Chương 18
Báo Chỉ Hồ Tường
20/11/2024
Khưu Thành tiến đến bên cửa sổ dò xét, không thấy được thân ảnh của A Thường, mặt đường dưới lầu được đèn đường chiếu rọi trông có vẻ trắng nhạt một màu, vừa không có thi thể cũng không có máu tươi. Cậu có chút mờ mịt gãi đầu, thầm nghĩ may mà không ngã xuống dưới, vừa nãy khi nhìn thấy bộ dạng hoảng đến không lựa đường của đối phương, thật sự quá nguy hiểm.
Khưu Thành sống đến từng tuổi này, bàn bè không có mấy người, chuyện tình cảm cũng chưa một lần nói qua. Cha mất, mẹ tái giá, hai sự kiện này đã khiến cho thời niên thiếu của cậu trở nên vừa mẫn cảm vừa trầm mặc. Cậu cùng bạn học cũng chỉ duy trì mối quan hệ không lạnh không nóng, sau khi lên đại học, cậu lại bận rộn việc làm thêm, hoạt động lớp cũng chưa tham gia qua vài lần.
Cậu dù thế nào cũng không nghĩ đến, chính mình có một ngày sẽ vì một người đàn ông cảm thấy phiền não. Khưu Thành nhẹ nhàng lấy ngón tay chạm vào đôi môi, hơi hơi rũ mí mắt xuống……
A Thường ở bên ngoài lắc lư một vòng lớn, cả đống cứ điểm lúc trước, hắn một cái cũng không ghé qua. Trời đêm đầu xuân vẫn rất lạnh lẽo, hắn bình thường luôn kháng lạnh, lúc này không hiểu vì sao lại cảm giác có điểm lành lạnh, nhớ tới cái giường mềm mại ấm áp ở nhà của Khưu Thành, hắn thật sự rất muốn trở về.
Vừa nghĩ đến Khưu Thành, A Thường liền cảm giác thập phần xấu hổ. Khưu Thành đối xử với hắn tốt như vậy, hắn vừa nãy thế nhưng còn nghĩ muốn ăn luôn cậu. Một bạn đời tốt như vậy, hắn làm sao nỡ ăn được? Hắn nhiều nhất chỉ ngửi một chút, liếm một cái cho đã nghiền mà thôi. Khưu Thành giống như đã phát hiện được điều đó, cậu ấy khẳng định sẽ rất chán ghét mình……
Thời gian đã kề cận bình minh, Khưu Thành nằm ở trên giường như đã ngủ, cửa sổ bên kia lại có một bóng đen ló đầu ra nhìn ngó dáo dác.
Một hồi lâu sau, khi hắn rốt cuộc đã xác định không có nguy hiểm gì, thì mới nhẹ nhàng lại kích động tiến vào trong phòng, rón ra rón rén bò đến trên giường, cuộn tròn thành một cục kế bên Khưu Thành. Nằm trong chốc lát, hắn lại giật giật, duỗi cổ đến gần cổ Khưu Thành hít ngửi, sau đó lại duỗi đầu lưỡi ra liếm liếm, lúc này mới cảm thấy mỹ mãn đi ngủ. haehyuk8693
Vài giờ sau, Khưu Thành vẫn sinh hoạt giống như bình thường, sáng sớm liền rời khỏi giường. Mà sau khi rời giường, chuyện thứ nhất cậu làm chính là đi đến bờ sông lấy nước. Lúc trước chỉ có một ban công hoa màu thôi mà mỗi ngày cậu đã phải tưới tròn hai thùng nước, có đôi khi còn nhiều hơn thế nữa. Hiện tại có đến hai ban công lớn cùng một ban công nhỏ, hơn nữa cái ban công lớn trong phòng 1501 còn có diện tích rất lớn, Khưu Thành ít nhất phải gánh đến bốn gánh nước mới đủ dùng.
A Thường mỗi đêm phải đi bắt chuột, nên buổi sáng hắn bình thường đều ngủ đến rất trễ mới chịu dậy. Cho nên việc lấy nước vào buổi sáng, đều do Khưu Thành một mình làm hết, mấy ngày trước còn được, một ngày chỉ cần gánh một gánh nước, còn có cả thang máy phụ trợ. Đến hôm nay, khi cậu gánh thùng không đi đến cửa thang máy, mới phát hiện thang máy của chung cư bọn họ đã ngừng hoạt động, xem ra số điện dùng cho tháng này đã xài hết rồi.
Dựa theo tốc độ hiện tại, phỏng chừng đợi đến khi được dùng nước máy, còn phải chờ hơn nữa tháng, mà nghe nói đến lúc đó chỉ là mới sửa xong đường ống dẫn nước còn chưa có cung cấp nước sạch. Bọn họ còn phải xác nhận ống dẫn nước thải có thể hoạt động bình thường được chưa, lúc đó khu vực này mới có thể sử dụng nước máy.
Khưu Thành gánh hai thùng không, chỉ chớp mắt liền tới dưới lầu, lúc này còn sớm, người ở vùng này trên cơ bản còn chưa rời giường. Vào thời điểm thức ăn thiếu thốn, mọi người đều tận lực ngủ nhiều hoạt động ít, dốc hết khả năng tiết kiệm thể lực.
Tối hôm qua, cậu rốt cuộc đã nhập định, nhưng chỉ được vài giờ. Khưu Thành hiện tại đã biết được chỗ tốt của việc ngồi thiền, cậu tối hôm qua trừ đả tọa, thời gian ngủ chân chính còn chưa đến ba giờ. Nếu so với lúc trước, cậu chắc hẳn đã sớm choáng váng đầu buồn nôn, toàn thân khó chịu, làm sao còn có thể giống hiện tại tinh lực dư thừa được, thậm chí trạng thái còn tốt đến mức giống như cậu đã lập tức về đến thời học sinh trước kia.
