Chương 11: Thấu hiểu
LinhKhue
17/04/2024
Đến nhà nàng, Jinna cũng không nỡ gọi nàng dậy vì ngủ quá say. Nhưng cũng phải gọi nàng để vào trong nhà ngủ ngon hơn.
“Cô à, dậy đi đến nhà rồi”
Bàn tay của Jinna vẫn nắm chặt đôi bàn tay nàng làm lòng bàn tay ấy ấm hơn hẳn so với ban nảy, tiếng gọi dịu dàng của Jinna cũng đánh thức Nhã Uyên phần nào.
“Cô dậy đi, em cõng vào bên trong”
“Tôi đi được mà”
“Thôi sưng lên rồi kia kìa”
Vì khi ngã xuống mà chẳng chườm đá hay sơ cứu liền sẽ dễ bị phồng chân và sưng tấy lên, nên chân nàng đã sưng hơn lúc vừa té ngã nơi đoạn đường ấy.
“Ngày mai cô nhờ giáo viên nào dạy thay đi, em ở đây chăm cô”
“Tôi...”
Nàng cũng nửa muốn nghỉ nửa muốn không, vì chân đau quá di chuyển lại bất tiện nữa. Còn Jinna ngày mai được nghỉ nên ở lại chăm nàng vẫn tốt.
“Đừng nhưng nhị nữa, cô nhắn cho tổ toán đi. Em giúp cho chân của cô đỡ hơn”
“Vậy tí để tôi nhắn, sao em dám ở đây. Lỡ chị em về không thấy thì lại không hay nữa”
“Không sao đâu, tí em nhắn chị em”
Vậy là chốt ở lại lo cho nàng, crush bị như vậy liền lo lắng ngay và chẳng muốn rời đi tí nào, nàng ta còn ở một mình nữa nên Jinna càng không yên tâm.
“Được rồi giờ cô ngồi trên ghế này nha, cô chỉ em đá ở đâu đi em lấy em chườm cho”
Và nàng cũng nghe lời lắm chỉ tận tình nơi cất đá cho em vào bên trong lấy, sau một phút trên tay Jinna có một chiếc khăn bên trong đó là đá mà em đã đập nhuyễn ra để dễ chườm.
“Cô duỗi thẳng chân ra nha, chịu khó mới đầu nó sẽ nhức lắm nhưng nhức như vậy nó sẽ đỡ hơn đấy”
Chân nàng bắt đầu thẳng ra để cho Jinna đắp lên nơi sưng tấy đó, vì lạnh và đau đến cùng một lúc nên chân nàng có chút giật lại vì đau và bên trong nhức vô cùng.
“Aaa”
Thấy nàng như thế Jinna xót lắm nhưng vẫn phải để đá trên vết thương để rút lại bớt không còn đau nhiều nữa, trông Jinna nghiêm túc và chân thành lắm.
“Cô chịu khó nha, không sao tay em nè có cần bấu lại cho đỡ đau không?”
“Đau em...”
“Không sao, tay em nè nắm đi”
Dứt câu Jinna đưa tay còn lại ra cho nàng nắm vào để có chỗ bấu đỡ đau hơn, nàng nhìn Jinna dịu dàng. Có vẻ như nàng cũng bắt đầu thích Jinna rồi hay sao đấy, cứ hễ Jinna làm việc gì nghiêm túc hay chăm chú vào điều gì đó sẽ trông rất là xinh đẹp, lại còn có chút cuốn hút như thế nào ấy.
“Nè trông em xinh quá”
“Chà nay còn biết khen em cơ”
“Vì đó là sự thật nên tôi mới khen”
Nàng đỏ mặt vì bị Jinna trêu ghẹo lại nên có chút xấu hổ, nhưng lúc nào nàng cũng muốn khen Jinna hết đó.
Sau vài phút cũng đã đỡ đau hơn và đá cũng tan dần đi thì không chườm nữa, Jinna dọn dẹp và tiến đến ngồi cùng nàng.
