Chương 33: Anh muốn em. (H)
Hà Thị Kiều Anh
19/06/2021
Sau khi chị phục vụ quay đi, Thịnh bưng lên ly cà fê đắng nhấp vài ngụm. Rồi thanh toán ra về, để lại hai người đó ở lại.
"Mong em sẽ hạnh phúc,nếu anh ta khiến em khóc thì anh sẽ thay em trừng trị anh ta."
..
"Anh ơi cũng muội rồi đấy, mình cũng nên về thôi."
"Ừ cũng được, anh về ôn bài nữa"
..
Về nhà
Anh vùi đầu vào học....
Chẳng mấy chốc đã tới kỳ thi tốt nghiệp 12 và xét tuyển đại học của Nhật Nam....
...
Buổi hẹn hò cuối để ngày mai anh tậo trung vào kỳ thi.
"Ngày mai là anh thi rôi. Chúc anh của em làm bài tốt thật tốt nhé.."
Anh nhẹ nhàng vỗ vai cậu. "Cảm ơn em"
Cả hai đi chơi, uống trà sữa.
Tới tối anh dẫn cậu về, dừng xe khá xa nhà vì sợ ba của cậu sẽ nhìn thấy.
"Tới nhà em rồi, em vào nhà đi kẻo sương xuống bệnh anh lo"
Anh cởi áo ra khoác lên vai cho cậu
"Dạ" Cậu quay người bước đi.
Không biết điều gì thôi thúc mà. Cậu quay lại tiến tới hôn lên má anh.
"Chúc anh thi tốt, chúc anh ngủ ngon, yêu anh "
Hôm nay cũng là lần đầu tiên bé chủ động hôn anh như thế.
Rồi quay mặt chạy ngay về nhà, khiến anh chưa kịp phản ứng gì.
"Này, em nhớ là phải chịu trách nhiệm với nụ hôn này đấy"
Anh cười rồi nụ cười hạnh phúc. Từ lúc đi chơi về tới nhà cậu tới giờ anh chẳng cười. Vì anh phải lo nhiều thứ, nhưng sau nụ hôn này anh vui hơn. Vững tin vào tình yêu, vào bản thân hơn.
..
Anh hoàn thành xuất sắc các bài thi. Kết quả rất là cao, anh cũng đã xét tuyển được vào trường đại học anh yêu thích.
.. Ngày thi cuối cùng, Bạch Dương đã tới đón anh. Cậu đứng chờ sẵn ở cổng trường. Anh vừa ra cậu đã chạy tới ôm anh rồi.
"Anh làm bài sao rồi, tốt không?"
"Anh của em tất nhiên làm bài phải tốt rồi."
Cả hai cùng nắm tay nhau ra về.
Yona cũng tới trường để đón anh về làm tiệc chúc mừng. Nhưng cô ta lại chậm một bước, vừa tới nơi thì thấy. Hai người tay trong tay rời khỏi đó. Sự tức giận của cô ta lên đỉnh cao. Cô ta rất nghi ngờ rằng Nhật Nam là gay.
"Anh ấy sao lại nắm tay cậu ta, không lẽ đúng như mình dự đoán anh ấy là Gay sao? Không không chắc mình lầm thôi...."
Yona cố lừa dối bản thân mình rằng anh không phải là Gay. Anh không như thế, anh nhất định phải là chồng của cô ta.
Hôm nay ba của Dương cũng đi công tác được mấy ngày rồu. Lần này ông phải đi một tháng ông mới về.
Bạch Dương và anh đi về nhà cậu. Cậu cũng đã chuẩn bị bữa tiệc chúc mừng cho anh. Về tới nhà cậu, bước vào căn nhà.
"Anh đứng đây một lát nha."
"Ừ"
Căn phòng tối thui không có một chút ánh đèn. Cậu đi vào phòng thắp nên lên chiếc bánh kem. Rồi bưng ra...