Sự tiến bộ trong việc tu hành đã khiến Khưu Thành cảm thấy thật cao hứng, đối với chuyện A Thường, cậu hiện tại cũng đã nghĩ thông suốt. A Thường có thể bắt chuột đồng, có thể giúp đỡ cậu trong thời gian ngắn nhất tận khả năng tích góp vật tư, cũng trong thời gian mấy tháng mua được thêm không ít tài sản cố định. Mà cậu lại có thể mang theo A Thường, làm cho hắn chậm rãi dung nhập vào xã hội này. Về sau nếu có năng lực, nói không chừng cậu còn có thể tạo cho hắn một thân phận, để không bị người khác hoài nghi, không khiến cho kẻ khác chú ý đến, trở thành một người bình thường không có gì đặc biệt.
Quan hệ của bọn họ hiện tại còn có thể giúp đỡ lẫn nhau, sống cùng nhau cũng thực hòa hợp, đây mới là điều trọng yếu nhất, còn chuyện khác, cứ để cho nó thuận theo tự nhiên là được.
Khưu Thành qua lại gánh bốn chuyến nước, mệt đến nổi ra đầy một thân mồ hôi. Khi gánh một chuyến nước cuối cùng trở về, cậu đầu tiên là đổ một ít nước ra chậu để tắm rửa lau mình, sau khi xong thì đem nước tắm đổ vào một chiếc thùng riêng biệt, rồi từ trên giá gỗ ban công cầm vào một lọ dịch tiểu có thời gian gần nhất, đổ vào thùng trộn đều, tưới từng gáo từng gáo lên hoa màu trên ban công.
Hai ngày trước sau khi thu hoạch bắp xong, nơi ban công lại thừa hơn mười giỏ gỗ. Phần lớn mấy giỏ gỗ này đều bị Khưu Thành dùng để trồng khoai tây, số còn lại cậu chừa ra ba giỏ dùng để trồng bí đỏ, một giỏ khổ qua, một giỏ mướp, một giỏ cải trắng. Bí đỏ, khổ qua, cùng dây mướp, mỗi loại cậu đều chỉ trồng một giỏ, còn cải trắng thì một giỏ trồng đến bốn củ.
Tưới nước cho rau quả trên ban công nhà mình xong, Khưu Thành lại đi tới phòng 1501. Nghe nói khoai tây nếu không trải qua việc ủ mầm mà trực tiếp dùng để gieo trồng sẽ ảnh hưởng tới thu hoạch, nhưng bọn Khưu Thành hiện giờ cũng không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể đem số khoai tây mà bọn họ thu hoạch tại nhà đợt trước trồng tiếp. Bất quá nhìn cành lá đâm chồi cũng không tệ lắm, điều này đại khái có liên quan rất lớn đến Tụ Linh trận, hi vọng số khoai tây dưới mặt đất cũng phát triển như vậy thì tốt biết mấy.
Nhóm khoai tây đầu tiên thu hoạch được, Khưu Thành ngoại trừ chừa lại ăn vài lần, cũng không có cầm ra bán, lúc này sau khi gieo trồng, số khoai tây còn dư lại rất ít. Số khoai tây còn lại Khưu Thành tính sẽ lưu trữ trong khoảng mấy tháng, chờ ủ mầm xong thì sẽ dùng để làm giống gieo trồng.
Làm xong mọi chuyện, Khưu Thành lại bắt đầu đả tọa. Dựa theo chỉ dẫn trong “Mộc Tu bút kí”, việc sinh trưởng của cây cối cần hao phí một lượng linh khí nhất định, thế nhưng bản thân chúng cũng tạo ra linh khí. Gieo trồng cây cỏ trong Tụ Linh trận, sẽ càng làm cho linh khí trong trận thêm sung túc, nếu có thể trồng được một cây có bản chất linh thụ thượng thừa, thì bản thân nó không những sẽ chế tạo ra lượng linh khí cung ứng cho người tu đạo, mà đợi đến khi linh khí trong trận đã nồng đậm đến mức nhất định, nó còn có khả năng thâm nhập ra bên ngoài Tụ Linh trận, dung nhập vào linh khí thiên địa. haehyuk8693
Linh thụ là thứ gì, Khưu Thành tạm thời không thể nghĩ ra, mà việc làm sao trồng ra được linh thụ có tư chất thượng thừa, cậu hiện tại không có lấy chút đầu mối, càng không biết phải đem nó trồng ở nơi nào, cho nên trước mắt, việc thành thành thật thật đả tọa mới chính là điều đúng đắn nhất cần làm.
Thời điểm A Thường rời giường, Khưu Thành đã làm xong điểm tâm cho ngày hôm nay, có lẽ gọi là cơm trưa thì càng thích hợp hơn. Món ăn gồm có canh cà chua, bánh ngô hấp nhuyễn, còn có một ít thịt chuột khô được chặt thành từng miếng, rưới lên gia vị rồi đem hấp trông vô cùng ngon miệng.
Tới lúc ăn cơm, A Thường cẩn thận quan sát biểu tình của Khưu Thành, phát hiện cậu so với bình thường cũng không có gì khác biệt, chẳng lẽ cậu ấy đã quên chuyện tối hôm qua?
“Ăn nhiều một chút!” Khưu Thành nói.
“Ân.” Cậu ấy quả nhiên đã quên mất! A Thường cao hứng nhếch miệng nở nụ cười, cắn từng ngụm từng ngụm bánh ngô, trong lòng âm thầm nhắc nhở chính mình, về sau nhất định phải càng cẩn thận hơn mới được.
Buổi chiều, Khưu Thành vẫn bận rộn làm giỏ gỗ như trước, trên lầu còn có ba phòng ở sẽ phải hoàn thành giao dịch trong một tháng kế tiếp, cậu muốn sớm chuẩn bị, đỡ phải đến lúc đó tay chân luống cuống.