“Cô đó, cứ thích cãi không à khi nảy em không đi theo thì sẽ có chuyện gì xảy ra”
“Tôi sợ phiền đến em”
“Chẳng phải khi ở nhà em cô đã nói cứ xem cô như một người bạn sao, với lại em cũng thích cô...”
“Ý em là...”
Sợ lộ chuyện, vô tình nói ra nên tự cứu chữa lại.
“Ý là em thích cô vì cô hiền với cả xinh đẹp tốt nữa, kiểu yêu quý ấy”
“À vậy thì tôi cũng thích em như em thích tôi vậy”
Không biết nên vui hay nên buồn vì câu nói ấy, nhưng Jinna vẫn cứ tích cực vui vẻ vì điều mà nàng ấy đã nói ra như thế. Ít ra thì em vẫn được nàng yêu quý ở thời điểm này, và câu trả lời của em có thể khiến cô vui hoặc không khó chịu là được rồi.
“Được rồi, giờ hôm nay em ở lại ngủ với cô nha”
“Nhưng nhà tôi chỉ có một phòng thôi, nếu em không chê thì vào ngủ cùng tôi”
Cách mà gái thẳng kêu học sinh của mình ở lại ngủ cùng, Jinna thì vẫn kiểu lâng lâng vì được nàng nói như thế. Kiểu của Jinna là giờ Nhã Uyên có trap cũng cam lòng, ít ra là crush trap mình đỡ hơn một người khác trap.
*Còn cười là còn khổ mà, nhưng khổ này Jinna mình chịu được*
Và ngồi đấy một lúc Jinna thấy chân nàng cũng đỡ hơn rồi bật tivi lên xem phim cùng nàng, nhìn không khác gì một cặp tình nhân mới chớm nở ngồi cùng nhau trông hạnh phúc lắm.
“Cô này!”
“Sao vậy?”
“Đó giờ cô có yêu ai chưa?”
Nàng khó hiểu nhìn Jinna, tự dưng đang xem phim ngôn tình rồi quay qua hỏi như thế hả trời.
“Sao tự dưng em hỏi vậy?”
“Chỉ là em muốn biết người như cô đã bao giờ yêu ai chưa mà thôi”
Nàng cũng thấy Jinna thắc mắc nên nghĩ em không có ý đồ xấu hay muốn biết sâu hơn đâu, vì nàng biết nhìn người nên chỗ nào đáng tin là sẽ tin hết mực.
“Tôi đã từng yêu một người rất nhiều nhưng đó đã là những năm về trước rồi”
“Chà! Vậy tính ra cô cũng có cảm xúc chứ nhỉ”
Nàng nghe buồn cười nhưng quay sang đánh vào vai em như kiểu đánh yêu ấy.
“Tôi cũng là con người nên cũng biết yêu biết giận biết đủ thứ”
Jinna cười rồi vẫn hỏi tiếp:
“Thế tại sao hai người lại không còn quen nhau nữa?”
“Nói ra thì chuyện cũng hơi dài dòng”
Nàng lại vội quay sang nhìn cận vào mặt Jinna, có vẻ như nàng thích nhìn cận mặt em ấy lắm.
“Em có chịu lắng nghe tôi kể chuyện không?”
Nghe như kiểu là đã rất lâu rồi nàng không được tâm sự hay nàng được kể hết tâm tư của mình ra vậy đó, nàng muốn kể ra hết vì nàng biết Jinna không phải người xấu và chẳng có ác ý gì cả.
Mà đúng thật, Jinna chỉ là đang muốn biết nàng đã phải trải qua những gì và để yêu thương bao bọc nàng nhiều hơn nữa.
“Có chứ, em là một người bạn của cô mà”
Nàng vui vẻ và ngồi dậy khoác tay mình vào tay em tìm hơi ấm của đôi bàn tay lúc nảy sưởi ấm nàng.
“Tự dưng tôi muốn kể hết những gì đã chịu đựng cho em nghe quá à”
“Em sẵn sàng nghe mọi thứ cô nói”
Giọng điệu nhẹ nhàng của Jinna khiến Nhã Uyên ấm lòng lắm, đã từ rất lâu rồi nàng chưa bao giờ được một ai đối xử một cách dịu dàng như vậy.