"Chúc mừng anh người yêu của em hoàn thành tốt bài thi."
Cậu vừa nói vừa cầm chiếc bánh kem bước ra từ phòng của cậu.
Anh sững sờ trước hình ảnh trước mắt. Em là vì anh sao, hôm nay cũng chẳng phải sinh nhật anh. Chỉ là kết thúc một kỳ thi tốt nghiệp thôi mà, vậy mà em cũng bỏ nhiều công sức như thế...
Cậu lại gần đặt chiếc bánh kem xuống bàn.
"Anh mau lại đây, ước rồi thổi nến đi"
Anh khóc rồi, đều do em hết "Hôm nay đâu phải dinh nhật anh đâu mà"
"Không phải sinh nhật, nhưng cũng là ngày quan trọng của anh mà"
"Cảm ơn bé của anh"
Trên bàn ăn không phải sơn hào hải vị. Không lộng lẫy xa hoa, mà chỉ là vài món ăn đơn giãn do chính em làm. Bạch tuộc nướng, tôm nướng, cá viên chiên, xúc xích chiên....
"Nhìn ngon lắm đấy?"
"Em cố gắng lắm rồi đó"
Giờ anh mới để ý vết bỏng trên tay của cậu.
Lúc chiều tới giờ bé luôn mặc áo khoác, nên anh không hề thấy vết bỏng đó.
Anh kéo tay em lại "Tay em làm sao vây?"
Bé rụt tay lại "Không sao, em chỉ không cẩn thận bị bỏng thôi"
Anh ôm cậu vào lòng.
"Anh chỉ cần em chúc mừng anh, đi chơi với anh là được rồi. Anh không muốn em phải vào bếp, ròi khiến tay bị thương như vậy đâu."
"Em muốn nấu gì đó cho anh ăn, nhưng xưa giờ em được chiều quen rồi. Toàn cô giúp việc làm, em chỉ học online được nhiêu đây thôi"
"Anh không cần em phải học gì cả, sau này lấy nhau về việc này cứ để anh làm. Em chỉ việc ăn rồi chơi là được rồi."
Anh nựng đôi má phúng phíng của cậu
"Dạ"
Bé đột nhiên nổi hứng "Anh, hay mình uống bia thử đi?"
"Thôi, em còn bé không được uống. "
"Nhưng ở đây có anh mà, em đâu phải lo gì nữa"
"Có anh mới đáng lo đấy" anh nói nhỏ để bé không nghe thấy
"Anh nói gì"
"Không có gì"
Bé vẫn không nghe lời anh, mà kiên quyết lấy 4 lon bia ra hai người uống.
Yona gọi điện hỏi tối nay anh rảnh không? Anh nói rằng anh bận rồi, nên cô ta đã doèi kế hoạch sang ngày mai.
"Vậy ngày mai anh rảnh không?"
"Rảnh"
"Vạy tối mai qua nhà em nha"
"Ừ"
.....
Anh và cậu cùng uống bia và ăn những món cậu làm. Dù hương vị chưa được ngon, nhưng với anh đó lại là những món ngon nhất anh từng ăn.
Mỗi người uống hết hai lon, bia vào kích thích nhu cầu của cả hai. Đặc biệt là anh, dường như không kiểm soát được hành vi của mình nữa.
Anh ôm lấy bé, đè vào tường
"Anh xin lôi, nhưng mà anh không kiểm sót được mình nữa rồi, anh muốn em"
Hơi men trong cậu cũng quá nhiều đối với người lần đầu uống. Cậu cứ mắc kệ cảm xúc đưa tới. Mà không hề kháng cự lại...
Anh bắt đầu ôm và hôn cậu. Cả hai đã không còn tỉnh táo để biết rằng mình đang làm gì. Vì trong nhà không có ai nên cả hai cứ thế mà cuồng nhiệt cả đêm. Đối với lứa tuổi này của họ, điều này khiến họ rất tò mò. Họ chưa thực sự hiểu rằng việc họ làm là sai. Cả hai có một đêm tuyệt vời và đau đớn. Vì đây là lần đầu của cả hai...
