Quyển 16 - Chương 12: Hồng Quân Thiên đạo
Ngã Cật Tây Hồng Thị
10/04/2013
Bên trong Tru thần giới ...
Hai bóng người xẹt qua hư không trong nháy mắt đã tiến lên trước hơn mười dặm , đối với bọn họ mà nói khoảng cách này bây giờ đã không tính là gì .
Huống Thiên Minh đứng trên Thiên Đạo chi nhận với tốc độ cực nhanh , Cổ Bàn bên cạnh huy động Bàn Cổ phiên tốc độ cũng không thua kém gì . Hai người không ngừng thuấn di hướng tới một nơi sâu trong vũ trụ .
“ Xem ra năng lực dự tri của ngươi đã khôi phục , cự nhiên có thể cảm nhận được thời gian Nguyên thủy trục tâm băng hủy ” Cổ Bàn nhìn Huống Thiên Minh cười nhạt .
Huống Thiên Minh khẽ lắc đầu :
“ Nhiều năm như vậy ta một lòng nghiên cứu lĩnh ngộ Thiên đạo chi nhận , năng lực dự tri mặc dù đã khôi phục nhưng không rõ ràng như ở Hồng Mông vũ trụ ... Đối với cuộc chiến chúng thần , ta vẫn không cách nào đoán ra được bất cứ tình huống nào , trong đầu rất hỗn loạn , mỗi khi nghĩ đến lại có cảm giác nhức đầu thống khổ ”
Cổ Bàn khẽ thở dài :
“ Nguyên thủy vũ trụ so với Hồng Mông vũ trụ thâm ảo hơn , xuất hiện tình trạng như vậy cũng là điều tất nhiên . Bất quá hơn một ngàn năm rồi , cảnh giới của ngươi cũng tăng lên không ít ”
Trải qua hơn một ngàn năm tu luyện , không ngừng lĩnh ngộ Thiên đạo chi nhận thực lực của hắn đã đột phá đến Quy thần sơ kì .
Huống Thiên Minh tựa hồ cũng rất hài lòng với tốc độ của mình , cười nói :
“ Ngươi cũng đột phá đến Quy thần cảnh giới chứ , bằng không tại sao có thể tiến hành thuấn di ”
Cổ Bàn nhìn xuống Bàn Cổ phiên , qua nhiều năm như vậy cho dù là Luyện hồn bích hay là lực lượng phá toái hư không đều theo cảnh giới của mình mà không ngừng tăng lên , cho dù là linh hồn cấp bậc Giới Vương hiện tại cũng có thể luyện hóa trong nháy mắt .
Cổ bàn cười nhạt , nói :
“ Có thể nói như vậy , nhưng chúng ta trước mặt Tiểu Quân thật không đáng nhắc tới , hơn một ngàn năm rồi không biết hắn đã đạt tới cảnh giới gì nữa ”
“ Đi xem một chút chẳng phải sẽ biết ư , ta có thể cảm giác được khí tức của hắn !” Huống Thiên Minh khẽ mỉm cười , đột nhiên tăng tốc độ , hai người đồng thời triển khai thuấn di biến mất tại biến giới Thiên Âm tinh hệ .
Vũ trụ mênh mông vô hạn , Cổ Bàn huy động Bàn Cổ phiên , Hỗn Độn vật chất mãnh liệt dày đặc nhất thời bị lực lượng phá toái hư không làm khuấy động hẳn lên , trước mắt hai người xuất hiện một thông đạo rộng rãi . Hai người theo thông đạo phi hành rất nhanh , tiếp cận đến cỗ khí tức quen thuộc kia .
Đột nhiên , một cỗ lực lượng bạo phá truyền tới , Hỗn Độn vật chất bốn phía như bị nén lại . Năng lượng hủy diệt này giống như một dã ngưu điên cuồng đang xông tới , không thể ngăn cản .
Bất thình lình bị tập kích , Huống Thiên Minh cùng Cổ Bàn đều giật mình , ngay tức khắc Cổ Bàn xông lên trước nghênh đón , trường phiên vũ động , lực lượng phá toái rất nhanh được phóng thích trong không gian Nguyên thủy vũ trụ . Mặc dù không thể phấn toái được Nguyên thủy không gian nhưng cỗ năng lượng này đủ để hủy diệt bất cứ vật chất nào .
