Quyển 11 - Chương 54: Ly khai Tử Dực thành
Ngã Cật Tây Hồng Thị
10/04/2013
Tần Vũ khoanh chân ngồi trong mật thất, từng đạo từng đạo Hỗn Độn nguyên khí từ từ chuyển động quanh người hắn, toàn thân giống như một hang động đen sâu thẳm, đem Hỗn Độn nguyên khí từ bốn phương tám hướng truyền đến hóa thành lực lượng Hỗn Độn tinh thần, dọc theo kinh mạch rộng lớn dốc vào trong đan điền, cuối cùng được hắc động trong đan điền thu hút lấy.
Hắc động đó dường như không đáy, bất luận Tần Vũ hấp thụ vào bao nhiêu Hỗn Độn nguyên khí, toàn bộ đều bị nó thôn phệ vào trong, khiến cho trong đan điền Tần Vũ một tia lực lượng cũng bảo tồn không được.
Tần Vũ có chút buồn bực nhíu mày, trong lòng thầm nghĩ: ‘Cái dòng xoáy kia trong đan điền lẽ nào đúng là dòng xoáy của Lục đạo Luân Hồi sao? Làm sao tiêu hao nguyên khí như thế?’
Trong lòng do dự buồn bực, Tinh Thần quyết lại vẫn không ngừng vận hành, bốn phía Hỗn Độn nguyên khí trong thiên địa điên cuồng dũng mãnh nhập vào trong cơ thể, khiến cho kinh mạch lớn rộng của hắn cũng có hơi bị căng phồng đau nhức.
Bỗng dưng, trong lòng hắn bỗng nhiên nhảy dựng lên, tựa hồ như đã nhận ra cái gì, hai mắt chợt bừng mở nhìn về hướng Tu La giới, dường như thấy được điều gì.
Trầm mặc một lát, Tinh Thần quyết trong cơ thể đã tự động vận hành chầm chậm lại, không mảy may ảnh hưởng đến luồng suy tư của hắn, Tần Vũ trên mặt phủ lên dáng tươi cười, lẩm bẩm: ‘Chẳng lẽ là Sương nhi tới. Bằng không ta sao lại có cảm giác cổ quái như thế chứ?’
Lắc lắc đầu, hắn thở dài đứng dậy, đẩy cánh cửa đá mật thất ra, Mục Thiên đang chờ trước cửa.
“Đại nhân, chúng ta đã tìm kiếm rất lâu, toàn bộ dân chúng trong Tử Dực thành hầu như đều dò xét một lần, nhưng vẫn không có chút kết quả nào, tiếp đến nên làm gì đây?” Mục Thiên nhăn mặt, nghĩ đến rất nhiều năm qua, ba người âm thầm tra xét, lục soát đảo lộn toàn bộ cả Tử Dực thành, nhưng vẫn không thu được gì, thực khiến cho ba người nhụt lòng nản chí.
Tần Vũ lại không giống hai người trên mặt chứa đầy vẻ bất đắc dĩ, mà trên gương mặt anh tuấn bình thản lộ ra một tia cổ vũ tươi cười, khẽ nói:
“Tiếp theo đương nhiên là rời khỏi nơi đây, quá trình tìm người cũng là rèn luyện chúng ta, chỉ cần chúng ta có thể giữ được tâm trạng ổn định, tâm tình cũng sẽ có điều nâng cao. Thông báo cho Tình nhi, thu xếp vật dụng, chúng ta rời khỏi nơi này thôi!”
Mục Thiên mặt toát ra vẻ vui sướng, có thể ly khai nơi này là mong ước lớn nhất của hắn, từ lúc theo Tần Vũ đến đây tìm kiếm người, vẫn không dám gặp mặt đám quen biết ở Trưởng lão đường, chỉ lo sẽ có điều bất tiện, thêm nữa cánh phải hắn bị phá hỏng, thực sự không còn mặt mũi cùng cố nhân gặp lại. Vì thế tại trong Tử Dực thành hắn rất thấp giọng lẫn tránh, không dám ngẩng cao đầu hiên ngang đi lại. Tần Vũ vừa dứt lời, Mục Thiên đã không còn nhìn thấy tung tích, đã rời đi tìm Tình nhi.
