Quyển 15 - Chương 22: Vi binh nhi cuồng
Ngã Cật Tây Hồng Thị
10/04/2013
Mạc Túy Sinh ha hả cười, lắc lắc đầu, nói:
“Tự nhiên không phải, Đạo Thiên Kính nếu đã ở trong tay quý thành chủ, vậy tức là vật của quý thành chủ, huống hồ ta muốn đoạt lấy, cũng không có khả năng một mình đến đây.”
“Nói nhiều lời thừa như vậy, ngươi đến tột cùng muốn làm cái gì?” Huống Thiên Minh hiển nhiên đã mất đi tính nhẫn nại, trong ánh mắt thấu phát ra sát khí lành lạnh đáng sợ.
Giờ khắc này, Mạc Túy Sinh sắc mặt đột nhiên biến thành ngưng trọng hẳn lên, ánh mắt thâm thúy đảo qua mọi người, cuối cùng dừng lại ở trên người Hồng Quân, trầm giọng nói:
“Thật ra, Mạc mỗ đã rời khỏi Loạn Thần giới có hơn mấy mươi năm rồi, sở dĩ ta biết tới trận chiến đoạt bảo, là bởi vì lúc ấy Mạc mỗ đang ở tại bên trong chiến trường, chẳng qua lợi dụng một vài thuộc tính linh bảo che dấu khí tức của mình mà thôi.”
“Nói như vậy, ngươi sớm có mưu tính trước?” Cổ Bàn hỏi.
Mạc Túy Sinh cười lạnh một tiếng:
“Mạc mỗ không hề có ác ý, ở trong Tử Thần giới xoay xở mấy mươi năm, chỉ vì đang đợi một thời cơ, thế mà hiện tại rốt cục cơ hội tới rồi... Mạc mỗ tới đây mục đích chính là muốn muốn gia nhập Tru Thần giới!”
“Cái gì?!”
Hồng Quân từ đầu đến cuối cau mày, trên sắc mặt ngưng trọng toát ra vẻ hết sức kinh ngạc, hỏi:
“Vì cái gì?”
Mạc Túy Sinh ngẩng đầu, ánh mắt xuyên qua song cửa sổ, nhìn lên bầu trời mây bay, thở dài nói:
“Chỉ vì một cái tâm nguyện của Mạc mỗ mà thôi, chỉ muốn dùng năng lực cực hạn của mình, dùng hết toàn thân huyết nhục, linh hồn, để luyện chế một thanh Chí Tôn linh bảo cao siêu vượt trội, không phải chỉ có xu hướng gần với hoàn mỹ, mà là tuyệt đối hoàn mỹ, đó mới là điều mà Mạc mỗ phải theo đuổi.”
“Luyện chế Chí Tôn linh bảo... Như vậy ngươi vì cái gì phải rời khỏi Loạn Thần giới?” Cổ Bàn hỏi.
Mạc Túy Sinh trầm giọng nói:
“Mấy vạn năm trước, Loạn Thần đại nhân muốn vì binh lực đại quy mô mà luyện chế linh bảo vũ khí và khải giáp, lập ra chú binh sơn trang, chỉ thị Mạc mỗ làm trang chủ, đang trong loạn chiến không ngừng chế tạo một lượng lớn linh bảo để đủ cung cấp. Mạc mỗ vốn muốn đem những chuyện này giao cho đệ tử trong trang là được, để chuyên tâm vượt qua cực hạn luyện chế Chí Tôn linh bảo hoàn mỹ nhất, nhưng bị Loạn Thần đại nhân cự tuyệt.”
“Đây là nguyên nhân ngươi rời khỏi Loạn Thần giới?” Hồng Quân nói.
Mạc Túy Sinh thở một hơi thật dài, nói:
“Mạc mỗ vì điều muốn theo đuổi, cho dù là phản bội Loạn Thần giới cũng không nề hà nữa.”
Tôn Ngộ Không nói:
“Vậy ngươi vì sao có ý định chọn Tru Thần giới?”
