Quyển 14 - Chương 10: Thu biên nhập đội
Ngã Cật Tây Hồng Thị
10/04/2013
Giờ khắc này, không gian chợt sụp xuống, trong hư không tràn ngập một cỗ khí tức sinh tử lẫn lộn. Tần Vũ vốn định che dấu thực lực có thể nói đã bị ‘bát long khốn tỏa’ của tên tử y cao lớn kia bức tới tuyệt cảnh.
Tên tử y cao lớn đó đối với trình độ khống chế năng lực diễn hóa thủy nguyên tố từ trong Hỗn Độn có thể nói đã đạt tới mức lô hỏa thuần thanh (dày công tu luyện), tám con Thủy long hoàn toàn phong tỏa đường lui của Tần Vũ. Nhưng lúc này cũng chọc giận Tần Vũ rồi, trong đan điền vốn đang ngưng trệ bỗng nhiên ầm một cái trở nên thông suốt lại, dòng xoáy Lục đạo Luân Hồi thật lớn cứ như vậy không hề có dấu hiệu báo trước xuất hiện ở giữa không trung.
Đối với Lục đạo Luân Hồi, hai gã Tử y nhân hiển nhiên không biết một chút gì về loại lực lượng kỳ dị này, nhưng khí tức hủy diệt và hồi sinh của nó phóng xuất ra làm cho tất cả mọi người đều cảm thấy rung động. Đây cũng là lần đầu tiên Tần Vũ ở Tà Phong tinh phóng xuất ra Lục đạo Luân Hồi.
Ầm ầm vang dội, dòng xoáy thật lớn cứ như vậy vắt ngang giữa không trung, còn ở giữa Lục đạo Luân Hồi, hai dòng khí đen trắng từ đầu tới cuối đan xen vào nhau, từng đám Hỗn độn khí đang hướng ra phía ngoài mãnh liệt cuồn cuộn trào ra, giống như hàm của ác ma nhe nanh lởm chởm trông thật chấn động tâm can.
Mà giờ phút này, ‘bát long khốn tỏa’ của tên tử y cao lớn dùng toàn lực phóng ra, tưởng muốn ngăn chặn đã hoàn toàn không còn có khả năng, định dùng hết toàn bộ lực lượng kích về hướng Tần Vũ, tám con Thủy long tức thì quấn vào nhau, không ngừng tiến gần tới Tần Vũ.
Tần Vũ thần sắc lạnh lùng, trên khuôn mặt không có một tia dao động tình cảm, ánh mắt trong suốt kia tựa như nhìn thấu hết thảy Hỗn độn, đúng trong khoảnh khắc Thủy long công kích tới từ trong miệng mới thong thả bật thốt lên mấy chữ:
“Hủy diệt cho ta!”
Lúc này, lực lượng của Lục đạo Luân Hồi ầm ầm bùng nổ, toàn cả Tà Phong thành đều bị lay động, cổ lực lượng không thể tưởng tượng kia phóng lên cao, tựa hồ hết thảy cũng không để vào mắt, điên cuồng xé rách mỗi một tấc không gian. Tám con Thủy long ở trước mặt Lục đạo Luân Hồi, cơ hồ giống như tờ giấy chỉ trong chớp mắt bị xé nát thành mãnh vụn.
Thủy long bị hủy, tên tử y cao lớn diễn hóa lực lượng Hỗn độn cũng bị chấn động loạn cả lên, phun ra mấy ngụm máu tươi, trên mặt lộ ra thần sắc hết sức hoảng loạn. Tên Tử y nhân thấp lùn kinh hãi nói:
“Chết tiệt, tên khốn nầy e là đã bước vào ‘cảnh giới thiên mang’, chúng ta phải rút về Tà Thần giới!” Nói xong, xoay người đang định bỏ chạy.
Ánh mắt Tần Vũ lạnh như băng nhìn bóng lưng hắn, trong khoảnh khắc sát khí chợt lóe lên như tia chớp, quát:
“Ngươi không còn cơ hội trở về, hôm nay ngay tại chốn này ta sẽ lập bia mộ cho ngươi!” Tay vung lên, Lục đạo Luân Hồi nhất thời ào ào cuốn tới, bên trong dòng xoáy sinh tử luân chuyển, tên Tử y nhân thấp lùn không có chút năng lực phản kháng nào, dường như lực lượng trạch nguyên tố của hắn chỉ giống như trò chơi trẻ con, trong nháy mắt bị hút cạn sạch, cả linh hồn thân thể đều hoàn toàn bị hủy diệt.