Thấy dáng dấp Mục Thiên vội vàng như vậy, Tần Vũ không khỏi bật cười, nghĩ đến hắn cùng mình tìm kiếm đám người Tư nhi, lại không có đầu mối nào, nhất định đã có chút phiền muộn khó chịu, hôm nay có thể rời đi, tâm tình của hắn tất nhiên cũng tốt hơn!
Khi nhìn thấy dáng dấp Tình nhi cũng là vẻ mặt hết sức ngạc nhiên mừng rỡ, Tần Vũ cười hắc hắc, trong lòng nổi lên cảm giác ấm áp, nhẹ giọng nhìn hai người nói:
“Chúng ta lập tức rời đi thôi, trước tiên đi Thủy Dực thành, Cam Vân ở đó phỏng chừng cũng chờ đợi sốt ruột rồi!” Hai người vội không ngừng gật gật đầu đáp ứng, hận không thể lập tức bay đi.
Tần Vũ lắc đầu mỉm cười, thân ảnh chợt lóe, tức khắc bay khỏi sân nhà. Hai người lập tức cùng nhìn nhau cười, thở phào theo sau hắn rời khỏi nơi này.
Ba người ở căn nhà đó chính là đám người Tần Vũ lần đầu đi tới Tử Dực thành, Trịnh Triết vì bọn họ phân phối nhà ở, từ khi bọn họ rời đi, căn nhà cũng không người ở, luôn để trống chờ đến khi Tần Vũ trở về mới có hơi người.
Mà Tử Dực Thiên Vương không có tâm tư để ý tới nơi này, hơn nữa Tần Vũ lần này trở về cũng không có ác ý, Đế quân cũng đã hạ đạt mệnh lệnh, vì bọn họ hỗ trợ còn không kịp, tự mình cũng sẽ không tự tìm khổ cho mình.
Ngay lúc ba người vừa rời khỏi Tử Dực thành, Tử Dực Thiên Vương đang dựa trên ghế ở phòng khách trong tai truyền đến tiếng truyền âm của Tần Vũ: “Tần mỗ đi đây, ân tình của Thiên Vương, chờ ngày sau sẽ báo đáp!”
Bị thanh âm này làm kinh ngạc một chút, Tử Dực Thiên Vương hầu như từ trên ghế nhảy dựng lên, trong lòng thất kinh Tần Vũ thực lực thật phi phàm, vậy mà vô thanh vô tức truyền âm cho mình, thần niệm đảo qua, trong thành đã không còn ba bóng dáng bọn hắn, thần sắc không khỏi phức tạp nhìn phương bắc thảo nguyên, lẩm bẩm: “Tu vi của Tần Vũ tiến bộ đúng là nhanh thần tốc như vậy, xem ra không bao lâu, Đế quân liền sẽ không còn tịch mịch nữa rồi!”
Mà ở trung tâm thảo nguyên, trên đỉnh núi Thiên Đế, Thiên giới chí tôn hoàng giả Đế Thích Thiên tóc vàng tung bay lúc này đang ung dung tựa ở trên ghế, phía sau hai nữ tử Tu La tộc diễm lệ với vẻ oán hờn đang nhẹ đấm lưng cho hắn, nét mặt hắn lộ dáng sảng khoái.
“Đế quân, Tần Vũ bọn họ ly khai Tử Dực thành!” Phía dưới, một vị trung niên nam tử cung kính hành lễ lên tiếng, phía sau hiện lộ sáu đôi cánh, một đám hơi mờ bao phủ chung quanh hắn, khiến cho gương mặt của hắn khi ẩn khi hiện nhìn không rõ lắm.
Đế Thích Thiên hờ hững ‘Ân’ một tiếng, quay nhìn nam tử phía dưới nói:
“Thủy Dực, trong Thiên Thần điện lĩnh ngộ được nhiều ít?”
Trung niên nam tử đó cũng là Thủy Dực thành thành chủ, Thủy Dực Thiên Vương trong Thiên giới bát đại Thiên Vương. Nghe câu hỏi của Đế Thích Thiên, hơi nước quanh mình hắn thoáng lay động một chút, thanh âm cung kính đáp:
“Khởi bẩm Đế quân, thuộc hạ tư chất đần độn, chỉ là đem kỹ năng nguyên lực thủy tính trong cơ thể một lần nữa tiến hành nâng cao tồn trữ, tu vi hôm nay không có nâng cao, trái lại giảm xuống rất nhiều, quan sát thấy đã đạt được sáu cánh hạ giai!”