Đến chạng vạng hai người vẫn như thường đi ra ngoài bày sạp. Trong khoảng thời gian gần đây, số lượng chuột đồng A Thường bắt được không được nhiều lắm, thế nhưng bọn họ lúc trước đã bắt về một ít chuột con, hiện giờ dáng dấp của bọn chúng đã lớn lên không ít. Số chuột đồng này được nhốt trong lồng nuôi dưỡng, mỗi ngày chỉ việc ăn việc uống không cần vận động, từng con đều phát tướng thập phần to mập, mà chuột đồng to béo lại càng được khách hàng hoan nghênh hơn.
Khưu Thành bọn họ vừa đến nơi, liền nhìn thấy một người đàn ông trẻ tuổi khoảng ba mươi chờ sẵn ở đó. Người nọ là khách quen của bọn họ, là một bác sĩ, sau khi virus X bùng nổ hắn ta đã kết hôn ở căn cứ lâm thời, sinh ra hai đứa con một trai một gái. Hiện tại cứ đến chạng vạng mỗi ngày, hắn đều phải chạy tới nơi này tìm Khưu Thành mua một quả cà chua, lúc trở về thì cắt cho hai anh em mỗi đứa một nữa, xem như cho bọn nhỏ bổ sung vitamin. haehyuk8693
“Nhanh lên nhanh lên, mấy đứa nhỏ ở nhà đều đói bụng lắm rồi.” Người này vừa thấy hai người Khưu Thành đến, liền liên tục thúc giục. Vợ của hắn là một kỹ sư, nghề nghiệp này lúc trước cũng tương đối dễ sống, nhưng hiện tại ngay cả đồ ăn cho hai đứa nhỏ đều kiếm không được. Lúc này ba mẹ con chắc đang chờ hắn trở về ăn cơm, hơn nữa có được khẩu phần lương thực của hắn, hai vợ chồng chỉ cần tiết kiệm một chút, miễn cưỡng vẫn đủ ăn.
“Tự anh chọn đi!” Khưu Thành dưới sự trợ giúp của A Thường, hai ba cái liền bày xong sạp hàng.
“Cậu có mang theo ớt tươi không?” Người này lưu loát từ trong một đống cà chua lựa ra trái lớn nhất, đưa cho Khưu Thành nửa cái bánh ngô, lại hỏi.
“Có.” Khưu Thành lấy hai quả ớt tươi từ trong túi áo đưa cho hắn.
“Ai da, hiện tại cũng chỉ có chỗ của cậu mới lấy được thứ này, những nơi khác đều toàn ớt khô.” Vị khách hàng vui sướng tiếp nhận hai quả ớt tươi.
“Không dễ gì mới nhờ được người từ phương nam vận chuyển vài quả ớt tươi tới đây, thời tiết không đủ ấm, nhưng bộ dạng của chúng nhìn cũng khá tốt.” Khưu Thành thuận miệng nói dối.
“Gần đây thời tiết rất tốt, nói không chừng qua vài hôm nữa liền nóng lên thôi.” Đối phương cười cười đem cà chua cùng ớt bỏ vào trong bao, rồi vội vàng rời đi.
Khưu Thành đem nửa cái bánh người nọ đưa bỏ vào túi vải, gần nhất trong chợ đêm cũng xuất hiện không ít loại bánh ngô bị cắt qua như vậy, có cái thì bị cắt thành hai nửa, cũng có cái được cắt thành bốn khối.
Có đôi khi khách hàng cầm một cái bánh ngô tới chỗ cậu mua cà chua, Khưu Thành còn phải thối lại bánh cho người ta. Nếu lấy nửa cái bánh ngô không đủ lớn, khách hàng lại có ý kiến này nọ, cuối cùng cậu còn phải bù thêm cho người ta hai cọng hành hay vài cọng rau hẹ mới được. haehyuk8693
Bởi vì Khưu Thành rất dễ nói chuyện, dù cho có phải bù thêm đồ cũng rất sảng khoái, cho nên khách hàng đã từng mua qua bình thường đều sẽ quay lại, việc mua bán cũng tương đối an ổn.
Khưu Thành nhìn thời gian lúc này vẫn còn sớm, cũng không có mấy khách hàng đến mua đồ, liền để cho A Thường trông xe, còn cậu thì mang theo bánh ngô, tính toán đi đến sạp hàng bên cạnh mua bếp. Cái bếp mà cậu tự chế lúc trước thật sự là dùng chẳng tốt, mà 5kw điện mỗi tháng kia cũng không đủ để cho bọn họ nấu cơm nấu canh. Trong số đống đồ A Thường cất chứa thật ra cũng có bếp lò, đáng tiếc đều phải dùng than tổ ông để đốt, dùng củi bình thường thì không được.
“Đồng hương, bếp lò này bán thế nào?” Khưu Thành rất vừa ý một cái bếp lò cao ước chừng sáu bảy mươi cm. Bên ngoài là một thùng sắt, bên trong dùng bùn để trát lên, phía dưới có mở ra một miệng lò, bên trong đó lại dùng một giá sắt phân trên dưới thành hai tầng, mặt trên có thể đặt củi dùng để đốt lửa, phía dưới thì để hứng tro bụi và thông gió.
Khưu Thành đợi trong chốc lát, nhưng chẳng thấy chủ quán trả lời, cậu nhịn không được đi đến chổ chiếc chăn bông vụn nát bị cuốn thành một đoàn nơi góc tường, vừa nhìn xuống dưới, cậu liền lắp bắp kinh hãi.
“Khưu Thành.” Từ trong đống vải bông rách nát có một người đứng dậy, vừa ốm vừa cao, chiều cao kia ước chừng 1m9, nhưng lại gầy giống như cây trúc. Mà vừa nghe thấy thanh âm của đối phương, Khưu Thành lập tức nhận ra, người nọ chính là bạn học thời đại học của cậu, tên là Vương Thành Lương, trụ ở cách vách phòng ngủ. haehyuk8693
“Vương Thành Lương, tại sao lại là cậu?” Khưu Thành vẫn cho rằng chủ quán bên này là một ông lão.
