Quyển 14 - Chương 45: Tà Thần giới
Ngã Cật Tây Hồng Thị
10/04/2013
Đúng như Vũ Văn Thác dự liệu, mặc dù Tần Vũ không đành lòng giết chóc đại quy mô, và để chiêu hàng mấy vạn binh sĩ Chiến Thần giới, trận chiến đấu này cũng giằng co suốt thời gian một tháng.
Một tháng sau, tinh hệ Thất Tuyệt có thể nói đã hoàn toàn được thu hồi, chỉ có điều có một số chuyện làm cho Tần Vũ hơi nghi ngờ, bọn binh sĩ Chiến Thần giới này tại trong cuộc chiến một ngàn năm qua từ bại tới rút lui, lại cũng không có phái binh chi viện, cho dù buông bỏ việc chinh chiến, nhưng từ đầu tới cuối chỉ lui binh, lại vì cái gì còn muốn hao phí thời gian chống đỡ nhiều năm như vậy, quả thực có chút khiến người ta khó mà hiểu được.
Chẳng qua tại tràng chiến kịch liệt này, binh lực của Tà Thần giới cũng tổn thất rất nhiều, hiện tại binh lực thậm chí còn không tới mười vạn, có thể thấy được trận chiến này cực kỳ dữ dội.
Không qua bao lâu, Tử Băng Linh cũng từ Minh Huyễn thành đuổi tới đây, xem ra nàng đúng là bị bực tức chết đi được, không ngừng truy vấn tình huống trên chiến trường, mà Vũ Văn Thác cũng là một giảng viên sinh động, còn tùy tiện thêm mắm thêm muối, đem trận chiến giữa song phương giảng giải trận chiến đấu kịch liệt thành như sử thi.
Chiến tranh sau khi kết thúc, Uông Hi Thiên đem tình hình trên chiến trường truyền tới Tà Thần giới, xong cùng chờ đợi Tà Thần trả lời có đáp ứng hay không, ước chừng lại qua ba tháng, tin tức chuyển trở lại Thất Sát tinh, mà kết quả làm cho tất cả mọi người hết sức vui mừng, Tà Thần Tử Dạ Thương Long biết được mọi người dốc sức đoạt lại Thất Sát tinh, đặc biệt mời Tần Vũ cùng với các nhân vật cấp thống lĩnh phó thống lĩnh khác tiến vào Tà Thần giới, kỳ hạn đúng như lúc trước đã ấn định là một trăm năm.
Ở đây thì Vũ Văn Thác là người hưng phấn nhất, dù sao ý nghĩa chủ yếu của Tà Thần đối với mọi người mà nói đều là lĩnh ngộ hỗn độn, là nơi tu luyện pháp tắc quý báu nhất. Mà mục đích của Tần Vũ hiển nhiên không phải ở những cái gọi là ý nghĩa chủ yếu đó, trong Tà Thần giới cao thủ đông như mây, lại có Chưởng Khống Giả Tử Dạ Thương Long khai sáng tinh vực, tin rằng ở nơi đó nhất định có thứ gì đó mà mình cần phải theo đuổi.
Lại nói tiếp, mọi người có thể đoạt được Thất Sát tinh này, tuyệt đại bộ phân công lao là ở trên người Tần Vũ, nếu không có ông phóng xuất ra lực lượng cấm thuật, trực tiếp phá hủy năm lần Chiến Thần quyết của hai đại Chiến tôn kia, sĩ khí của bọn binh sĩ Chiến Thần giới cũng sẽ không giảm sút đến nỗi kết cục phải quy hàng với Tà Thần giới như vậy.
Trong mấy tháng này, Tần Vũ ở Thất Sát tinh lại tiến hành một lần bế quan ngắn ngủi, chính là để xâm nhập tìm tòi nghiên cứu lực lượng mới mẻ thần bí đó. Ở trên phương diện sáng tạo vật chất hỗn độn, cổ lực mới này hiển nhiên không kém gì với Lục đạo Luân Hồi, dường như nó chính là một cánh cửa lớn, mà trong đó lại ẩn chứa lượng vật chất hỗn độn vô cùng tận, hơn nữa sau khi Lục đạo Luân Hồi phân giải tan vỡ đi Tần Vũ không còn có cảm giác ngưng trệ kia nữa.