*Em ấy còn hơn khối đàn ông ngoài kia...Tốt thật*
“Cô à, dậy đi đến nhà rồi”
Bàn tay của Jinna vẫn nắm chặt đôi bàn tay nàng làm lòng bàn tay ấy ấm hơn hẳn so với ban nảy, tiếng gọi dịu dàng của Jinna cũng đánh thức Nhã Uyên phần nào.
“Cô dậy đi, em cõng vào bên trong”
“Tôi đi được mà”
“Thôi sưng lên rồi kia kìa”
Vì khi ngã xuống mà chẳng chườm đá hay sơ cứu liền sẽ dễ bị phồng chân và sưng tấy lên, nên chân nàng đã sưng hơn lúc vừa té ngã nơi đoạn đường ấy.
“Ngày mai cô nhờ giáo viên nào dạy thay đi, em ở đây chăm cô”
“Tôi...”
Nàng cũng nửa muốn nghỉ nửa muốn không, vì chân đau quá di chuyển lại bất tiện nữa. Còn Jinna ngày mai được nghỉ nên ở lại chăm nàng vẫn tốt.
“Đừng nhưng nhị nữa, cô nhắn cho tổ toán đi. Em giúp cho chân của cô đỡ hơn”
“Vậy tí để tôi nhắn, sao em dám ở đây. Lỡ chị em về không thấy thì lại không hay nữa”
“Không sao đâu, tí em nhắn chị em”
Vậy là chốt ở lại lo cho nàng, crush bị như vậy liền lo lắng ngay và chẳng muốn rời đi tí nào, nàng ta còn ở một mình nữa nên Jinna càng không yên tâm.
“Được rồi giờ cô ngồi trên ghế này nha, cô chỉ em đá ở đâu đi em lấy em chườm cho”
Và nàng cũng nghe lời lắm chỉ tận tình nơi cất đá cho em vào bên trong lấy, sau một phút trên tay Jinna có một chiếc khăn bên trong đó là đá mà em đã đập nhuyễn ra để dễ chườm.
“Cô duỗi thẳng chân ra nha, chịu khó mới đầu nó sẽ nhức lắm nhưng nhức như vậy nó sẽ đỡ hơn đấy”
Chân nàng bắt đầu thẳng ra để cho Jinna đắp lên nơi sưng tấy đó, vì lạnh và đau đến cùng một lúc nên chân nàng có chút giật lại vì đau và bên trong nhức vô cùng.
“Aaa”
Thấy nàng như thế Jinna xót lắm nhưng vẫn phải để đá trên vết thương để rút lại bớt không còn đau nhiều nữa, trông Jinna nghiêm túc và chân thành lắm.
“Cô chịu khó nha, không sao tay em nè có cần bấu lại cho đỡ đau không?”
“Đau em...”
“Không sao, tay em nè nắm đi”
Dứt câu Jinna đưa tay còn lại ra cho nàng nắm vào để có chỗ bấu đỡ đau hơn, nàng nhìn Jinna dịu dàng. Có vẻ như nàng cũng bắt đầu thích Jinna rồi hay sao đấy, cứ hễ Jinna làm việc gì nghiêm túc hay chăm chú vào điều gì đó sẽ trông rất là xinh đẹp, lại còn có chút cuốn hút như thế nào ấy.
“Nè trông em xinh quá”
“Chà nay còn biết khen em cơ”
“Vì đó là sự thật nên tôi mới khen”
Nàng đỏ mặt vì bị Jinna trêu ghẹo lại nên có chút xấu hổ, nhưng lúc nào nàng cũng muốn khen Jinna hết đó.
Sau vài phút cũng đã đỡ đau hơn và đá cũng tan dần đi thì không chườm nữa, Jinna dọn dẹp và tiến đến ngồi cùng nàng.
“Cô đó, cứ thích cãi không à khi nảy em không đi theo thì sẽ có chuyện gì xảy ra”
“Tôi sợ phiền đến em”
“Chẳng phải khi ở nhà em cô đã nói cứ xem cô như một người bạn sao, với lại em cũng thích cô...”
