Hãy Dùng Cả Một Đời Này Để Yêu Em!
Chương 17: Án mạng gây trấn động cả thành phố
Gia Tộc Tiểu Ly
08/06/2022
Bóng tối chậm chạp tiến đến, mang tới bao nhiêu điều đáng sợ. Trong khi đó, chiếc xe của Tuấn Kiệt vẫn bon bon chạy trên con đường chạng vạng ánh sáng đi về phía dãy phố cổ của Nhật Ly.
Không ai nói với ai câu nào.
Nhật Ly cảm thấy cổ tay chỗ mà Tuấn Kiệt vừa nắm lấy kéo đi như bị bỏng. Mọi cảm giác đều tập trung ở duy nhất nơi ấy. Thế nên cô chẳng hề hay biết người đàn ông ngồi bên ghế lái vẫn thi thoảng liếc mắt sang bên cạnh.
Chiếc xe dừng lại ở đầu đường, Nhật Ly không khác gì một con rối bước xuống xe.
“Cảm ơn tổng giám đốc!” Cô rầu rĩ chào Tuấn Kiệt.
“Ừ.” Anh gật đầu chào lại rồi khởi động xe lái đi.
Thoát khỏi phạm vi không gian của anh, Nhật Ly hít một hơi thật sâu bầu không khí trong lành. Cô chợt bừng tỉnh nhìn đồng hồ, sáu giờ ba mươi lăm phút, ném vội cái túi nilon đựng trứng thối trong tay vào thùng rác rồi lật đật chạy vào nhà thay một bộ quần áo thoải mái, sau đó lọc cọc dắt chiếc xe máy cũ của mình ra ngoài phóng tới cửa hàng giao đồ ăn nhanh.
Tuấn Kiệt chạy xe tới góc đường đưa lại cho Lâm rồi nhảy qua các nóc nhà bám theo Nhật Ly.
Lâm thở dài khẽ lẩm bẩm: “Chủ nhân, ngài cứ như này thì còn vất vả đến bao giờ nữa?”
Trực tiếp bắt về là xong, không phải nhanh hơn à?
Hôm nay tặng hoa rồi, ngày mai tặng quả, ngày kia là bánh ngọt…
Tôi làm ông tơ cho hai người đấy nhé!
Lâm vừa điều khiển xe trở về vừa lên chi tiết kịch bản cho mục tiêu của mình.
***
Thành phố Vũ Ninh dần về cuối thu, tiết trời cũng trở nên lạnh hơn. Sương đêm xuống nhiều, đọng thành giọt trên các tán lá rồi nhỏ tí tách xuống mặt đường.
Ngày hôm nay Nhật Ly đã ship được mười đơn hàng, được một trăm nghìn, chị chủ quán cho cô một chiếc pizza vì bị khách boom hàng, thế là mười hai giờ đêm Nhật Ly mới có mặt ở nhà. Sau khi tắm nước nóng xong, cô vừa ngồi gõ nốt chương chuyện vừa gặm pizza.
Nhìn bình luận của độc giả bên dưới mỗi chương truyện ngày một đông làm Nhật Ly sung sướng cười sặc sụa, quê hết cả mệt mỏi trong ngày. Cô thả like từng bình luận rồi nhắn cảm ơn chung cho tất cả mọi người.
Xong xuôi mọi việc, lúc cô lên giường nằm cũng đã là gần ba giờ sáng.
Ở đầu bên kia thành phố, trong một ngôi biệt thự to lớn cũng có kẻ đêm nay khó ngủ. Không phải vì tương tư ai, mà chỉ đơn giản là tức không chịu nổi.
Bích Liên đã dành cả tối nay tìm hiểu về vị tổng giám đốc trẻ tuổi của công ty bất động sản Hùng Thiên. Từ những thông tin không chính thống, vô cùng ít ỏi mà cô ta thăm dò được từ người quen, đã giúp cô ta đưa ra một kết luận. Đây chính là mẫu người đàn ông mơ ước của mình, mục tiêu cả cuộc đời này chính là anh.
Nhưng khi cô ta nghĩ tới chuyện một miếng mồi ngon như vậy đã bị con ruồi đen hôi hám như Nhật Ly đậu lên liền tức giận.
Cô ta vô lý vậy đấy.