Sau lần chiến đấu kịch liệt, cổ lực lượng mới kia tựa hồ cũng vì bị chấn động mà biến thành không ổn định hẳn lên, nghiên cứu rốt lại nguyên nhân của nó đúng là Tần Vũ đối với tu vi khống chế vật chất hỗn độn không đủ độ sâu, nhưng qua một thời gian ngắn, lực lượng kia cũng dần dần ổn định trở lại. Chỉ là với tu vi của ông hiện tại, hãy còn không thể tra xét thực sự nguồn gốc của cổ lực lượng này, vì thế không thể tiến hành khống chế nó.
Sau khi nhận được lệnh truyền của Tà Thần giới, Tần Vũ, Vũ Văn Thác, Dương Thiên Hành cùng với Uông Hi Thiên, Hiên Tuấn Khanh đều chuẩn bị tới Tà Thần giới, mà truyền tống trận ở Thất Sát tinh bởi vì Chiến Thần giới xâm lấn sớm đã bị phong bế mấy ngàn năm qua, cho nên bọn họ phải trở lại tinh cầu khác đã hủy bỏ phong tỏa truyền tống trận để tiến hành truyền tống, Tử Băng Linh hiện giờ cũng đã lập công lớn, đây chính là thời điểm hướng về phụ thân mình khoe công lĩnh thưởng, cho nên tỏ vẻ cực kỳ hưng phấn.
Mấy tháng sau, mọi người tới tinh cầu gần nhất có truyền tống trận, nguyên vốn truyền tống trận đến Tà Thần giới tất cả đều bị ngăn cấm, rất hiếm khi cho phép người ta hủy bỏ phong bế, nhưng hiện tại đám người Tần Vũ là khách quý do chính Tử Dạ Thương Long tự mình mời, đương nhiên là ngoại lệ.
Bước vào đài tế tự ẩn chứa lực lượng pháp tắc kia, Tần Vũ trong mơ hồ lại dường như có cảm giác bất an, nhưng lại nói không được nguyên cớ vì sao.
Ngay sau đó, truyền tống trận phóng xuất ra quang hoa rực rỡ, Không Gian pháp tắc trong nháy mắt khởi động, gần như trong khoảnh khắc, mọi người đã tới trung tâm của toàn cả Tà Thần vũ trụ, cũng chính là Tà Thần giới chưởng quản của ba đại tinh hệ.
“Đây... Đây là Tà Thần giới sao?”
Uông Hi Thiên cùng Hiên Tuấn Khanh cũng là lần đầu tiên đi vào Tà Thần giới, khi bọn hắn nhìn thấy trong tinh vực xa xa nổi lơ lửng một khối lục địa thật lớn, trên mặt hiện ra thần sắc cực kỳ kinh ngạc.
Tại bên trong phiến tinh vực này, bốn bề hiển lộ ra cực kỳ khoáng đãng không thực tế, chỉ có một khối lục địa vô cùng to lớn có hơn ngàn dậm lững lờ trôi. Có thể mơ hồ nhìn ra, trên lục địa kia một ngọn núi cao lớn đứng sừng sửng, mà núi non phân bố lại tựa hồ theo một quy luật nào đó, từ trung tâm của lục địa không ngừng kéo dài hướng ra phía ngoài, mà trung ương được vây quanh giữa dãy núi non ấy, ắt hẳn chính là đế thành của Tà Thần giới, cũng là nơi tồn tại của Tử Dạ Thương Long.