Mạc Túy Sinh từ từ nói:
“Sau khi rời khỏi Loạn Thần giới, ta vẫn luôn quanh quẩn bên trong Tử Thần giới, tìm kiếm một ít nguyên liệu luyện chế linh bảo, tuy nói nơi này đã thoát khỏi sự khống chế của Loạn Thần, nhưng Loạn Thần giới làm sao có thể bỏ qua cho ta, vì thế đương nhiên phải tìm kiếm một chỗ dựa vững chắc.”
Huống Thiên Minh cười lạnh một tiếng:
“Vì sao không đi đầu nhập vào Tử Thần giới, thực lực của bọn họ so với chúng ta cũng lớn mạnh hơn nhiều.”
Mạc Túy Sinh điềm nhiên cười:
“Trước kia lúc các ngươi còn chưa quật khởi, giữa Tử Thần giới và Loạn Thần giới cừu hận có thể nói là bất cộng đái thiên, nếu ta đi vào trong đó, còn không phải là tự tìm tử lộ sao? Có điều ta thật sự rất bội phục sự gan dạ sáng suốt và năng lực của các ngươi, lợi dụng Tử Thần giới cùng Loạn Thần giới đang kiềm chế lẫn nhau, có thể trong thời gian ngắn như thế đem phạm vi lĩnh vực mở rộng to lớn đến thế này, hiện giờ lại đoạt được Chí Tôn linh bảo nguyên thủy, hiện nay động tĩnh của các ngươi, đã có thể tác động tới thế cục của hai giới.”
Hồng Quân thầm hít một hơi, nói:
“Lợi dụng chúng ta làm chỗ dựa giúp ngươi ngăn cản Tử Thần giới, chúng ta đây thì có chỗ tốt gì?”
Mạc Túy Sinh nói:
“Hết thảy đều là trao đổi, nếu để cho Mạc mỗ ở lại chỗ này, Mạc mỗ đáp ứng có thể vì các ngươi luyện chế linh bảo, như thế nào?”
“Vậy chẳng phải là cũng giống như Loạn Thần giới, nếu luyện chế linh bảo cho chúng ta, ngươi làm sao có thời gian để theo đuổi Chí Tôn linh bảo hoàn mỹ?”
“Ngươi lầm rồi, Loạn Thần vì thế mà đối với ta hạ lệnh cấm, không cho phép bước ra khỏi Loạn Thần giới nửa bước, hơn nữa hàng năm số lượng linh bảo luyện chế cũng đòi hỏi cực kỳ hà khắc, với số lượng như vậy đã là cực hạn của ta. Hiện giờ ta không những thu thập được nguyên liệu linh bảo tốt nhất, mà còn có thời gian đầy đủ để hoàn thành ước vọng của Mạc mỗ, đúng là nhất cử lưỡng tiện.”
Cổ Bàn khẽ nhíu mày, thấp giọng nói bên tai Hồng Quân:
“Tiểu Quân, theo ta thấy, mục đích của hắn không chân thật, có khả năng là vì Đạo Thiên Kính mà đến.”
Hồng Quân trầm tư một lát, đột nhiên trên mặt hiện ra một vẻ thần bí mỉm cười, nói:
“Mạc tiên sinh có thể đi tới Tru Thần giới, Hồng Quân ta đương nhiên hoan nghênh. Một khi đã như vậy, thế thì Mạc tiên sinh cần có một chút biểu hiện mới được.”
“Tiểu Quân?!” Ba người kinh kinh hãi kêu lên, trong lòng đều cảm thấy Hồng Quân giờ phút này quyết định quá mức võ đoán.
Mạc Túy Sinh ha hả cười, nói:
“Hồng thành chủ quả nhiên có phong cách của đại soái, kiến thức bất phàm. Tốt lắm, mới vừa rồi ta đáp ứng với Tôn thống lĩnh luyện chế một kiện linh bảo cho hắn, vậy cứ dùng nó để làm lễ ra mắt đi.”
Tôn Ngộ Không mắt sáng lên, nhất thời đem nghi ngờ mới vừa rồi vứt ra khỏi đầu, hưng phấn hỏi:
“Khi nào?”
Mạc Túy Sinh đồng tử nheo lại:
“Chính là bây giờ!”
“Bây giờ... Có thể sao?” Tôn Ngộ Không tựa hồ thật không ngờ nhanh như vậy, có chút kinh ngạc hỏi.