Đế Thích Thiên thoả mãn gật đầu, kim quang trong đôi mắt trong suốt chăm chú nhìn Thủy Dực Thiên Vương, khẽ cười nói:
“Như vậy rất tốt, ta lại chỉ lo bọn Thiên Vương các ngươi không biết đường tiến thối, cho rằng vào trong Thiên Thần điện liền phải nhanh chóng nâng cao tu vi lực lượng, không nghĩ tới ngươi thật rất thông minh!” Thủy Dực Thiên Vương cung kính cúi đầu, cảm kích nói:
“Đế quân đại ân!”
Đế Thích Thiên phất tay, cười nói:
“Không cần khách sáo như thế, chỉ cần ngươi trở lại cố gắng tu luyện cho tốt, xem ra không bao lâu, thì có thể nhìn được điều kỳ diệu của bảy cánh, đến lúc đó ngươi sẽ biết, cái Thiên này thật sự rộng lớn cao xa biết bao!”
Nói xong, nét mặt hắn nghiêm nghị chỉ tay lên trời, một mảng trời màu lam kỳ dị chợt xuất hiện trên bầu trời đại điện, nguyên vốn trên đỉnh chóp đại điện đen nhánh toàn bộ hóa thành hư huyễn, có thể thấy rõ ràng bầu trời xanh lam cùng từng đám từng đám mây trắng trôi bồng bềnh.
Thủy Dực Thiên Vương khát khao nhìn lên bầu trời, trong mắt hiện ra ánh nồng cháy, bỗng nhiên quỳ một gối xuống, kiên định nói:
“Ở trong lòng Thủy Dực, Đế quân chính là Thiên, Thủy Dực ước nguyện vĩnh viễn đi theo bước chân của Đế quân, thề sống chết không rời!”
Đế Thích Thiên thoả mãn gật gật đầu, khẽ cười nói:
“Ngươi không phải trong lòng đang vô cùng kinh ngạc, ta vì sao không để ý tới hành tung của đám người Tần Vũ? “
Thủy Dực hơi sửng sốt, không biết Đế quân vì sao hỏi như vậy, nhưng vẫn nghi hoặc gật đầu, buồn bực nói:
“Cửu tinh liên châu đã xuất hiện, dấu hiệu đã chỉ ra đúng chỗ của Tần Vũ, Đế quân hôm nay không nhân dịp hắn chưa mọc lông mọc cánh là lúc hủy diệt hắn, lại còn phải cung cấp hết thảy mọi phương tiện, trong lòng thuộc hạ thực không nghĩ ra!”
“Ha Ha!” Đế Thích Thiên chợt đứng dậy, hai nữ tử Tu La tộc phía sau phảng phất bị đẩy bật ra tung bay đến góc bên trái xa của đại điện. Chỉ thấy hắn toàn thân tản ra quang mang kim sắc, một cổ khí tức cực độ trang nghiêm uy mãnh từ trên người hắn phát ra, khiến cho Thủy Dực Thiên Vương cùng với hai nữ tử Tu La tộc kia đều không thể ngẩng đầu lên được.
“Ta Đế Thích Thiên khi từ trong tay tiền nhiệm Đế quân tiếp nhận Thiên nhân bộ tộc, đã từng phát thệ với hắn: ‘Dẫn dắt Thiên nhân bộ tộc hướng tới huy hoàng vĩnh cửu’!” Đế Thích Thiên chắp tay mà đứng, mái tóc vàng dài không gió mà lay, thoạt nhìn cực kỳ uy nghiêm, thanh âm hắn truyền rõ ràng vào trong tai ba người, một cổ khí phách khiến cho người ta có loại cảm giác áp bức: “Chỉ là, khi ta gặp được Thiên Mông, liền sau đó mơ hồ nhìn thấy con đường đến Thiên đạo, chúng ta đứng đầu cái gọi là Thiên này, đúng là không cho phép Thiên nhân bộ tộc một mình chiếm lấy toàn bộ không gian!”