Tên tử y cao lớn tựa hồ chợt tỉnh, liều lĩnh nhắm về hướng Tần Vũ vọt tới, nhưng hắn không còn thủ đoạn nào khác để công kích. Tần Vũ sát tính đã dậy lên, vốn không định lưu lại tính mạng tên nào, Lục đạo Luân Hồi cuốn tới, hắn cũng theo chân tên Tử y nhân thấp lùn biến mất trên cõi đời.
Tất cả những tên binh sĩ tại đây đều rơi vào trong vũng bùn do tên Tử y nhân thấp lùn làm ra, nhân chứng còn sống sót trước mắt, cũng chỉ còn tên Lý Bất Phàm kia đã hoàn toàn bị thủ đoạn giết người như ngóe của Tần Vũ làm cho khiếp đảm kinh hồn. Tần Vũ cũng không có vội vả thu hồi Lục đạo Luân Hồi, ông có chút ngỡ ngàng nhìn đám Hỗn độn giữa luân hồi đang không ngừng phát triển, mà bên trong Hỗn độn lại giống như ẩn chứa một phương thiên địa khác, vô cùng huyền bí lại không thể nắm bắt, có lẽ tu vi của Tần Vũ hiện giờ vẫn còn chưa đủ để thấu hiểu, cho nên không cách nào thăm dò ra, không khỏi đành bất lực lắc lắc đầu.
Nhưng khiến ông cảm thấy ngạc nhiên chính là: Thuận theo Hỗn độn khẩu mở rộng, Lục đạo Luân Hồi vận chuyển cũng càng lúc càng ứ đọng, cũng không biết có phải vì quan hệ tới thời gian bao lâu ở tại Hỗn độn không gian, hoặc là bởi vì hạn chế pháp tắc, mà vì thế ông mơ hồ cảm thấy như Lục đạo Luân Hồi càng ngày càng thoát ra khỏi quyền khống chế của mình, tựa hồ như có một loại lực lượng rất nhỏ nào khác ở trong đó không ngừng phát sinh biến đổi.
Có điều Tần Vũ cũng không muốn nghĩ quá sâu làm gì, ông hít một hơi dài, nhắm hướng Lý Bất Phàm đi tới.
Lý Bất Phàm tuyệt không ngờ năng lực của Tần Vũ vậy mà lại kinh khủng như thế, cao thủ của Tà Thần giới ở trước mặt ông ta cơ hồ có thể dùng chữ nhỏ bé để hình dung, lúc này hắn rất thoái chí nản lòng, sớm đã chuẩn bị tinh thần sẳn sàng chịu chết.
Tần Vũ đi đến trước mặt hắn, ánh mắt lạnh lẻo vô hình trung đã hình thành một cỗ uy áp, trầm giọng nói:
“Ngươi còn lời gì muốn nói không?”
Lý Bất Phàm thản nhiên cười, nói:
“Chuyện tới mức này, còn có gì đáng nói, động thủ đi, ta đã chuẩn bị tốt rồi!”
Tần Vũ hừ lạnh một tiếng:
“Ngươi có biết vừa rồi vì sao mà ta cười không, chính là vì lời nói của ngươi, chứng tỏ bản tính của ngươi cũng không phải một kẻ chuyên làm điều ác, cái này cũng cho ta một lý do không giết ngươi.”
Lý Bất Phàm trong lòng cả kinh, hắn thật không ngờ Tần Vũ lại nói ra câu này:
“Ngươi... Ngươi vì sao không muốn giết ta?”
“Bởi vì đại thúc, vì Linh Nhi, có điều trọng yếu nhất là vì ngươi... Ngươi họ Lý, lại có một cái tên là Bất Phàm, đây là đại thúc để cho ngươi vùng lên, cũng hy vọng ngươi sau này có một tu vi bất phàm. Hiện giờ ta không thể giết ngươi, ngươi tốt nhất là đừng làm cho ta thất vọng!”