Tuy nhiên , ngoài dự liệu của hai người , cỗ lực lượng bạo phá kia khi chạm đến Bàn Cổ phiên một sát na chợt tước giảm sau đó biến mất , giống như một khí cầu trong nháy mắt biến mất không thấy đâu .
Cổ Bàn nhíu mày , lực lượng phá toái hư không vẫn đang thi triển
Đột nhiên , Huống Thiên Minh dường như cảm giác được điều gì đó , hốt hoảng :
“ Tiểu Cổ , coi chừng !”
Cổ Bàn hai mắt một liễm , tuy nhiên ở bên trong Nguyên thủy vũ trụ không cách nào có thể thuấn di , nhanh chóng rút lui về phía sau . Chỉ thấy lực lượng phá toái hư không xung quanh dường như đã nằm ngoài sự điều khiển của Cổ Bàn , phản hướng lại mục tiêu hiện giờ lại chính là Cổ Bàn
Huống Thiên Minh sắc mặt tái đi , dũng mãnh xuất ra Thiên đạo chi nhận , lãnh quang bạch sắc chắn ngang trước người Cổ Bàn . Cổ Bàn thầm kinh hãi , hắn vạn vạn lần cũng không nghĩ tới lực lượng của Bàn Cổ phiên lại có thể phản lại như vậy , giống như một loại năng lượng vô hình khác đang điều khiển nó .
Đột nhiên , một trận cười sảng khoái vang lên từ trong đám Hỗn Độn vật chất dày đặc . Huống Thiên Minh cùng Cổ Bàn hiển nhiên rất kinh ngạc , bởi chủ nhân của thanh âm này không phải ai khác , chính là Hồng Quân .
Sau một khắc , thân ảnh Hồng Quân giống như ảo ảnh xuất hiện trước mặt hai người , không có bất cứ sự di động nào , hoàn toàn là tự nhiên xuất hiện . Lí do giải thích duy nhất chính là hắn đã vận dụng pháp tắc của Nguyên thủy vũ trụ mà tiến hành thuấn di .
Huống Thiên Minh hai mắt trợn tròn , nét mặt như là không thể tin nổi :
“ Tiểu Quân , ngươi cự nhiên ... cự nhiên lĩnh ngộ pháp tắc Nguyên thủy vũ trụ ?”
Giờ phút này , Hồng Quân đứng trước mặt hai người , thân thể trần trùng trục , da thịt chớp động hồng sắc quang hoa khiến cho người ta tràn ngập một cảm giác sung mãn lực lượng bạo phá , cách đỉnh đầu ba tấc một cổ kính tản ra lưu quang bạch kim , mặc dù có chút ảm đạm nhưng thấu phát ra một khí tức thần bí người khác không thể nắm bắt .
Một tay giơ lên , cổ kính khẽ xoay tròn , lực lượng phá toái hư không phản lại kia nhất thời tan thành mây khói , biến mất vô ảnh tung .
“ Ta còn chưa đạt tới loại cảnh giới đó , chẳng qua là một phần rất nhỏ mà thôi ” Hồng Quân nói , ánh mắt quan sát kĩ hai người , nét mặt toát ra nụ cười vui mừng .
Cổ Bàn trong lòng vẫn đang nghi hoặc , không thể đợi liền hỏi :
“ Tiểu Quân , ngươi vừa dùng thủ đoạn gì đó , cự nhiên lại có thể khiến lực lượng của Bàn Cổ phiên cắn trả ?”
