹn, Khương nhị gia cũng không nóng nảy nhớ từ, thở dài nói:
- Vương gia có rất nhiều nhi tử, chỉ có thế tử là đáng thương nhất, ta đã đem nữ nhi gả cho hắn, cho dù hắn không phải là Tần vương thế tử, ta cũng không ghét bỏ tiểu tế này.
- Thân gia, ta chưa từng có ý niệm đổi thế tử.
Tần vương lập tức nói: - Là ta xem nhẹ A Trạch, nhưng ta vẫn luôn coi hắn như người thừa kế mà bồi dưỡng, hắn là đích trưởng tử, sao ta có thể vứt bỏ mẫu tử bọn họ mà đổi thế tử khác?
Khương nhị gia rất muốn nói tiếp một câu, nếu A Trạch không phải đích tử, vương gia sẽ làm sao?
Hắn không nhớ Dao Dao dặn hắn nói tiếp cái gì, nhưng hắn nhớ rõ Dao Dao từng nói, chuyện hoán tử hắn không thể nói.
- Nếu vương gia không có ý đổi thế tử, lão vương gia lưu lại đồ vật này đó có phải nên đưa cho thế tử?
Khương nhị gia nhảy qua cảm hóa, trực tiếp kéo đến kết cục vì Triệu Đạc Trạch đòi được thứ tốt.
Nghe nói Tần vương phủ không có mật thám, nhưng Đại Minh đệ nhất danh môn vẫn luôn có thứ tốt, Tần vương thừa tước nhiều năm, ở trong triều đình điệu thấp thong dong, cũng bồi dưỡng một ít tú tài có gia cảnh bần hàn.
Hiện giờ những vị từng chịu đại ân của Tần vương phần lớn đã làm quan, cho dù là quan văn hay là quan viên, cũng có thể giúp đỡ thế tử này nọ.
Lão Tần vương, Dương Soái kết cục quá thảm, Tần vương bị hoàng đế dọa, một lòng vứt bỏ tướng môn, một lòng hướng tới quan văn, cũng vì vậy mới thú Tần vương phi.
- A Trạch có thể tiến đến thư phòng của phụ vương.
- Ta là hỏi thiết vệ của lão Tần vương, nghe nói thiết vệ tung hoành thiên hạ hiện giờ còn không?
- …
Tần vương vô cùng kinh ngạc:
- Ngươi như thế nào lại biết thiết vệ vẫn còn?
- Nghe nói, nghe nói.
Khương nhị gia ngượng ngùng cười nói:
- Vương gia cũng biết ta thường xuyên trà trộn phố phường, tin tức gì cũng có, ta nghe người khác nói tới, nhìn thái độ của ngươi, thiết vệ vẫn còn, nếu ta có thể biết, thì người nên biết cũng đã biết, ngươi hà tất lại cất giấu? Không bằng cho thế tử hộ thân. Vương phủ sớm muộn gì cũng của thế tử, để thế tử khống chế thiết vệ, coi như là rèn luyện.
- Thiết vệ…
- Ngươi không bỏ được?
- Không phải.
Tần vương theo bản năng phủ nhận:
- Cho A Trạch thiết vệ, sao ta lại không bỏ được, chỉ là bổn vương còn các nhi tử khác...
- Ngươi cũng nói người thừa kế vương phủ là thế tử, hay ngươi định đem thiết vệ cho các vị thiếu gia còn lại? Ta cả gan nói thẳng với vương gia hai câu, nhị công tử có sư phụ là cao nhân, tài học cực tốt, ngươi không cần lo lắng tiền đồ của hắn, Tần vương phi sở ra ba vị công tử nghe nói văn thải nổi bật, càng nghiêng hướng văn, giống ngoại gia của Tần vương phi am hiểu đọc sách, thiết vệ ở trong tay bọn họ không phải là người tài giỏi không được trọng dụng? Huống chi, Khương gia chúng ta còn đem Thần Cơ Doanh cho hắn, hoàng thượng cũng muốn cho người ta, đòi bạc đưa bạc, chúng ta cũng không phải là thân phụ của thế tử.