“Vì thế, khi Thiên Mông thất tung, ta không có dẫn người sát nhập vào Tu La giới, mà là không ngừng phái các ngươi đi cướp đoạt nữ nhân của bọn họ, đi giết sạch hài tử của bọn họ...”
Đế Thích Thiên liếc nhìn sắc mặt bi phẫn của hai nữ tử, khinh thường nói:
“Ta cũng muốn nhìn thử xem, Tu La tộc có bao nhiêu người đủ cho chúng ta chậm rãi tàn sát, một ngày nào đó, sẽ đem bọn họ đuổi tận giết tuyệt! Đến lúc đó chỉ để lại nữ nhân của bọn họ, cũng muốn nhìn thử xem cái Thiên này có thể làm gì ta?”
Đế quân của Thiên nhân tộc, nói đến chính là Đế Hoàng có khí thế bễ nghễ thiên hạ một cổ khí tức cường đại thoáng ẩn thoáng hiện khiến cho Thủy Dực bất giác quỵ hai gối trên mặt đất, ngay cả hơi thở cũng không dám thở mạnh, càng không nói đến lúc này ngẩng đầu đối mặt!
Đế Thích Thiên ánh mắt uy nghiêm quay đầu về hướng hai nữ tử Tu La tộc trong góc, chỉ thấy hai nữ tử đó trong nháy mắt liền hóa thành tro tàn, vô tung vô tích, nhìn Thủy Dực Thiên Vương nói:
“Nữ nhân, quyền thế, đối với chúng ta những thứ này tưởng muốn truy cầu trong thiên địa tồn tại cường đại nhất, căn bản đúng là hư huyễn, chúng ta muốn chính là lực lượng! Mà Tần Vũ, thì sẽ là ma đao thạch lớn nhất của ta, tuy rằng cần một đoạn thời gian đợi hắn trưởng thành, thế nhưng ta cũng không chú ý đối với hắn đi đâu làm gì, truyền lệnh xuống, thông báo cho cửu thành, mọi người đều không được đối với Tần Vũ có một chút sơ xuất thất lễ, bằng không, giết không tha!”
Ngoài Đại điện rền vang tiếng đáp ứng, nhiều đạo quang mang lóe sáng, trong nháy mắt không còn hình bóng. Thủy Dực nhẹ nhàng ngẩng đầu lên, trên trán đã rịn đầy mồ hôi, hô hấp hơi dồn dập đứng lên.
“Có hai người khách có ý tứ sắp đến đây, ta nghĩ, trước khi cùng với Tần quyết đấu, bọn họ hai người sẽ là món đồ chơi tốt nhất của Đế Thích Thiên ta!”
Theo thanh âm dội xuống, thân ảnh Đế Thích Thiên dần dần mờ mờ ảo ảo, khi Thủy Dực Thiên Vương ngẩng đầu nhìn lại thì đã không còn hình bóng hắn.
“Cung tống Đế quân!” Thủy Dực Thiên Vương kéo dài giọng, trong lòng thầm kinh hãi tu vi của Đế quân thực sự quá mức kinh khủng, lại có thể khiến cho hắn ngay cả công lực đều không thể đề tụ. Nghĩ đến nếu như vừa rồi Đế quân lệnh cho hắn tự sát, chỉ sợ cũng khó có thể chống cự, trong lòng không khỏi khiếp đảm lo sợ.
Âm thầm lau mồ hôi lạnh trên trán, Thủy Dực Thiên Vương phát giác sau lưng đã thấm đẫm nước, thân ảnh cũng đột nhiên tiêu thất tại trong đại điện không còn hình bóng!
-o-o-o-
Bên ngoài Tử Thành, Huống Thiên Minh vẻ mặt nghiêm túc thân thiết nhìn Hồng Quân, chỉ thấy Hồng Quân chậm rãi mở mắt, một đạo tinh quang xẹt qua, đúng là khiến hắn không dám đối mặt.
“Thế nào? Có nắm chắc không?” Huống Thiên Minh nhìn thành tường Tử Thành cao dầy và quân sĩ Tu La tộc qua lại trên mặt thành tuần tra, nhàn nhạt hỏi.
Hồng Quân gật đầu, hít một hơi thật sâu, nói:
“Hẳn là không thành vấn đề, đợi các ngươi núp vào trong Hồng Quân giới, ta một mình một người hành động cũng sẽ thuận tiện hơn nhiều!”