Chính là được thừa hưởng tính cách ngang ngược lẳng lơ ấy từ mẹ của mình. Trên vai gánh cái mác có chồng chưa cưới rồi mà vẫn ngang nhiên lên kế hoạch đi cướp đàn ông với người khác.
Mà cái người mà cô ta đang nghĩ đến, lúc này lại đang ở bên ngoài cửa sổ của một người khác.
Tuấn Kiệt chờ cho nhịp thở của người trên giường đều đặn, anh mới nhẹ nhàng xuất hiện. Nhìn cô bận rộn anh thực sự rất đau xót, nhưng chưa biết làm thế nào để cho cô chấp nhận mình.
Ngay cả bây giờ, nhiều khi anh còn cảm thấy ghen tị với chính bản thân nữa là. Nội tâm anh luôn mong muốn cô chấp nhận Tuấn Kiệt của hiện tại, nhưng lại có chút phẫn nộ, vì cô đã quên đi Tuấn Phong.
Cho dù đấy đều là chính anh, nhưng vẫn có chút muộn phiền, ghen tị.
Chính vì thế nên mới e ngại.
Nhỡ đâu cô cũng chẳng chấp nhận Tuấn Kiệt, như thế có khác nào sự sắp đặt của anh sẽ biến thành công cốc.
Tuấn Kiệt thở dài ôm lấy cô vào lòng, một bàn tay nhẹ nhàng xoa bóp bờ vai và sống lưng cho cô.
Nhật Ly cảm thấy thoải mái, miệng nhỏ ậm ừ rồi ngủ ngon lành tới sáng.
Một đêm qua đi, thời sự sáng sớm đã đưa tin tức giật gân.
Đêm qua tại số nhà 07 khu đô thị 1 đã xảy ra án mạng kinh hoàng gây chấn động cả thành phố.
Một người đàn ông độc thân đã bị sát hại trong phòng ngủ, cổ anh ta bị cắn gần như đứt lìa, toàn bộ máu cũng bị hút cạn. Theo nhận định ban đầu của các chuyên gia, thì vết thương trí mạng này do một loài thú săn mồi nguy hiểm gây ra. Đồng thời ảnh báo người dân hãy nâng cao tinh thần cảnh giác. Yêu cầu các lực lượng chức năng nhanh chóng vào cuộc tìm ra nguyên nhân cái chết, lấy lại sự bình an cho thành phố.
Nhật Ly hôm nay dậy rất sớm, vậy nên cô mới có thời gian để mà bật ti vi lên xem thời sự buổi sáng như thế này.
Không xem thì thôi, xem xong cô lại càng cảm thấy lo lắng.
Không ai nói với ai câu nào.
Nhật Ly cảm thấy cổ tay chỗ mà Tuấn Kiệt vừa nắm lấy kéo đi như bị bỏng. Mọi cảm giác đều tập trung ở duy nhất nơi ấy. Thế nên cô chẳng hề hay biết người đàn ông ngồi bên ghế lái vẫn thi thoảng liếc mắt sang bên cạnh.
Chiếc xe dừng lại ở đầu đường, Nhật Ly không khác gì một con rối bước xuống xe.
“Cảm ơn tổng giám đốc!” Cô rầu rĩ chào Tuấn Kiệt.
“Ừ.” Anh gật đầu chào lại rồi khởi động xe lái đi.
Thoát khỏi phạm vi không gian của anh, Nhật Ly hít một hơi thật sâu bầu không khí trong lành. Cô chợt bừng tỉnh nhìn đồng hồ, sáu giờ ba mươi lăm phút, ném vội cái túi nilon đựng trứng thối trong tay vào thùng rác rồi lật đật chạy vào nhà thay một bộ quần áo thoải mái, sau đó lọc cọc dắt chiếc xe máy cũ của mình ra ngoài phóng tới cửa hàng giao đồ ăn nhanh.
Tuấn Kiệt chạy xe tới góc đường đưa lại cho Lâm rồi nhảy qua các nóc nhà bám theo Nhật Ly.
Lâm thở dài khẽ lẩm bẩm: “Chủ nhân, ngài cứ như này thì còn vất vả đến bao giờ nữa?”
Trực tiếp bắt về là xong, không phải nhanh hơn à?