“Ngươi... Vì cái gì?” Lý Bất Phàm nghi hoặc nhìn Tần Vũ, trong lòng đầy nghi vấn.
Tần Vũ khẽ thở dài, nói:
“Đêm nay ta sẽ rời đi, và sẽ không quay lại đây nữa, hiện giờ đại thúc đã tuổi già sức yếu, hy vọng ngươi có thể chịu đựng gánh vác, bảo vệ tốt cho Linh Nhi và đại thúc.”
Nói xong, Tần Vũ không để ý đến phản ứng của Lý Bất Phàm, đã biến mất trong bóng đêm mờ mịt.
Đám chiến trường hỗn loạn, chỉ còn Lý Bất Phàm đứng bất động nhìn lên bầu trời, trong đầu lo lắng suy nghĩ, không biết nghĩ tới điều gì, chỉ có điều trong ánh mắt kia lại toát ra vài phần áy náy.
-o-o-o-
Rời khỏi nơi này, vốn là quyết định của Tần Vũ, chẳng qua không nghĩ tới Lý Bất Phàm lại đưa sự việc hắn giết chết Tử Cực tinh sứ giả nói cho Tà Thần giới, hơn nữa mới vừa rồi phát động lực lượng Lục đạo Luân Hồi đã rung động toàn cả Tà Phong thành, rất nhiều nhóm thủ vệ liên tục không ngừng nhắm về nơi này vọt tới, Tần Vũ ẩn tàng khí tức, lặng yên không một tiếng động giấu mình ở một chỗ hẻo lánh trong Tà Phong thành chờ trời sáng.
Hôm sau, khi ánh mặt trời đầu tiên vừa xuyên qua tầng mây chiếu xuống Tà Phong thành, trên đường lộ đã lại ồn ào náo nhiệt, các cửa hàng đi vào công việc buôn bán thường ngày, bóng người lại tấp nập không ngớt. Tà Phong thành này cũng không hổ là một tòa thành bậc nhất của toàn bộ Thương Thần tinh hệ, Tần Vũ mấy ngày qua né tránh ở trong phòng, lúc này mới phát hiện nơi đây quả thực là chốn phồn hoa sầm uất trước giờ ông chưa từng nhìn thấy.
Có điều cuộc chiến đêm qua cũng đã dậy lên phong ba trên cả tòa thành, huống chi bị chết chính là người của Tà Thần giới, thành chủ Tà Phong thành càng thêm thấp thỏm lo âu, chỉ sợ Tà Thần giới sẽ quy trách tội xuống, một mặt không ngừng chiêu mộ tu huyền giả, một mặt dốc hết sức truy tìm tung tích của hung thủ.
Tần Vũ tối hôm qua cũng coi như làm rất gọn gàng, không để lại chút dấu vết nào, mà bọn chúng thì điều tra không tới lực lượng của Lục đạo Luân Hồi, Lý Bất Phàm cũng không có đem sự tình của hắn nói ra, vì thế Tần Vũ tịnh không bị ảnh hưởng gì.
Giữa trưa hôm nay, tại khu vực phía đông nam chủ thành dòng người bắt đầu chuyển động, rất nhiều tu huyền giả đều tụ tập tại đây. Hỏi ra Tần Vũ mới biết được đó là chỗ chiêu mộ tu huyền giả. Nghe nói mấy năm nay binh lực của Chiến Thần giới phát động càng ngày càng hùng mạnh, không ngừng tiến gần tới Tà Thần giới, vì thế mới cần phải chiêu mộ tu huyền giả đi Thất Tuyệt tinh hệ để chiến đấu với Chiến Thần giới.
Bởi vì tu huyền giả được chiêu mộ sau khi lập công trạng sẽ có cơ hội vào ở Tà Thần giới, điều này dẫn tới chấn động cả tu huyền giới, rất nhiều tu huyền giả tấp nập tới đây báo danh.
