Chương 7: Từng Bước Một Chiếm Lấy Sự Chú Ý Của Cô
Minh Phi Angle
06/07/2021
Gần đây Nam Cung Phi An luôn bận với các dự án lớn, cô còn phải cho ra hội thảo mới về sản phẩm dòng máy điện thoại thông minh, thời trang, và nhiều lĩnh vực mà cô đang muốn lấn sâu vào. Cô không muốn về lại nhà Nam Cung, cô sống ở nhà của thư kí cô là Sara, nói là vậy nhưng thật chất là chung cư của cô, Sara đã được sếp cho một ngôi nhà để sống, mà không những chỉ có Sara mà có cả trợ lí của mình là John cũng ở tại chung cư này, Nam Cung Phi An không muốn sống một mình cô đơn buồn tẻ nữa cho nên mặt dày qua ở cùng Sara.
“Sếp! tôi nghĩ cô nên ra mặt đi, cô vẫn muốn trốn tránh như thế này không tốt chút nào!” Sara đang nấu cơm cho vị sếp cao cả của mình, vừa lên tiếng khuyên.
“Chưa phải lúc.” Nam Cung Phi An đang bắt chéo chân xem thông tin gần đây về lĩnh vực trò chơi cho trẻ em, nghe câu nói của Sara đầu cũng không ngẩng lên nhàn nhạt trả lời.
“ Hả, Vậy là boss có dự định ra mặt sao?” Sara ngạc nhiên chạy ra nhìn vị boss cao cả của mình, cô không nghĩ là boss sẽ trả lời.
“ Tôi đói rồi!” Nam Cung Phi An lên tiếng, không muốn để ý tới cô thư kí nhiều chuyện của mình. Thế nhưng cô lại nhận được điện thoại của quản gia nói bà nội lại tức giận, mong cô về khuyên bà nếu không bà lại phát bệnh.
Nam Cung gia.
“ Cô đang bôi tro trét trấu lên nhà này sao? Xem mặt với Lãnh thiếu gia, còn đồn lên là vị hôn phu của mình, nay lại dắt người này về nói là muốn kết hôn?” Bà Hạnh San lên tiếng tức giận nói.
“ Bà nội, người cháu yêu là Thiếu Phong, còn Lãnh Phong là do lúc nhất thời tức giận Thiếu Phong mà cháu đồng ý xem mặt.” Nam Cung Yến Duyệt uất ức nép trong lòng Kỷ Thiếu Phong giọng nghẹn ngào nói.
“ Lão phu nhân, xin người chấp thuận cho chúng cháu.” Kỷ Thiếu Phong đau lòng lên tiếng thay cho Yến Duyệt.
“Cậu không có quyền lên tiếng.” Bà tức giận mắng.
“ Lão phu nhân, có Lãnh phu nhân cùng Lãnh thiếu gia đến xin từ hôn.” Quản gia lên tiếng thông báo, càng khiến sắc mặt của bà lão càng kém.
“ Chào Nam Cung lão phu nhân.” Là tiếng nói cung kính tôn trọng của Lãnh phu nhân cùng Lãnh Phong.
“ Mời ngồi.” Bà Hạnh San cứng người lên tiếng mời khách.
“ Thật vừa khéo có Lãnh thiếu gia ở đây cháu cũng muốn nói từ hôn, cháu mang thai rồi.” Nam Cung Yến Duyệt chưa để họ ngồi xống liền lên tiếng nói, khiến sắc mặt mọi người đều cứng ngắc, mà ngay cả khi Nam Cung Phi An vừa bước vào cửa đã nghe, cô không khỏi ngạc nhiên nhìn hai người trước bên trong phòng khách, thấy có ánh mắt phóng về mình, Kỷ Thiếu Phong liền nhìn ra cửa, anh chỉ thấy cô gái xấu xí lần trước đã hại Yến Duyệt nên liếc mắt xem thường, khiến lòng Nam Cung Phi An không khỏi đau nhói, mà Lãnh Phong cũng nhìn ra cửa, thấy cô anh cũng ngạc nhiên, nhưng cô lại xuất hiện trong bộ dáng này sao?
“ Bà nội.” Mắt thấy bà nội vì tức giận mà hô hấp gấp gáp, lại ngã xuống ghế, may mà có Lãnh phu nhân đứng kế bên đỡ hộ.Nam Cung Phi An lo lắng chạy đến đỡ bà.
“ Cô về đây làm gì? Nghe tôi kết hôn cô về phá nữa sao?” Nam Cung Yến Duyệt lên tiếng.
“ Bác Phúc! chuẩn bị xe.” Nam Cung Phi An không hề để lời nói của Yến Duyệt vào tai, bình tĩnh hạ lệnh cho quản gia.
“ Cô không có quyền.” Yến Duyệt định phản bác thì nhận ngay ánh mắt lạnh lùng và cảnh cáo của Phi An, đây là lần đầu tiên cô ta thấy Phi An trừng mắt tức giận như vậy, khí sắc lạnh lùng nhưng đầy uy hiếp khiến Nam Cung Yến Duyệt không khỏi rụt cổ.
“ Phi An, không cần, đưa bà nội lên phòng đi.”Bà lão lên tiếng yếu ớt nói, Nam Cung Phi An thấy vậy cũng không nói lời nào liền đưa bà lên phòng nghỉ.
“Mẹ sao rồi?” Là tiếng hỏi gấp gáp của ông Điền, ông vừa nghe quản gia thông báo liền tức tốc chạy về nhà, phía sau ông chính là bà Mỹ Yến, bộ dáng của bà ta rất thông dông.
“ Con hoang kia mới đưa bà nội về phòng.” Yến Duyệt tỏ vẻ khó chịu lên tiếng.
“ Phi An về sao?” Ông Điền hỏi.
“ Phải ba,ba đây là Thiếu Phong, con đã nói với ba.” Yến Duyệt vui vẻ kéo Kỷ Thiếu Phong qua giới thiệu với ông.
“ Nam Cung tổng giám đốc.” Lãnh phu nhân lên tiếng để không bị họ biến mẹ con bà thành người vô hình.
“ Lãnh phu nhân, Lãnh thiếu gia. ” Ông Điền thức thời tươi cười chào hỏi, ông làm trên thương trường đã lâu cũng biết đến tiếng tâm của Lãnh gia.
“ Chúng tôi đến xin từ hôn, con gái ông làm chúng tôi quá là mở to mắt mà thán phục.” Bà Lãnh lạnh lùng lên tiếng nói, bà đưa mắt liếc nhìn Nam Cung Yến Duyệt.
“ Mẹ.” Lãnh Phong lên tiếng nhắc khéo mẹ mình, anh biết tính tình nóng nảy của mẹ anh cho nên mới lên tiếng ngăn cản, anh còn chuyện chính phải làm.
“ Nam Cung tổng, tôi đến nơi đây xin được cầu hôn với con gái người.” Lãnh Phong không chậm không nhanh lên tiếng. Gương mặt điển trai tuấn lãnh nghiêm túc.
“ Con đang nói gì vậy? Phong con điên sao? “ bà Lãnh gắt nhẹ, không vui nhìn con trai, người ta đã đem đàn ông khác về nhà vậy mà con trai bà lại mở miệng xin cầu hôn.
“ Không, con muốn cần hôn với Nam Cung Phi An chứ không phải chị gái cô ấy.” Lời Lãnh Phong nói xong thì hai mẹ con kia cười lớn, mà Kỷ Thiếu Phong cũng ngạc nhiên nhướng mày nhìn Lãnh Phong, Nam Cung Phi An, Phi An chính là cô ấy, anh không ngờ cô gái kia chính là nhị tiểu thư của Nam Cung là em gái của Yến Duyệt.
“ Lãnh thiếu gia, anh không biết đó thôi, cái đứa con gái kia rất xấu xí, lại ăn học không ra gì, cậu cũng muốn cưới về Lãnh gia sao? Không sợ gia tộc nhà cậu mất mặt khi có một đứac con dâu tệ như vậy sao?” Bà Yến cười xem thường nói.
“ Đó là chuyện của tôi, không nhọc lòng Nam Cung phu nhân lên tiếng.” Lãnh Phong không lạnh không nóng lên tiếng nói,giọng của anh uy nghiêm nhưng rất có sức đáng sợ khiến cho bà ta im miệng.
“ Cái này, phải đợi Phi An ra tôi mới hỏi con bé, Lãnh thiếu gia đã thấy bộ dạng của con bé thì hẳng rồi quyết định có nên cầu hôn hay không? ” Ông Điền tỏ vẻ khó xử nói.
“ Không cần, tôi muốn là cô ấy, Hai ngày nữa tôi sẽ đích thân tới hỏi cưới cô ấy, Xin cáo từ.” Lãnh Phong bá đạo nói xong thì rất lịch sự chào ông Điền rồi cùng bà Lãnh rời đi, mà ngay tại lầu hai, Nam Cung Phi An cũng không khỏi ngạc nhiên vì lời tuyên bố của anh, cô và anh không quen biết, tại sao anh lại làm vậy? Hay là vì mất thể diện vì bị Yến Duyệt từ hôn mà giận quá hóa rồ? Đang suy nghĩ thì cô nhận được điện thoại của trợ lí, cô liền đi bằng cửa sau, hiện giờ cô không muốn mở miệng hay là gặp bất cứ người nào dưới nhà kia.
“Sếp! tôi nghĩ cô nên ra mặt đi, cô vẫn muốn trốn tránh như thế này không tốt chút nào!” Sara đang nấu cơm cho vị sếp cao cả của mình, vừa lên tiếng khuyên.
“Chưa phải lúc.” Nam Cung Phi An đang bắt chéo chân xem thông tin gần đây về lĩnh vực trò chơi cho trẻ em, nghe câu nói của Sara đầu cũng không ngẩng lên nhàn nhạt trả lời.
“ Hả, Vậy là boss có dự định ra mặt sao?” Sara ngạc nhiên chạy ra nhìn vị boss cao cả của mình, cô không nghĩ là boss sẽ trả lời.
“ Tôi đói rồi!” Nam Cung Phi An lên tiếng, không muốn để ý tới cô thư kí nhiều chuyện của mình. Thế nhưng cô lại nhận được điện thoại của quản gia nói bà nội lại tức giận, mong cô về khuyên bà nếu không bà lại phát bệnh.
Nam Cung gia.
“ Cô đang bôi tro trét trấu lên nhà này sao? Xem mặt với Lãnh thiếu gia, còn đồn lên là vị hôn phu của mình, nay lại dắt người này về nói là muốn kết hôn?” Bà Hạnh San lên tiếng tức giận nói.
“ Bà nội, người cháu yêu là Thiếu Phong, còn Lãnh Phong là do lúc nhất thời tức giận Thiếu Phong mà cháu đồng ý xem mặt.” Nam Cung Yến Duyệt uất ức nép trong lòng Kỷ Thiếu Phong giọng nghẹn ngào nói.
“ Lão phu nhân, xin người chấp thuận cho chúng cháu.” Kỷ Thiếu Phong đau lòng lên tiếng thay cho Yến Duyệt.
“Cậu không có quyền lên tiếng.” Bà tức giận mắng.
“ Lão phu nhân, có Lãnh phu nhân cùng Lãnh thiếu gia đến xin từ hôn.” Quản gia lên tiếng thông báo, càng khiến sắc mặt của bà lão càng kém.
“ Chào Nam Cung lão phu nhân.” Là tiếng nói cung kính tôn trọng của Lãnh phu nhân cùng Lãnh Phong.
“ Mời ngồi.” Bà Hạnh San cứng người lên tiếng mời khách.
“ Thật vừa khéo có Lãnh thiếu gia ở đây cháu cũng muốn nói từ hôn, cháu mang thai rồi.” Nam Cung Yến Duyệt chưa để họ ngồi xống liền lên tiếng nói, khiến sắc mặt mọi người đều cứng ngắc, mà ngay cả khi Nam Cung Phi An vừa bước vào cửa đã nghe, cô không khỏi ngạc nhiên nhìn hai người trước bên trong phòng khách, thấy có ánh mắt phóng về mình, Kỷ Thiếu Phong liền nhìn ra cửa, anh chỉ thấy cô gái xấu xí lần trước đã hại Yến Duyệt nên liếc mắt xem thường, khiến lòng Nam Cung Phi An không khỏi đau nhói, mà Lãnh Phong cũng nhìn ra cửa, thấy cô anh cũng ngạc nhiên, nhưng cô lại xuất hiện trong bộ dáng này sao?
“ Bà nội.” Mắt thấy bà nội vì tức giận mà hô hấp gấp gáp, lại ngã xuống ghế, may mà có Lãnh phu nhân đứng kế bên đỡ hộ.Nam Cung Phi An lo lắng chạy đến đỡ bà.
“ Cô về đây làm gì? Nghe tôi kết hôn cô về phá nữa sao?” Nam Cung Yến Duyệt lên tiếng.
“ Bác Phúc! chuẩn bị xe.” Nam Cung Phi An không hề để lời nói của Yến Duyệt vào tai, bình tĩnh hạ lệnh cho quản gia.
“ Cô không có quyền.” Yến Duyệt định phản bác thì nhận ngay ánh mắt lạnh lùng và cảnh cáo của Phi An, đây là lần đầu tiên cô ta thấy Phi An trừng mắt tức giận như vậy, khí sắc lạnh lùng nhưng đầy uy hiếp khiến Nam Cung Yến Duyệt không khỏi rụt cổ.
“ Phi An, không cần, đưa bà nội lên phòng đi.”Bà lão lên tiếng yếu ớt nói, Nam Cung Phi An thấy vậy cũng không nói lời nào liền đưa bà lên phòng nghỉ.
“Mẹ sao rồi?” Là tiếng hỏi gấp gáp của ông Điền, ông vừa nghe quản gia thông báo liền tức tốc chạy về nhà, phía sau ông chính là bà Mỹ Yến, bộ dáng của bà ta rất thông dông.
“ Con hoang kia mới đưa bà nội về phòng.” Yến Duyệt tỏ vẻ khó chịu lên tiếng.
“ Phi An về sao?” Ông Điền hỏi.
“ Phải ba,ba đây là Thiếu Phong, con đã nói với ba.” Yến Duyệt vui vẻ kéo Kỷ Thiếu Phong qua giới thiệu với ông.
“ Nam Cung tổng giám đốc.” Lãnh phu nhân lên tiếng để không bị họ biến mẹ con bà thành người vô hình.
“ Lãnh phu nhân, Lãnh thiếu gia. ” Ông Điền thức thời tươi cười chào hỏi, ông làm trên thương trường đã lâu cũng biết đến tiếng tâm của Lãnh gia.
“ Chúng tôi đến xin từ hôn, con gái ông làm chúng tôi quá là mở to mắt mà thán phục.” Bà Lãnh lạnh lùng lên tiếng nói, bà đưa mắt liếc nhìn Nam Cung Yến Duyệt.
“ Mẹ.” Lãnh Phong lên tiếng nhắc khéo mẹ mình, anh biết tính tình nóng nảy của mẹ anh cho nên mới lên tiếng ngăn cản, anh còn chuyện chính phải làm.
“ Nam Cung tổng, tôi đến nơi đây xin được cầu hôn với con gái người.” Lãnh Phong không chậm không nhanh lên tiếng. Gương mặt điển trai tuấn lãnh nghiêm túc.
“ Con đang nói gì vậy? Phong con điên sao? “ bà Lãnh gắt nhẹ, không vui nhìn con trai, người ta đã đem đàn ông khác về nhà vậy mà con trai bà lại mở miệng xin cầu hôn.
“ Không, con muốn cần hôn với Nam Cung Phi An chứ không phải chị gái cô ấy.” Lời Lãnh Phong nói xong thì hai mẹ con kia cười lớn, mà Kỷ Thiếu Phong cũng ngạc nhiên nhướng mày nhìn Lãnh Phong, Nam Cung Phi An, Phi An chính là cô ấy, anh không ngờ cô gái kia chính là nhị tiểu thư của Nam Cung là em gái của Yến Duyệt.
“ Lãnh thiếu gia, anh không biết đó thôi, cái đứa con gái kia rất xấu xí, lại ăn học không ra gì, cậu cũng muốn cưới về Lãnh gia sao? Không sợ gia tộc nhà cậu mất mặt khi có một đứac con dâu tệ như vậy sao?” Bà Yến cười xem thường nói.
“ Đó là chuyện của tôi, không nhọc lòng Nam Cung phu nhân lên tiếng.” Lãnh Phong không lạnh không nóng lên tiếng nói,giọng của anh uy nghiêm nhưng rất có sức đáng sợ khiến cho bà ta im miệng.
“ Cái này, phải đợi Phi An ra tôi mới hỏi con bé, Lãnh thiếu gia đã thấy bộ dạng của con bé thì hẳng rồi quyết định có nên cầu hôn hay không? ” Ông Điền tỏ vẻ khó xử nói.
“ Không cần, tôi muốn là cô ấy, Hai ngày nữa tôi sẽ đích thân tới hỏi cưới cô ấy, Xin cáo từ.” Lãnh Phong bá đạo nói xong thì rất lịch sự chào ông Điền rồi cùng bà Lãnh rời đi, mà ngay tại lầu hai, Nam Cung Phi An cũng không khỏi ngạc nhiên vì lời tuyên bố của anh, cô và anh không quen biết, tại sao anh lại làm vậy? Hay là vì mất thể diện vì bị Yến Duyệt từ hôn mà giận quá hóa rồ? Đang suy nghĩ thì cô nhận được điện thoại của trợ lí, cô liền đi bằng cửa sau, hiện giờ cô không muốn mở miệng hay là gặp bất cứ người nào dưới nhà kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.