"Mong em sẽ hạnh phúc,nếu anh ta khiến em khóc thì anh sẽ thay em trừng trị anh ta."
..
"Anh ơi cũng muội rồi đấy, mình cũng nên về thôi."
"Ừ cũng được, anh về ôn bài nữa"
..
Về nhà
Anh vùi đầu vào học....
Chẳng mấy chốc đã tới kỳ thi tốt nghiệp 12 và xét tuyển đại học của Nhật Nam....
...
Buổi hẹn hò cuối để ngày mai anh tậo trung vào kỳ thi.
"Ngày mai là anh thi rôi. Chúc anh của em làm bài tốt thật tốt nhé.."
Anh nhẹ nhàng vỗ vai cậu. "Cảm ơn em"
Cả hai đi chơi, uống trà sữa.
Tới tối anh dẫn cậu về, dừng xe khá xa nhà vì sợ ba của cậu sẽ nhìn thấy.
"Tới nhà em rồi, em vào nhà đi kẻo sương xuống bệnh anh lo"
Anh cởi áo ra khoác lên vai cho cậu
"Dạ" Cậu quay người bước đi.
Không biết điều gì thôi thúc mà. Cậu quay lại tiến tới hôn lên má anh.
"Chúc anh thi tốt, chúc anh ngủ ngon, yêu anh "
Hôm nay cũng là lần đầu tiên bé chủ động hôn anh như thế.
Rồi quay mặt chạy ngay về nhà, khiến anh chưa kịp phản ứng gì.
"Này, em nhớ là phải chịu trách nhiệm với nụ hôn này đấy"
Anh cười rồi nụ cười hạnh phúc. Từ lúc đi chơi về tới nhà cậu tới giờ anh chẳng cười. Vì anh phải lo nhiều thứ, nhưng sau nụ hôn này anh vui hơn. Vững tin vào tình yêu, vào bản thân hơn.
..
Anh hoàn thành xuất sắc các bài thi. Kết quả rất là cao, anh cũng đã xét tuyển được vào trường đại học anh yêu thích.
.. Ngày thi cuối cùng, Bạch Dương đã tới đón anh. Cậu đứng chờ sẵn ở cổng trường. Anh vừa ra cậu đã chạy tới ôm anh rồi.
"Anh làm bài sao rồi, tốt không?"
"Anh của em tất nhiên làm bài phải tốt rồi."
Cả hai cùng nắm tay nhau ra về.
Yona cũng tới trường để đón anh về làm tiệc chúc mừng. Nhưng cô ta lại chậm một bước, vừa tới nơi thì thấy. Hai người tay trong tay rời khỏi đó. Sự tức giận của cô ta lên đỉnh cao. Cô ta rất nghi ngờ rằng Nhật Nam là gay.
"Anh ấy sao lại nắm tay cậu ta, không lẽ đúng như mình dự đoán anh ấy là Gay sao? Không không chắc mình lầm thôi...."
Yona cố lừa dối bản thân mình rằng anh không phải là Gay. Anh không như thế, anh nhất định phải là chồng của cô ta.
Hôm nay ba của Dương cũng đi công tác được mấy ngày rồu. Lần này ông phải đi một tháng ông mới về.
Bạch Dương và anh đi về nhà cậu. Cậu cũng đã chuẩn bị bữa tiệc chúc mừng cho anh. Về tới nhà cậu, bước vào căn nhà.
"Anh đứng đây một lát nha."
"Ừ"
Căn phòng tối thui không có một chút ánh đèn. Cậu đi vào phòng thắp nên lên chiếc bánh kem. Rồi bưng ra...
"Chúc mừng anh người yêu của em hoàn thành tốt bài thi."
Cậu vừa nói vừa cầm chiếc bánh kem bước ra từ phòng của cậu.