Trên bề mặt lục địa chớp động tầng tầng quang vụ màu xanh mờ ảo, tuy rằng không đẹp mắt chút nào, nhưng ẩn ẩn hiện hiện phóng thích ra khí tức rất cường mãnh, hiển nhiên là loại cấm chế nào đó. Mà ở trong Tà Thần giới này, hạn chế của pháp tắc hiển nhiên nếu so với ở bên trong tinh hệ phải lớn hơn rất nhiều.
Một bên Tử Băng Linh nhíu nhíu mày, nói:
“Bởi vì bên trong Tà Thần giới không có truyền tống trận, cho nên chúng ta chỉ có thể truyền tống đến phụ cận của Tà Thần giới, giờ chúng ta đi qua đó đi.”
Vũ Văn Thác tựa hồ cũng phát hiện lực lượng cấm chế trong quang vụ kia, nói:
“Ngươi hẳn là biết cách làm sao đi vào chứ, nếu không lực lượng cấm chế mạnh mẽ như vậy, sợ là trong chúng ta cũng chỉ có Tần Vũ huynh là có thể tiến vào.”
Tử Băng Linh gật gật đầu, nói:
“Ở mặt đông nam của Tà Thần giới có một ngọn núi chỗ đó cấm chế ổn định, có người trông coi bọn họ có thể trợ giúp chúng ta mở ra cấm chế.”
Uông Hi Thiên và Hiên Tuấn Khanh không ngừng xoa xoa tay, hưng phấn nói:
“Thật tốt quá, cơ hội này rốt cục đến rồi, thời gian trọn một trăm năm a, có linh hồn lạc ấn của Tà Thần đại nhân, cũng đủ để hoàn thành khổ tu đạt tới bằng một vạn năm, cái này tuyệt đối có thể đột phá đến cảnh giới Hoàn Hư!”
Hai tên thống lĩnh này đã chiến đấu kịch liệt trên chiến trường mấy ngàn năm, nhưng thủy chung chưa từng có cơ hội tiến vào Tà Thần giới, mà hiện tại bước chân vào lĩnh vực của ước mơ hằng theo đuổi, trên mặt mỗi người đều lóe lên quang mang đầy khát vọng.
Lúc này, Vũ Văn Thác hỏi:
“Công chúa điện hạ, ngươi đã sinh tại địa phương thần thánh như thế, vì sao không đi lĩnh ngộ linh hồn lạc ấn của Tà Thần đại nhân, để đạt tới cảnh giới cao hơn chứ?”
Tử Băng Linh chẩu môi đáng yêu:
“Ngươi là nói Thương Long điện sao, mới trước đây phụ thân mỗi ngày đều bức ta đi vào, nhưng những ý niệm tinh thần này vừa tiến vào trong đầu của ta, ta liền cảm giác được đầu óc cháng váng, phụ thân nói ý niệm của ta phức tạp, không thể bình tâm tĩnh chí, lâu ngày, ta cũng cứ tiếp tục như vậy không tiến bộ chút nào.”
Cái gọi là Thương Long điện, cũng chính là chỗ Tà Thần khắc ấn ý niệm tinh thần, nhưng không phải mỗi người đều có thể lĩnh ngộ được cảnh giới khống chế đối với vật chất hỗn độn của Tà Thần, điều này cũng phải dựa vào tư chất cao thấp của mỗi người.
Sau khi truyền tống đến Tà Thần giới, thần sắc của Tần Vũ luôn có chút ngưng trọng, lạnh lùng nhìn ngoài ngàn dặm của đại lục, trầm giọng nói:
“Chúng ta vào đi thôi!”
Mọi người gật gật đầu, dưới dẫn dắt của Tử Băng Linh, rất nhanh liền đi tới khu vực gần đại lục. cấm chế màu xanh mờ ảo này là do Tử Dạ Thương Long tự tay thiết trí, cho dù là cao thủ cảnh giới Hoàn Hư cũng khó có thể phá giải.
Sau khi vượt qua thổ hoàng sắc vây quanh đại lục kia, rốt cục đi tới ngọn núi vùng cấm chế ổn định. Nguyên vốn ngọn núi kia độ cao đã kéo dài tới ngoài vùng cấm chế, đỉnh núi đã bị vạt đi, hình thành một cái động khẩu vuông vức, trong động có mấy chục tên thủ vệ, mặc áo giáp đen. Sau khi xác nhận thân phận mới mở ra cấm chế.
