Hậu Tinh Thần Biến

Quyển 8 - Chương 26: Quyết tâm của La Băng

Ngã Cật Tây Hồng Thị

10/04/2013

Tần Vũ không để ý Cổ Bàn có trở thành Chưởng khống giả vũ trụ thứ tư hay không, vì dù gì hắn cũng có từng có duyên với Cổ Bàn

“ Đại ca, người trở thành chưởng khống giả của vũ trụ thứ tư đệ không để ý, bây giờ đệ chỉ muốn biết tình huống của con trai mình mà thôi” Tần Vũ nhìn chằm chằm Cổ Bàn và nói với Hồng Mông

“ Uhm, với tầng thứ của chúng ta, cũng có nhiều sự tình , nên không để ý không phải sao?” Hồng Mông nói những lời này, thâm ý nhìn qua Cổ Bàn

Tần Vũ cũng không để ý, quay qua nhìn Cổ Bàn, trầm giọng nói “ Thật không thể tưởng đuợc Cổ Bàn Lại lợi hại đến như vậy, cảnh giới chỉ có tám cấp tiên đế, thực lực thật sự nhiều nhất cũng chỉ đến thần nhân cảnh giới mà cũng có thể khai phá Hồng Mông không gian, tự mình sáng tạo vũ trụ”

“ Ha ha” Nghe Tần Vũ nói Lâm Mông ha ha cười nói ”Tam đệ, huynh nhớ rõ đệ phải đến thượng phẩm thần nhân cảnh giới mới sáng tạo vũ trụ. Cổ Bàn này so với đệ nhưng là kém hơn thật nhiều” Tần Vũ phải có một quá trình rất dài, Lâm Mông cũng quá rõ ràng điều đó

“ Nói bắt đầu như thế là sớm, nhưng phương thức của đệ và Cổ Bàn có khác nhau, hắn tựa hồ như đã có lực khai phá không gian rồi” Tần Vũ nói

“ Nhưng hắn khai phá, tiến tới Hồng Mông không gian đầu tiên tính tới trong cơ thể chính là cái…la bàn” Hồng Mông nói.

“ La Bàn? Huynh nói cái kia…cái la bàn đó hình như chuyên môn tu luyện Hồng Mông linh khí?” Tần Vũ hỏi

“ Hắn sáng tạo vũ trụ cũng khá dễ dàng quá ha, với tốc độ này của hắn có lẽ không đến mười năm thì vũ trụ tầng thứ nhất không gian sẽ được hoàn thành” Lâm Mông mặc dù không để ý ai sẽ là người thứ tư trở thành vũ trụ chưởng khống giả, nhưng trông thấy tốc độ trước mắt của Cổ Bàn thì không khỏi kinh ngạc không thôi

“ Như thế, tốc độ hắn càng nhanh thì những nghi hoặc trong lòng của chúng ta cũng càng nhanh được giải quyết” Hồng Mông cười nói/ Chính xác là trong lòng họ có nhiều nghi vấn cần phải hỏi chính Cổ Bàn mới giải thích được

Kim Quang trên người Cổ Bàn không lúc nào giảm, tốc độ khuếch trương kéo theo không gian mở rộng - một cảnh kinh khủng mà ngay cả mắt thường cũng có thể thấy được. Nhưng tại không gian này, linh khí càng ngày càng ảm đạm, khiến Cổ Bàn phải lấy linh khí từ chính bản thân mình ra bổ xung. Khi linh khí trong cơ thể hắn tiêu hao thì ngay lập tức được tương hồ (chất lỏng sền sệt) bổ trợ, cứ tuần hoàn như vậy khiến tầng thứ nhất không gian của Cổ bàn càng ngày càng mở rộng, cùng lúc đó một tia huyền hoàng chi khí xuất hiện bên trong tân vũ trụ.

------------------------------

“ Hồng Quân”

Trên chiến trường, La Băng chính mắt thấy HỒng Quân tự bạo mà vong mạng. Vụ nổ mạnh kia kéo theo Lâm Minh, Lâm Lượng cùng yêu vương đáng chết, mà nhìn thấy tất cả cảnh tượng này Thạch Thừa Thiên ở xa xa cười lạnh mãi không thôi. La Băng thực sự hoảng hốt, nàng suýt nữa thì chống đỡ không được sự thật này.



