Hậu Tinh Thần Biến

Quyển 15 - Chương 10: Ma Thú Huyết Mãng

Ngã Cật Tây Hồng Thị

10/04/2013

Lúc này, ở bên trong khối không gian độc lập đột nhiên vọt ra một cỗ khí tức tanh mùi máu khiến cho người ta khiếp đảm kinh tâm tận đáy lòng, một vùng thể khí máu cực kỳ dày đặc, gần như có thể dùng mắt thường nhìn thấy rất nhanh chóng đã tràn ngập ra.

Đệ tam Giới Vương còn đang trong cơn kinh hoàng, hắn dường như cũng không ý thức được, phía sau bỗng xuất hiện bóng hình một con rắn vô cùng to lớn.

“Đây... Đây là?!” Huống Thiên Minh cực kỳ sợ hãi, đầu tiên kêu to.

Một cơn gió quái dị nổi lên, cái bóng hình rắn kia đột nhiên xuất hiện ở trước tầm mắt mọi người.

Đó chính là một con mãng xà cực kỳ to lớn, thân thể của nó to lớn đến không thể tưởng tượng nổi uốn vòng ở trong hư không, mặt ngoài được bao phủ tầng tầng huyết vụ dày đặc, nhìn qua cảm thấy có chút máu thịt mơ hồ. Cặp mắt màu đen bằng cái cối xay của nó gắt gao chằm chằm nhìn vào Đệ tam Giới Vương, hai cánh phía sau ngắn nhỏ đang không ngừng vẫy động, răng nanh cực kỳ sắc bén lộ ra bên ngoài, cái lưỡi dài màu đỏ tía không ngừng phun ra nuốt vào.

Đệ tam Giới Vương nhìn thấy nét mặt khiếp sợ của mọi người, dường như đã cảm giác được phía sau tồn tại chuyện gì đáng sợ, cẩn thận quay đầu nhìn lại, sắc mặt của hắn trong nháy mắt biến thành trắng bệch, toàn thân không kiềm chế được run lập cập, cao thủ Hoàn Hư trung kỳ ở thời khắc này dường như hoàn toàn sụp đổ, run run giọng nói:

“Đây... đây là ma thú Huyết Mãng?”

Bảy đại ma thú nguyên thủy tồn tại trong vũ trụ nguyên thủy, cái này chính là truyền thuyết, Đệ tam Giới Vương tuy rằng có nghe nói, nhưng từ trước đến giờ không tin là có, vậy mà giờ đây, hắn cũng không thể không tin. Thân thể to lớn của nó như thế lại có thể di động một cách im hơi lặng tiếng xuất hiện ở phía sau cao thủ cấp bậc Giới Vương, giải thích duy nhất chính là, nó đã hoàn toàn ngăn cản thần thức của Giới Vương, hoàn toàn ẩn núp được ở trong phạm vi dò tra của hắn.

Huyết Mãng dường như bởi vì sự xuất hiện của Đệ tam Giới Vương cùng bọn người Hồng Quân mà lộ ra vẻ cực kỳ phẫn nộ, trong con ngươi đen nhánh phóng thích ra ánh sáng lạnh màu xanh âm u, gần như không có dấu hiệu gì, răng nanh phẫn nộ giương ra, mùi huyết tinh ập tới mặt, Đệ tam Giới Vương thậm chí còn chưa kịp đưa ra bất cứ lực phòng ngự gì, thân thể của hắn đã hoàn toàn bị ngọn gió tà quái kia bất thình lình cuốn tới cuộn lại.

Đạt tới cảnh giới loại cao trên Hoàn Hư trung kỳ cỡ như Giới Vương, thì đã có thể vận dụng lực lượng pháp tắc, bất kỳ là ở Tử Thần giới hay Loạn Thần giới, lực lượng pháp tắc này đều là bộ phận lực lượng pháp tắc tiềm ẩn của Tử Thần và Loạn Thần từ trong pháp tắc của vũ trụ nguyên thủy diễn hóa mà thành. Nhưng tới vũ trụ nguyên thủy, mọi lực lượng pháp tắc có thể nói là hoàn toàn mất đi hiệu lực, Đệ Tam Giới Vương muốn vận dụng pháp tắc thời gian và không gian thoát ra, hiển nhiên là chọn lựa cực kỳ ngu xuẩn.