“Cha tớ hai ngày nay không được khỏe, cho nên đã trở về, tớ thay ông ấy đến đây nhìn sạp hàng.” Vương Thành Lương cười nói.
“À.” Khưu Thành gật gật đầu, vốn đang định hỏi hắn vì sao không đến sạp của cậu chào hỏi, ngẫm lại cậu liền nhịn xuống. Việc buôn bán bên sạp hàng của cậu không vắng lạnh như bên sạp của Vương Thành Lương, dĩ nhiên có không ít khách cùng cậu cò kè mặc cả, hai sạp lại cách nhau không xa, hắn khẳng định đã sớm nhận ra thanh âm của cậu, nếu không qua đây tìm cậu, đại khái chắc hắn đã có suy nghĩ riêng của mình.
“Tôi muốn mua bếp lò của cậu.” Khưu Thành cười cười, dứt khoát cũng không nói đến chuyện khác.
“Cái đằng trước cậu là nửa cái bánh ngô.” Vương Thành Lương nói.
“Có ít quá không vậy? Bên ngoài của nó là cả một thùng sắt đấy.” Khưu Thành hỏi.
“Đầu năm nay, thùng sắt cũng không đáng giá vài đồng tiền, lại nói anh rễ của tớ còn mở trạm thu mua phế phẩm, trong nhà vẫn còn một đống.” Vương Thành Lương nói xong, liền đem cái bếp lò Khưu Thành vừa ý dời ra, lại hỏi cậu: “Tớ chuyển qua giúp cậu nha?”
“Được, cậu chuyển qua dùm tôi đi, tôi mời cậu ăn cà chua.” Khưu Thành cũng không nhún nhường.
“Cảm tạ người anh em!” Trên mặt Vương Thành Lương lúc này mới hiện ra vài phần tươi cười thực lòng, ngược lại cũng không hoàn toàn là vì trái cà chua kia. Khưu Thành nếu xa cách khách khí với hắn, thì dù đối phương cho không hắn một quả cà chua hắn cũng không thấy vui vẻ.
“Trời, cảm ơn cái gì, nhà tôi ở tận tầng mười bốn, hôm nay thang máy lại ngừng hoạt động, lát nữa khiêng trở về mệt chết luôn ấy, lúc này tôi cũng phải tiết kiệm chút thể lực mới được!”
“Vậy cũng phải khiêng về, mà cái bếp lò này cũng không nhẹ.” Vương Thành Lương nói, kéo bếp lò đến trước người mình, dưới chân nhỏm lên một chút, liền đem cái bếp lò nghiêng qua một bên. Phần dưới bếp lò chỉ có một đoạn ngắn còn kề sát mặt đất, những chỗ khác đều lơ lửng, cứ như vậy nghệch sang một bên, hai tay hắn dùng chút sức liền đem bếp lò lăn đến quán của Khưu Thành.
“Cậu lát nửa lúc chuyển cái bếp về, ở trên đất bằng cũng chỉ nên đẩy như vậy thôi, trăm ngàn lần đừng đặt ngang nó rồi lăn đi, phần bùn đắp bên trong cũng không hoàn toàn rắn chắc đâu.” Đem bếp lò đẩy tới trước quán của bọn họ, Vương Thành Lương giao hàng xong lại dặn dò.
“Tôi biết rồi, nè, cậu cầm lấy cà chua đi!” Khưu Thành nói rồi liền đưa cho hắn nửa cái bánh ngô cùng một quả cà chua.
“Cảm ơn, vậy tớ về bên sạp hàng trước.” Vương Thành Lương tiếp nhận đồ xong liền nói muốn đi.
“Ừ.” Khưu Thành cũng không nán lại lâu.
“Tên đó là ai?” Vương Thành Lương vừa đi, A Thường liền hỏi. Hắn vốn rất thính tai, cho dù thanh âm nói chuyện của Khưu Thành cùng Vương Thành Lương lúc ở bên kia không quá lớn, hắn vẫn có thể nghe được một cách rõ ràng. Người này biết tên của Khưu Thành, Khưu Thành cũng biết tên của hắn.
“Bạn học.” Nhìn Vương Thành Lương, Khưu Thành tự nhiên lại nhớ đến khoảng thời gian học đại học dào dạt thanh xuân của mình, tươi cười trên mặt cũng sáng lạn thêm vài phần.
“Bạn học?” Chân mày của A Thường nhăn lại thật chặt.
“Ông chủ, đem chuột đồng hôm nay lấy ra cho tôi nhìn xem.” Lúc này, lại có một khách hàng đi đến sạp hàng. Thời gian hiện giờ đã qua sáu giờ rưỡi, rất nhiều cư dân đều đi ra ngoài dạo chợ đêm, việc buôn bán cũng dần dần tốt lên. Thêm vào những người này đều đặc biệt thích mặc cả, chém cho Khưu Thành choáng váng đầu óc, nên cậu cũng không có chú ý tới chút khác thường của A Thường trong buổi tối hôm nay. haehyuk8693
Bạn học? Bạn học là cái gì? Vấn đề này khiến A Thường suy nghĩ đến nát óc vẫn không nghĩ ra được. Lúc Khưu Thành nhìn thấy hắn, giống như rất vui vẻ, còn tặng cho tên đó một quả cà chua, từ khi hắn cùng Khưu Thành bày sạp tại chợ đêm tới nay, loại sự tình này còn chưa từng xảy ra đâu.