Mạc Túy Sinh khẽ nhíu mày, nói:
“Chỉ có điều muốn luyện chế một kiện linh bảo cho tốt, vẫn còn thiếu một loại chất liệu gỗ, dù sao thời gian tới Tử Thần giới không bao lâu, ta vẫn chưa kịp đi tìm kiếm.”
Hồng Quân hỏi:
“Cái gì là chất liệu gỗ?”
“Là Tinh Phách hỗn độn, một loại chất liệu gỗ được sinh ra trong vũ trụ nguyên thủy, có nó, xác suất luyện chế ra chí tôn linh bảo thì rất cao.”
Hồng Quân dửng dưng cười, nói:
“Tốt lắm, hầu tử, giờ ngươi hãy cùng Mạc tiên sinh đi tìm kiếm Tinh Phách hỗn độn đi, chúc mừng ngươi sắp được một kiện Chí Tôn linh bảo hảo hạng.”
Tôn Ngộ Không xem ra cũng cực kỳ hưng phấn, nhảy tung tăng nói:
“Vậy Mạc tiên sinh, bây giờ chúng ta đi thôi!”
“Được rồi!” Mạc Túy Sinh vươn mình đứng lên, quay sang Hồng Quân cười nói:
“Sau này còn xin thành chủ cất nhắc nhiều hơn.”
Hồng Quân mỉm cười:
“Mạc tiên sinh đem tài năng dốc sức vì Tru Thần giới, là vinh hạnh của Hồng Quân ta.”
Sau đó, Mạc Túy Sinh cùng Tôn Ngộ Không liền rời khỏi Thành chủ phủ, biến mất trên bầu trời mênh mông.
Trong Thành chủ phủ, Huống Thiên Minh và Cổ Bàn sắc mặt đều lộ ra có chút ngưng trọng, tên Tôn Ngộ Không này xem ra bị linh bảo mê hoặc tâm trí rồi, nhưng trong lòng hai người hãy còn chất chứa đầy nghi ngờ.
“Tiểu Quân, Binh Vương này đột nhiên yêu cầu gia nhập Tru Thần giới, ngươi thật sự cho rằng hắn là vì luyện chế Chí Tôn linh bảo hoàn mỹ sao?” Huống Thiên Minh tỏ vẻ tức giận ngồi xuống, trầm giọng nói.
Hồng Quân dài thở ra một hơi:
“Cho dù không phải lại như thế nào, điều này với ta mà nói cũng không quan trọng.”
Cổ Bàn ngắt lời nói:
“Ngươi không sợ mục đích của hắn là Đạo Thiên Kính sao, đây chính là Chí Tôn linh bảo nguyên thủy, nếu bị hắn đoạt được, như vậy Loạn Thần giới liền hoàn toàn có vốn để dấy lên loạn chiến, đến lúc đó chúng ta thật sự có thể lâm vào tình huống bị hủy diệt.”
Hồng Quân liếc nhìn hắn một cái, lạnh lùng mà lại kiên định nói:
“Hắn không lấy đi được, chỉ cần Đạo Thiên Kính ở trong tay của ta, thì hắn vĩnh viễn không lấy đi được. Huống hồ ta từ trong ánh mắt của hắn nhìn ra, hắn cũng không có nói dối, với tư cách đệ nhất Binh Vương và tài năng chế luyện binh khí, hắn đối với Tru Thần giới chúng ta chính là lợi nhiều hơn hại.”
“Không xong, ta hơi lo lắng cho hầu tử, không bằng theo sau nhìn thử xem!” Huống Thiên Minh vừa dứt lời, định lao ra ngoài cửa phủ.
Hồng Quân lập tức ngăn cản hắn lại:
“Không cần lo lắng, ta xem ra, Mạc Túy Sinh cũng không có ác ý, nếu hắn thật có thể luyện chế một kiện chí tôn linh bảo tốt nhất cho hầu tử, uy lực Đấu Chiến Côn Điển của hầu tử khẳng định sẽ tăng mạnh lên một tầng rất lớn.”
Cổ Bàn và Huống Thiên Minh nhíu nhíu mày, khẽ thở dài một cái.