Mà Tần Vũ lúc này chợt có một quyết định, chính là tới đây báo danh đi Thất Tuyệt tinh hệ, sau trận chiến ngày hôm qua, Tần Vũ phát hiện đối với việc lĩnh ngộ Hỗn độn rõ ràng tăng lên một cảnh giới, trong việc khống chế đó biến hóa dù rất nhỏ nhưng cũng càng ngày càng thuần thục, có lẽ chỉ có trong chiến đấu mới có thể hoàn toàn đột phá được bình cảnh của mình, ngoài ra, ông còn muốn nhân cơ hội này để thăm dò cho biết Tà Thần giới thần bí kia.
Bên trong quảng trường tất cả đều là tu huyền giả đứng chen vai thích cánh, những người này đối với năng lực diễn hóa và khống chế Hỗn độn đều rất cao, phần lớn là các cao đồ xuất ra từ đại môn tông phái, thậm chí còn có môn chủ tự mình cử người tới đây báo danh, cho nên những người này cũng chia ra thượng, trung, hạ ba cấp bậc, mà cấp bậc cao thì được dùng Truyền tống trận đưa thẳng tới chiến trường Thất Tuyệt tinh hệ, cấp độ thấp thì phải trải qua huấn luyện một đoạn thời gian mới có thể đi tới chiến trường, hơn nữa bị phân phối đến khu vực chiến trường nào cũng sẽ có khác biệt rất lớn, nói cách khác người có cấp độ càng cao càng dễ dàng đạt được vinh dự, mà phần lớn người cấp độ thấp được coi như là vật hi sinh.
Tần Vũ đi vào bên trong quảng trường, xa xa đã nhìn thấy tu huyền giả xếp thành hàng dài đang tiến hành báo danh, còn một số đông những người tự cho mình là siêu phàm, có lẽ sợ rằng trong lúc nhất thời đấu khẩu sẽ gây ra các trận quyết đấu, cho nên bốn phía đều có trọng binh trấn giữ, sau khi được thông qua sẽ trực tiếp tiến vào Truyền tống trận chuyển tới Thất Tuyệt tinh hệ.
Với cá tính của Tần Vũ đương nhiên không thèm tranh chấp chi với những người này, cứ như vậy chờ đợi gần hai canh giờ, rốt cục cũng tới chỗ tuyển mộ.
Cái gọi là chỗ tuyển mộ, càng nhiều trọng binh trấn giữ, bởi vì Tà Thần giới sứ giả vừa bị giết, cho nên phó thành chủ tự mình đến đây chiêu mộ, lúc này hắn đầu đầy mồ hôi đang sắp xếp lại danh sách. Tần Vũ do không có tông phái nào đề cử, vì thế chỉ có thể bố trí vào hàng ngũ tu huyền giả cấp độ thấp nhất, chẳng qua đối với những thứ này ông cũng không hề quan tâm tới.
Xem ra Tà Thần giới đối với tất cả tu huyền giả đều có sức hấp dẫn rất lớn, dù sao đó chính là nơi tồn tại của Tà Vương Tử Dạ Thương Long, hơn nữa trong đó có thể nói là một vùng đất trù phú của tu huyền giả, đối với việc lĩnh ngộ pháp tắc Hỗn độn có điều kiện được thiên nhiên ưu đãi, không chỉ có vật chất Hỗn độn phong phú, hơn nữa cao thủ trong đó lại nhiều đếm không xuể.
Tần Vũ sau khi được biên chế sắp xếp cũng không quan tâm đến đội viên cùng tổ với mình, ngược lại thu xếp trước tiến vào Truyền tống trận, xem ra cuộc chiến ở Thất Tuyệt tinh hệ đối với Tà Thần giới có sức ép rất lớn, cho nên mới phải tuyển mộ tu huyền giả gấp rút như thế.
Còn Truyền tống trận, lại thiết lập giống như một cái tế đàn, ở giữa phù động một cái pháp trận màu xanh đen, đang không ngừng vận chuyển bên trong tựa hồ khởi động một không gian pháp tắc nào đó, đem những tu huyền giả này trực tiếp truyền tống tới Thất Tuyệt tinh hệ. Năng lực thế này đối với Tần Vũ cũng không xa lạ gì, dù sao Chưởng Khống Giả đều có năng lực ấy, nếu như có thời gian đợi đến khi Tần Vũ cũng lĩnh ngộ được không gian pháp tắc của tinh vực này, một bước đi hàng ức vạn dặm cũng không phải là chuyện khó, chỉ có điều mục tiêu của Tần Vũ chính là toàn cả vũ trụ nguyên thủy.