Tần Vũ có thể cảm nhận được người có năng lực phá giải cấm chế này ít nhất phải có tu vi cao hơn Hoàn Hư sơ cảnh, từ đó khẳng định những người này thực lực tuyệt đối cao hơn mình. Mà theo như lời Tử Băng Linh, tại trong Tà Thần giới này, cơ hồ không có người nào dưới cảnh giới Hoàn Hư, ngoại trừ Tử Dạ Thương Long đã đạt tới cảnh giới Quy Thần hậu kỳ, thấp hơn chính là nguyên lão tứ thần trong Tà Thần điện, mỗi người đều có tu vi Quy Thần sơ cảnh.
Dựa theo Tần Vũ phán đoán, nguyên lão tứ thần này chỉ sợ đã biết được phương pháp khai sáng không gian tinh vực từ trong lĩnh vực hỗn độn, chỉ là ở trên phạm vi lĩnh vực không bì kịp Tử Dạ Thương Long mà thôi. Ngoài ra, trong Tà Thần giới còn có sáu đại gia tộc tồn tại, những gia tộc đó đều hoàn toàn trung thành với Tà Thần, hơn nữa ở phương diện thực lực cũng đều đạt tới cảnh giới Hoàn Hư hậu kỳ, những trụ dân còn lại trên cơ bản đều là Hoàn Hư sơ kỳ và trung kỳ trong hai cảnh giới này, dù sao đạt tới cảnh giới Hoàn Hư, nếu còn muốn tiến cảnh thêm lên nữa là cực kỳ khó khăn.
Đi vào bên trong đại lục, Tần Vũ cảm nhận nơi này được phân bố đầy đủ vật chất hỗn độn, hơn nữa dường như đều vì một nguyên nhân nào đó mà bị áp súc giống nhau, mật độ cực cao, so với trong Tử Vân kỳ chẳng phân biệt được hơn kém, chắc chắn một điều ở trong này tu luyện nhất định có rất nhiều ưu thế.
Vật chất hỗn độn ở trong tinh vực phân bố cũng là cực kỳ trọng yếu, nếu phân bố quá nhiều, có thể tạo thành không gian không ổn định, thậm chí một lần nữa diễn biến thành một hạt cát trong vũ trụ nguyên thủy, mà phân bố quá ít, thì sẽ hạn chế tu luyện, tạo thành không có cách nào xây dựng thành hỗn nguyên, hạn chế việc lĩnh ngộ đối với vật chất hỗn độn.
Ở trong ba đại tinh hệ, vật chất hỗn độn phân bố hiển nhiên có hơi quá ít, bình thường chỉ ẩn sâu dưới đáy biển, trong tầng đất và hư không, mà ở Tà Thần giới, nơi này vật chất hỗn độn dày đặc phân bố có thể nói đã đạt tới một sự cân bằng hoàn mỹ.
Đế thành cách không xa, to lớn mà uy nghiêm, kiến trúc và tường thành hoàn toàn là từ một loại nguyên liệu không biết tên tạo thành, dưới ánh mặt trời chiếu rọi xuống, tỏa ra ánh sáng rực rỡ vô cùng tráng lệ. Khí tức của hàng trăm ngàn cường giả từ nơi đó tản phát ra, khiến cho mọi người đều cảm thấy rung động, dù sao đến nơi đây, vô luận là Thiên Mang kỳ hay là Hoàn Hư sơ kỳ, chẳng qua cũng chỉ là cấp thấp nhất mà thôi.
Bên ngoài tường thành thủ vệ cực kỳ sâm nghiêm, tiến vào đế thành đồng dạng cần phải có thông điệp, bất quá khi đám người Tần Vũ đến, Tử Dạ Thương Long sớm đã hạ thông tri khắp toàn thành, hơn nữa do có Tử Băng Linh tự mình ra mặt, mọi người tự nhiên thực dễ dàng thông qua kiểm tra, tiến nhập vào trong đế thành của Tà Thần giới.