Hai người đồng thời gật đầu, Hồng Quân xuất ra Hồng Quân giới, trong nháy mắt đem hai người thu nhập vào trong đó, thân ảnh chợt lóe, liền nhắm phía tường thành đó lẻn vào!
Hắc động đó dường như không đáy, bất luận Tần Vũ hấp thụ vào bao nhiêu Hỗn Độn nguyên khí, toàn bộ đều bị nó thôn phệ vào trong, khiến cho trong đan điền Tần Vũ một tia lực lượng cũng bảo tồn không được.
Tần Vũ có chút buồn bực nhíu mày, trong lòng thầm nghĩ: ‘Cái dòng xoáy kia trong đan điền lẽ nào đúng là dòng xoáy của Lục đạo Luân Hồi sao? Làm sao tiêu hao nguyên khí như thế?’
Trong lòng do dự buồn bực, Tinh Thần quyết lại vẫn không ngừng vận hành, bốn phía Hỗn Độn nguyên khí trong thiên địa điên cuồng dũng mãnh nhập vào trong cơ thể, khiến cho kinh mạch lớn rộng của hắn cũng có hơi bị căng phồng đau nhức.
Bỗng dưng, trong lòng hắn bỗng nhiên nhảy dựng lên, tựa hồ như đã nhận ra cái gì, hai mắt chợt bừng mở nhìn về hướng Tu La giới, dường như thấy được điều gì.
Trầm mặc một lát, Tinh Thần quyết trong cơ thể đã tự động vận hành chầm chậm lại, không mảy may ảnh hưởng đến luồng suy tư của hắn, Tần Vũ trên mặt phủ lên dáng tươi cười, lẩm bẩm: ‘Chẳng lẽ là Sương nhi tới. Bằng không ta sao lại có cảm giác cổ quái như thế chứ?’
Lắc lắc đầu, hắn thở dài đứng dậy, đẩy cánh cửa đá mật thất ra, Mục Thiên đang chờ trước cửa.
“Đại nhân, chúng ta đã tìm kiếm rất lâu, toàn bộ dân chúng trong Tử Dực thành hầu như đều dò xét một lần, nhưng vẫn không có chút kết quả nào, tiếp đến nên làm gì đây?” Mục Thiên nhăn mặt, nghĩ đến rất nhiều năm qua, ba người âm thầm tra xét, lục soát đảo lộn toàn bộ cả Tử Dực thành, nhưng vẫn không thu được gì, thực khiến cho ba người nhụt lòng nản chí.
Tần Vũ lại không giống hai người trên mặt chứa đầy vẻ bất đắc dĩ, mà trên gương mặt anh tuấn bình thản lộ ra một tia cổ vũ tươi cười, khẽ nói:
“Tiếp theo đương nhiên là rời khỏi nơi đây, quá trình tìm người cũng là rèn luyện chúng ta, chỉ cần chúng ta có thể giữ được tâm trạng ổn định, tâm tình cũng sẽ có điều nâng cao. Thông báo cho Tình nhi, thu xếp vật dụng, chúng ta rời khỏi nơi này thôi!”
Mục Thiên mặt toát ra vẻ vui sướng, có thể ly khai nơi này là mong ước lớn nhất của hắn, từ lúc theo Tần Vũ đến đây tìm kiếm người, vẫn không dám gặp mặt đám quen biết ở Trưởng lão đường, chỉ lo sẽ có điều bất tiện, thêm nữa cánh phải hắn bị phá hỏng, thực sự không còn mặt mũi cùng cố nhân gặp lại. Vì thế tại trong Tử Dực thành hắn rất thấp giọng lẫn tránh, không dám ngẩng cao đầu hiên ngang đi lại. Tần Vũ vừa dứt lời, Mục Thiên đã không còn nhìn thấy tung tích, đã rời đi tìm Tình nhi.
Thấy dáng dấp Mục Thiên vội vàng như vậy, Tần Vũ không khỏi bật cười, nghĩ đến hắn cùng mình tìm kiếm đám người Tư nhi, lại không có đầu mối nào, nhất định đã có chút phiền muộn khó chịu, hôm nay có thể rời đi, tâm tình của hắn tất nhiên cũng tốt hơn!