“Ý em là...”
Sợ lộ chuyện, vô tình nói ra nên tự cứu chữa lại.
“Ý là em thích cô vì cô hiền với cả xinh đẹp tốt nữa, kiểu yêu quý ấy”
“À vậy thì tôi cũng thích em như em thích tôi vậy”
Không biết nên vui hay nên buồn vì câu nói ấy, nhưng Jinna vẫn cứ tích cực vui vẻ vì điều mà nàng ấy đã nói ra như thế. Ít ra thì em vẫn được nàng yêu quý ở thời điểm này, và câu trả lời của em có thể khiến cô vui hoặc không khó chịu là được rồi.
“Được rồi, giờ hôm nay em ở lại ngủ với cô nha”
“Nhưng nhà tôi chỉ có một phòng thôi, nếu em không chê thì vào ngủ cùng tôi”
Cách mà gái thẳng kêu học sinh của mình ở lại ngủ cùng, Jinna thì vẫn kiểu lâng lâng vì được nàng nói như thế. Kiểu của Jinna là giờ Nhã Uyên có trap cũng cam lòng, ít ra là crush trap mình đỡ hơn một người khác trap.
*Còn cười là còn khổ mà, nhưng khổ này Jinna mình chịu được*
Và ngồi đấy một lúc Jinna thấy chân nàng cũng đỡ hơn rồi bật tivi lên xem phim cùng nàng, nhìn không khác gì một cặp tình nhân mới chớm nở ngồi cùng nhau trông hạnh phúc lắm.
“Cô này!”
“Sao vậy?”
“Đó giờ cô có yêu ai chưa?”
Nàng khó hiểu nhìn Jinna, tự dưng đang xem phim ngôn tình rồi quay qua hỏi như thế hả trời.
“Sao tự dưng em hỏi vậy?”
“Chỉ là em muốn biết người như cô đã bao giờ yêu ai chưa mà thôi”
Nàng cũng thấy Jinna thắc mắc nên nghĩ em không có ý đồ xấu hay muốn biết sâu hơn đâu, vì nàng biết nhìn người nên chỗ nào đáng tin là sẽ tin hết mực.
“Tôi đã từng yêu một người rất nhiều nhưng đó đã là những năm về trước rồi”
“Chà! Vậy tính ra cô cũng có cảm xúc chứ nhỉ”
Nàng nghe buồn cười nhưng quay sang đánh vào vai em như kiểu đánh yêu ấy.
“Tôi cũng là con người nên cũng biết yêu biết giận biết đủ thứ”
Jinna cười rồi vẫn hỏi tiếp:
“Thế tại sao hai người lại không còn quen nhau nữa?”
“Nói ra thì chuyện cũng hơi dài dòng”
Nàng lại vội quay sang nhìn cận vào mặt Jinna, có vẻ như nàng thích nhìn cận mặt em ấy lắm.
“Em có chịu lắng nghe tôi kể chuyện không?”
Nghe như kiểu là đã rất lâu rồi nàng không được tâm sự hay nàng được kể hết tâm tư của mình ra vậy đó, nàng muốn kể ra hết vì nàng biết Jinna không phải người xấu và chẳng có ác ý gì cả.
Mà đúng thật, Jinna chỉ là đang muốn biết nàng đã phải trải qua những gì và để yêu thương bao bọc nàng nhiều hơn nữa.
“Có chứ, em là một người bạn của cô mà”
Nàng vui vẻ và ngồi dậy khoác tay mình vào tay em tìm hơi ấm của đôi bàn tay lúc nảy sưởi ấm nàng.
“Tự dưng tôi muốn kể hết những gì đã chịu đựng cho em nghe quá à”
“Em sẵn sàng nghe mọi thứ cô nói”
Giọng điệu nhẹ nhàng của Jinna khiến Nhã Uyên ấm lòng lắm, đã từ rất lâu rồi nàng chưa bao giờ được một ai đối xử một cách dịu dàng như vậy.
*Em ấy còn hơn khối đàn ông ngoài kia...Tốt thật*
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.