A Thường tự cảm thấy địa vị của mình đang bị uy hiếp, còn cho rằng tên bạn học kia nhất định là một sự tồn tại cực kì nguy hiểm. Hắn liếm liếm móng vuốt, trong lòng đã đem tên gia hỏa ở sạp hàng bên cạnh liệt vào nhóm kình địch hàng đầu. Bên cạnh Khưu Thành chỉ cần có mình hắn là đủ, có thứ gì tốt cũng chỉ có thể cho hắn ăn, đúng vậy, cần phải đem tên này thủ tiêu sạch sẽ……(NY: ghê quá~ tốt nhất đừng đụng vào zợ của bạn Thường~ hok bản cáo cho chết đấy:))
Khưu Thành sống đến từng tuổi này, bàn bè không có mấy người, chuyện tình cảm cũng chưa một lần nói qua. Cha mất, mẹ tái giá, hai sự kiện này đã khiến cho thời niên thiếu của cậu trở nên vừa mẫn cảm vừa trầm mặc. Cậu cùng bạn học cũng chỉ duy trì mối quan hệ không lạnh không nóng, sau khi lên đại học, cậu lại bận rộn việc làm thêm, hoạt động lớp cũng chưa tham gia qua vài lần.
Cậu dù thế nào cũng không nghĩ đến, chính mình có một ngày sẽ vì một người đàn ông cảm thấy phiền não. Khưu Thành nhẹ nhàng lấy ngón tay chạm vào đôi môi, hơi hơi rũ mí mắt xuống……
A Thường ở bên ngoài lắc lư một vòng lớn, cả đống cứ điểm lúc trước, hắn một cái cũng không ghé qua. Trời đêm đầu xuân vẫn rất lạnh lẽo, hắn bình thường luôn kháng lạnh, lúc này không hiểu vì sao lại cảm giác có điểm lành lạnh, nhớ tới cái giường mềm mại ấm áp ở nhà của Khưu Thành, hắn thật sự rất muốn trở về.
Vừa nghĩ đến Khưu Thành, A Thường liền cảm giác thập phần xấu hổ. Khưu Thành đối xử với hắn tốt như vậy, hắn vừa nãy thế nhưng còn nghĩ muốn ăn luôn cậu. Một bạn đời tốt như vậy, hắn làm sao nỡ ăn được? Hắn nhiều nhất chỉ ngửi một chút, liếm một cái cho đã nghiền mà thôi. Khưu Thành giống như đã phát hiện được điều đó, cậu ấy khẳng định sẽ rất chán ghét mình……
Thời gian đã kề cận bình minh, Khưu Thành nằm ở trên giường như đã ngủ, cửa sổ bên kia lại có một bóng đen ló đầu ra nhìn ngó dáo dác.
Một hồi lâu sau, khi hắn rốt cuộc đã xác định không có nguy hiểm gì, thì mới nhẹ nhàng lại kích động tiến vào trong phòng, rón ra rón rén bò đến trên giường, cuộn tròn thành một cục kế bên Khưu Thành. Nằm trong chốc lát, hắn lại giật giật, duỗi cổ đến gần cổ Khưu Thành hít ngửi, sau đó lại duỗi đầu lưỡi ra liếm liếm, lúc này mới cảm thấy mỹ mãn đi ngủ. haehyuk8693
Vài giờ sau, Khưu Thành vẫn sinh hoạt giống như bình thường, sáng sớm liền rời khỏi giường. Mà sau khi rời giường, chuyện thứ nhất cậu làm chính là đi đến bờ sông lấy nước. Lúc trước chỉ có một ban công hoa màu thôi mà mỗi ngày cậu đã phải tưới tròn hai thùng nước, có đôi khi còn nhiều hơn thế nữa. Hiện tại có đến hai ban công lớn cùng một ban công nhỏ, hơn nữa cái ban công lớn trong phòng 1501 còn có diện tích rất lớn, Khưu Thành ít nhất phải gánh đến bốn gánh nước mới đủ dùng.
A Thường mỗi đêm phải đi bắt chuột, nên buổi sáng hắn bình thường đều ngủ đến rất trễ mới chịu dậy. Cho nên việc lấy nước vào buổi sáng, đều do Khưu Thành một mình làm hết, mấy ngày trước còn được, một ngày chỉ cần gánh một gánh nước, còn có cả thang máy phụ trợ. Đến hôm nay, khi cậu gánh thùng không đi đến cửa thang máy, mới phát hiện thang máy của chung cư bọn họ đã ngừng hoạt động, xem ra số điện dùng cho tháng này đã xài hết rồi.
Dựa theo tốc độ hiện tại, phỏng chừng đợi đến khi được dùng nước máy, còn phải chờ hơn nữa tháng, mà nghe nói đến lúc đó chỉ là mới sửa xong đường ống dẫn nước còn chưa có cung cấp nước sạch. Bọn họ còn phải xác nhận ống dẫn nước thải có thể hoạt động bình thường được chưa, lúc đó khu vực này mới có thể sử dụng nước máy.
Khưu Thành gánh hai thùng không, chỉ chớp mắt liền tới dưới lầu, lúc này còn sớm, người ở vùng này trên cơ bản còn chưa rời giường. Vào thời điểm thức ăn thiếu thốn, mọi người đều tận lực ngủ nhiều hoạt động ít, dốc hết khả năng tiết kiệm thể lực.
Tối hôm qua, cậu rốt cuộc đã nhập định, nhưng chỉ được vài giờ. Khưu Thành hiện tại đã biết được chỗ tốt của việc ngồi thiền, cậu tối hôm qua trừ đả tọa, thời gian ngủ chân chính còn chưa đến ba giờ. Nếu so với lúc trước, cậu chắc hẳn đã sớm choáng váng đầu buồn nôn, toàn thân khó chịu, làm sao còn có thể giống hiện tại tinh lực dư thừa được, thậm chí trạng thái còn tốt đến mức giống như cậu đã lập tức về đến thời học sinh trước kia.