Khi nhìn thấy dáng dấp Tình nhi cũng là vẻ mặt hết sức ngạc nhiên mừng rỡ, Tần Vũ cười hắc hắc, trong lòng nổi lên cảm giác ấm áp, nhẹ giọng nhìn hai người nói:
“Chúng ta lập tức rời đi thôi, trước tiên đi Thủy Dực thành, Cam Vân ở đó phỏng chừng cũng chờ đợi sốt ruột rồi!” Hai người vội không ngừng gật gật đầu đáp ứng, hận không thể lập tức bay đi.
Tần Vũ lắc đầu mỉm cười, thân ảnh chợt lóe, tức khắc bay khỏi sân nhà. Hai người lập tức cùng nhìn nhau cười, thở phào theo sau hắn rời khỏi nơi này.
Ba người ở căn nhà đó chính là đám người Tần Vũ lần đầu đi tới Tử Dực thành, Trịnh Triết vì bọn họ phân phối nhà ở, từ khi bọn họ rời đi, căn nhà cũng không người ở, luôn để trống chờ đến khi Tần Vũ trở về mới có hơi người.
Mà Tử Dực Thiên Vương không có tâm tư để ý tới nơi này, hơn nữa Tần Vũ lần này trở về cũng không có ác ý, Đế quân cũng đã hạ đạt mệnh lệnh, vì bọn họ hỗ trợ còn không kịp, tự mình cũng sẽ không tự tìm khổ cho mình.
Ngay lúc ba người vừa rời khỏi Tử Dực thành, Tử Dực Thiên Vương đang dựa trên ghế ở phòng khách trong tai truyền đến tiếng truyền âm của Tần Vũ: “Tần mỗ đi đây, ân tình của Thiên Vương, chờ ngày sau sẽ báo đáp!”
Bị thanh âm này làm kinh ngạc một chút, Tử Dực Thiên Vương hầu như từ trên ghế nhảy dựng lên, trong lòng thất kinh Tần Vũ thực lực thật phi phàm, vậy mà vô thanh vô tức truyền âm cho mình, thần niệm đảo qua, trong thành đã không còn ba bóng dáng bọn hắn, thần sắc không khỏi phức tạp nhìn phương bắc thảo nguyên, lẩm bẩm: “Tu vi của Tần Vũ tiến bộ đúng là nhanh thần tốc như vậy, xem ra không bao lâu, Đế quân liền sẽ không còn tịch mịch nữa rồi!”
Mà ở trung tâm thảo nguyên, trên đỉnh núi Thiên Đế, Thiên giới chí tôn hoàng giả Đế Thích Thiên tóc vàng tung bay lúc này đang ung dung tựa ở trên ghế, phía sau hai nữ tử Tu La tộc diễm lệ với vẻ oán hờn đang nhẹ đấm lưng cho hắn, nét mặt hắn lộ dáng sảng khoái.
“Đế quân, Tần Vũ bọn họ ly khai Tử Dực thành!” Phía dưới, một vị trung niên nam tử cung kính hành lễ lên tiếng, phía sau hiện lộ sáu đôi cánh, một đám hơi mờ bao phủ chung quanh hắn, khiến cho gương mặt của hắn khi ẩn khi hiện nhìn không rõ lắm.
Đế Thích Thiên hờ hững ‘Ân’ một tiếng, quay nhìn nam tử phía dưới nói:
“Thủy Dực, trong Thiên Thần điện lĩnh ngộ được nhiều ít?”
Trung niên nam tử đó cũng là Thủy Dực thành thành chủ, Thủy Dực Thiên Vương trong Thiên giới bát đại Thiên Vương. Nghe câu hỏi của Đế Thích Thiên, hơi nước quanh mình hắn thoáng lay động một chút, thanh âm cung kính đáp:
“Khởi bẩm Đế quân, thuộc hạ tư chất đần độn, chỉ là đem kỹ năng nguyên lực thủy tính trong cơ thể một lần nữa tiến hành nâng cao tồn trữ, tu vi hôm nay không có nâng cao, trái lại giảm xuống rất nhiều, quan sát thấy đã đạt được sáu cánh hạ giai!”