Không phải thân phụ còn cho Tần vương thế tử rất nhiều, Tần vương là thân phụ lại không biết xấu hổ còn bủn xỉn?
Tần vương nghe Khương nhị gia nói như vậy, cũng ngượng ngùng vì không cho Triệu Đạc Trạch thiết vệ, gật đầu nói:
- Bổn vương sẽ suy xét ý tứ của thân gia.
- Vương gia làm việc thật không sảng khoái, đưa là đưa, không đưa là không đưa, lằng nhằng làm cái gì?
- Ngươi sợ bổn vương thay đổi chủ ý?
- Ha.
Khương nhị gia cười nói:
- Vương gia luôn luôn thương hoa tiếc ngọc, nếu có người thổi gió bên gối, ta nói này đó, ngươi sẽ cho rằng ta dụng tâm kín đáo, không chừng còn hoài nghi thế tử dụng tâm.
- Vương phi sẽ không làm chuyện thổi gió bên gối, nàng không phải loại người mưu đoạt vị trí thế tử.
- Nữ nhân tâm sâu như đáy biển, cho dù vương gia tín nhiệm Tần vương phi, nhưng ngươi chưa từng nghe câu mẫu vì tử cường? Nhiều ít mẫu thân nhu nhược thiện lương vì thân sinh cốt nhục có thể trả giá hết thảy?
- Vương phi đã từng nói, vị trí thế tử là của A Trạch.
- Nếu Tần vương phi hiểu lý lẽ như thế, ngươi còn lo lắng do dự cái gì?
Khương nhị gia lại bức Tần vương:
- Chẳng lẽ vương gia không bỏ được?
Ánh mắt của Khương nhị gia khiến Tần vương không thoải mái, nhiều năm thay đổi hướng theo sát quan văn, Tần vương cũng không coi trọng thiết vệ mà lão vương gia lưu lại, đám thiết vệ này chỉ có 58 người, có thể kết thành một trận hình.
Tần vương ở kinh thành không thể dùng thiết vệ, không bằng nhân cơ hội này đem thiết vệ cho Triệu Đạc Trạch, cũng khiến hoàng thượng yên tâm.
- Nếu bổn vương đã để A Trạch làm thế tử, đương nhiên sẽ đem thiết vệ giao cho hắn, bổn vương cũng ngóng trông hắn có thể quản trị tốt Thần Cơ Doanh, có thiết vệ, bổn vương cũng yên tâm A Trạch sẽ an toàn.
- Vương gia anh minh.
Khương nhị gia từng nghe nữ nhi nói, thư sinh tạo phản, ba năm không thành, nói cách khác Tần vương dựa sát quan văn, chính là chủ động hao mòn hoang phí mũi nhọn.
Mục đích đã đạt, Khương nhị gia không muốn ở lại vương phủ, từ biệt Tần vương liền quay lại Vĩnh Ninh hầu phủ.
Nhưng hôm nay, hoàng thượng thừa nhận Khương nhị gia có thể bị Dương Soái bám vào người, hơn nữa quốc sư ở Long Hổ Sơn cũng truyền tới pháp dụ, nói Khương nhị gia sinh ra có bát tự tương tự Dương Soái, ai cũng không dao động được chuyện Khương nhị gia triệu hồi được Dương Soái.
Này nọ có thể lừa gạt bá tánh, tuy đại thần trong triều không ai tin tưởng chuyện hoang đường này, nhưng bọn hắn đều là thần tử của hoàng đế, hoàng thượng tin, đại thần dám không tin?
Hoàng thượng có ý đồ gì, ai mà không rõ, chính là mượn chuyện Dương Soái hoàn dương phấn chấn dân tâm, quân tâm, đồng thời củng cố trận tuyến phòng ngự phương bắc.