“ Chủ nhân” Tứ đại tộc trưởng của tứ đại thần thú cũng là người trước tiên cảm nhận được cái chết của Hồng Quân. Từ khi bọn họ xuất sanh, đã vô số ức ngàn năm qua chờ đợi chủ nhân, giờ vừa mới xuất hiện chủ nhân thì lại chết sớm, Ngẫm lại, trong truyền thừa trí nhớ của họ, chủ nhân là vô địch, bốn đại tộc trưởng giờ này cứ như là trong mơ vậy.

“ Hừ” Thạch Thừa Thiên nhìn tràng cảnh đó khinh thường nói “ Còn muốn dùng tự bạo để kéo theo Yêu vương, ngươi nghĩ quá đơn giản rồi đó” Cho nên Lâm Minh, Lâm Lượng sống chết thế nào hắn cũng không thèm để ý, dù sao đã ra chiến trường là phải có tử vong, nếu hai người kia thực sự chết đi thì những gì hắn đã thoả thuận với Lâm gia coi như không còn gì phải nói, nếu để nói hắn còn phải cảm tạ HỒng Quân là đằng khác.

Lâm Minh, Lâm Lượng đều đã chết một lần và không thể chết thêm một lần nào nữa, hai người họ gần HỒng Quân nhất, khi Hồng Quân tự bạo cả hai căn bản không kịp chạy. Bị vụ nổ cuốn đi với cự ly gần như vậy, bằng vào tu vi thượng phẩm thần nhân của họ, ngay cả một khắc cũng không chống được, ngay lập tức bị chấn thành bụi cám. Hai miếng ngọc bội thần khí vây quanh Hồng Quân cũng giống như bản thân họ, đều tan thành mây khói. Chỉ có duy nhất yêu vương, khi Hồng Quân tự bạo nó đã được Thạch Thừa Thiên hút trở lại hồ lô.

“ Bùng” Một âm thanh thanh thuý nổ mạnh vang lên, những vật phẩm tuỳ thân của Hồng Quân gồm mấy trăm kiện thần khí, còn có hơn trăm kiện Thiên Thần khí, thậm chí nhị lưu Hồng Mông linh bảo Vô Ảnh đao, cùng mấy trăm kiện vật phẩm với những quang mang bất đồng từ trên cao rơi xuống. Quang mang của những vật từ trời cao rơi xuống như có lực hấp dẫn ma thuật đều hấp dẫn tất cả những người tham chiến.

Thạch Thừa Thiên là một tộc trưởng của một đại gia tộc của Thần giới thứ nhất, hắn cũng đã từng gặp qua không biết bao nhiêu sự kiện, nhưng mà hôm nay, đối mặt với không biết bao nhiêu thần khí, thiên thần khí…khoé miệng của hắn đột nhiên cũng có một dòng chất lỏng chảy ra . Mấy trăm kiện thần khí kia thì tính toán gì, ngay cả Thiên thần khí cũng có đến hơn một trăm kiện, nếu như không phải tận mắt chứng kiến, Thạch Thừa Thiên căn bản không tin. Tại tầng không gian này, ai có thể một lúc đem ra hơn một trăm kiện Thiên thần khí? Bị nói là Vô danh không gian cũng đúng, vì sẽ không có người nào có thể có một lúc nhiều Thiên Thần khí đến như vậy.

Chu Kinh thì hối hận, hắn vạn lần không nghĩ Hồng Quân lại chết đi như vậy, mà lại chết đơn giản như thế. Nhưng quan trọng là Yêu vương của Thạch gia vẫn còn tồn tại, ngay cả tứ đại thú tộc cũng không đấu lại, biết như vậy hắn đã kéo hết người của Chu gia đến, tại chiến trường cũng có thể được phân chia thêm một số chiến lợi phẩm , nhưng dù sao cũng đã muộn rồi. Giờ phút này, vô luận là vì sự tồn tại của yêu vương hay là hơn một trăm kiện thiên thần khí kia đều khẳng định một sự kiện, ở trong không gian này Thạch gia sẽ trở thành đệ nhất gia tộc, tại tầng không gian này từ nay về sau sẽ không ai có thể thay đổi được vị trí số một của họ

Chu Lam đã chết, nhưng ngay cả điều này cũng không khiến Chu Kinh chú ý. Mỗi một người khi đi làm nhiệm vụ quan trọng thì trong tộc cũng chuẩn bị thêm một sự hi sinh nữa. Từ khi người đó đi thực hiện nhiệm vụ thì trong tộc đã sớm chuẩn bị “ Hậu sự” và tuyển thêm người mới.