Đế Thích Thiên thoả mãn gật đầu, kim quang trong đôi mắt trong suốt chăm chú nhìn Thủy Dực Thiên Vương, khẽ cười nói:
“Như vậy rất tốt, ta lại chỉ lo bọn Thiên Vương các ngươi không biết đường tiến thối, cho rằng vào trong Thiên Thần điện liền phải nhanh chóng nâng cao tu vi lực lượng, không nghĩ tới ngươi thật rất thông minh!” Thủy Dực Thiên Vương cung kính cúi đầu, cảm kích nói:
“Đế quân đại ân!”
Đế Thích Thiên phất tay, cười nói:
“Không cần khách sáo như thế, chỉ cần ngươi trở lại cố gắng tu luyện cho tốt, xem ra không bao lâu, thì có thể nhìn được điều kỳ diệu của bảy cánh, đến lúc đó ngươi sẽ biết, cái Thiên này thật sự rộng lớn cao xa biết bao!”
Nói xong, nét mặt hắn nghiêm nghị chỉ tay lên trời, một mảng trời màu lam kỳ dị chợt xuất hiện trên bầu trời đại điện, nguyên vốn trên đỉnh chóp đại điện đen nhánh toàn bộ hóa thành hư huyễn, có thể thấy rõ ràng bầu trời xanh lam cùng từng đám từng đám mây trắng trôi bồng bềnh.
Thủy Dực Thiên Vương khát khao nhìn lên bầu trời, trong mắt hiện ra ánh nồng cháy, bỗng nhiên quỳ một gối xuống, kiên định nói:
“Ở trong lòng Thủy Dực, Đế quân chính là Thiên, Thủy Dực ước nguyện vĩnh viễn đi theo bước chân của Đế quân, thề sống chết không rời!”
Đế Thích Thiên thoả mãn gật gật đầu, khẽ cười nói:
“Ngươi không phải trong lòng đang vô cùng kinh ngạc, ta vì sao không để ý tới hành tung của đám người Tần Vũ? “
Thủy Dực hơi sửng sốt, không biết Đế quân vì sao hỏi như vậy, nhưng vẫn nghi hoặc gật đầu, buồn bực nói:
“Cửu tinh liên châu đã xuất hiện, dấu hiệu đã chỉ ra đúng chỗ của Tần Vũ, Đế quân hôm nay không nhân dịp hắn chưa mọc lông mọc cánh là lúc hủy diệt hắn, lại còn phải cung cấp hết thảy mọi phương tiện, trong lòng thuộc hạ thực không nghĩ ra!”
“Ha Ha!” Đế Thích Thiên chợt đứng dậy, hai nữ tử Tu La tộc phía sau phảng phất bị đẩy bật ra tung bay đến góc bên trái xa của đại điện. Chỉ thấy hắn toàn thân tản ra quang mang kim sắc, một cổ khí tức cực độ trang nghiêm uy mãnh từ trên người hắn phát ra, khiến cho Thủy Dực Thiên Vương cùng với hai nữ tử Tu La tộc kia đều không thể ngẩng đầu lên được.
“Ta Đế Thích Thiên khi từ trong tay tiền nhiệm Đế quân tiếp nhận Thiên nhân bộ tộc, đã từng phát thệ với hắn: ‘Dẫn dắt Thiên nhân bộ tộc hướng tới huy hoàng vĩnh cửu’!” Đế Thích Thiên chắp tay mà đứng, mái tóc vàng dài không gió mà lay, thoạt nhìn cực kỳ uy nghiêm, thanh âm hắn truyền rõ ràng vào trong tai ba người, một cổ khí phách khiến cho người ta có loại cảm giác áp bức: “Chỉ là, khi ta gặp được Thiên Mông, liền sau đó mơ hồ nhìn thấy con đường đến Thiên đạo, chúng ta đứng đầu cái gọi là Thiên này, đúng là không cho phép Thiên nhân bộ tộc một mình chiếm lấy toàn bộ không gian!”
“Vì thế, khi Thiên Mông thất tung, ta không có dẫn người sát nhập vào Tu La giới, mà là không ngừng phái các ngươi đi cướp đoạt nữ nhân của bọn họ, đi giết sạch hài tử của bọn họ...”