Tần vương cũng không để ý chuyện này, đột nhiên Khương nhị gia tìm tới, Tần Vương phát hiện, hắn sắp phải đối mặt với vấn đề lớn, vốn dĩ thân phận thân gia bình đẳng lại thay đổi…
Khương nhị gia tùy lúc đều có khả năng biến thành nhạc phụ của Tần vương...Dương Soái.
Nghĩ thông suốt điều này, Tần vương đối mặt với Khương nhị gia phải thật cẩn thận, thà bị Khương nhị gia lừa đảo, bị đau đầu, cũng không thể để Khương nhị gia giả dạng nhạc phụ đại nhân.
Tục truyền, Khương nhị gia uống rượu dễ bị Dương Soái nhập thân, Tần vương đã hạ quyết tâm, đánh chết cũng không uống rượu với Khương nhị gia.
Trước giờ thái phi luôn mặc kệ mọi chuyện, càng không ra lệnh Tần vương phải làm như thế nào, còn Tần vương phi ôn nhu hiền thục, săn sóc nghe lời, không giống Dương phi luôn luôn cường thế.
Tần vương trôi qua mười mấy năm không có người áp bách, chuyên quyền độc đoán, hiện giờ đột nhiên lòi ra một người bị Dương Soái bám vào, ở trước mặt nhạc phụ đại nhân, Tần vương dám phản kháng sao?
Có lúc Tần vương suy nghĩ, có phải hoàng thượng cố ý cất nhắc Khương nhị gia khiến hắn nghẹn khuất, khó chịu?
- Hôm nay thân gia tìm bổn vương có việc gì?
Tần vương cố ý dùng từ thân gia, ý đồ nhắc nhở Khương nhị gia, ngươi với ta là thân gia, không phải nhạc phụ cùng tiểu tế.
- Ha, gần đây không có việc gì làm, muốn đến tìm vương gia uống hai ly.
- …
Sắc mặt Tần vương tái rồi, lắc đầu nói:
- Thân gia không biết, bổn vương đã rất lâu không uống rượu, thái y nói bổn vương phải hạn chế.
- Thân thể thân gia không tốt?
- Ừ, có chút bệnh nhẹ.
Tần vương ngăn chặn không muốn cùng Khương nhị gia uống rượu.
Khương nhị gia tiếc nuối nói:
- Nếu thái y đã dặn vương gia phải hạn chế, ta cũng không thể miễn cưỡng vương gia, chỉ là, ta uống một mình cũng được, vương gia không cần một hai phải bồi ta cùng nhau uống rượu.
- Này...Không tốt, để một mình thân gia uống rượu nào phải đạo đãi khách.
- Có cái gì không tốt, không phải thân thể ngươi không thoải mái sao? Chúng ta là thân gia, thân thiết thật sự, ta sẽ không trách vương gia không thể uống rượu.
Tần vương ho khan vài tiếng, sao Khương nhị gia lại như vậy? Rõ ràng biết bản thân hắn vừa uống liền có thể giả vờ Dương Soái nhập thân, hắn còn dám uống rượu? Nhất định là cố ý, nhất định Khương nhị gia cố ý.
- Hoàng thượng chấp thuận cho Khương nhị gia uống rượu?
Tần vương dùng hoàng thượng áp chế Khương nhị gia:
- Lúc này chỉ sợ không thích hợp, cũng không thể không cố kỵ mà uống rượu, rốt cuộc liên lụy đến hoàng thượng cùng quốc sư, thân gia không thể vì nhất thời thống khoái, mà khiến hoàng thượng thất vọng.
- Thì ra vương gia sợ Dương Soái tới tìm ngươi?
- Khụ khụ, bổn vương không có gì phải thẹn với nhạc phụ.
- Không thẹn?