“Ta giết ngươi” Tôn Ngộ Không hai mắt đỏ bừng, toàn thân kim quang bộc phát. Hướng Thạch Thừa Thiên lao tới, cũng lúc này Huống Thiên Minh, La Băng, Nghịch Ương cũng xông tới Thạch Thừa Thiên. Họ lao đi không hề nói một câu nhưng nhìn sắc mặt của họ ai cũng thấy được bi thương, phẫn nộ.

Thạch Thừa Thiên giờ phút này đặc biệt cao hứng, hoàn toàn không để ý tới những người vây quanh hắn, yêu vương giờ này đã nhận lệnh của hắn thu thập các thiên thần khí của Hồng Quân. Thạch Thừa thiên đứng trong vòng vây nhưng vẫn cười đắc ý.

“ Như thế nào?? Nhìn bộ dáng các ngươi phẫn nộ căm hận như thế, chắc là muốn vì HỒng Quân báo thù hả?” Thạch Thừa Thiên vừa nói vừa nhìn Yêu Vương cách đó không xa. Ý tứ rõ ràng là “Bằng vào bổn sự của các ngươi mà cũng muốn trả thù cho Hồng Quân sao?”

“ Mẹ nó. Ăn một bổng của lão Tôn đi” Tôn Ngộ Không đã bi phẫn cực độ, chiêu thức gì cũng không có, hoàn toàn như một người bình thường đánh nhau, đưa bổng lên cao nhằm đầu Thạch Thừa Thiên đập xuống.

Thạch Thừa Thiên giờ phút này tâm tình cực tốt, chỉ ha ha cười, căn bản không thèm để ý tới một bổng của Ngộ Không, một côn chưa kịp tới người của hắn thì bỗng nhiên hắn một tay tùy ý giơ lên phất nhẹ một cái.

“ Bùng” Âm thanh kim loại va chạm vang lên, Tôn Ngộ Không trong miệng thổ huyết, rất nhanh bị đánh bay ra phía ngoài. Quỹ tích của Ngộ Không bị đánh bay cũng lưu lại một vệt máu dài.

“ Nghịch Thiên Nhất Kiếm” Nghịch Ương giờ đã đến phía sau của Thạch Thừa Thiên, khởi động Nghịch Thiên nhất kiếm khiến thân kiếm xuất hiện một mảng kiếm quang, như tia chớp bổ thẳng vào người Thạch Thừa Thiên

“ Hừ, chút tài mọn”, Thạch Thừa Thiên cả người vừa chuyển, cây Thước Tử của hắn đã nhanh chóng đón Nghịch Thiên nhất kiếm của Nghịch Ương.



“ Uỳnh” Hai cỗ kình khí cường đại va chạm nhau bộc phát ra năng lượng cường đại bắn về bốn phương tám hướng. Nghịch Ương bị dư kình của đạo năng lượng đó chấn lui bay đi thật xa, trong khi đó Thạch Thừa Thiên một chút cũng không động đậy, mạnh yếu một chiêu đã rõ.

Huống Thiên Minh giờ đã chung cực biến thân, ánh mắt phát ra kim quang dữ dội, rất nhanh bay tới vây quanh Thạch Thừa Thiên, tìm những góc độ hợp lý thỉnh thoảng lại công kích lên trên người Thạch Thừa Thiên . Nhưng dù sao Huống Thiên Minh cũng đã bị thương, nên công kích cũng không phát huy được tối đa toàn lực, đối với Thạch Thừa Thiên mà nói căn bản không tạo thành thương tổn.

