Chương 47: Cậu hiểu làm Lê Hân Du rồi
Đang cập nhập
26/06/2021
**********
"Tính khí tốt? Đáng thương? Cậu đang ngầm ám chỉ mình bắt nạt cô ta." Lăng Diệu cười nhạt, hai chữ này không hề hợp với Lê Hân Dư chút nào.
Hướng Lập Hiên cảm thấy Lê Hân Dư rất thú vị, không giống như Lăng Diệu nói cô là người có tâm kế thâm độc gì.
Nếu như tâm kế thâm độc thì trong thang máy đã dính lấy anh, làm gì có chuyện bị dọa cho hắt xì.
Thấy Lăng Diệu nói cô như vậy, anh không chịu được biện hộ vài câu giúp cô: “Lê Hân Dư không đáng thương? Cậu tính xem, trong bữa tiệc bị Y Nghề ức hiếp là Lê Hân Dư đúng không? Cậu không bảo vệ cô ấy thì thôi, còn bỏ rơi cô ấy một mình trên đường gió lạnh. Cậu cũng không nghĩ xem, lúc ấy cả người cô ta đều ướt sũng. Hôm nay đến tìm cậu, vừa nhìn thấy cậu và Y Nghệ, cô ấy còn khách sáo. Tính cách như vậy còn không tốt nữa u?" "Chỉ gặp một lần đã nói thay cho cô ta rồi?" Ánh mắt Lăng Diệu trầm xuống, Lê Hân Dư quả lợi hại, đến người tính cách cà lơ phất phơ như
Hướng Lập Hiên cũng bị cô thu phục. Hướng Lập Hiên nghiêm túc mở miệng: “Lăng Diệu, cậu không thấy mình có hiểu lầm với Lê Hân Dư ư?"
Lăng Diệu vừa nhấc bút máy lên, lại đặt xuống: “Có hiểu lầm là cậu Hướng Lập Hiên. Người phụ nữ có thể hạ thuốc với mình để sắp đặt cuộc hôn nhân này không đơn thuần như cậu nghĩ đâu." "Nói như vậy cũng không sai." Người phụ nữ có thể hạ thuốc đàn ông, tính cách này quả cũng khó nói.
Nhưng... "Nếu cậu đã không thích cô ấy vậy còn giữ cô ấy làm gì. Ly hôn thì ly hôn, chẳng phải cậu sẽ sớm được giải thoát ư? Dù gì cậu cũng không để tâm tới cuộc hôn nhân này, vậy còn tốn bao nhiêu sức lực như vậy làm gì chứ." Cố tình tìm người báo tin cho nhà họ Lê, cũng chẳng phải là vì ép Lê Hân Dư nghe theo sự chi phối của mình sao.
Lê Hân Dư quả nhiên đến tận nơi, anh lại tỏ ra lạnh lùng, cô nói cái gì tôi cũng không nghe, cũng không biết bày cho ai xem nữa.
Chiếc bút máy bị ném phăng: “Liên quan mẹ gì đến cậu."
Hướng Lập Hiên đón lấy chiếc bút, nhếch miệng cười: “Mình nói thật, nếu như cậu vẫn còn tiếp tục muốn ở bên cô ấy thì đối xử với cô ấy tốt một chút. Y Nghê chèn ép cô ấy như vậy, trước đây cậu không biết thì thôi, nhưng tối qua rõ ràng cậu biết, hôm nay lại còn tỏ ra thân mật với Y Nghê trước mặt cô ấy, cậu không sợ cô ấy lật mặt sao?"
Lăng Diệu không nghĩ ngợi gì: "Cô ấy sẽ không làm như vậy đâu."
Hướng Lập Hiên có chút không thoải mái: “Haizz, khẩu khí chắc nịch này của cậu, có phải vì thấy người ta tính khí tốt dễ bắt nạt?" "Còn lâu, đó là vì cô ấy vốn dĩ không để tâm."
Không để tâm anh nhìn cô như thế nào, cho dù có ly hôn, càng không quan tâm có phải anh có quan hệ mập mờ với Y Nghê không.