Một tháng sau, tinh hệ Thất Tuyệt có thể nói đã hoàn toàn được thu hồi, chỉ có điều có một số chuyện làm cho Tần Vũ hơi nghi ngờ, bọn binh sĩ Chiến Thần giới này tại trong cuộc chiến một ngàn năm qua từ bại tới rút lui, lại cũng không có phái binh chi viện, cho dù buông bỏ việc chinh chiến, nhưng từ đầu tới cuối chỉ lui binh, lại vì cái gì còn muốn hao phí thời gian chống đỡ nhiều năm như vậy, quả thực có chút khiến người ta khó mà hiểu được.
Chẳng qua tại tràng chiến kịch liệt này, binh lực của Tà Thần giới cũng tổn thất rất nhiều, hiện tại binh lực thậm chí còn không tới mười vạn, có thể thấy được trận chiến này cực kỳ dữ dội.
Không qua bao lâu, Tử Băng Linh cũng từ Minh Huyễn thành đuổi tới đây, xem ra nàng đúng là bị bực tức chết đi được, không ngừng truy vấn tình huống trên chiến trường, mà Vũ Văn Thác cũng là một giảng viên sinh động, còn tùy tiện thêm mắm thêm muối, đem trận chiến giữa song phương giảng giải trận chiến đấu kịch liệt thành như sử thi.
Chiến tranh sau khi kết thúc, Uông Hi Thiên đem tình hình trên chiến trường truyền tới Tà Thần giới, xong cùng chờ đợi Tà Thần trả lời có đáp ứng hay không, ước chừng lại qua ba tháng, tin tức chuyển trở lại Thất Sát tinh, mà kết quả làm cho tất cả mọi người hết sức vui mừng, Tà Thần Tử Dạ Thương Long biết được mọi người dốc sức đoạt lại Thất Sát tinh, đặc biệt mời Tần Vũ cùng với các nhân vật cấp thống lĩnh phó thống lĩnh khác tiến vào Tà Thần giới, kỳ hạn đúng như lúc trước đã ấn định là một trăm năm.
Ở đây thì Vũ Văn Thác là người hưng phấn nhất, dù sao ý nghĩa chủ yếu của Tà Thần đối với mọi người mà nói đều là lĩnh ngộ hỗn độn, là nơi tu luyện pháp tắc quý báu nhất. Mà mục đích của Tần Vũ hiển nhiên không phải ở những cái gọi là ý nghĩa chủ yếu đó, trong Tà Thần giới cao thủ đông như mây, lại có Chưởng Khống Giả Tử Dạ Thương Long khai sáng tinh vực, tin rằng ở nơi đó nhất định có thứ gì đó mà mình cần phải theo đuổi.
Lại nói tiếp, mọi người có thể đoạt được Thất Sát tinh này, tuyệt đại bộ phân công lao là ở trên người Tần Vũ, nếu không có ông phóng xuất ra lực lượng cấm thuật, trực tiếp phá hủy năm lần Chiến Thần quyết của hai đại Chiến tôn kia, sĩ khí của bọn binh sĩ Chiến Thần giới cũng sẽ không giảm sút đến nỗi kết cục phải quy hàng với Tà Thần giới như vậy.
Trong mấy tháng này, Tần Vũ ở Thất Sát tinh lại tiến hành một lần bế quan ngắn ngủi, chính là để xâm nhập tìm tòi nghiên cứu lực lượng mới mẻ thần bí đó. Ở trên phương diện sáng tạo vật chất hỗn độn, cổ lực mới này hiển nhiên không kém gì với Lục đạo Luân Hồi, dường như nó chính là một cánh cửa lớn, mà trong đó lại ẩn chứa lượng vật chất hỗn độn vô cùng tận, hơn nữa sau khi Lục đạo Luân Hồi phân giải tan vỡ đi Tần Vũ không còn có cảm giác ngưng trệ kia nữa.