La Băng vẫn chỉ ở một bên nhìn, trong ánh mắt lạnh lùng đến khó nói thành lời, không hề có một chút ý tưởng nào là động thủ, nàng cứ như vậy nhìn huynh đệ của Hồng Quân điên cuồng vì hắn mà báo thù

“ Băng Nhi, thật ra từ lâu tới nay ta thực sự rất muốn nói với muội một câu : Ta Yêu Muội” Tiếng nói của Hồng Quân vẫn còn quanh quẩn trong đầu nàng. Mặc dù theo lý thuyết thì nếu họ có chết cũng chỉ là mới chết có một lần, nhưng sau khi chết sẽ xuất hiện ở đâu? Thời gian nào? Thậm chí ngay cả có xuất hiện lại nữa hay không nàng cũng không biết.

Đột nhiên nàng như nghĩ được chuyện gì đó, ánh mắt có chút ướt át, nàng quay người đi một giọt nước mắt lặng lẽ rơi xuống.

“ Huynh, lý tưởng của huynh muội nhất định sẽ giúp huynh thực hiện” La Băng thầm nhủ thầm thầm thì thì trong miệng, thân hình nhoáng lên đã đến trước mặt Thạch Thừa Thiên

“ Thạch Thừa Thiên, hôm nay ngươi nhất định phải chết” Thanh âm của La Băng lạnh như băng không hề có chút cảm tình nào trong đó, đồng thời trong mắt kim quang bắn ra, một cỗ năng lượng xanh biếc toàn thân nàng, đồng thời một vụ khí màu đen bao vây lấy Thạch Thừa Thiên

“ Ta nhất định phải chết? Chỉ bằng ngươi? Ha ha ha” Thạch Thừa Thiên phảng phất như hắn nghe được truyện cười hay nhất trên đời, khinh thường nhìn La Băng “ Tiểu nha đầu, chỉ bằng ngươi cũng muốn giữ ta lại? Có vẻ như ngươi rất đề cao chính mình?”

“ Bùng” Nắm đấm của Huống Thiên Minh vừa lúc này cũng đánh mạnh vào người Thạch Thừa Thiên, hắn nổi giận quát “ Cút nhanh cho ta, chỗ này không phải của ngươi” Vừa nghe xong, Huống Thiên Minh cảm thấy nắm tay mình dường như dính chặt trên người Thạch Thừa Thiên, rốt cuộc rút cũng không ra.

“ Thạch Thừa Thiên, đi chết đi” Thanh âm của La Băng lại vang lên. Lời này không dọa được Thạch Thừa Thiên nhưng lại khiến cho Huống Thiên Minh kinh sợ. Cương Thi nhất tộc và Tu La nhất tộc đã có bao nhiêu năm chiến đấu với nhau, giờ này tình huống của La Băng Huống Thiên Minh là người rõ nhất, màu quang mang xanh biếc kia chính là tính mạng nguyên lực, vụ khí màu đen nhạt chính là linh hồn lực của La Băng.

“ Cút” Thạch Thừa Thiên hét lớn một tiếng, giơ tay phải lên đánh Huống Thiên Minh văng ra xa, nhưng mà cũng chính lúc này, một sự tình khiến hắn sợ hãi đã xảy ra. Bất Tri bất giác (không biết, không cảm giác), thân thể của chính mình không có cách gì cử động. Vụ khí màu đen sau khi tiến vào đã hoàn toàn trói buộc hắn.

Đó chính là một tuyệt kỹ của Tu La Ma hoàng đạo, lợi dụng tính mạng nguyên lực cùng linh hồn lực đối phó đối thủ. Chỉ cần cảnh giới chênh lệch không quá lớn. hoàn toàn có thể khiến đối phương không hoạt động được.

“ Yêu Vương” cũng may tinh thần cũng không bị ảnh hưởng. rất nhanh hắn truyền lệnh cho Yêu vương. Hắn cũng hoảng sợ kinh khủng khi phát hiện Yêu vương đang bị Tứ đại thú tộc vây quanh, căn bản không có cách nào thoát ra, mà chính bản thân hắn cũng không có khả năng để mở nắp hồ lô.

“ Băng nhi, phần còn lại giao cho ta đi” Một âm thanh nhàn nhạt vang lên nhưng lại mang vô tận thương cảm, tại chiến trường vang lên khiến tất cả mọi người đều nghe được, thậm chí nhiều người còn cảm thấy chói tai, gần như đã vang vọng toàn bộ tầng không gian này.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hậu Tinh Thần Biến

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook