Hãy Để Anh Lần Cuối Nói Lời Yêu Em
Chương 10: Tỉnh Dậy
jini
14/01/2020
Tại biệt thự của nhà họ Chu. Thím Lan cứ lo lắng đi tới đi lui vì lúc nãy
có người mang xác đến nhà. Bà rất lo lắng, chỉ có thể là Nhạc Phong kêu
bọn người đó làm vậy thôi. Nhạc Phong đi đến cửa, thím Lan chạy để bồn
chồn hỏi:
"Cậu Phong, có chuyện gì xảy ra sao?"
"Không liên quan đến bà. Từ nay tôi cấm bà đi vào trong căn phòng đó nếu không có sự cho phép của tôi."
Thấy Chu Phong giận dữ như vậy, bà nào dám hỏi tiếp chỉ biết gật đầu. Nhạc Phong nói xong liền đi lên phòng.
Trước mắt anh là người phụ nữ nằm trên giường với bộ đồ rách rưới. Tay chân đã bị còng lại, gương mặt, tay chân cũng đã được băng bó.
"Cô ta sao rồi?"
"Cô ấy không bị sao cả. Chỉ là khuôn mặt bị hủy hoại và tay chân chỉ bị sơ sát nhẹ. Không ảnh hưởng đến tính mạng."_ Một người bác sĩ nói.
"Cậu đi đi, chuyện còn lại cứ để tôi lo."
"Này Phong, đừng làm gì quá đáng. Dù gì cô ấy cũng là phụ nữ vừa mới xảy ra tai nạn. Cơ thể rất yếu."
"Từ khi nào mà cậu quản tôi vậy hả John? Tôi làm gì đó là quyền của tôi."
John chỉ biết lắc đầu rồi đi ra khỏi phòng. Nhạc Phong cứ nhìn người phụ nữ nằm trên giường suốt. Ánh mắt hình viên đạn nhìn cô như muốn giết chết cô vậy.
Đến tối, đôi mắt của Băng Nhi dần dần cử động. Mở mắt ra thì trước mắt là hình bóng của ai đó đang nhìn chằm chằm vào mình. Hình bóng ấy rất quen thuộc. Tim cô cứ đập liên hồi. Không sai đó chính là Chu Nhạc Phong của cô.
Băng Nhi nở một nụ cười nhợt nhạt mà gọi tên "Phong... Em khát, em muốn... uống nước."
Nhạc Phong nghe vậy liền cười đểu, trên tay anh sẳn tiện đang cầm ly nước liền đổ hết vào khuôn mặt đang quấn vải màu trắng ấy.
Băng Nhi đứng hình một hồi lâu. Nhạc Phong đang làm cái gì vậy.
"Cô... Không xứng để gọi tên tôi. Cô từ nay cứ yên tâm mà sống ở đây. Vì... Tôi sẽ khiến cô sống không bằng chết."
Lúc này, Băng Nhi vẫn không hiểu tại sao anh lại nói những lời cay độc như vậy? Cô mới là người bị hại mà.
"Cô câm rồi sao hả? Cô làm vậy là để có được tôi sao Ái Linh. Cô nằm mơ đi."
"Ái... Linh? Anh đang nói gì vậy?"
Cô vừa hỏi xong thì bị Nhạc Phong nắm chặt cái cằm nhỏ của cô như muốn nát ra vậy "Hừ, cô diễn kịch giỏi lắm đấy Ái Linh. Cô khiến vợ tôi suýt chết, cũng may là ông trời thương tôi để cho cô còn sống. Ông trời muốn tôi trừng trị cô."
"Cậu Phong, có chuyện gì xảy ra sao?"
"Không liên quan đến bà. Từ nay tôi cấm bà đi vào trong căn phòng đó nếu không có sự cho phép của tôi."
Thấy Chu Phong giận dữ như vậy, bà nào dám hỏi tiếp chỉ biết gật đầu. Nhạc Phong nói xong liền đi lên phòng.
Trước mắt anh là người phụ nữ nằm trên giường với bộ đồ rách rưới. Tay chân đã bị còng lại, gương mặt, tay chân cũng đã được băng bó.
"Cô ta sao rồi?"
"Cô ấy không bị sao cả. Chỉ là khuôn mặt bị hủy hoại và tay chân chỉ bị sơ sát nhẹ. Không ảnh hưởng đến tính mạng."_ Một người bác sĩ nói.
"Cậu đi đi, chuyện còn lại cứ để tôi lo."
"Này Phong, đừng làm gì quá đáng. Dù gì cô ấy cũng là phụ nữ vừa mới xảy ra tai nạn. Cơ thể rất yếu."
"Từ khi nào mà cậu quản tôi vậy hả John? Tôi làm gì đó là quyền của tôi."
John chỉ biết lắc đầu rồi đi ra khỏi phòng. Nhạc Phong cứ nhìn người phụ nữ nằm trên giường suốt. Ánh mắt hình viên đạn nhìn cô như muốn giết chết cô vậy.
Đến tối, đôi mắt của Băng Nhi dần dần cử động. Mở mắt ra thì trước mắt là hình bóng của ai đó đang nhìn chằm chằm vào mình. Hình bóng ấy rất quen thuộc. Tim cô cứ đập liên hồi. Không sai đó chính là Chu Nhạc Phong của cô.
Băng Nhi nở một nụ cười nhợt nhạt mà gọi tên "Phong... Em khát, em muốn... uống nước."
Nhạc Phong nghe vậy liền cười đểu, trên tay anh sẳn tiện đang cầm ly nước liền đổ hết vào khuôn mặt đang quấn vải màu trắng ấy.
Băng Nhi đứng hình một hồi lâu. Nhạc Phong đang làm cái gì vậy.
"Cô... Không xứng để gọi tên tôi. Cô từ nay cứ yên tâm mà sống ở đây. Vì... Tôi sẽ khiến cô sống không bằng chết."
Lúc này, Băng Nhi vẫn không hiểu tại sao anh lại nói những lời cay độc như vậy? Cô mới là người bị hại mà.
"Cô câm rồi sao hả? Cô làm vậy là để có được tôi sao Ái Linh. Cô nằm mơ đi."
"Ái... Linh? Anh đang nói gì vậy?"
Cô vừa hỏi xong thì bị Nhạc Phong nắm chặt cái cằm nhỏ của cô như muốn nát ra vậy "Hừ, cô diễn kịch giỏi lắm đấy Ái Linh. Cô khiến vợ tôi suýt chết, cũng may là ông trời thương tôi để cho cô còn sống. Ông trời muốn tôi trừng trị cô."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.