Hồng Quân cử động năm ngón tay , Đạo thiên kính đã trở lại trong bàn tay hắn , quang hoa cùng từ từ nhạt hẳn , mỉm cười nói :
“ Hơn một ngàn năm qua ta chú tâm lĩnh ngộ Đạo Thiên kính , từ nó phát hiện ra một loại năng lực không thể tưởng tượng nổi ... Nguyên lai là Đạo Thiên kính không chỉ ngừng lại ở việc lấy pháp tắc nguyên lực mà bất luận năng lực bổn nguyên của bất kì kẻ nào cũng có thể lấy , lần này ta tới Nguyên thủy vũ trụ cũng là để cố gắng thu lấy bổn nguyên pháp tắc . Nhưng hiệu quả rất ít , với năng lực của ta bây giờ nhiều nhất cũng chỉ có thể thuấn di khoảng cách một ngàn thước ”
Nghe thấy thế Huống Thiên Minh không khỏi hít một hơi khí lạnh , than thở :
“ Không hổ là Nguyên thủy Chí tôn linh bảo , cho dù là Chủ thần cũng không phải sợ nữa ”
Hồng Quân khẽ lắc đầu :
“ Ngươi sai rồi , thực lực của Chủ thần có thể vẫn hơn ta , Đạo Thiên kính cũng có hạn chế , nếu thực lực của đối phương mạnh hơn ta thì không có cách nào dễ dàng đoạt lấy ”
Cổ Bàn hiểu ra , nói :
“ Ra là như vậy , bất quá Đạo Thiên kính có thể đạo lấy pháp tắc bổn nguyên lực của Nguyên thủy vũ trụ cũng đã là bất phàm rồi . Theo cảnh giới tăng lên chỉ sợ không lâu nữa Tiểu Quân có thể hoàn toàn nắm giữ toàn bộ pháp tắc của Nguyên thủy vũ trụ ”
Hồng Quân cười khổ một tiếng , hít vào một hơi thật sâu , nhướng mày nói :
“ Chúng ta bây giờ không còn thời gian nữa , Nguyên thủy trục tâm băng hỉu , cuộc chiến Tứ giới đã gần kề , ta nghĩ các ngươi tới đây cũng là vì nguyên nhân này ?”
Huống Thiên Minh gật đầu :
“ Bọn ta không biết ngươi yu luyện trong Nguyên thủy vũ trụ có kết quả thế nào nhưng cuộc chiến Tứ giới đã nổ ra , còn cần đến ngươi Thống lĩnh cả Tru thần giới ”
Hồng Quân hỏi :
“ Hầu tử đâu , sao không thấy hắn ?”
Cổ Bàn mỉm cười :
“ Hâu tử kia nghe nói hai giới còn lại đã phát binh cho nên không thể kiềm chế được , hiện giờ đã suất lĩnh toàn bộ một ngàn hai trăm vạn binh lực tiến đến Đại thần Thiên giới ”
“ Cũng tốt , chúng ta liền đuổi theo hắn , hai giới còn lại tình hình thế nào ?” Hồng Quân hỏi
Huống Thiên Minh nói :
“ Hai giới còn lại tổng số binh lực xuất ra đã đạt tới gần năm ngàn vạn , Loạn thần và Tử thần không tự mình xuất binh , không có cấm chế không gian ngăn cách sợ rằng chỉ cần hơn nửa năm bọn họ có thể tới được Đại thần Thiên giới ”
Cổ Bàn tiếp lời :
“ Cuộc chiến Tứ giới quy mô thật lớn , đã nằm ngoài tầm kiểm soát của chúng ta , xem chừng điều quan trọng nhất hiện giờ là tìm Tam ca !”
Huống Thiên Minh cũng gật đầu đồng ý
Hồng Quân nói :
“ Phụ thân chắc hẳn đang ở một trong hai giới còn lại hoặc là Đại thần Thiên giới . Người nhất định sẽ có biện pháp giải quyết , việc này không nên chậm trễ , chúng ta trước tiên đuổi theo Hầu tử rồi hãy nói !”
Ngay khi ba người chuẩn bị đi , một tiếng gầm nhẹ từ sâu trong Nguyên thủy vũ trụ truyền tới . Âm thanh này tựa hồ ẩn chứa một năng lượng mãnh liệt chấn nhiếp khiến cho Huống Thiên Minh và Cổ Bàn cảm giác được không thể tự chủ bản thân .
Hồng Quân cười khổ một tiếng , vỗ trán nói :
“ Suýt nữa quên , giới thiệu cho các ngươi một bằng hữu mới ”
“ Bằng hữu mới ?”
Cổ Bàn và Huống Thiên Minh trong lòng đều rất nghi hoặc , ánh mắt hướng tới đoàn Hỗn Độn vật chất sền sệt mông lung
Cách đó không xa , Hỗn Độn vật chất xung quanh giống như bị cuồng phong làm náo loạn , dạt sang hai bên , xuất hiện một thông đạo rộng rãi .