Tên tử y cao lớn đó đối với trình độ khống chế năng lực diễn hóa thủy nguyên tố từ trong Hỗn Độn có thể nói đã đạt tới mức lô hỏa thuần thanh (dày công tu luyện), tám con Thủy long hoàn toàn phong tỏa đường lui của Tần Vũ. Nhưng lúc này cũng chọc giận Tần Vũ rồi, trong đan điền vốn đang ngưng trệ bỗng nhiên ầm một cái trở nên thông suốt lại, dòng xoáy Lục đạo Luân Hồi thật lớn cứ như vậy không hề có dấu hiệu báo trước xuất hiện ở giữa không trung.
Đối với Lục đạo Luân Hồi, hai gã Tử y nhân hiển nhiên không biết một chút gì về loại lực lượng kỳ dị này, nhưng khí tức hủy diệt và hồi sinh của nó phóng xuất ra làm cho tất cả mọi người đều cảm thấy rung động. Đây cũng là lần đầu tiên Tần Vũ ở Tà Phong tinh phóng xuất ra Lục đạo Luân Hồi.
Ầm ầm vang dội, dòng xoáy thật lớn cứ như vậy vắt ngang giữa không trung, còn ở giữa Lục đạo Luân Hồi, hai dòng khí đen trắng từ đầu tới cuối đan xen vào nhau, từng đám Hỗn độn khí đang hướng ra phía ngoài mãnh liệt cuồn cuộn trào ra, giống như hàm của ác ma nhe nanh lởm chởm trông thật chấn động tâm can.
Mà giờ phút này, ‘bát long khốn tỏa’ của tên tử y cao lớn dùng toàn lực phóng ra, tưởng muốn ngăn chặn đã hoàn toàn không còn có khả năng, định dùng hết toàn bộ lực lượng kích về hướng Tần Vũ, tám con Thủy long tức thì quấn vào nhau, không ngừng tiến gần tới Tần Vũ.
Tần Vũ thần sắc lạnh lùng, trên khuôn mặt không có một tia dao động tình cảm, ánh mắt trong suốt kia tựa như nhìn thấu hết thảy Hỗn độn, đúng trong khoảnh khắc Thủy long công kích tới từ trong miệng mới thong thả bật thốt lên mấy chữ:
“Hủy diệt cho ta!”
Lúc này, lực lượng của Lục đạo Luân Hồi ầm ầm bùng nổ, toàn cả Tà Phong thành đều bị lay động, cổ lực lượng không thể tưởng tượng kia phóng lên cao, tựa hồ hết thảy cũng không để vào mắt, điên cuồng xé rách mỗi một tấc không gian. Tám con Thủy long ở trước mặt Lục đạo Luân Hồi, cơ hồ giống như tờ giấy chỉ trong chớp mắt bị xé nát thành mãnh vụn.
Thủy long bị hủy, tên tử y cao lớn diễn hóa lực lượng Hỗn độn cũng bị chấn động loạn cả lên, phun ra mấy ngụm máu tươi, trên mặt lộ ra thần sắc hết sức hoảng loạn. Tên Tử y nhân thấp lùn kinh hãi nói:
“Chết tiệt, tên khốn nầy e là đã bước vào ‘cảnh giới thiên mang’, chúng ta phải rút về Tà Thần giới!” Nói xong, xoay người đang định bỏ chạy.
Ánh mắt Tần Vũ lạnh như băng nhìn bóng lưng hắn, trong khoảnh khắc sát khí chợt lóe lên như tia chớp, quát:
“Ngươi không còn cơ hội trở về, hôm nay ngay tại chốn này ta sẽ lập bia mộ cho ngươi!” Tay vung lên, Lục đạo Luân Hồi nhất thời ào ào cuốn tới, bên trong dòng xoáy sinh tử luân chuyển, tên Tử y nhân thấp lùn không có chút năng lực phản kháng nào, dường như lực lượng trạch nguyên tố của hắn chỉ giống như trò chơi trẻ con, trong nháy mắt bị hút cạn sạch, cả linh hồn thân thể đều hoàn toàn bị hủy diệt.