“Hóa ra thật sự có ma thú nguyên thủy ẩn tàng ở bên trong vũ trụ... Nhưng vì sao lại xuất hiện ở nơi này, chẳng lẽ...!” Lúc này, Đệ Tam Giới Vương gần như đang bị cổ hạn chế pháp tắc của cơn gió tà quái kia trói buộc, theo bản năng đem liêm đao đặt ngang trước người, chuẩn bị đưa ra chống cự cuối cùng.

Lúc này, lân giáp màu máu bên ngoài thân thể Huyết Mãng đột nhiên phóng thích ra một cổ tia sáng màu xám đen nhợt nhạt, dường như biến hóa thành rắn chắc, tiếp theo đó, một tiếng gào rú xông lên tận trời cao, toàn cả không gian độc lập hầu như đều bị chấn động.

Đệ Tam Giới Vương nhìn cái miệng to như chậu máu của Huyết Mãng đang thét gào, mạnh mẽ vung liêm đao chém ra.

“Ầm” một tiếng vang nặng nề truyền tới!

Thân đao vỡ vụn, lực phản chấn trong nháy mắt truyền tới khắp toàn thân của Đệ tam Giới Vương, hư thể mà hắn dùng vật chất hỗn độn cô đọng thành chợt nứt vỡ tan, một đoàn quang ảnh màu xanh đậm liền xuất hiện ở trước mắt mọi người.

Tôn Ngộ Không trông thấy cảnh ấy, không khỏi hít một ngụm lương khí, kinh ngạc nói:

“Liêm đao kia ít ra cũng là trung phẩm hỗn độn linh bảo, như thế nào ngay cả một cái vảy của quái vật kia cũng không đánh rơi xuống?”

Con ngươi Hồng Quân co lại, sắc mặt của hắn biến thành cực kỳ ngưng trọng, trầm giọng nói:

“Con ma thú này không phải bình thường, thân thể của nó thậm chí so với giai đoạn phách thể thứ năm của ta còn muốn cứng hơn!”

Huống Thiên Minh miệng không nuốt nổi nước miếng, nói:



“Ma thú Hung Thiên cùng nó so sánh, quả thực so với con kiến còn muốn yếu hơn, chẳng lẽ đây chính là là ma thú thập cấp trong truyền thuyết?”

Suy đoán của Huống Thiên Minh hiển nhiên là sai lầm, Huyết Mãng chính là một trong thất đại ma thú nguyên thủy của vũ trụ nguyên thủy, loại ma thú này là thai nghén sinh ra từ trong hải dương hỗn độn của vũ trụ nguyên thủy, bất cứ phương diện gì những ma thú cấp thấp cũng không cách nào so sánh được. Thậm chí ngay cả chủ thần cũng không cách nào giao tranh trực tiếp với bọn chúng, dẫu sao bất luận là một con ma thú nguyên thủy nào cũng đều có đủ lực lượng để phá hủy tinh hệ vũ trụ.

Thể xác tiêu tan, tử hồn của Đệ Tam Giới Vương thừa dịp chạy trốn đi ra, hắn dường như ý thức được sự khủng bố của Huyết Mãng, đem tốc độ tăng lên tới mức cực hạn, hướng tới cửa ra của hắc động không gian bay đi.

“Muốn chạy!?”

Phía sau của Đệ Tam Giới Vương đột nhiên truyền tới một âm thanh lạnh buốt, tức thì không một tiếng động xuất hiện ở trước hồn của hắn, đường nét màu đen trên mặt lá cờ vặn vẹo một cách nhanh chóng, vòng xoáy bên trong sụp đổ xuống đột nhiên sinh ra một cổ lực hút cực kỳ mãnh liệt, kéo hắn vào bên trong mặt lá cờ kia.

Cổ Bàn dường như lúc nào cũng chờ cơ hội này, nếu như có thể đem linh hồn của Giới Vương luyện hóa, lực lượng của Bàn Cổ phiên tức thì có thể nâng cao một tầng lớn.

Nhưng, hiện tại bọn họ đối mặt lại là một kẻ địch càng khủng bố hơn, Huyết Mãng!