Một thú ảnh cự đại từ từ xuất hiện trước mắt mọi người , trường mao toàn thân đen nhánh , thậm chí so với màu trời ban đêm còn hơn vài phần . Nhưng hai con ngươi lại tựa như hai ngọn hỏa đăng trong đêm tối , sáng dị thường . Trên trán khắc một đồ án đỏ sậm phảng phất ẩn giấu trong đó là hỏa diễm vạn trượng , chớp động tia sáng không mãnh liệt lắm , một đám lông trắng dọc theo cổ nó kéo dài tới tận đuôi .
“ Quỷ lang vương ?!”
Hồng Quân cười nói :
“ Tên của nó là Tiểu Mặc , còn nhớ đồ đằng trên cánh tay ta không , dưới quang hoa của Đạo Thiên kính trong nhiều năm tư dưỡng , nó rốt cục đã xuất thế , cũng được sáu trăm bảy mươi năm rồi ”
Ánh mắt Cổ Bàn toát ra thần sắc khiếp sợ , nói :
“ Mạc tiên sinh không phải nói là trăm năm sau nó sẽ trưởng thành sao , như vậy ma huyết sát tính trong cơ thể nó ...?”
Hồng Quân lắc đầu , trầm giọng nói :
“ Cho tới bây giờ vẫn chưa phát tác , cũng không biết sau khi bị kích động nó sẽ thế nào . Mấy trăm năm gần đây nó một mực ôn thuận , chưa có điều gì thất thường ”
Huống Thiên Minh hít một hơi thật sâu , nói :
“ Cho dù như thế nào nó cũng là một nhân tố không thể xác định , Tiểu Quân ... Ngươi định sẽ thế nào ?”
Hồng Quân ánh mắt thu lại , dừng ở Tiểu Mặc nói :
“ Bất luận thế nào ta cũng phải tuân thủ lời hứa lúc đầu , nếu như nó thật sự bất thường ta cũng sẽ không hạ thủ lưu tình , các ngươi yên tâm đi !”
Hai bóng người xẹt qua hư không trong nháy mắt đã tiến lên trước hơn mười dặm , đối với bọn họ mà nói khoảng cách này bây giờ đã không tính là gì .
Huống Thiên Minh đứng trên Thiên Đạo chi nhận với tốc độ cực nhanh , Cổ Bàn bên cạnh huy động Bàn Cổ phiên tốc độ cũng không thua kém gì . Hai người không ngừng thuấn di hướng tới một nơi sâu trong vũ trụ .
“ Xem ra năng lực dự tri của ngươi đã khôi phục , cự nhiên có thể cảm nhận được thời gian Nguyên thủy trục tâm băng hủy ” Cổ Bàn nhìn Huống Thiên Minh cười nhạt .
Huống Thiên Minh khẽ lắc đầu :
“ Nhiều năm như vậy ta một lòng nghiên cứu lĩnh ngộ Thiên đạo chi nhận , năng lực dự tri mặc dù đã khôi phục nhưng không rõ ràng như ở Hồng Mông vũ trụ ... Đối với cuộc chiến chúng thần , ta vẫn không cách nào đoán ra được bất cứ tình huống nào , trong đầu rất hỗn loạn , mỗi khi nghĩ đến lại có cảm giác nhức đầu thống khổ ”
Cổ Bàn khẽ thở dài :
“ Nguyên thủy vũ trụ so với Hồng Mông vũ trụ thâm ảo hơn , xuất hiện tình trạng như vậy cũng là điều tất nhiên . Bất quá hơn một ngàn năm rồi , cảnh giới của ngươi cũng tăng lên không ít ”
Trải qua hơn một ngàn năm tu luyện , không ngừng lĩnh ngộ Thiên đạo chi nhận thực lực của hắn đã đột phá đến Quy thần sơ kì .