Vừa nghĩ tới đây, Lăng Diệu cảm thấy lồng ngực mình như sắp nổ tung ra. "Không để tâm?" Bộ dạng giống như chịu uất ức của Lăng Diệp khiến Hướng Lập Hiên phá lên cười, xác định lại một lần nữa suy nghĩ của mình: "Lê Hân Dư này quả thú vị." "Thú vị ở đâu?" Lăng Diệu bình tĩnh lại, chau mày, cảm xúc như dâng trào rõ rệt trong hai con ngươi đen láy của anh.
Thủ đoạn của người phụ nữ này cũng thật lợi hại, ba lần bảy lượt khiêu khích tâm trạng của anh không nói. Lần này còn kéo theo cả Hướng Lập Hiên vào. Hướng Lập Hiên từ trước tới nay vốn là công tử đào hoa, đối với phụ nữ anh ta chỉ là chơi đùa mà thôi, trước giờ không hề đi đánh giá một cách nhiêm túc như vậy. Nhưng anh ta chỉ gặp Lê Hân Dư có một lần lại có thể nói thay cô ta như vậy.
Tại sao người phụ nữ này không thể dành cái tâm tình đối với Hướng Lập Hiên cho anh? Người mà cô yêu cầu rõ ràng là cơ mà! "Lê Hân Dư cho cậu uống thuốc mê gì rồi, tại sao mới gặp một lần đã nói thay cho cô ta rồi." "Mình chỉ tiện miệng nói” Hướng Lập Hiên vừa nhìn thấy anh như đang muốn phát điên, âm thầm làm động tác che miệng, không dám nói tiếp nữa. Tuy nhiên, cách nhìn đối với Lê Hân Dư này, Hướng Lập Hiên không hề đồng ý với những gì Lăng Diệu nói.
Vốn dĩ anh cũng không hề có ấn tượng gì với cô gái Lê Hân Dư này, chỉ nghe những chuyện xảy ra giữa Lăng Diệu và cô ta từ người khác, chỉ nghĩ đó là người có tâm kế nhưng cũng rất thú vị.
Hôm nay vô tình thấy cô đứng ngơ ngẩn dưới tòa nhà, đến cô gái ở quầy lễ tân cũng dám bắt nạt cô thì anh bỏng chốc thay đổi quan điểm của mình.
"Tính khí tốt? Đáng thương? Cậu đang ngầm ám chỉ mình bắt nạt cô ta." Lăng Diệu cười nhạt, hai chữ này không hề hợp với Lê Hân Dư chút nào.
Hướng Lập Hiên cảm thấy Lê Hân Dư rất thú vị, không giống như Lăng Diệu nói cô là người có tâm kế thâm độc gì.
Nếu như tâm kế thâm độc thì trong thang máy đã dính lấy anh, làm gì có chuyện bị dọa cho hắt xì.
Thấy Lăng Diệu nói cô như vậy, anh không chịu được biện hộ vài câu giúp cô: “Lê Hân Dư không đáng thương? Cậu tính xem, trong bữa tiệc bị Y Nghề ức hiếp là Lê Hân Dư đúng không? Cậu không bảo vệ cô ấy thì thôi, còn bỏ rơi cô ấy một mình trên đường gió lạnh. Cậu cũng không nghĩ xem, lúc ấy cả người cô ta đều ướt sũng. Hôm nay đến tìm cậu, vừa nhìn thấy cậu và Y Nghệ, cô ấy còn khách sáo. Tính cách như vậy còn không tốt nữa u?" "Chỉ gặp một lần đã nói thay cho cô ta rồi?" Ánh mắt Lăng Diệu trầm xuống, Lê Hân Dư quả lợi hại, đến người tính cách cà lơ phất phơ như
Hướng Lập Hiên cũng bị cô thu phục. Hướng Lập Hiên nghiêm túc mở miệng: “Lăng Diệu, cậu không thấy mình có hiểu lầm với Lê Hân Dư ư?"
Lăng Diệu vừa nhấc bút máy lên, lại đặt xuống: “Có hiểu lầm là cậu Hướng Lập Hiên. Người phụ nữ có thể hạ thuốc với mình để sắp đặt cuộc hôn nhân này không đơn thuần như cậu nghĩ đâu." "Nói như vậy cũng không sai." Người phụ nữ có thể hạ thuốc đàn ông, tính cách này quả cũng khó nói.