-o-o-o-
Trong khoảng khắc đó, Tôn Ngộ Không theo Mạc Túy Sinh đã đi vào trong vũ trụ mênh mông.
“Tinh Phách hỗn độn, chính là tinh hoa hỗn độn từ trong vũ trụ nguyên thủy dựng dục sinh ra, tản bộ ở bên trong vũ trụ nguyên thủy rộng lớn vô tận, cũng không dễ dàng tìm thấy.” Mạc Túy Sinh thản nhiên nói, hai người dùng tốc độ cực nhanh xuyên qua bầu trời cao trong vũ trụ.
Tôn Ngộ Không trên mặt tựa hồ mang theo vài phần nghi hoặc, hỏi:
“Mạc tiên sinh... Ta nghĩ không chỉ có ta, dù ngay cả tiểu quân trong lòng có lẽ đều đang hoài nghi, theo như lời ngươi nói đúng là sự thật sao?”
Trên khuôn mặt già lão tang thương của Mạc Túy Sinh dấy lên một vẻ cười ảm đạm, thở dài nói:
“Vì binh khí mà sinh, vì binh khí mà cuồng, có lẽ Mạc mỗ đã là người như vậy, nếu có thể luyện chế ra thượng phẩm Chí Tôn linh bảo hoàn mỹ, cho dù ta phải hình thần câu diệt, Mạc mỗ cũng không oán không hối hận. Cái loại cảm xúc đối với linh bảo này, nếu các ngươi hiểu được, sẽ không còn nảy sinh ra nghi ngờ.”
Tôn Ngộ Không như hiểu như không gật gật đầu, chuyển đề tài câu chuyện, nói:
“Mạc tiên sinh muốn luyện chế linh bảo, còn cần loại nguyên liệu gì đây?”
Mạc Túy Sinh nét mặt thoáng động, trầm giọng nói:
“Ngoại trừ Tinh Phách hỗn độn, như là Vẫn Linh, Tinh Trần Sa các thứ, những nguyên liệu này ta đều đã thu thập đủ, tuy rằng nguyên liệu giống nhau, nhưng bởi vì khác biệt phương pháp luyện chế linh bảo, linh bảo thành phẩm uy lực của nó cùng với thuộc tính thêm vào cũng sẽ khác nhau.”
“Có cái gì khác biệt?”
Mạc Túy Sinh từ từ nói:
“Vô luận là ta, hay là Phương Đông Giản cùng với Long Chiến, thủ pháp luyện chế binh khí đều còn có khác biệt rất lớn. Linh bảo do Long Chiến đúc ra chủ yếu là phòng ngự, trên phương diện chế tạo ra linh bảo tính phòng ngự hắn vô cùng tâm đắc, mà linh bảo do Phương Đông Giản đúc ra thì chủ yếu là công kích, uy lực rất mạnh. Về phần linh bảo của ta, ở phương diện công, phòng đều không bằng hai người.”
Tôn Ngộ Không trong lòng rét lạnh:
“Vậy ngươi như thế nào lại được xếp vị trí Đệ nhất Binh Vương?”
Mạc Túy Sinh có chút đắc ý cười khẽ một tiếng:
“Linh bảo của Mạc mỗ luyện chế ra, tuy rằng công kích và phòng thủ không tốt, nhưng có một cái ưu thế lớn nhất, đó chính là thuộc tính kèm theo.”
“Thuộc tính phụ thêm?” Tôn Ngộ Không mắt sáng lên.
Mạc Túy Sinh khẽ gật đầu:
“Cái gọi là linh bảo phụ thêm thuộc tính, là ngoài công kích và phòng thủ ra, có một loại năng lực đặc biệt, còn như đến tột cùng là cái năng lực gì cùng với huyền diệu trong đó, thì còn tùy vào người nắm nó trong tay tiến hành lĩnh ngộ đến đâu... Chúng ta mau mau tới biên giới tinh hệ, phía trước không xa hẳn là chính là chỗ cách vũ trụ nguyên thủy gần nhất.”
Tôn Ngộ Không nhìn tới hướng phía trước, nhưng chỉ thấy ở chỗ sâu trong vũ trụ như trước vẫn hư vô mờ ảo, cũng không có gì khác thường.
“Tự nhiên không phải, Đạo Thiên Kính nếu đã ở trong tay quý thành chủ, vậy tức là vật của quý thành chủ, huống hồ ta muốn đoạt lấy, cũng không có khả năng một mình đến đây.”
“Nói nhiều lời thừa như vậy, ngươi đến tột cùng muốn làm cái gì?” Huống Thiên Minh hiển nhiên đã mất đi tính nhẫn nại, trong ánh mắt thấu phát ra sát khí lành lạnh đáng sợ.
Giờ khắc này, Mạc Túy Sinh sắc mặt đột nhiên biến thành ngưng trọng hẳn lên, ánh mắt thâm thúy đảo qua mọi người, cuối cùng dừng lại ở trên người Hồng Quân, trầm giọng nói:
“Thật ra, Mạc mỗ đã rời khỏi Loạn Thần giới có hơn mấy mươi năm rồi, sở dĩ ta biết tới trận chiến đoạt bảo, là bởi vì lúc ấy Mạc mỗ đang ở tại bên trong chiến trường, chẳng qua lợi dụng một vài thuộc tính linh bảo che dấu khí tức của mình mà thôi.”
“Nói như vậy, ngươi sớm có mưu tính trước?” Cổ Bàn hỏi.
Mạc Túy Sinh cười lạnh một tiếng:
“Mạc mỗ không hề có ác ý, ở trong Tử Thần giới xoay xở mấy mươi năm, chỉ vì đang đợi một thời cơ, thế mà hiện tại rốt cục cơ hội tới rồi... Mạc mỗ tới đây mục đích chính là muốn muốn gia nhập Tru Thần giới!”
“Cái gì?!”
Hồng Quân từ đầu đến cuối cau mày, trên sắc mặt ngưng trọng toát ra vẻ hết sức kinh ngạc, hỏi:
“Vì cái gì?”
Mạc Túy Sinh ngẩng đầu, ánh mắt xuyên qua song cửa sổ, nhìn lên bầu trời mây bay, thở dài nói:
“Chỉ vì một cái tâm nguyện của Mạc mỗ mà thôi, chỉ muốn dùng năng lực cực hạn của mình, dùng hết toàn thân huyết nhục, linh hồn, để luyện chế một thanh Chí Tôn linh bảo cao siêu vượt trội, không phải chỉ có xu hướng gần với hoàn mỹ, mà là tuyệt đối hoàn mỹ, đó mới là điều mà Mạc mỗ phải theo đuổi.”
“Luyện chế Chí Tôn linh bảo... Như vậy ngươi vì cái gì phải rời khỏi Loạn Thần giới?” Cổ Bàn hỏi.
Mạc Túy Sinh trầm giọng nói:
“Mấy vạn năm trước, Loạn Thần đại nhân muốn vì binh lực đại quy mô mà luyện chế linh bảo vũ khí và khải giáp, lập ra chú binh sơn trang, chỉ thị Mạc mỗ làm trang chủ, đang trong loạn chiến không ngừng chế tạo một lượng lớn linh bảo để đủ cung cấp. Mạc mỗ vốn muốn đem những chuyện này giao cho đệ tử trong trang là được, để chuyên tâm vượt qua cực hạn luyện chế Chí Tôn linh bảo hoàn mỹ nhất, nhưng bị Loạn Thần đại nhân cự tuyệt.”
“Đây là nguyên nhân ngươi rời khỏi Loạn Thần giới?” Hồng Quân nói.
Mạc Túy Sinh thở một hơi thật dài, nói:
“Mạc mỗ vì điều muốn theo đuổi, cho dù là phản bội Loạn Thần giới cũng không nề hà nữa.”
Tôn Ngộ Không nói:
“Vậy ngươi vì sao có ý định chọn Tru Thần giới?”
Mạc Túy Sinh từ từ nói:
“Sau khi rời khỏi Loạn Thần giới, ta vẫn luôn quanh quẩn bên trong Tử Thần giới, tìm kiếm một ít nguyên liệu luyện chế linh bảo, tuy nói nơi này đã thoát khỏi sự khống chế của Loạn Thần, nhưng Loạn Thần giới làm sao có thể bỏ qua cho ta, vì thế đương nhiên phải tìm kiếm một chỗ dựa vững chắc.”