Huống Thiên Minh tựa hồ cũng rất hài lòng với tốc độ của mình , cười nói :
“ Ngươi cũng đột phá đến Quy thần cảnh giới chứ , bằng không tại sao có thể tiến hành thuấn di ”
Cổ Bàn nhìn xuống Bàn Cổ phiên , qua nhiều năm như vậy cho dù là Luyện hồn bích hay là lực lượng phá toái hư không đều theo cảnh giới của mình mà không ngừng tăng lên , cho dù là linh hồn cấp bậc Giới Vương hiện tại cũng có thể luyện hóa trong nháy mắt .
Cổ bàn cười nhạt , nói :
“ Có thể nói như vậy , nhưng chúng ta trước mặt Tiểu Quân thật không đáng nhắc tới , hơn một ngàn năm rồi không biết hắn đã đạt tới cảnh giới gì nữa ”
“ Đi xem một chút chẳng phải sẽ biết ư , ta có thể cảm giác được khí tức của hắn !” Huống Thiên Minh khẽ mỉm cười , đột nhiên tăng tốc độ , hai người đồng thời triển khai thuấn di biến mất tại biến giới Thiên Âm tinh hệ .
Vũ trụ mênh mông vô hạn , Cổ Bàn huy động Bàn Cổ phiên , Hỗn Độn vật chất mãnh liệt dày đặc nhất thời bị lực lượng phá toái hư không làm khuấy động hẳn lên , trước mắt hai người xuất hiện một thông đạo rộng rãi . Hai người theo thông đạo phi hành rất nhanh , tiếp cận đến cỗ khí tức quen thuộc kia .
Đột nhiên , một cỗ lực lượng bạo phá truyền tới , Hỗn Độn vật chất bốn phía như bị nén lại . Năng lượng hủy diệt này giống như một dã ngưu điên cuồng đang xông tới , không thể ngăn cản .
Bất thình lình bị tập kích , Huống Thiên Minh cùng Cổ Bàn đều giật mình , ngay tức khắc Cổ Bàn xông lên trước nghênh đón , trường phiên vũ động , lực lượng phá toái rất nhanh được phóng thích trong không gian Nguyên thủy vũ trụ . Mặc dù không thể phấn toái được Nguyên thủy không gian nhưng cỗ năng lượng này đủ để hủy diệt bất cứ vật chất nào .
Tuy nhiên , ngoài dự liệu của hai người , cỗ lực lượng bạo phá kia khi chạm đến Bàn Cổ phiên một sát na chợt tước giảm sau đó biến mất , giống như một khí cầu trong nháy mắt biến mất không thấy đâu .
Cổ Bàn nhíu mày , lực lượng phá toái hư không vẫn đang thi triển
Đột nhiên , Huống Thiên Minh dường như cảm giác được điều gì đó , hốt hoảng :
“ Tiểu Cổ , coi chừng !”
Cổ Bàn hai mắt một liễm , tuy nhiên ở bên trong Nguyên thủy vũ trụ không cách nào có thể thuấn di , nhanh chóng rút lui về phía sau . Chỉ thấy lực lượng phá toái hư không xung quanh dường như đã nằm ngoài sự điều khiển của Cổ Bàn , phản hướng lại mục tiêu hiện giờ lại chính là Cổ Bàn
Huống Thiên Minh sắc mặt tái đi , dũng mãnh xuất ra Thiên đạo chi nhận , lãnh quang bạch sắc chắn ngang trước người Cổ Bàn . Cổ Bàn thầm kinh hãi , hắn vạn vạn lần cũng không nghĩ tới lực lượng của Bàn Cổ phiên lại có thể phản lại như vậy , giống như một loại năng lượng vô hình khác đang điều khiển nó .
Đột nhiên , một trận cười sảng khoái vang lên từ trong đám Hỗn Độn vật chất dày đặc . Huống Thiên Minh cùng Cổ Bàn hiển nhiên rất kinh ngạc , bởi chủ nhân của thanh âm này không phải ai khác , chính là Hồng Quân .
Sau một khắc , thân ảnh Hồng Quân giống như ảo ảnh xuất hiện trước mặt hai người , không có bất cứ sự di động nào , hoàn toàn là tự nhiên xuất hiện . Lí do giải thích duy nhất chính là hắn đã vận dụng pháp tắc của Nguyên thủy vũ trụ mà tiến hành thuấn di .