Trong hư không, Huyết Mãng đem thân thể uốn vòng lên, đôi mắt đen như mực gắt gao nhìn chằm chằm vào đám người Hồng Quân.

Lúc này, Tôn Ngộ Không đối mặt với ma thú nguyên thủy, thậm chí ngay cả vô thượng chiến ý đều không có cách nào phóng ra, mà mất đi lực gia tăng vô thượng chiến ý, Đấu Chiến côn pháp của hắn cũng giống như đồ phế liệu, không còn chút lực công kích nào. Hiện tại linh hồn của Huống Thiên Minh đang bị tổn thương, khống chế Thiên đạo chi nhận cũng bị ảnh hưởng. Cổ Bàn quan sát cơ hội mà hành động, tùy lúc tùy thời chuẩn bị mở ra Bàn Cổ thế giới, đem mọi người tránh xa khu vực nguy hiểm.

Huyết Mãng không ngừng lè ra thụt vào chiếc lưỡi dài màu tím đỏ, nó dường như đang kiêng dè cái gì, cũng không trực tiếp hướng tới mọi người tiến hành công kích.

Lúc này, ở trong lòng của Hồng Quân, đoạt bảo đã không còn quan trọng, trọng yếu nhất chính là có thể an toàn mà rời khỏi nơi đây, Hồng Quân mơ hồ ý thức được, cho dù giải cấm trạng thái thứ ba của bất diệt phách thể, cũng không cách gì chống cự lại với tên đại gia hỏa quá đáng sợ ở trước mắt này.

“Tiểu Quân, chúng ta bây giờ nên làm thế nào, cứ kéo dài như vậy, tên gia hỏa này sớm hay muộn gì cũng mất đi tính nhẫn nại!” Tôn Ngộ Không nói.

Hồng Quân khẽ lắc đầu, trầm tư nói:

“Ngay cả công kích của Đệ tam Giới Vương cũng không có hiệu quả, năng lực của chúng ta đối với nó cũng không có nghĩa lý gì. Hiện giờ linh bảo đã không còn trọng yếu, chúng ta phải hết sức nhanh chóng rời khỏi nơi này!”

Huống Thiên Minh tức giận hừ một tiếng:

“Khó trách Thiên Địa Ma quân đều không có truy đuổi tới, bọn họ sớm đã biết tại nơi này tồn tại tên gia hỏa khủng bố như vậy!”

Đáy lòng Hồng Quân trầm xuống, thầm nghĩ: “Bất kể ở phương diện lực công kích hay là phòng ngự, chúng ta đều không phải đối thủ của Huyết Mãng. Chẳng qua thân thể của nó quá mức khổng lồ, khuyết điểm duy nhất cũng chỉ có tốc độ... Xem ra cũng chỉ có như vậy!”

Hồng Quân hít một hơi thật sâu, trong ánh mắt chợt bắn ra hai đạo tinh quang, kiên quyết nói:

“Đợi một lát ta sẽ cố gắng toàn lực ngăn cản nó, có thể chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi, lúc này phải dựa vào tốc độ của các ngươi, bất kể như thế nào cũng phải xông ra khỏi không gian hắc động, như vậy còn có một tí cơ hội còn sống sót!”



“Như vậy ngươi làm sao xử lý?” Cổ Bàn kinh sợ nói, dẫu sao biện pháp này của Hồng Quân, chắc chắn cùng với tìm đường chết cũng không khác gì nhau.

Hồng Quân lạnh nhạt cười, trầm giọng nói:

“Giải cấm trạng thái phách thể lần thứ ba, tại phương diện tốc độ ta tuyệt đối sẽ không thua tên đại gia hỏa này, lập tức chuẩn bị!” Tiếng nói còn chưa ngưng lại, không một chút do dự, Hồng Quân lần nữa tăng lên trạng thái phách thể, quầng sáng màu đỏ sậm ở trên cơ nhục rắn chắc của hắn không ngừng chớp động.