Khương nhị gia liếc mắt, bấm ngón tay nói:
- Để ta đem những gì ta biết niệm cho vương gia nghe một chút, thứ nhất, tiểu tế của ta ba tuổi mới được nâng làm thế tử, khi đó tuy Dương phi tự sát, nhưng nàng dù chết thì vẫn là đích phi của ngươi, nguyên phối đích tử phải ba năm sau mới được thỉnh phong, ngươi dám nói đối xử tốt với thế tử? Thứ hai, vương gia đem thế tử ném cho hạ nhân chăm sóc, người ngoài lại truyền ra tin tức là ngươi tự mình chăm sóc thế tử, nhưng cụ thể tình huống như thế nào, ta nghĩ anh linh chưa tan của Dương Soái sẽ rõ ràng nhất, thứ ba, thế tử trừ danh phận Tần vương thế tử ra, ngươi chưa từng cho hắn bất luận cái gì. Thứ tư, lúc thế tử được ủy nhiệm làm Chỉ Huy Sứ của Thần Cơ Doanh, vương gia là thân phụ( cha ruột) của thế tử, lại để hắn thừa nhận nhân tình của Vĩnh Ninh hầu, ngươi không cảm thấy thẹn với thế tử sao? Thứ năm…
Tần vương không thể để Khương nhị gia nói thêm gì nữa, tự mình biện giải nói:
- Ta cho A Trạch vị trí thế tử, cũng quan tâm hắn, có phải thân gia đã hiểu lầm?
- Quan tâm?
Khương nhị gia mở to mắt, la lên một tiếng:
- Có cần ta gọi Dương Soái ra nói chuyện với ngươi?
- Thân gia, ngươi còn chưa có uống rượu...
- Không sao, lúc nào ta cũng mang theo bầu rượu.
Tần vương đứng phắc lên, bước đến trước mặt Khương nhị gia, nắm chặt tay đang cầm bầu rượu của Khương nhị gia, thấp giọng nói:
- Ngươi đừng quá phận, đừng tưởng hoàng thượng chấp nhận, là ngươi có thể thời thời khắc khắc để Dương Soái bám vào người, Khương nhị gia có hiểu một vừa hai phải?
- Phụ thân ta từng chỉ dạy ta, có ủy khuất phải nói ra, một vừa hai phải là cái gì? Ta đọc sách không nhiều lắm, không rõ.Khương nhị gia vung tay thoát khỏi bàn tay của Tần vương:
- Miệng lưỡi ta không nhanh nhẹn, lại nổi danh kinh thành là hồ nháo, đạo lý này đó không hiểu nhiều lắm, vẫn nên để Dương Soái nói chuyện cùng vương gia mới tốt.
Tần vương gắt gao đè cánh tay của Khương nhị gia, trong lòng hận không thể khâu miệng Khương nhị gia lại...
Nhưng hắn không thể làm như vậy, không lẽ hắn phải chịu Dương Soái răn dạy?
Hắn không muốn giống quả phụ Dương môn.
Tần vương nhanh chóng quyết định:
- Thân gia, ngươi cảm thấy bổn vương phải làm như thế nào, mới có thể đền bù cho A Trạch?
Khương nhị gia liếc nhìn Tần vương một cái, hỏi:
- Ta nói gì, vương gia cũng đáp ứng?
- Chỉ cần bổn vương có thể làm được, nhất định đáp ứng.
Tần vương sẽ cố gắng, chỉ cần đừng để nhạc phụ đại nhân nhập thân Khương nhị gia là tốt rồi.
Khương nhị gia đang chờ những lời này, Tần vương đủ xuẩn, trong lòng Khương nhị gia khinh thường phỉ nhổ Tần vương ngu xuẩn.
Nếu Dương Soái thường xuyên nhập thân, còn ai tin tưởng? Huống chi hoàng thượng cũng sẽ không vui khi anh linh Dương Soái luôn xuất hiện, một khi khiến hoàng thượng cảm thấy hắn dựa chuyện Dương Soái nhập thân làm xằng làm bậy, hoàng thượng lật tay là có thể giết chết hắn.
hiện giờ thanh danh của hắn lan truyền khắp thiên hạ, bá tánh vô cùng sùng bái hắn.
Nếu Khương nhị gia cố lộng huyền hư che dấu thánh thượng, sự việc bại lộ có bao nhiêu phẫn nộ.
Bởi vậy, Khương nhị gia luôn nhớ kỹ lời Dao Dao nói, nếu không phải bất đắc dĩ, tuyệt đối không được giả bộ Dương Soái nhập thân.
Chỉ là nếu không nói triệu hồi Dương Soái, có thể hù dọa Tần Vương sao? hắn phải vì tiểu tế tốn chút nước bọt, vớt chút chổ tốt.
Khương nhị gia nói:
- Ngươi buông tay của ta ra.
Tần vương thật sự sợ Khương nhị gia uống rượu, cùng người đầu óc bình thường nói chuyện với nhau, Tần vương không ngại.
Nhưng đối mặt với người không trong phạm vi bình thường như Khương nhị gia, Tần vương đỡ không nổi.
- Ta nói ngươi buông tay ta ra, ngươi cũng không làm được, còn dám nói ta nói cái gì ngươi cũng đáp ứng?
Khương nhị gia chỉ trích Tần vương gạt người.
Nghe Khương nhị gia nói những lời như vậy, Tần vương lập tức buông lỏng tay, lui về phía sau vài bước:
- Hiện tại thân gia có thể nói.
- Hôm nay ta tới tìm vương gia, thế tử không biết, nếu hắn biết nhất định sẽ ngăn đón ta, vương gia đã kêu ta một tiếng thân gia, có chút lời nói ta muốn nói thẳng với vương gia.
Khương nhị gia thu hồi bầu rượu, nghiêm trang nói:
- Làm phụ thân muốn nhi tử trôi qua ngày tháng như thế nào là thế nấy, nhi tử không thể muốn đông muốn tây, nếu không chính là bất hiếu.
Tần vương ngồi lại trên ghế, tâm buông lỏng một nửa, cùng Khương nhị gia giảng đạo lý cũng không sao, hắn sợ nhất là Khương nhị gia không quan tâm tự gây ra rối rắm.
- Tuy ngươi có khúc mắc với thế tử, nhưng nghiêm khắc mà nói ngươi đối xử với hắn vẫn không tồi, không để hắn lạnh đói, chỉ là vương gia, người giống như ta chỉ ăn no chờ chết, cầu tự tại tiêu dao, cầu miệng lưỡi chi dục. Thế tử không giống vậy, hắn muốn noi theo lão vương gia, là người có chí hướng, vương gia lại bắt hắn chịu đựng, bắt hắn nội liễm, ngươi có từng nghĩ thế tử vui hay không vui? Đau nhi tử ít nhất phải nói cho nhi tử biết ngươi nghĩ hay muốn cái gì, ngươi có từng nghĩ thế tử muốn làm gì? Lúc ngươi thương tiếc nhi tử do Tần vương phi sở sinh, có từng nghĩ ngươi yêu cầu thế tử như thế nào?
( Yul: miệng lưỡi chi dục nghĩa là thích gì nói đó, ăn ngon uống tốt.)
- Làm thế tử phải áp chế bản tính, áp chế tài học, tầm thường vô năng, ta thấy ngươi vẫn nên đem vị trí thế tử cho nhi tử mà ngươi thương nhất đi. Đỡ cho tương lai sau này ngươi nhìn thấy thế tử bình thường vô năng mà bất mãn, càng ngày càng đau lòng nhi tử chịu tranh đua, tiền đồ lóa mắt do Tần vương phi sở sinh.
- …
Sắc mặt Tần vương đỏ bừng, Khương nhị gia nói thẳng khiến hắn đau đớn, ngày thường nghĩ như thế nào, đạo lý như thế nào, hiện tại Tần vương cảm thấy có chút hổ thẹn, đúng vậy, hổ thẹn.
- Dưỡng nhi tử không phải dưỡng miêu cẩu, cao hứng nhìn xem, cười cười, không cao hứng liền vứt sang một bên, đặc biệt tính tình của thế tử…Rất cực đoan, dù hắn hiếu thuận, hiểu chuyện vẫn cần ngươi dạy dỗ, các vị công tử thiếu gia khác của ngươi có Tần vương phi quan ái, nhưng thế tử đâu? Hắn có cái gì? Chỉ có một nhũ mẫu thời thời khắc khắc dặn dò hắn báo thù. Nhũ mẫu có trung tâm, cũng là hạ nhân, có thể giống người chí thân sao?
Khương nhị gia uống một ngụm trà, giống như đang cảm khái, kỳ thật hắn quên lời cần nói tiếp.
Những lời này, đều là Dao Dao nói cho hắn, bắt hắn học thuộc nhớ kỹ.
Khương nhị gia nhìn gương ngâm nga đã lâu, như thế nào lại quên từ? Tiếp theo nên nói gì?
Liếc thấy Tần vương hổ thẹn, Khương nhị gia cũng không nóng nảy nhớ từ, thở dài nói:
- Vương gia có rất nhiều nhi tử, chỉ có thế tử là đáng thương nhất, ta đã đem nữ nhi gả cho hắn, cho dù hắn không phải là Tần vương thế tử, ta cũng không ghét bỏ tiểu tế này.
- Thân gia, ta chưa từng có ý niệm đổi thế tử.
Tần vương lập tức nói: - Là ta xem nhẹ A Trạch, nhưng ta vẫn luôn coi hắn như người thừa kế mà bồi dưỡng, hắn là đích trưởng tử, sao ta có thể vứt bỏ mẫu tử bọn họ mà đổi thế tử khác?
Khương nhị gia rất muốn nói tiếp một câu, nếu A Trạch không phải đích tử, vương gia sẽ làm sao?
Hắn không nhớ Dao Dao dặn hắn nói tiếp cái gì, nhưng hắn nhớ rõ Dao Dao từng nói, chuyện hoán tử hắn không thể nói.
- Nếu vương gia không có ý đổi thế tử, lão vương gia lưu lại đồ vật này đó có phải nên đưa cho thế tử?
Khương nhị gia nhảy qua cảm hóa, trực tiếp kéo đến kết cục vì Triệu Đạc Trạch đòi được thứ tốt.
Nghe nói Tần vương phủ không có mật thám, nhưng Đại Minh đệ nhất danh môn vẫn luôn có thứ tốt, Tần vương thừa tước nhiều năm, ở trong triều đình điệu thấp thong dong, cũng bồi dưỡng một ít tú tài có gia cảnh bần hàn.
Hiện giờ những vị từng chịu đại ân của Tần vương phần lớn đã làm quan, cho dù là quan văn hay là quan viên, cũng có thể giúp đỡ thế tử này nọ.
Lão Tần vương, Dương Soái kết cục quá thảm, Tần vương bị hoàng đế dọa, một lòng vứt bỏ tướng môn, một lòng hướng tới quan văn, cũng vì vậy mới thú Tần vương phi.
- A Trạch có thể tiến đến thư phòng của phụ vương.
- Ta là hỏi thiết vệ của lão Tần vương, nghe nói thiết vệ tung hoành thiên hạ hiện giờ còn không?
- …
Tần vương vô cùng kinh ngạc:
- Ngươi như thế nào lại biết thiết vệ vẫn còn?
- Nghe nói, nghe nói.
Khương nhị gia ngượng ngùng cười nói:
- Vương gia cũng biết ta thường xuyên trà trộn phố phường, tin tức gì cũng có, ta nghe người khác nói tới, nhìn thái độ của ngươi, thiết vệ vẫn còn, nếu ta có thể biết, thì người nên biết cũng đã biết, ngươi hà tất lại cất giấu? Không bằng cho thế tử hộ thân. Vương phủ sớm muộn gì cũng của thế tử, để thế tử khống chế thiết vệ, coi như là rèn luyện.