Huống Thiên Minh hai mắt trợn tròn , nét mặt như là không thể tin nổi :
“ Tiểu Quân , ngươi cự nhiên ... cự nhiên lĩnh ngộ pháp tắc Nguyên thủy vũ trụ ?”
Giờ phút này , Hồng Quân đứng trước mặt hai người , thân thể trần trùng trục , da thịt chớp động hồng sắc quang hoa khiến cho người ta tràn ngập một cảm giác sung mãn lực lượng bạo phá , cách đỉnh đầu ba tấc một cổ kính tản ra lưu quang bạch kim , mặc dù có chút ảm đạm nhưng thấu phát ra một khí tức thần bí người khác không thể nắm bắt .
Một tay giơ lên , cổ kính khẽ xoay tròn , lực lượng phá toái hư không phản lại kia nhất thời tan thành mây khói , biến mất vô ảnh tung .
“ Ta còn chưa đạt tới loại cảnh giới đó , chẳng qua là một phần rất nhỏ mà thôi ” Hồng Quân nói , ánh mắt quan sát kĩ hai người , nét mặt toát ra nụ cười vui mừng .
Cổ Bàn trong lòng vẫn đang nghi hoặc , không thể đợi liền hỏi :
“ Tiểu Quân , ngươi vừa dùng thủ đoạn gì đó , cự nhiên lại có thể khiến lực lượng của Bàn Cổ phiên cắn trả ?”
Hồng Quân cử động năm ngón tay , Đạo thiên kính đã trở lại trong bàn tay hắn , quang hoa cùng từ từ nhạt hẳn , mỉm cười nói :
“ Hơn một ngàn năm qua ta chú tâm lĩnh ngộ Đạo Thiên kính , từ nó phát hiện ra một loại năng lực không thể tưởng tượng nổi ... Nguyên lai là Đạo Thiên kính không chỉ ngừng lại ở việc lấy pháp tắc nguyên lực mà bất luận năng lực bổn nguyên của bất kì kẻ nào cũng có thể lấy , lần này ta tới Nguyên thủy vũ trụ cũng là để cố gắng thu lấy bổn nguyên pháp tắc . Nhưng hiệu quả rất ít , với năng lực của ta bây giờ nhiều nhất cũng chỉ có thể thuấn di khoảng cách một ngàn thước ”
Nghe thấy thế Huống Thiên Minh không khỏi hít một hơi khí lạnh , than thở :
“ Không hổ là Nguyên thủy Chí tôn linh bảo , cho dù là Chủ thần cũng không phải sợ nữa ”
Hồng Quân khẽ lắc đầu :
“ Ngươi sai rồi , thực lực của Chủ thần có thể vẫn hơn ta , Đạo Thiên kính cũng có hạn chế , nếu thực lực của đối phương mạnh hơn ta thì không có cách nào dễ dàng đoạt lấy ”
Cổ Bàn hiểu ra , nói :
“ Ra là như vậy , bất quá Đạo Thiên kính có thể đạo lấy pháp tắc bổn nguyên lực của Nguyên thủy vũ trụ cũng đã là bất phàm rồi . Theo cảnh giới tăng lên chỉ sợ không lâu nữa Tiểu Quân có thể hoàn toàn nắm giữ toàn bộ pháp tắc của Nguyên thủy vũ trụ ”
Hồng Quân cười khổ một tiếng , hít vào một hơi thật sâu , nhướng mày nói :
“ Chúng ta bây giờ không còn thời gian nữa , Nguyên thủy trục tâm băng hỉu , cuộc chiến Tứ giới đã gần kề , ta nghĩ các ngươi tới đây cũng là vì nguyên nhân này ?”
Huống Thiên Minh gật đầu :
“ Bọn ta không biết ngươi yu luyện trong Nguyên thủy vũ trụ có kết quả thế nào nhưng cuộc chiến Tứ giới đã nổ ra , còn cần đến ngươi Thống lĩnh cả Tru thần giới ”
Hồng Quân hỏi :
“ Hầu tử đâu , sao không thấy hắn ?”