Sự tiến bộ trong việc tu hành đã khiến Khưu Thành cảm thấy thật cao hứng, đối với chuyện A Thường, cậu hiện tại cũng đã nghĩ thông suốt. A Thường có thể bắt chuột đồng, có thể giúp đỡ cậu trong thời gian ngắn nhất tận khả năng tích góp vật tư, cũng trong thời gian mấy tháng mua được thêm không ít tài sản cố định. Mà cậu lại có thể mang theo A Thường, làm cho hắn chậm rãi dung nhập vào xã hội này. Về sau nếu có năng lực, nói không chừng cậu còn có thể tạo cho hắn một thân phận, để không bị người khác hoài nghi, không khiến cho kẻ khác chú ý đến, trở thành một người bình thường không có gì đặc biệt.
Quan hệ của bọn họ hiện tại còn có thể giúp đỡ lẫn nhau, sống cùng nhau cũng thực hòa hợp, đây mới là điều trọng yếu nhất, còn chuyện khác, cứ để cho nó thuận theo tự nhiên là được.
Khưu Thành qua lại gánh bốn chuyến nước, mệt đến nổi ra đầy một thân mồ hôi. Khi gánh một chuyến nước cuối cùng trở về, cậu đầu tiên là đổ một ít nước ra chậu để tắm rửa lau mình, sau khi xong thì đem nước tắm đổ vào một chiếc thùng riêng biệt, rồi từ trên giá gỗ ban công cầm vào một lọ dịch tiểu có thời gian gần nhất, đổ vào thùng trộn đều, tưới từng gáo từng gáo lên hoa màu trên ban công.
Hai ngày trước sau khi thu hoạch bắp xong, nơi ban công lại thừa hơn mười giỏ gỗ. Phần lớn mấy giỏ gỗ này đều bị Khưu Thành dùng để trồng khoai tây, số còn lại cậu chừa ra ba giỏ dùng để trồng bí đỏ, một giỏ khổ qua, một giỏ mướp, một giỏ cải trắng. Bí đỏ, khổ qua, cùng dây mướp, mỗi loại cậu đều chỉ trồng một giỏ, còn cải trắng thì một giỏ trồng đến bốn củ.
Tưới nước cho rau quả trên ban công nhà mình xong, Khưu Thành lại đi tới phòng 1501. Nghe nói khoai tây nếu không trải qua việc ủ mầm mà trực tiếp dùng để gieo trồng sẽ ảnh hưởng tới thu hoạch, nhưng bọn Khưu Thành hiện giờ cũng không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể đem số khoai tây mà bọn họ thu hoạch tại nhà đợt trước trồng tiếp. Bất quá nhìn cành lá đâm chồi cũng không tệ lắm, điều này đại khái có liên quan rất lớn đến Tụ Linh trận, hi vọng số khoai tây dưới mặt đất cũng phát triển như vậy thì tốt biết mấy.
Nhóm khoai tây đầu tiên thu hoạch được, Khưu Thành ngoại trừ chừa lại ăn vài lần, cũng không có cầm ra bán, lúc này sau khi gieo trồng, số khoai tây còn dư lại rất ít. Số khoai tây còn lại Khưu Thành tính sẽ lưu trữ trong khoảng mấy tháng, chờ ủ mầm xong thì sẽ dùng để làm giống gieo trồng.
Làm xong mọi chuyện, Khưu Thành lại bắt đầu đả tọa. Dựa theo chỉ dẫn trong “Mộc Tu bút kí”, việc sinh trưởng của cây cối cần hao phí một lượng linh khí nhất định, thế nhưng bản thân chúng cũng tạo ra linh khí. Gieo trồng cây cỏ trong Tụ Linh trận, sẽ càng làm cho linh khí trong trận thêm sung túc, nếu có thể trồng được một cây có bản chất linh thụ thượng thừa, thì bản thân nó không những sẽ chế tạo ra lượng linh khí cung ứng cho người tu đạo, mà đợi đến khi linh khí trong trận đã nồng đậm đến mức nhất định, nó còn có khả năng thâm nhập ra bên ngoài Tụ Linh trận, dung nhập vào linh khí thiên địa. haehyuk8693
Linh thụ là thứ gì, Khưu Thành tạm thời không thể nghĩ ra, mà việc làm sao trồng ra được linh thụ có tư chất thượng thừa, cậu hiện tại không có lấy chút đầu mối, càng không biết phải đem nó trồng ở nơi nào, cho nên trước mắt, việc thành thành thật thật đả tọa mới chính là điều đúng đắn nhất cần làm.
Thời điểm A Thường rời giường, Khưu Thành đã làm xong điểm tâm cho ngày hôm nay, có lẽ gọi là cơm trưa thì càng thích hợp hơn. Món ăn gồm có canh cà chua, bánh ngô hấp nhuyễn, còn có một ít thịt chuột khô được chặt thành từng miếng, rưới lên gia vị rồi đem hấp trông vô cùng ngon miệng.
Tới lúc ăn cơm, A Thường cẩn thận quan sát biểu tình của Khưu Thành, phát hiện cậu so với bình thường cũng không có gì khác biệt, chẳng lẽ cậu ấy đã quên chuyện tối hôm qua?
“Ăn nhiều một chút!” Khưu Thành nói.
“Ân.” Cậu ấy quả nhiên đã quên mất! A Thường cao hứng nhếch miệng nở nụ cười, cắn từng ngụm từng ngụm bánh ngô, trong lòng âm thầm nhắc nhở chính mình, về sau nhất định phải càng cẩn thận hơn mới được.
Buổi chiều, Khưu Thành vẫn bận rộn làm giỏ gỗ như trước, trên lầu còn có ba phòng ở sẽ phải hoàn thành giao dịch trong một tháng kế tiếp, cậu muốn sớm chuẩn bị, đỡ phải đến lúc đó tay chân luống cuống.
Đến chạng vạng hai người vẫn như thường đi ra ngoài bày sạp. Trong khoảng thời gian gần đây, số lượng chuột đồng A Thường bắt được không được nhiều lắm, thế nhưng bọn họ lúc trước đã bắt về một ít chuột con, hiện giờ dáng dấp của bọn chúng đã lớn lên không ít. Số chuột đồng này được nhốt trong lồng nuôi dưỡng, mỗi ngày chỉ việc ăn việc uống không cần vận động, từng con đều phát tướng thập phần to mập, mà chuột đồng to béo lại càng được khách hàng hoan nghênh hơn.