Sau lần chiến đấu kịch liệt, cổ lực lượng mới kia tựa hồ cũng vì bị chấn động mà biến thành không ổn định hẳn lên, nghiên cứu rốt lại nguyên nhân của nó đúng là Tần Vũ đối với tu vi khống chế vật chất hỗn độn không đủ độ sâu, nhưng qua một thời gian ngắn, lực lượng kia cũng dần dần ổn định trở lại. Chỉ là với tu vi của ông hiện tại, hãy còn không thể tra xét thực sự nguồn gốc của cổ lực lượng này, vì thế không thể tiến hành khống chế nó.
Sau khi nhận được lệnh truyền của Tà Thần giới, Tần Vũ, Vũ Văn Thác, Dương Thiên Hành cùng với Uông Hi Thiên, Hiên Tuấn Khanh đều chuẩn bị tới Tà Thần giới, mà truyền tống trận ở Thất Sát tinh bởi vì Chiến Thần giới xâm lấn sớm đã bị phong bế mấy ngàn năm qua, cho nên bọn họ phải trở lại tinh cầu khác đã hủy bỏ phong tỏa truyền tống trận để tiến hành truyền tống, Tử Băng Linh hiện giờ cũng đã lập công lớn, đây chính là thời điểm hướng về phụ thân mình khoe công lĩnh thưởng, cho nên tỏ vẻ cực kỳ hưng phấn.
Mấy tháng sau, mọi người tới tinh cầu gần nhất có truyền tống trận, nguyên vốn truyền tống trận đến Tà Thần giới tất cả đều bị ngăn cấm, rất hiếm khi cho phép người ta hủy bỏ phong bế, nhưng hiện tại đám người Tần Vũ là khách quý do chính Tử Dạ Thương Long tự mình mời, đương nhiên là ngoại lệ.
Bước vào đài tế tự ẩn chứa lực lượng pháp tắc kia, Tần Vũ trong mơ hồ lại dường như có cảm giác bất an, nhưng lại nói không được nguyên cớ vì sao.
Ngay sau đó, truyền tống trận phóng xuất ra quang hoa rực rỡ, Không Gian pháp tắc trong nháy mắt khởi động, gần như trong khoảnh khắc, mọi người đã tới trung tâm của toàn cả Tà Thần vũ trụ, cũng chính là Tà Thần giới chưởng quản của ba đại tinh hệ.
“Đây... Đây là Tà Thần giới sao?”
Uông Hi Thiên cùng Hiên Tuấn Khanh cũng là lần đầu tiên đi vào Tà Thần giới, khi bọn hắn nhìn thấy trong tinh vực xa xa nổi lơ lửng một khối lục địa thật lớn, trên mặt hiện ra thần sắc cực kỳ kinh ngạc.
Tại bên trong phiến tinh vực này, bốn bề hiển lộ ra cực kỳ khoáng đãng không thực tế, chỉ có một khối lục địa vô cùng to lớn có hơn ngàn dậm lững lờ trôi. Có thể mơ hồ nhìn ra, trên lục địa kia một ngọn núi cao lớn đứng sừng sửng, mà núi non phân bố lại tựa hồ theo một quy luật nào đó, từ trung tâm của lục địa không ngừng kéo dài hướng ra phía ngoài, mà trung ương được vây quanh giữa dãy núi non ấy, ắt hẳn chính là đế thành của Tà Thần giới, cũng là nơi tồn tại của Tử Dạ Thương Long.
Trên bề mặt lục địa chớp động tầng tầng quang vụ màu xanh mờ ảo, tuy rằng không đẹp mắt chút nào, nhưng ẩn ẩn hiện hiện phóng thích ra khí tức rất cường mãnh, hiển nhiên là loại cấm chế nào đó. Mà ở trong Tà Thần giới này, hạn chế của pháp tắc hiển nhiên nếu so với ở bên trong tinh hệ phải lớn hơn rất nhiều.