Cổ Bàn mỉm cười :
“ Hâu tử kia nghe nói hai giới còn lại đã phát binh cho nên không thể kiềm chế được , hiện giờ đã suất lĩnh toàn bộ một ngàn hai trăm vạn binh lực tiến đến Đại thần Thiên giới ”
“ Cũng tốt , chúng ta liền đuổi theo hắn , hai giới còn lại tình hình thế nào ?” Hồng Quân hỏi
Huống Thiên Minh nói :
“ Hai giới còn lại tổng số binh lực xuất ra đã đạt tới gần năm ngàn vạn , Loạn thần và Tử thần không tự mình xuất binh , không có cấm chế không gian ngăn cách sợ rằng chỉ cần hơn nửa năm bọn họ có thể tới được Đại thần Thiên giới ”
Cổ Bàn tiếp lời :
“ Cuộc chiến Tứ giới quy mô thật lớn , đã nằm ngoài tầm kiểm soát của chúng ta , xem chừng điều quan trọng nhất hiện giờ là tìm Tam ca !”
Huống Thiên Minh cũng gật đầu đồng ý
Hồng Quân nói :
“ Phụ thân chắc hẳn đang ở một trong hai giới còn lại hoặc là Đại thần Thiên giới . Người nhất định sẽ có biện pháp giải quyết , việc này không nên chậm trễ , chúng ta trước tiên đuổi theo Hầu tử rồi hãy nói !”
Ngay khi ba người chuẩn bị đi , một tiếng gầm nhẹ từ sâu trong Nguyên thủy vũ trụ truyền tới . Âm thanh này tựa hồ ẩn chứa một năng lượng mãnh liệt chấn nhiếp khiến cho Huống Thiên Minh và Cổ Bàn cảm giác được không thể tự chủ bản thân .
Hồng Quân cười khổ một tiếng , vỗ trán nói :
“ Suýt nữa quên , giới thiệu cho các ngươi một bằng hữu mới ”
“ Bằng hữu mới ?”
Cổ Bàn và Huống Thiên Minh trong lòng đều rất nghi hoặc , ánh mắt hướng tới đoàn Hỗn Độn vật chất sền sệt mông lung
Cách đó không xa , Hỗn Độn vật chất xung quanh giống như bị cuồng phong làm náo loạn , dạt sang hai bên , xuất hiện một thông đạo rộng rãi .
Một thú ảnh cự đại từ từ xuất hiện trước mắt mọi người , trường mao toàn thân đen nhánh , thậm chí so với màu trời ban đêm còn hơn vài phần . Nhưng hai con ngươi lại tựa như hai ngọn hỏa đăng trong đêm tối , sáng dị thường . Trên trán khắc một đồ án đỏ sậm phảng phất ẩn giấu trong đó là hỏa diễm vạn trượng , chớp động tia sáng không mãnh liệt lắm , một đám lông trắng dọc theo cổ nó kéo dài tới tận đuôi .
“ Quỷ lang vương ?!”
Hồng Quân cười nói :
“ Tên của nó là Tiểu Mặc , còn nhớ đồ đằng trên cánh tay ta không , dưới quang hoa của Đạo Thiên kính trong nhiều năm tư dưỡng , nó rốt cục đã xuất thế , cũng được sáu trăm bảy mươi năm rồi ”
Ánh mắt Cổ Bàn toát ra thần sắc khiếp sợ , nói :
“ Mạc tiên sinh không phải nói là trăm năm sau nó sẽ trưởng thành sao , như vậy ma huyết sát tính trong cơ thể nó ...?”
Hồng Quân lắc đầu , trầm giọng nói :
“ Cho tới bây giờ vẫn chưa phát tác , cũng không biết sau khi bị kích động nó sẽ thế nào . Mấy trăm năm gần đây nó một mực ôn thuận , chưa có điều gì thất thường ”
Huống Thiên Minh hít một hơi thật sâu , nói :
“ Cho dù như thế nào nó cũng là một nhân tố không thể xác định , Tiểu Quân ... Ngươi định sẽ thế nào ?”
Hồng Quân ánh mắt thu lại , dừng ở Tiểu Mặc nói :
“ Bất luận thế nào ta cũng phải tuân thủ lời hứa lúc đầu , nếu như nó thật sự bất thường ta cũng sẽ không hạ thủ lưu tình , các ngươi yên tâm đi !”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.