Huống Thiên Minh cười lạnh một tiếng:
“Vì sao không đi đầu nhập vào Tử Thần giới, thực lực của bọn họ so với chúng ta cũng lớn mạnh hơn nhiều.”
Mạc Túy Sinh điềm nhiên cười:
“Trước kia lúc các ngươi còn chưa quật khởi, giữa Tử Thần giới và Loạn Thần giới cừu hận có thể nói là bất cộng đái thiên, nếu ta đi vào trong đó, còn không phải là tự tìm tử lộ sao? Có điều ta thật sự rất bội phục sự gan dạ sáng suốt và năng lực của các ngươi, lợi dụng Tử Thần giới cùng Loạn Thần giới đang kiềm chế lẫn nhau, có thể trong thời gian ngắn như thế đem phạm vi lĩnh vực mở rộng to lớn đến thế này, hiện giờ lại đoạt được Chí Tôn linh bảo nguyên thủy, hiện nay động tĩnh của các ngươi, đã có thể tác động tới thế cục của hai giới.”
Hồng Quân thầm hít một hơi, nói:
“Lợi dụng chúng ta làm chỗ dựa giúp ngươi ngăn cản Tử Thần giới, chúng ta đây thì có chỗ tốt gì?”
Mạc Túy Sinh nói:
“Hết thảy đều là trao đổi, nếu để cho Mạc mỗ ở lại chỗ này, Mạc mỗ đáp ứng có thể vì các ngươi luyện chế linh bảo, như thế nào?”
“Vậy chẳng phải là cũng giống như Loạn Thần giới, nếu luyện chế linh bảo cho chúng ta, ngươi làm sao có thời gian để theo đuổi Chí Tôn linh bảo hoàn mỹ?”
“Ngươi lầm rồi, Loạn Thần vì thế mà đối với ta hạ lệnh cấm, không cho phép bước ra khỏi Loạn Thần giới nửa bước, hơn nữa hàng năm số lượng linh bảo luyện chế cũng đòi hỏi cực kỳ hà khắc, với số lượng như vậy đã là cực hạn của ta. Hiện giờ ta không những thu thập được nguyên liệu linh bảo tốt nhất, mà còn có thời gian đầy đủ để hoàn thành ước vọng của Mạc mỗ, đúng là nhất cử lưỡng tiện.”
Cổ Bàn khẽ nhíu mày, thấp giọng nói bên tai Hồng Quân:
“Tiểu Quân, theo ta thấy, mục đích của hắn không chân thật, có khả năng là vì Đạo Thiên Kính mà đến.”
Hồng Quân trầm tư một lát, đột nhiên trên mặt hiện ra một vẻ thần bí mỉm cười, nói:
“Mạc tiên sinh có thể đi tới Tru Thần giới, Hồng Quân ta đương nhiên hoan nghênh. Một khi đã như vậy, thế thì Mạc tiên sinh cần có một chút biểu hiện mới được.”
“Tiểu Quân?!” Ba người kinh kinh hãi kêu lên, trong lòng đều cảm thấy Hồng Quân giờ phút này quyết định quá mức võ đoán.
Mạc Túy Sinh ha hả cười, nói:
“Hồng thành chủ quả nhiên có phong cách của đại soái, kiến thức bất phàm. Tốt lắm, mới vừa rồi ta đáp ứng với Tôn thống lĩnh luyện chế một kiện linh bảo cho hắn, vậy cứ dùng nó để làm lễ ra mắt đi.”
Tôn Ngộ Không mắt sáng lên, nhất thời đem nghi ngờ mới vừa rồi vứt ra khỏi đầu, hưng phấn hỏi:
“Khi nào?”
Mạc Túy Sinh đồng tử nheo lại:
“Chính là bây giờ!”
“Bây giờ... Có thể sao?” Tôn Ngộ Không tựa hồ thật không ngờ nhanh như vậy, có chút kinh ngạc hỏi.