Khưu Thành bọn họ vừa đến nơi, liền nhìn thấy một người đàn ông trẻ tuổi khoảng ba mươi chờ sẵn ở đó. Người nọ là khách quen của bọn họ, là một bác sĩ, sau khi virus X bùng nổ hắn ta đã kết hôn ở căn cứ lâm thời, sinh ra hai đứa con một trai một gái. Hiện tại cứ đến chạng vạng mỗi ngày, hắn đều phải chạy tới nơi này tìm Khưu Thành mua một quả cà chua, lúc trở về thì cắt cho hai anh em mỗi đứa một nữa, xem như cho bọn nhỏ bổ sung vitamin. haehyuk8693
“Nhanh lên nhanh lên, mấy đứa nhỏ ở nhà đều đói bụng lắm rồi.” Người này vừa thấy hai người Khưu Thành đến, liền liên tục thúc giục. Vợ của hắn là một kỹ sư, nghề nghiệp này lúc trước cũng tương đối dễ sống, nhưng hiện tại ngay cả đồ ăn cho hai đứa nhỏ đều kiếm không được. Lúc này ba mẹ con chắc đang chờ hắn trở về ăn cơm, hơn nữa có được khẩu phần lương thực của hắn, hai vợ chồng chỉ cần tiết kiệm một chút, miễn cưỡng vẫn đủ ăn.
“Tự anh chọn đi!” Khưu Thành dưới sự trợ giúp của A Thường, hai ba cái liền bày xong sạp hàng.
“Cậu có mang theo ớt tươi không?” Người này lưu loát từ trong một đống cà chua lựa ra trái lớn nhất, đưa cho Khưu Thành nửa cái bánh ngô, lại hỏi.
“Có.” Khưu Thành lấy hai quả ớt tươi từ trong túi áo đưa cho hắn.
“Ai da, hiện tại cũng chỉ có chỗ của cậu mới lấy được thứ này, những nơi khác đều toàn ớt khô.” Vị khách hàng vui sướng tiếp nhận hai quả ớt tươi.
“Không dễ gì mới nhờ được người từ phương nam vận chuyển vài quả ớt tươi tới đây, thời tiết không đủ ấm, nhưng bộ dạng của chúng nhìn cũng khá tốt.” Khưu Thành thuận miệng nói dối.
“Gần đây thời tiết rất tốt, nói không chừng qua vài hôm nữa liền nóng lên thôi.” Đối phương cười cười đem cà chua cùng ớt bỏ vào trong bao, rồi vội vàng rời đi.
Khưu Thành đem nửa cái bánh người nọ đưa bỏ vào túi vải, gần nhất trong chợ đêm cũng xuất hiện không ít loại bánh ngô bị cắt qua như vậy, có cái thì bị cắt thành hai nửa, cũng có cái được cắt thành bốn khối.
Có đôi khi khách hàng cầm một cái bánh ngô tới chỗ cậu mua cà chua, Khưu Thành còn phải thối lại bánh cho người ta. Nếu lấy nửa cái bánh ngô không đủ lớn, khách hàng lại có ý kiến này nọ, cuối cùng cậu còn phải bù thêm cho người ta hai cọng hành hay vài cọng rau hẹ mới được. haehyuk8693
Bởi vì Khưu Thành rất dễ nói chuyện, dù cho có phải bù thêm đồ cũng rất sảng khoái, cho nên khách hàng đã từng mua qua bình thường đều sẽ quay lại, việc mua bán cũng tương đối an ổn.
Khưu Thành nhìn thời gian lúc này vẫn còn sớm, cũng không có mấy khách hàng đến mua đồ, liền để cho A Thường trông xe, còn cậu thì mang theo bánh ngô, tính toán đi đến sạp hàng bên cạnh mua bếp. Cái bếp mà cậu tự chế lúc trước thật sự là dùng chẳng tốt, mà 5kw điện mỗi tháng kia cũng không đủ để cho bọn họ nấu cơm nấu canh. Trong số đống đồ A Thường cất chứa thật ra cũng có bếp lò, đáng tiếc đều phải dùng than tổ ông để đốt, dùng củi bình thường thì không được.
“Đồng hương, bếp lò này bán thế nào?” Khưu Thành rất vừa ý một cái bếp lò cao ước chừng sáu bảy mươi cm. Bên ngoài là một thùng sắt, bên trong dùng bùn để trát lên, phía dưới có mở ra một miệng lò, bên trong đó lại dùng một giá sắt phân trên dưới thành hai tầng, mặt trên có thể đặt củi dùng để đốt lửa, phía dưới thì để hứng tro bụi và thông gió.
Khưu Thành đợi trong chốc lát, nhưng chẳng thấy chủ quán trả lời, cậu nhịn không được đi đến chổ chiếc chăn bông vụn nát bị cuốn thành một đoàn nơi góc tường, vừa nhìn xuống dưới, cậu liền lắp bắp kinh hãi.
“Khưu Thành.” Từ trong đống vải bông rách nát có một người đứng dậy, vừa ốm vừa cao, chiều cao kia ước chừng 1m9, nhưng lại gầy giống như cây trúc. Mà vừa nghe thấy thanh âm của đối phương, Khưu Thành lập tức nhận ra, người nọ chính là bạn học thời đại học của cậu, tên là Vương Thành Lương, trụ ở cách vách phòng ngủ. haehyuk8693
“Vương Thành Lương, tại sao lại là cậu?” Khưu Thành vẫn cho rằng chủ quán bên này là một ông lão.
“Cha tớ hai ngày nay không được khỏe, cho nên đã trở về, tớ thay ông ấy đến đây nhìn sạp hàng.” Vương Thành Lương cười nói.