Tên tử y cao lớn tựa hồ chợt tỉnh, liều lĩnh nhắm về hướng Tần Vũ vọt tới, nhưng hắn không còn thủ đoạn nào khác để công kích. Tần Vũ sát tính đã dậy lên, vốn không định lưu lại tính mạng tên nào, Lục đạo Luân Hồi cuốn tới, hắn cũng theo chân tên Tử y nhân thấp lùn biến mất trên cõi đời.
Tất cả những tên binh sĩ tại đây đều rơi vào trong vũng bùn do tên Tử y nhân thấp lùn làm ra, nhân chứng còn sống sót trước mắt, cũng chỉ còn tên Lý Bất Phàm kia đã hoàn toàn bị thủ đoạn giết người như ngóe của Tần Vũ làm cho khiếp đảm kinh hồn. Tần Vũ cũng không có vội vả thu hồi Lục đạo Luân Hồi, ông có chút ngỡ ngàng nhìn đám Hỗn độn giữa luân hồi đang không ngừng phát triển, mà bên trong Hỗn độn lại giống như ẩn chứa một phương thiên địa khác, vô cùng huyền bí lại không thể nắm bắt, có lẽ tu vi của Tần Vũ hiện giờ vẫn còn chưa đủ để thấu hiểu, cho nên không cách nào thăm dò ra, không khỏi đành bất lực lắc lắc đầu.
Nhưng khiến ông cảm thấy ngạc nhiên chính là: Thuận theo Hỗn độn khẩu mở rộng, Lục đạo Luân Hồi vận chuyển cũng càng lúc càng ứ đọng, cũng không biết có phải vì quan hệ tới thời gian bao lâu ở tại Hỗn độn không gian, hoặc là bởi vì hạn chế pháp tắc, mà vì thế ông mơ hồ cảm thấy như Lục đạo Luân Hồi càng ngày càng thoát ra khỏi quyền khống chế của mình, tựa hồ như có một loại lực lượng rất nhỏ nào khác ở trong đó không ngừng phát sinh biến đổi.
Có điều Tần Vũ cũng không muốn nghĩ quá sâu làm gì, ông hít một hơi dài, nhắm hướng Lý Bất Phàm đi tới.
Lý Bất Phàm tuyệt không ngờ năng lực của Tần Vũ vậy mà lại kinh khủng như thế, cao thủ của Tà Thần giới ở trước mặt ông ta cơ hồ có thể dùng chữ nhỏ bé để hình dung, lúc này hắn rất thoái chí nản lòng, sớm đã chuẩn bị tinh thần sẳn sàng chịu chết.
Tần Vũ đi đến trước mặt hắn, ánh mắt lạnh lẻo vô hình trung đã hình thành một cỗ uy áp, trầm giọng nói:
“Ngươi còn lời gì muốn nói không?”
Lý Bất Phàm thản nhiên cười, nói:
“Chuyện tới mức này, còn có gì đáng nói, động thủ đi, ta đã chuẩn bị tốt rồi!”
Tần Vũ hừ lạnh một tiếng:
“Ngươi có biết vừa rồi vì sao mà ta cười không, chính là vì lời nói của ngươi, chứng tỏ bản tính của ngươi cũng không phải một kẻ chuyên làm điều ác, cái này cũng cho ta một lý do không giết ngươi.”
Lý Bất Phàm trong lòng cả kinh, hắn thật không ngờ Tần Vũ lại nói ra câu này:
“Ngươi... Ngươi vì sao không muốn giết ta?”
“Bởi vì đại thúc, vì Linh Nhi, có điều trọng yếu nhất là vì ngươi... Ngươi họ Lý, lại có một cái tên là Bất Phàm, đây là đại thúc để cho ngươi vùng lên, cũng hy vọng ngươi sau này có một tu vi bất phàm. Hiện giờ ta không thể giết ngươi, ngươi tốt nhất là đừng làm cho ta thất vọng!”
“Ngươi... Vì cái gì?” Lý Bất Phàm nghi hoặc nhìn Tần Vũ, trong lòng đầy nghi vấn.