- Thiết vệ…
- Ngươi không bỏ được?
- Không phải.
Tần vương theo bản năng phủ nhận:
- Cho A Trạch thiết vệ, sao ta lại không bỏ được, chỉ là bổn vương còn các nhi tử khác...
- Ngươi cũng nói người thừa kế vương phủ là thế tử, hay ngươi định đem thiết vệ cho các vị thiếu gia còn lại? Ta cả gan nói thẳng với vương gia hai câu, nhị công tử có sư phụ là cao nhân, tài học cực tốt, ngươi không cần lo lắng tiền đồ của hắn, Tần vương phi sở ra ba vị công tử nghe nói văn thải nổi bật, càng nghiêng hướng văn, giống ngoại gia của Tần vương phi am hiểu đọc sách, thiết vệ ở trong tay bọn họ không phải là người tài giỏi không được trọng dụng? Huống chi, Khương gia chúng ta còn đem Thần Cơ Doanh cho hắn, hoàng thượng cũng muốn cho người ta, đòi bạc đưa bạc, chúng ta cũng không phải là thân phụ của thế tử.
Không phải thân phụ còn cho Tần vương thế tử rất nhiều, Tần vương là thân phụ lại không biết xấu hổ còn bủn xỉn?
Tần vương nghe Khương nhị gia nói như vậy, cũng ngượng ngùng vì không cho Triệu Đạc Trạch thiết vệ, gật đầu nói:
- Bổn vương sẽ suy xét ý tứ của thân gia.
- Vương gia làm việc thật không sảng khoái, đưa là đưa, không đưa là không đưa, lằng nhằng làm cái gì?
- Ngươi sợ bổn vương thay đổi chủ ý?
- Ha.
Khương nhị gia cười nói:
- Vương gia luôn luôn thương hoa tiếc ngọc, nếu có người thổi gió bên gối, ta nói này đó, ngươi sẽ cho rằng ta dụng tâm kín đáo, không chừng còn hoài nghi thế tử dụng tâm.
- Vương phi sẽ không làm chuyện thổi gió bên gối, nàng không phải loại người mưu đoạt vị trí thế tử.
- Nữ nhân tâm sâu như đáy biển, cho dù vương gia tín nhiệm Tần vương phi, nhưng ngươi chưa từng nghe câu mẫu vì tử cường? Nhiều ít mẫu thân nhu nhược thiện lương vì thân sinh cốt nhục có thể trả giá hết thảy?
- Vương phi đã từng nói, vị trí thế tử là của A Trạch.
- Nếu Tần vương phi hiểu lý lẽ như thế, ngươi còn lo lắng do dự cái gì?
Khương nhị gia lại bức Tần vương:
- Chẳng lẽ vương gia không bỏ được?
Ánh mắt của Khương nhị gia khiến Tần vương không thoải mái, nhiều năm thay đổi hướng theo sát quan văn, Tần vương cũng không coi trọng thiết vệ mà lão vương gia lưu lại, đám thiết vệ này chỉ có 58 người, có thể kết thành một trận hình.
Tần vương ở kinh thành không thể dùng thiết vệ, không bằng nhân cơ hội này đem thiết vệ cho Triệu Đạc Trạch, cũng khiến hoàng thượng yên tâm.
- Nếu bổn vương đã để A Trạch làm thế tử, đương nhiên sẽ đem thiết vệ giao cho hắn, bổn vương cũng ngóng trông hắn có thể quản trị tốt Thần Cơ Doanh, có thiết vệ, bổn vương cũng yên tâm A Trạch sẽ an toàn.
- Vương gia anh minh.
Khương nhị gia từng nghe nữ nhi nói, thư sinh tạo phản, ba năm không thành, nói cách khác Tần vương dựa sát quan văn, chính là chủ động hao mòn hoang phí mũi nhọn.
Mục đích đã đạt, Khương nhị gia không muốn ở lại vương phủ, từ biệt Tần vương liền quay lại Vĩnh Ninh hầu phủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.