Đế Thích Thiên liếc nhìn sắc mặt bi phẫn của hai nữ tử, khinh thường nói:
“Ta cũng muốn nhìn thử xem, Tu La tộc có bao nhiêu người đủ cho chúng ta chậm rãi tàn sát, một ngày nào đó, sẽ đem bọn họ đuổi tận giết tuyệt! Đến lúc đó chỉ để lại nữ nhân của bọn họ, cũng muốn nhìn thử xem cái Thiên này có thể làm gì ta?”
Đế quân của Thiên nhân tộc, nói đến chính là Đế Hoàng có khí thế bễ nghễ thiên hạ một cổ khí tức cường đại thoáng ẩn thoáng hiện khiến cho Thủy Dực bất giác quỵ hai gối trên mặt đất, ngay cả hơi thở cũng không dám thở mạnh, càng không nói đến lúc này ngẩng đầu đối mặt!
Đế Thích Thiên ánh mắt uy nghiêm quay đầu về hướng hai nữ tử Tu La tộc trong góc, chỉ thấy hai nữ tử đó trong nháy mắt liền hóa thành tro tàn, vô tung vô tích, nhìn Thủy Dực Thiên Vương nói:
“Nữ nhân, quyền thế, đối với chúng ta những thứ này tưởng muốn truy cầu trong thiên địa tồn tại cường đại nhất, căn bản đúng là hư huyễn, chúng ta muốn chính là lực lượng! Mà Tần Vũ, thì sẽ là ma đao thạch lớn nhất của ta, tuy rằng cần một đoạn thời gian đợi hắn trưởng thành, thế nhưng ta cũng không chú ý đối với hắn đi đâu làm gì, truyền lệnh xuống, thông báo cho cửu thành, mọi người đều không được đối với Tần Vũ có một chút sơ xuất thất lễ, bằng không, giết không tha!”
Ngoài Đại điện rền vang tiếng đáp ứng, nhiều đạo quang mang lóe sáng, trong nháy mắt không còn hình bóng. Thủy Dực nhẹ nhàng ngẩng đầu lên, trên trán đã rịn đầy mồ hôi, hô hấp hơi dồn dập đứng lên.
“Có hai người khách có ý tứ sắp đến đây, ta nghĩ, trước khi cùng với Tần quyết đấu, bọn họ hai người sẽ là món đồ chơi tốt nhất của Đế Thích Thiên ta!”
Theo thanh âm dội xuống, thân ảnh Đế Thích Thiên dần dần mờ mờ ảo ảo, khi Thủy Dực Thiên Vương ngẩng đầu nhìn lại thì đã không còn hình bóng hắn.
“Cung tống Đế quân!” Thủy Dực Thiên Vương kéo dài giọng, trong lòng thầm kinh hãi tu vi của Đế quân thực sự quá mức kinh khủng, lại có thể khiến cho hắn ngay cả công lực đều không thể đề tụ. Nghĩ đến nếu như vừa rồi Đế quân lệnh cho hắn tự sát, chỉ sợ cũng khó có thể chống cự, trong lòng không khỏi khiếp đảm lo sợ.
Âm thầm lau mồ hôi lạnh trên trán, Thủy Dực Thiên Vương phát giác sau lưng đã thấm đẫm nước, thân ảnh cũng đột nhiên tiêu thất tại trong đại điện không còn hình bóng!
-o-o-o-
Bên ngoài Tử Thành, Huống Thiên Minh vẻ mặt nghiêm túc thân thiết nhìn Hồng Quân, chỉ thấy Hồng Quân chậm rãi mở mắt, một đạo tinh quang xẹt qua, đúng là khiến hắn không dám đối mặt.
“Thế nào? Có nắm chắc không?” Huống Thiên Minh nhìn thành tường Tử Thành cao dầy và quân sĩ Tu La tộc qua lại trên mặt thành tuần tra, nhàn nhạt hỏi.
Hồng Quân gật đầu, hít một hơi thật sâu, nói:
“Hẳn là không thành vấn đề, đợi các ngươi núp vào trong Hồng Quân giới, ta một mình một người hành động cũng sẽ thuận tiện hơn nhiều!”
Hai người đồng thời gật đầu, Hồng Quân xuất ra Hồng Quân giới, trong nháy mắt đem hai người thu nhập vào trong đó, thân ảnh chợt lóe, liền nhắm phía tường thành đó lẻn vào!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.