Tần Vũ khẽ thở dài, nói:
“Đêm nay ta sẽ rời đi, và sẽ không quay lại đây nữa, hiện giờ đại thúc đã tuổi già sức yếu, hy vọng ngươi có thể chịu đựng gánh vác, bảo vệ tốt cho Linh Nhi và đại thúc.”
Nói xong, Tần Vũ không để ý đến phản ứng của Lý Bất Phàm, đã biến mất trong bóng đêm mờ mịt.
Đám chiến trường hỗn loạn, chỉ còn Lý Bất Phàm đứng bất động nhìn lên bầu trời, trong đầu lo lắng suy nghĩ, không biết nghĩ tới điều gì, chỉ có điều trong ánh mắt kia lại toát ra vài phần áy náy.
-o-o-o-
Rời khỏi nơi này, vốn là quyết định của Tần Vũ, chẳng qua không nghĩ tới Lý Bất Phàm lại đưa sự việc hắn giết chết Tử Cực tinh sứ giả nói cho Tà Thần giới, hơn nữa mới vừa rồi phát động lực lượng Lục đạo Luân Hồi đã rung động toàn cả Tà Phong thành, rất nhiều nhóm thủ vệ liên tục không ngừng nhắm về nơi này vọt tới, Tần Vũ ẩn tàng khí tức, lặng yên không một tiếng động giấu mình ở một chỗ hẻo lánh trong Tà Phong thành chờ trời sáng.
Hôm sau, khi ánh mặt trời đầu tiên vừa xuyên qua tầng mây chiếu xuống Tà Phong thành, trên đường lộ đã lại ồn ào náo nhiệt, các cửa hàng đi vào công việc buôn bán thường ngày, bóng người lại tấp nập không ngớt. Tà Phong thành này cũng không hổ là một tòa thành bậc nhất của toàn bộ Thương Thần tinh hệ, Tần Vũ mấy ngày qua né tránh ở trong phòng, lúc này mới phát hiện nơi đây quả thực là chốn phồn hoa sầm uất trước giờ ông chưa từng nhìn thấy.
Có điều cuộc chiến đêm qua cũng đã dậy lên phong ba trên cả tòa thành, huống chi bị chết chính là người của Tà Thần giới, thành chủ Tà Phong thành càng thêm thấp thỏm lo âu, chỉ sợ Tà Thần giới sẽ quy trách tội xuống, một mặt không ngừng chiêu mộ tu huyền giả, một mặt dốc hết sức truy tìm tung tích của hung thủ.
Tần Vũ tối hôm qua cũng coi như làm rất gọn gàng, không để lại chút dấu vết nào, mà bọn chúng thì điều tra không tới lực lượng của Lục đạo Luân Hồi, Lý Bất Phàm cũng không có đem sự tình của hắn nói ra, vì thế Tần Vũ tịnh không bị ảnh hưởng gì.
Giữa trưa hôm nay, tại khu vực phía đông nam chủ thành dòng người bắt đầu chuyển động, rất nhiều tu huyền giả đều tụ tập tại đây. Hỏi ra Tần Vũ mới biết được đó là chỗ chiêu mộ tu huyền giả. Nghe nói mấy năm nay binh lực của Chiến Thần giới phát động càng ngày càng hùng mạnh, không ngừng tiến gần tới Tà Thần giới, vì thế mới cần phải chiêu mộ tu huyền giả đi Thất Tuyệt tinh hệ để chiến đấu với Chiến Thần giới.
Bởi vì tu huyền giả được chiêu mộ sau khi lập công trạng sẽ có cơ hội vào ở Tà Thần giới, điều này dẫn tới chấn động cả tu huyền giới, rất nhiều tu huyền giả tấp nập tới đây báo danh.
Mà Tần Vũ lúc này chợt có một quyết định, chính là tới đây báo danh đi Thất Tuyệt tinh hệ, sau trận chiến ngày hôm qua, Tần Vũ phát hiện đối với việc lĩnh ngộ Hỗn độn rõ ràng tăng lên một cảnh giới, trong việc khống chế đó biến hóa dù rất nhỏ nhưng cũng càng ngày càng thuần thục, có lẽ chỉ có trong chiến đấu mới có thể hoàn toàn đột phá được bình cảnh của mình, ngoài ra, ông còn muốn nhân cơ hội này để thăm dò cho biết Tà Thần giới thần bí kia.