“À.” Khưu Thành gật gật đầu, vốn đang định hỏi hắn vì sao không đến sạp của cậu chào hỏi, ngẫm lại cậu liền nhịn xuống. Việc buôn bán bên sạp hàng của cậu không vắng lạnh như bên sạp của Vương Thành Lương, dĩ nhiên có không ít khách cùng cậu cò kè mặc cả, hai sạp lại cách nhau không xa, hắn khẳng định đã sớm nhận ra thanh âm của cậu, nếu không qua đây tìm cậu, đại khái chắc hắn đã có suy nghĩ riêng của mình.
“Tôi muốn mua bếp lò của cậu.” Khưu Thành cười cười, dứt khoát cũng không nói đến chuyện khác.
“Cái đằng trước cậu là nửa cái bánh ngô.” Vương Thành Lương nói.
“Có ít quá không vậy? Bên ngoài của nó là cả một thùng sắt đấy.” Khưu Thành hỏi.
“Đầu năm nay, thùng sắt cũng không đáng giá vài đồng tiền, lại nói anh rễ của tớ còn mở trạm thu mua phế phẩm, trong nhà vẫn còn một đống.” Vương Thành Lương nói xong, liền đem cái bếp lò Khưu Thành vừa ý dời ra, lại hỏi cậu: “Tớ chuyển qua giúp cậu nha?”
“Được, cậu chuyển qua dùm tôi đi, tôi mời cậu ăn cà chua.” Khưu Thành cũng không nhún nhường.
“Cảm tạ người anh em!” Trên mặt Vương Thành Lương lúc này mới hiện ra vài phần tươi cười thực lòng, ngược lại cũng không hoàn toàn là vì trái cà chua kia. Khưu Thành nếu xa cách khách khí với hắn, thì dù đối phương cho không hắn một quả cà chua hắn cũng không thấy vui vẻ.
“Trời, cảm ơn cái gì, nhà tôi ở tận tầng mười bốn, hôm nay thang máy lại ngừng hoạt động, lát nữa khiêng trở về mệt chết luôn ấy, lúc này tôi cũng phải tiết kiệm chút thể lực mới được!”
“Vậy cũng phải khiêng về, mà cái bếp lò này cũng không nhẹ.” Vương Thành Lương nói, kéo bếp lò đến trước người mình, dưới chân nhỏm lên một chút, liền đem cái bếp lò nghiêng qua một bên. Phần dưới bếp lò chỉ có một đoạn ngắn còn kề sát mặt đất, những chỗ khác đều lơ lửng, cứ như vậy nghệch sang một bên, hai tay hắn dùng chút sức liền đem bếp lò lăn đến quán của Khưu Thành.
“Cậu lát nửa lúc chuyển cái bếp về, ở trên đất bằng cũng chỉ nên đẩy như vậy thôi, trăm ngàn lần đừng đặt ngang nó rồi lăn đi, phần bùn đắp bên trong cũng không hoàn toàn rắn chắc đâu.” Đem bếp lò đẩy tới trước quán của bọn họ, Vương Thành Lương giao hàng xong lại dặn dò.
“Tôi biết rồi, nè, cậu cầm lấy cà chua đi!” Khưu Thành nói rồi liền đưa cho hắn nửa cái bánh ngô cùng một quả cà chua.
“Cảm ơn, vậy tớ về bên sạp hàng trước.” Vương Thành Lương tiếp nhận đồ xong liền nói muốn đi.
“Ừ.” Khưu Thành cũng không nán lại lâu.
“Tên đó là ai?” Vương Thành Lương vừa đi, A Thường liền hỏi. Hắn vốn rất thính tai, cho dù thanh âm nói chuyện của Khưu Thành cùng Vương Thành Lương lúc ở bên kia không quá lớn, hắn vẫn có thể nghe được một cách rõ ràng. Người này biết tên của Khưu Thành, Khưu Thành cũng biết tên của hắn.
“Bạn học.” Nhìn Vương Thành Lương, Khưu Thành tự nhiên lại nhớ đến khoảng thời gian học đại học dào dạt thanh xuân của mình, tươi cười trên mặt cũng sáng lạn thêm vài phần.
“Bạn học?” Chân mày của A Thường nhăn lại thật chặt.
“Ông chủ, đem chuột đồng hôm nay lấy ra cho tôi nhìn xem.” Lúc này, lại có một khách hàng đi đến sạp hàng. Thời gian hiện giờ đã qua sáu giờ rưỡi, rất nhiều cư dân đều đi ra ngoài dạo chợ đêm, việc buôn bán cũng dần dần tốt lên. Thêm vào những người này đều đặc biệt thích mặc cả, chém cho Khưu Thành choáng váng đầu óc, nên cậu cũng không có chú ý tới chút khác thường của A Thường trong buổi tối hôm nay. haehyuk8693
Bạn học? Bạn học là cái gì? Vấn đề này khiến A Thường suy nghĩ đến nát óc vẫn không nghĩ ra được. Lúc Khưu Thành nhìn thấy hắn, giống như rất vui vẻ, còn tặng cho tên đó một quả cà chua, từ khi hắn cùng Khưu Thành bày sạp tại chợ đêm tới nay, loại sự tình này còn chưa từng xảy ra đâu.
A Thường tự cảm thấy địa vị của mình đang bị uy hiếp, còn cho rằng tên bạn học kia nhất định là một sự tồn tại cực kì nguy hiểm. Hắn liếm liếm móng vuốt, trong lòng đã đem tên gia hỏa ở sạp hàng bên cạnh liệt vào nhóm kình địch hàng đầu. Bên cạnh Khưu Thành chỉ cần có mình hắn là đủ, có thứ gì tốt cũng chỉ có thể cho hắn ăn, đúng vậy, cần phải đem tên này thủ tiêu sạch sẽ……(NY: ghê quá~ tốt nhất đừng đụng vào zợ của bạn Thường~ hok bản cáo cho chết đấy:))
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.