Một bên Tử Băng Linh nhíu nhíu mày, nói:
“Bởi vì bên trong Tà Thần giới không có truyền tống trận, cho nên chúng ta chỉ có thể truyền tống đến phụ cận của Tà Thần giới, giờ chúng ta đi qua đó đi.”
Vũ Văn Thác tựa hồ cũng phát hiện lực lượng cấm chế trong quang vụ kia, nói:
“Ngươi hẳn là biết cách làm sao đi vào chứ, nếu không lực lượng cấm chế mạnh mẽ như vậy, sợ là trong chúng ta cũng chỉ có Tần Vũ huynh là có thể tiến vào.”
Tử Băng Linh gật gật đầu, nói:
“Ở mặt đông nam của Tà Thần giới có một ngọn núi chỗ đó cấm chế ổn định, có người trông coi bọn họ có thể trợ giúp chúng ta mở ra cấm chế.”
Uông Hi Thiên và Hiên Tuấn Khanh không ngừng xoa xoa tay, hưng phấn nói:
“Thật tốt quá, cơ hội này rốt cục đến rồi, thời gian trọn một trăm năm a, có linh hồn lạc ấn của Tà Thần đại nhân, cũng đủ để hoàn thành khổ tu đạt tới bằng một vạn năm, cái này tuyệt đối có thể đột phá đến cảnh giới Hoàn Hư!”
Hai tên thống lĩnh này đã chiến đấu kịch liệt trên chiến trường mấy ngàn năm, nhưng thủy chung chưa từng có cơ hội tiến vào Tà Thần giới, mà hiện tại bước chân vào lĩnh vực của ước mơ hằng theo đuổi, trên mặt mỗi người đều lóe lên quang mang đầy khát vọng.
Lúc này, Vũ Văn Thác hỏi:
“Công chúa điện hạ, ngươi đã sinh tại địa phương thần thánh như thế, vì sao không đi lĩnh ngộ linh hồn lạc ấn của Tà Thần đại nhân, để đạt tới cảnh giới cao hơn chứ?”
Tử Băng Linh chẩu môi đáng yêu:
“Ngươi là nói Thương Long điện sao, mới trước đây phụ thân mỗi ngày đều bức ta đi vào, nhưng những ý niệm tinh thần này vừa tiến vào trong đầu của ta, ta liền cảm giác được đầu óc cháng váng, phụ thân nói ý niệm của ta phức tạp, không thể bình tâm tĩnh chí, lâu ngày, ta cũng cứ tiếp tục như vậy không tiến bộ chút nào.”
Cái gọi là Thương Long điện, cũng chính là chỗ Tà Thần khắc ấn ý niệm tinh thần, nhưng không phải mỗi người đều có thể lĩnh ngộ được cảnh giới khống chế đối với vật chất hỗn độn của Tà Thần, điều này cũng phải dựa vào tư chất cao thấp của mỗi người.
Sau khi truyền tống đến Tà Thần giới, thần sắc của Tần Vũ luôn có chút ngưng trọng, lạnh lùng nhìn ngoài ngàn dặm của đại lục, trầm giọng nói:
“Chúng ta vào đi thôi!”
Mọi người gật gật đầu, dưới dẫn dắt của Tử Băng Linh, rất nhanh liền đi tới khu vực gần đại lục. cấm chế màu xanh mờ ảo này là do Tử Dạ Thương Long tự tay thiết trí, cho dù là cao thủ cảnh giới Hoàn Hư cũng khó có thể phá giải.
Sau khi vượt qua thổ hoàng sắc vây quanh đại lục kia, rốt cục đi tới ngọn núi vùng cấm chế ổn định. Nguyên vốn ngọn núi kia độ cao đã kéo dài tới ngoài vùng cấm chế, đỉnh núi đã bị vạt đi, hình thành một cái động khẩu vuông vức, trong động có mấy chục tên thủ vệ, mặc áo giáp đen. Sau khi xác nhận thân phận mới mở ra cấm chế.