Đây đã là cực hạn của Hồng Quân, giai đoạn thứ sáu của bất diệt phách thể cùng giải cấm trạng thái lần thứ ba. Lúc này, toàn thân của Hồng Quân đều giống như bị ngọn lửa màu đỏ thẵm thiêu đốt, mỗi một tấc cơ nhục đều giống như ẩn chứa lực lượng bạo phát không thể tưởng tượng được, vật chất hỗn độn biến chất ở trong huyết mạch điên cuồng sôi trào.

Huyết Mãng dường như cảm giác được từ trên người Hồng Quân thấu phát ra lực bạo phát khủng bố, cổ hơi ngửa ra sau, ánh sáng lạnh u lam trong mắt càng thêm sáng rực, sát khí chớp động kinh người.

Trong tính toán của Hồng Quân, bất kể là thân thể khổng lồ của nó hay là dưới áp chế bởi pháp tắc vũ trụ nguyên thủy, đều đã hạn chế tốc độ của nó, như vậy sẽ tạo ra cơ hội chạy trốn cho mọi người.

“Chạy!”

Bỗng nhiên, Hồng Quân đột ngột la một tiếng, giống như trực tiếp tiến hành một loại thuấn di ở trong vũ trụ nguyên thủy, hoàn toàn biến mất ở trước mắt mọi người. Cổ Bàn giơ Bàn Cổ phiên lên, nói:

“Mọi người mau rời khỏi đây!”

Huống Thiên Minh cùng Tôn Ngộ Không hiểu ý gật đầu, hướng về ven ranh giới của hắc động rất nhanh vọt tới.

Một tiếng gào cực kỳ sắc bén chói tai từ sâu trong yết hầu của Huyết Mãng bạo phát ra, phẫn nộ mở ra cái mồm to như chậu máu, răng nanh dày đặc trắng xóa chớp động hàn quang bén ngót.

“Súc sinh, lui xuống cho ta!”

Dựa vào tốc độ cực hạn của trạng thái giải cấm, ở trong vũ trụ nguyên thủy, Hồng Quân có thể nói đã tiến gần tới trạng thái thuấn di, mỗi một tấc cơ nhục trên thân thể của hắn đều kéo căng ra đến mức cực hạn, cứ giống như ẩn chứa một lực bạo phát vô tận, một quyền trầm trọng hung hãn đánh lên đầu của Huyết Mãng.

“Đông” một tiếng vang trầm đục, giống như một đạo sấm rền vang dội trong phiến không gian, trên đỉnh đầu của Huyết Mãng một đạo ánh sáng hình tròn màu đỏ sậm đột nhiên bùng nổ, mà ở trung tâm nguồn sáng đó, hiển nhiên chính là lực lượng của Hồng Quân.

Đầu của Huyết Mãng bị cổ lực lượng ấy đánh rủ xuống, mấy chục miếng lân phiến huyết sắc ở đỉnh đầu cũng rơi xuống phía dưới.

Nhưng hiệu quả của một kích toàn lực này lại ra ngoài dự liệu của Hồng Quân, hắn tin rằng thậm chí ngay cả Đệ tam Giới Vương cũng có thể dưới một kích toàn lực này bị trọng thương, thế nhưng lại không tạo nên hiệu quả lớn lao gì trên thân thể của Huyết Mãng.

Tiếng gào quái dị, một cổ cuồng phong tà quái từ trong miệng Huyết Mãng rống lên, trong lòng Hồng Quân cả kinh, “Phốc” một tiếng đã biến mất ở trong hư không, tốc độ cực hạn khiến hắn có cảm giác không khí lưu động ở chung quanh đều hoãn chậm xuống.

“Cho dù ngăn cản không được ngươi, trên phương diện tốc độ, ta còn có ưu thế tuyệt đối!” Trong lòng Hồng Quân thầm nghĩ, hướng bên rìa hắc động cực nhanh vọt tới.

Lúc này, đám người Cổ Bàn cách cửa ra hắc động chỉ còn vài ngàn thước, chắc chắn Huyết Mãng đã không cách gì đuổi kịp, chỉ là không thể lấy được Chí Tôn linh bảo, không khỏi có chút tiếc nuối.

Thế nhưng đúng lúc này, một cổ tà khí bất thình lình hướng về phía bọn họ cuồn cuộn quét tới, tất cả mọi người đều dừng bước lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hậu Tinh Thần Biến

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook