Hãy Để Anh Lần Cuối Nói Lời Yêu Em
Chương 48: Muốn Gặp Ba
jini
14/01/2020
Bước ra từ trong nhà tắm thì đã thấy con trai mình đang cắm cúi vào màn hình máy tính. Băng Nhi chưa từng thấy con trai mình chăm chú đến vậy.
"Thiệu Huy, con rất hứng thú với máy tính sao?"
"Dạ vâng!"
"Lí do?"
"Con... con muốn tìm... ba..."
Thiệu Huy biết rằng từ nhỏ đến lớn, mẹ chưa từng nhắc đến ba. Có lẽ là vì lí do nào đó. Nhưng Thiệu Huy nghĩ rằng cậu cũng phải biết ba mình là ai.
Còn về phần Băng Nhi, cô chỉ thở dài, không la mắng Thiệu Huy khi thằng bé nhắc đến "ba",người đàn ông cô câm hận suốt đời.
Băng Nhi ngồi bên cạnh, nắm lấy tay Thiệu Huy.
"Mẹ sẽ không nặng lời với con nữa. Con có thể làm gì điều con muốn nhưng con hãy hứa với mẹ một điều."
"Điều gì mẹ?"
"Nếu con tìm được ba, tuyệt đối không được nói chuyện."
"Tại sao vậy mẹ?"
Băng Nhi im một hồi khá lâu. Thiệu Huy rất thông minh, rất giống ba nó. Có lẽ thằng bé cũng sẽ hiểu.
"Bởi vì ba của con, từng suýt giết chết con khi con còn trong bụng mẹ."
"Mẹ nói cái gì? Tại sao chứ?"
"Mẹ chỉ cho con biết nhiêu đó thôi. Con là tia hi vọng của mẹ, mẹ sẽ không để ai cướp mất con từ trong tay mẹ."
"Chu Nhạc Phong, là ba của con phải không mẹ?"
Thiệu Huy xoay máy tính về phía Băng Nhi. Một bức hình hiện lên trên máy tính. Là hình của Nhạc Phong.
"Sao con lại biết?"
"Có lẽ là vì cảm tính thôi mẹ. Nghe mẹ nói vậy con cũng biết được câu trả lời của mẹ rồi."
"..."
"Nhưng mà mẹ à, con vẫn còn thắc mắc một chuyện."
"Chuyện gì?"
"Mọi người xung quanh ai cũng quý mến con. Vậy tại sao cậu Ken lại không thích con?"
"Tại sao con lại hỏi như vậy? Cậu Ken đối xử rất tốt với con mà!"
"Chỉ là trước mặt mẹ thôi. Hôm nay trước khi mẹ về, Cậu Ken thấy con liền nổi cơn giận. Quát con đến đây để làm gì? Chỉ làm mọi chuyện rối thêm thôi. Nếu không có con trên đời thì... thì mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn."
Băng Nhi nửa tin nửa không những lời Thiệu Huy nói, Nhưng đâu có lí do gì để thằng bé nói dối.
"Chắc cậu có chuyện gì không vui thôi. Con thông cảm cho cậu đi. Thiệu Huy mau ngủ sớm đi. Mẹ xuống thư viện đọc sách rồi lên ngủ với con."
"Vâng mẹ."
Sau khi đóng cửa phòng. Ngay lập tức cô đi đến phòng của Ken để hỏi mọi chuyện.
"Thiệu Huy, con rất hứng thú với máy tính sao?"
"Dạ vâng!"
"Lí do?"
"Con... con muốn tìm... ba..."
Thiệu Huy biết rằng từ nhỏ đến lớn, mẹ chưa từng nhắc đến ba. Có lẽ là vì lí do nào đó. Nhưng Thiệu Huy nghĩ rằng cậu cũng phải biết ba mình là ai.
Còn về phần Băng Nhi, cô chỉ thở dài, không la mắng Thiệu Huy khi thằng bé nhắc đến "ba",người đàn ông cô câm hận suốt đời.
Băng Nhi ngồi bên cạnh, nắm lấy tay Thiệu Huy.
"Mẹ sẽ không nặng lời với con nữa. Con có thể làm gì điều con muốn nhưng con hãy hứa với mẹ một điều."
"Điều gì mẹ?"
"Nếu con tìm được ba, tuyệt đối không được nói chuyện."
"Tại sao vậy mẹ?"
Băng Nhi im một hồi khá lâu. Thiệu Huy rất thông minh, rất giống ba nó. Có lẽ thằng bé cũng sẽ hiểu.
"Bởi vì ba của con, từng suýt giết chết con khi con còn trong bụng mẹ."
"Mẹ nói cái gì? Tại sao chứ?"
"Mẹ chỉ cho con biết nhiêu đó thôi. Con là tia hi vọng của mẹ, mẹ sẽ không để ai cướp mất con từ trong tay mẹ."
"Chu Nhạc Phong, là ba của con phải không mẹ?"
Thiệu Huy xoay máy tính về phía Băng Nhi. Một bức hình hiện lên trên máy tính. Là hình của Nhạc Phong.
"Sao con lại biết?"
"Có lẽ là vì cảm tính thôi mẹ. Nghe mẹ nói vậy con cũng biết được câu trả lời của mẹ rồi."
"..."
"Nhưng mà mẹ à, con vẫn còn thắc mắc một chuyện."
"Chuyện gì?"
"Mọi người xung quanh ai cũng quý mến con. Vậy tại sao cậu Ken lại không thích con?"
"Tại sao con lại hỏi như vậy? Cậu Ken đối xử rất tốt với con mà!"
"Chỉ là trước mặt mẹ thôi. Hôm nay trước khi mẹ về, Cậu Ken thấy con liền nổi cơn giận. Quát con đến đây để làm gì? Chỉ làm mọi chuyện rối thêm thôi. Nếu không có con trên đời thì... thì mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn."
Băng Nhi nửa tin nửa không những lời Thiệu Huy nói, Nhưng đâu có lí do gì để thằng bé nói dối.
"Chắc cậu có chuyện gì không vui thôi. Con thông cảm cho cậu đi. Thiệu Huy mau ngủ sớm đi. Mẹ xuống thư viện đọc sách rồi lên ngủ với con."
"Vâng mẹ."
Sau khi đóng cửa phòng. Ngay lập tức cô đi đến phòng của Ken để hỏi mọi chuyện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.