Tần Vũ có thể cảm nhận được người có năng lực phá giải cấm chế này ít nhất phải có tu vi cao hơn Hoàn Hư sơ cảnh, từ đó khẳng định những người này thực lực tuyệt đối cao hơn mình. Mà theo như lời Tử Băng Linh, tại trong Tà Thần giới này, cơ hồ không có người nào dưới cảnh giới Hoàn Hư, ngoại trừ Tử Dạ Thương Long đã đạt tới cảnh giới Quy Thần hậu kỳ, thấp hơn chính là nguyên lão tứ thần trong Tà Thần điện, mỗi người đều có tu vi Quy Thần sơ cảnh.
Dựa theo Tần Vũ phán đoán, nguyên lão tứ thần này chỉ sợ đã biết được phương pháp khai sáng không gian tinh vực từ trong lĩnh vực hỗn độn, chỉ là ở trên phạm vi lĩnh vực không bì kịp Tử Dạ Thương Long mà thôi. Ngoài ra, trong Tà Thần giới còn có sáu đại gia tộc tồn tại, những gia tộc đó đều hoàn toàn trung thành với Tà Thần, hơn nữa ở phương diện thực lực cũng đều đạt tới cảnh giới Hoàn Hư hậu kỳ, những trụ dân còn lại trên cơ bản đều là Hoàn Hư sơ kỳ và trung kỳ trong hai cảnh giới này, dù sao đạt tới cảnh giới Hoàn Hư, nếu còn muốn tiến cảnh thêm lên nữa là cực kỳ khó khăn.
Đi vào bên trong đại lục, Tần Vũ cảm nhận nơi này được phân bố đầy đủ vật chất hỗn độn, hơn nữa dường như đều vì một nguyên nhân nào đó mà bị áp súc giống nhau, mật độ cực cao, so với trong Tử Vân kỳ chẳng phân biệt được hơn kém, chắc chắn một điều ở trong này tu luyện nhất định có rất nhiều ưu thế.
Vật chất hỗn độn ở trong tinh vực phân bố cũng là cực kỳ trọng yếu, nếu phân bố quá nhiều, có thể tạo thành không gian không ổn định, thậm chí một lần nữa diễn biến thành một hạt cát trong vũ trụ nguyên thủy, mà phân bố quá ít, thì sẽ hạn chế tu luyện, tạo thành không có cách nào xây dựng thành hỗn nguyên, hạn chế việc lĩnh ngộ đối với vật chất hỗn độn.
Ở trong ba đại tinh hệ, vật chất hỗn độn phân bố hiển nhiên có hơi quá ít, bình thường chỉ ẩn sâu dưới đáy biển, trong tầng đất và hư không, mà ở Tà Thần giới, nơi này vật chất hỗn độn dày đặc phân bố có thể nói đã đạt tới một sự cân bằng hoàn mỹ.
Đế thành cách không xa, to lớn mà uy nghiêm, kiến trúc và tường thành hoàn toàn là từ một loại nguyên liệu không biết tên tạo thành, dưới ánh mặt trời chiếu rọi xuống, tỏa ra ánh sáng rực rỡ vô cùng tráng lệ. Khí tức của hàng trăm ngàn cường giả từ nơi đó tản phát ra, khiến cho mọi người đều cảm thấy rung động, dù sao đến nơi đây, vô luận là Thiên Mang kỳ hay là Hoàn Hư sơ kỳ, chẳng qua cũng chỉ là cấp thấp nhất mà thôi.
Bên ngoài tường thành thủ vệ cực kỳ sâm nghiêm, tiến vào đế thành đồng dạng cần phải có thông điệp, bất quá khi đám người Tần Vũ đến, Tử Dạ Thương Long sớm đã hạ thông tri khắp toàn thành, hơn nữa do có Tử Băng Linh tự mình ra mặt, mọi người tự nhiên thực dễ dàng thông qua kiểm tra, tiến nhập vào trong đế thành của Tà Thần giới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.