Mạc Túy Sinh khẽ nhíu mày, nói:
“Chỉ có điều muốn luyện chế một kiện linh bảo cho tốt, vẫn còn thiếu một loại chất liệu gỗ, dù sao thời gian tới Tử Thần giới không bao lâu, ta vẫn chưa kịp đi tìm kiếm.”
Hồng Quân hỏi:
“Cái gì là chất liệu gỗ?”
“Là Tinh Phách hỗn độn, một loại chất liệu gỗ được sinh ra trong vũ trụ nguyên thủy, có nó, xác suất luyện chế ra chí tôn linh bảo thì rất cao.”
Hồng Quân dửng dưng cười, nói:
“Tốt lắm, hầu tử, giờ ngươi hãy cùng Mạc tiên sinh đi tìm kiếm Tinh Phách hỗn độn đi, chúc mừng ngươi sắp được một kiện Chí Tôn linh bảo hảo hạng.”
Tôn Ngộ Không xem ra cũng cực kỳ hưng phấn, nhảy tung tăng nói:
“Vậy Mạc tiên sinh, bây giờ chúng ta đi thôi!”
“Được rồi!” Mạc Túy Sinh vươn mình đứng lên, quay sang Hồng Quân cười nói:
“Sau này còn xin thành chủ cất nhắc nhiều hơn.”
Hồng Quân mỉm cười:
“Mạc tiên sinh đem tài năng dốc sức vì Tru Thần giới, là vinh hạnh của Hồng Quân ta.”
Sau đó, Mạc Túy Sinh cùng Tôn Ngộ Không liền rời khỏi Thành chủ phủ, biến mất trên bầu trời mênh mông.
Trong Thành chủ phủ, Huống Thiên Minh và Cổ Bàn sắc mặt đều lộ ra có chút ngưng trọng, tên Tôn Ngộ Không này xem ra bị linh bảo mê hoặc tâm trí rồi, nhưng trong lòng hai người hãy còn chất chứa đầy nghi ngờ.
“Tiểu Quân, Binh Vương này đột nhiên yêu cầu gia nhập Tru Thần giới, ngươi thật sự cho rằng hắn là vì luyện chế Chí Tôn linh bảo hoàn mỹ sao?” Huống Thiên Minh tỏ vẻ tức giận ngồi xuống, trầm giọng nói.
Hồng Quân dài thở ra một hơi:
“Cho dù không phải lại như thế nào, điều này với ta mà nói cũng không quan trọng.”
Cổ Bàn ngắt lời nói:
“Ngươi không sợ mục đích của hắn là Đạo Thiên Kính sao, đây chính là Chí Tôn linh bảo nguyên thủy, nếu bị hắn đoạt được, như vậy Loạn Thần giới liền hoàn toàn có vốn để dấy lên loạn chiến, đến lúc đó chúng ta thật sự có thể lâm vào tình huống bị hủy diệt.”
Hồng Quân liếc nhìn hắn một cái, lạnh lùng mà lại kiên định nói:
“Hắn không lấy đi được, chỉ cần Đạo Thiên Kính ở trong tay của ta, thì hắn vĩnh viễn không lấy đi được. Huống hồ ta từ trong ánh mắt của hắn nhìn ra, hắn cũng không có nói dối, với tư cách đệ nhất Binh Vương và tài năng chế luyện binh khí, hắn đối với Tru Thần giới chúng ta chính là lợi nhiều hơn hại.”
“Không xong, ta hơi lo lắng cho hầu tử, không bằng theo sau nhìn thử xem!” Huống Thiên Minh vừa dứt lời, định lao ra ngoài cửa phủ.
Hồng Quân lập tức ngăn cản hắn lại:
“Không cần lo lắng, ta xem ra, Mạc Túy Sinh cũng không có ác ý, nếu hắn thật có thể luyện chế một kiện chí tôn linh bảo tốt nhất cho hầu tử, uy lực Đấu Chiến Côn Điển của hầu tử khẳng định sẽ tăng mạnh lên một tầng rất lớn.”
Cổ Bàn và Huống Thiên Minh nhíu nhíu mày, khẽ thở dài một cái.