Anh sững sờ trước hình ảnh trước mắt. Em là vì anh sao, hôm nay cũng chẳng phải sinh nhật anh. Chỉ là kết thúc một kỳ thi tốt nghiệp thôi mà, vậy mà em cũng bỏ nhiều công sức như thế...
Cậu lại gần đặt chiếc bánh kem xuống bàn.
"Anh mau lại đây, ước rồi thổi nến đi"
Anh khóc rồi, đều do em hết "Hôm nay đâu phải dinh nhật anh đâu mà"
"Không phải sinh nhật, nhưng cũng là ngày quan trọng của anh mà"
"Cảm ơn bé của anh"
Trên bàn ăn không phải sơn hào hải vị. Không lộng lẫy xa hoa, mà chỉ là vài món ăn đơn giãn do chính em làm. Bạch tuộc nướng, tôm nướng, cá viên chiên, xúc xích chiên....
"Nhìn ngon lắm đấy?"
"Em cố gắng lắm rồi đó"
Giờ anh mới để ý vết bỏng trên tay của cậu.
Lúc chiều tới giờ bé luôn mặc áo khoác, nên anh không hề thấy vết bỏng đó.
Anh kéo tay em lại "Tay em làm sao vây?"
Bé rụt tay lại "Không sao, em chỉ không cẩn thận bị bỏng thôi"
Anh ôm cậu vào lòng.
"Anh chỉ cần em chúc mừng anh, đi chơi với anh là được rồi. Anh không muốn em phải vào bếp, ròi khiến tay bị thương như vậy đâu."
"Em muốn nấu gì đó cho anh ăn, nhưng xưa giờ em được chiều quen rồi. Toàn cô giúp việc làm, em chỉ học online được nhiêu đây thôi"
"Anh không cần em phải học gì cả, sau này lấy nhau về việc này cứ để anh làm. Em chỉ việc ăn rồi chơi là được rồi."
Anh nựng đôi má phúng phíng của cậu
"Dạ"
Bé đột nhiên nổi hứng "Anh, hay mình uống bia thử đi?"
"Thôi, em còn bé không được uống. "
"Nhưng ở đây có anh mà, em đâu phải lo gì nữa"
"Có anh mới đáng lo đấy" anh nói nhỏ để bé không nghe thấy
"Anh nói gì"
"Không có gì"
Bé vẫn không nghe lời anh, mà kiên quyết lấy 4 lon bia ra hai người uống.
Yona gọi điện hỏi tối nay anh rảnh không? Anh nói rằng anh bận rồi, nên cô ta đã doèi kế hoạch sang ngày mai.
"Vậy ngày mai anh rảnh không?"
"Rảnh"
"Vạy tối mai qua nhà em nha"
"Ừ"
.....
Anh và cậu cùng uống bia và ăn những món cậu làm. Dù hương vị chưa được ngon, nhưng với anh đó lại là những món ngon nhất anh từng ăn.
Mỗi người uống hết hai lon, bia vào kích thích nhu cầu của cả hai. Đặc biệt là anh, dường như không kiểm soát được hành vi của mình nữa.
Anh ôm lấy bé, đè vào tường
"Anh xin lôi, nhưng mà anh không kiểm sót được mình nữa rồi, anh muốn em"
Hơi men trong cậu cũng quá nhiều đối với người lần đầu uống. Cậu cứ mắc kệ cảm xúc đưa tới. Mà không hề kháng cự lại...
Anh bắt đầu ôm và hôn cậu. Cả hai đã không còn tỉnh táo để biết rằng mình đang làm gì. Vì trong nhà không có ai nên cả hai cứ thế mà cuồng nhiệt cả đêm. Đối với lứa tuổi này của họ, điều này khiến họ rất tò mò. Họ chưa thực sự hiểu rằng việc họ làm là sai. Cả hai có một đêm tuyệt vời và đau đớn. Vì đây là lần đầu của cả hai...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.