Nhưng... "Nếu cậu đã không thích cô ấy vậy còn giữ cô ấy làm gì. Ly hôn thì ly hôn, chẳng phải cậu sẽ sớm được giải thoát ư? Dù gì cậu cũng không để tâm tới cuộc hôn nhân này, vậy còn tốn bao nhiêu sức lực như vậy làm gì chứ." Cố tình tìm người báo tin cho nhà họ Lê, cũng chẳng phải là vì ép Lê Hân Dư nghe theo sự chi phối của mình sao.
Lê Hân Dư quả nhiên đến tận nơi, anh lại tỏ ra lạnh lùng, cô nói cái gì tôi cũng không nghe, cũng không biết bày cho ai xem nữa.
Chiếc bút máy bị ném phăng: “Liên quan mẹ gì đến cậu."
Hướng Lập Hiên đón lấy chiếc bút, nhếch miệng cười: “Mình nói thật, nếu như cậu vẫn còn tiếp tục muốn ở bên cô ấy thì đối xử với cô ấy tốt một chút. Y Nghê chèn ép cô ấy như vậy, trước đây cậu không biết thì thôi, nhưng tối qua rõ ràng cậu biết, hôm nay lại còn tỏ ra thân mật với Y Nghê trước mặt cô ấy, cậu không sợ cô ấy lật mặt sao?"
Lăng Diệu không nghĩ ngợi gì: "Cô ấy sẽ không làm như vậy đâu."
Hướng Lập Hiên có chút không thoải mái: “Haizz, khẩu khí chắc nịch này của cậu, có phải vì thấy người ta tính khí tốt dễ bắt nạt?" "Còn lâu, đó là vì cô ấy vốn dĩ không để tâm."
Không để tâm anh nhìn cô như thế nào, cho dù có ly hôn, càng không quan tâm có phải anh có quan hệ mập mờ với Y Nghê không.
Vừa nghĩ tới đây, Lăng Diệu cảm thấy lồng ngực mình như sắp nổ tung ra. "Không để tâm?" Bộ dạng giống như chịu uất ức của Lăng Diệp khiến Hướng Lập Hiên phá lên cười, xác định lại một lần nữa suy nghĩ của mình: "Lê Hân Dư này quả thú vị." "Thú vị ở đâu?" Lăng Diệu bình tĩnh lại, chau mày, cảm xúc như dâng trào rõ rệt trong hai con ngươi đen láy của anh.
Thủ đoạn của người phụ nữ này cũng thật lợi hại, ba lần bảy lượt khiêu khích tâm trạng của anh không nói. Lần này còn kéo theo cả Hướng Lập Hiên vào. Hướng Lập Hiên từ trước tới nay vốn là công tử đào hoa, đối với phụ nữ anh ta chỉ là chơi đùa mà thôi, trước giờ không hề đi đánh giá một cách nhiêm túc như vậy. Nhưng anh ta chỉ gặp Lê Hân Dư có một lần lại có thể nói thay cô ta như vậy.
Tại sao người phụ nữ này không thể dành cái tâm tình đối với Hướng Lập Hiên cho anh? Người mà cô yêu cầu rõ ràng là cơ mà! "Lê Hân Dư cho cậu uống thuốc mê gì rồi, tại sao mới gặp một lần đã nói thay cho cô ta rồi." "Mình chỉ tiện miệng nói” Hướng Lập Hiên vừa nhìn thấy anh như đang muốn phát điên, âm thầm làm động tác che miệng, không dám nói tiếp nữa. Tuy nhiên, cách nhìn đối với Lê Hân Dư này, Hướng Lập Hiên không hề đồng ý với những gì Lăng Diệu nói.
Vốn dĩ anh cũng không hề có ấn tượng gì với cô gái Lê Hân Dư này, chỉ nghe những chuyện xảy ra giữa Lăng Diệu và cô ta từ người khác, chỉ nghĩ đó là người có tâm kế nhưng cũng rất thú vị.
Hôm nay vô tình thấy cô đứng ngơ ngẩn dưới tòa nhà, đến cô gái ở quầy lễ tân cũng dám bắt nạt cô thì anh bỏng chốc thay đổi quan điểm của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.