Bên trong quảng trường tất cả đều là tu huyền giả đứng chen vai thích cánh, những người này đối với năng lực diễn hóa và khống chế Hỗn độn đều rất cao, phần lớn là các cao đồ xuất ra từ đại môn tông phái, thậm chí còn có môn chủ tự mình cử người tới đây báo danh, cho nên những người này cũng chia ra thượng, trung, hạ ba cấp bậc, mà cấp bậc cao thì được dùng Truyền tống trận đưa thẳng tới chiến trường Thất Tuyệt tinh hệ, cấp độ thấp thì phải trải qua huấn luyện một đoạn thời gian mới có thể đi tới chiến trường, hơn nữa bị phân phối đến khu vực chiến trường nào cũng sẽ có khác biệt rất lớn, nói cách khác người có cấp độ càng cao càng dễ dàng đạt được vinh dự, mà phần lớn người cấp độ thấp được coi như là vật hi sinh.
Tần Vũ đi vào bên trong quảng trường, xa xa đã nhìn thấy tu huyền giả xếp thành hàng dài đang tiến hành báo danh, còn một số đông những người tự cho mình là siêu phàm, có lẽ sợ rằng trong lúc nhất thời đấu khẩu sẽ gây ra các trận quyết đấu, cho nên bốn phía đều có trọng binh trấn giữ, sau khi được thông qua sẽ trực tiếp tiến vào Truyền tống trận chuyển tới Thất Tuyệt tinh hệ.
Với cá tính của Tần Vũ đương nhiên không thèm tranh chấp chi với những người này, cứ như vậy chờ đợi gần hai canh giờ, rốt cục cũng tới chỗ tuyển mộ.
Cái gọi là chỗ tuyển mộ, càng nhiều trọng binh trấn giữ, bởi vì Tà Thần giới sứ giả vừa bị giết, cho nên phó thành chủ tự mình đến đây chiêu mộ, lúc này hắn đầu đầy mồ hôi đang sắp xếp lại danh sách. Tần Vũ do không có tông phái nào đề cử, vì thế chỉ có thể bố trí vào hàng ngũ tu huyền giả cấp độ thấp nhất, chẳng qua đối với những thứ này ông cũng không hề quan tâm tới.
Xem ra Tà Thần giới đối với tất cả tu huyền giả đều có sức hấp dẫn rất lớn, dù sao đó chính là nơi tồn tại của Tà Vương Tử Dạ Thương Long, hơn nữa trong đó có thể nói là một vùng đất trù phú của tu huyền giả, đối với việc lĩnh ngộ pháp tắc Hỗn độn có điều kiện được thiên nhiên ưu đãi, không chỉ có vật chất Hỗn độn phong phú, hơn nữa cao thủ trong đó lại nhiều đếm không xuể.
Tần Vũ sau khi được biên chế sắp xếp cũng không quan tâm đến đội viên cùng tổ với mình, ngược lại thu xếp trước tiến vào Truyền tống trận, xem ra cuộc chiến ở Thất Tuyệt tinh hệ đối với Tà Thần giới có sức ép rất lớn, cho nên mới phải tuyển mộ tu huyền giả gấp rút như thế.
Còn Truyền tống trận, lại thiết lập giống như một cái tế đàn, ở giữa phù động một cái pháp trận màu xanh đen, đang không ngừng vận chuyển bên trong tựa hồ khởi động một không gian pháp tắc nào đó, đem những tu huyền giả này trực tiếp truyền tống tới Thất Tuyệt tinh hệ. Năng lực thế này đối với Tần Vũ cũng không xa lạ gì, dù sao Chưởng Khống Giả đều có năng lực ấy, nếu như có thời gian đợi đến khi Tần Vũ cũng lĩnh ngộ được không gian pháp tắc của tinh vực này, một bước đi hàng ức vạn dặm cũng không phải là chuyện khó, chỉ có điều mục tiêu của Tần Vũ chính là toàn cả vũ trụ nguyên thủy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.