-o-o-o-
Trong khoảng khắc đó, Tôn Ngộ Không theo Mạc Túy Sinh đã đi vào trong vũ trụ mênh mông.
“Tinh Phách hỗn độn, chính là tinh hoa hỗn độn từ trong vũ trụ nguyên thủy dựng dục sinh ra, tản bộ ở bên trong vũ trụ nguyên thủy rộng lớn vô tận, cũng không dễ dàng tìm thấy.” Mạc Túy Sinh thản nhiên nói, hai người dùng tốc độ cực nhanh xuyên qua bầu trời cao trong vũ trụ.
Tôn Ngộ Không trên mặt tựa hồ mang theo vài phần nghi hoặc, hỏi:
“Mạc tiên sinh... Ta nghĩ không chỉ có ta, dù ngay cả tiểu quân trong lòng có lẽ đều đang hoài nghi, theo như lời ngươi nói đúng là sự thật sao?”
Trên khuôn mặt già lão tang thương của Mạc Túy Sinh dấy lên một vẻ cười ảm đạm, thở dài nói:
“Vì binh khí mà sinh, vì binh khí mà cuồng, có lẽ Mạc mỗ đã là người như vậy, nếu có thể luyện chế ra thượng phẩm Chí Tôn linh bảo hoàn mỹ, cho dù ta phải hình thần câu diệt, Mạc mỗ cũng không oán không hối hận. Cái loại cảm xúc đối với linh bảo này, nếu các ngươi hiểu được, sẽ không còn nảy sinh ra nghi ngờ.”
Tôn Ngộ Không như hiểu như không gật gật đầu, chuyển đề tài câu chuyện, nói:
“Mạc tiên sinh muốn luyện chế linh bảo, còn cần loại nguyên liệu gì đây?”
Mạc Túy Sinh nét mặt thoáng động, trầm giọng nói:
“Ngoại trừ Tinh Phách hỗn độn, như là Vẫn Linh, Tinh Trần Sa các thứ, những nguyên liệu này ta đều đã thu thập đủ, tuy rằng nguyên liệu giống nhau, nhưng bởi vì khác biệt phương pháp luyện chế linh bảo, linh bảo thành phẩm uy lực của nó cùng với thuộc tính thêm vào cũng sẽ khác nhau.”
“Có cái gì khác biệt?”
Mạc Túy Sinh từ từ nói:
“Vô luận là ta, hay là Phương Đông Giản cùng với Long Chiến, thủ pháp luyện chế binh khí đều còn có khác biệt rất lớn. Linh bảo do Long Chiến đúc ra chủ yếu là phòng ngự, trên phương diện chế tạo ra linh bảo tính phòng ngự hắn vô cùng tâm đắc, mà linh bảo do Phương Đông Giản đúc ra thì chủ yếu là công kích, uy lực rất mạnh. Về phần linh bảo của ta, ở phương diện công, phòng đều không bằng hai người.”
Tôn Ngộ Không trong lòng rét lạnh:
“Vậy ngươi như thế nào lại được xếp vị trí Đệ nhất Binh Vương?”
Mạc Túy Sinh có chút đắc ý cười khẽ một tiếng:
“Linh bảo của Mạc mỗ luyện chế ra, tuy rằng công kích và phòng thủ không tốt, nhưng có một cái ưu thế lớn nhất, đó chính là thuộc tính kèm theo.”
“Thuộc tính phụ thêm?” Tôn Ngộ Không mắt sáng lên.
Mạc Túy Sinh khẽ gật đầu:
“Cái gọi là linh bảo phụ thêm thuộc tính, là ngoài công kích và phòng thủ ra, có một loại năng lực đặc biệt, còn như đến tột cùng là cái năng lực gì cùng với huyền diệu trong đó, thì còn tùy vào người nắm nó trong tay tiến hành lĩnh ngộ đến đâu... Chúng ta mau mau tới biên giới tinh hệ, phía trước không xa hẳn là chính là chỗ cách vũ trụ nguyên thủy gần nhất.”
Tôn Ngộ Không nhìn tới hướng phía trước, nhưng chỉ thấy ở chỗ sâu trong vũ trụ như trước vẫn hư vô mờ ảo, cũng không có gì khác thường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.