Hôm nay tặng hoa rồi, ngày mai tặng quả, ngày kia là bánh ngọt…
Tôi làm ông tơ cho hai người đấy nhé!
Lâm vừa điều khiển xe trở về vừa lên chi tiết kịch bản cho mục tiêu của mình.
***
Thành phố Vũ Ninh dần về cuối thu, tiết trời cũng trở nên lạnh hơn. Sương đêm xuống nhiều, đọng thành giọt trên các tán lá rồi nhỏ tí tách xuống mặt đường.
Ngày hôm nay Nhật Ly đã ship được mười đơn hàng, được một trăm nghìn, chị chủ quán cho cô một chiếc pizza vì bị khách boom hàng, thế là mười hai giờ đêm Nhật Ly mới có mặt ở nhà. Sau khi tắm nước nóng xong, cô vừa ngồi gõ nốt chương chuyện vừa gặm pizza.
Nhìn bình luận của độc giả bên dưới mỗi chương truyện ngày một đông làm Nhật Ly sung sướng cười sặc sụa, quê hết cả mệt mỏi trong ngày. Cô thả like từng bình luận rồi nhắn cảm ơn chung cho tất cả mọi người.
Xong xuôi mọi việc, lúc cô lên giường nằm cũng đã là gần ba giờ sáng.
Ở đầu bên kia thành phố, trong một ngôi biệt thự to lớn cũng có kẻ đêm nay khó ngủ. Không phải vì tương tư ai, mà chỉ đơn giản là tức không chịu nổi.
Bích Liên đã dành cả tối nay tìm hiểu về vị tổng giám đốc trẻ tuổi của công ty bất động sản Hùng Thiên. Từ những thông tin không chính thống, vô cùng ít ỏi mà cô ta thăm dò được từ người quen, đã giúp cô ta đưa ra một kết luận. Đây chính là mẫu người đàn ông mơ ước của mình, mục tiêu cả cuộc đời này chính là anh.
Nhưng khi cô ta nghĩ tới chuyện một miếng mồi ngon như vậy đã bị con ruồi đen hôi hám như Nhật Ly đậu lên liền tức giận.
Cô ta vô lý vậy đấy.
Chính là được thừa hưởng tính cách ngang ngược lẳng lơ ấy từ mẹ của mình. Trên vai gánh cái mác có chồng chưa cưới rồi mà vẫn ngang nhiên lên kế hoạch đi cướp đàn ông với người khác.
Mà cái người mà cô ta đang nghĩ đến, lúc này lại đang ở bên ngoài cửa sổ của một người khác.
Tuấn Kiệt chờ cho nhịp thở của người trên giường đều đặn, anh mới nhẹ nhàng xuất hiện. Nhìn cô bận rộn anh thực sự rất đau xót, nhưng chưa biết làm thế nào để cho cô chấp nhận mình.
Ngay cả bây giờ, nhiều khi anh còn cảm thấy ghen tị với chính bản thân nữa là. Nội tâm anh luôn mong muốn cô chấp nhận Tuấn Kiệt của hiện tại, nhưng lại có chút phẫn nộ, vì cô đã quên đi Tuấn Phong.
Cho dù đấy đều là chính anh, nhưng vẫn có chút muộn phiền, ghen tị.
Chính vì thế nên mới e ngại.
Nhỡ đâu cô cũng chẳng chấp nhận Tuấn Kiệt, như thế có khác nào sự sắp đặt của anh sẽ biến thành công cốc.
Tuấn Kiệt thở dài ôm lấy cô vào lòng, một bàn tay nhẹ nhàng xoa bóp bờ vai và sống lưng cho cô.
Nhật Ly cảm thấy thoải mái, miệng nhỏ ậm ừ rồi ngủ ngon lành tới sáng.
Một đêm qua đi, thời sự sáng sớm đã đưa tin tức giật gân.
Đêm qua tại số nhà 07 khu đô thị 1 đã xảy ra án mạng kinh hoàng gây chấn động cả thành phố.
Một người đàn ông độc thân đã bị sát hại trong phòng ngủ, cổ anh ta bị cắn gần như đứt lìa, toàn bộ máu cũng bị hút cạn. Theo nhận định ban đầu của các chuyên gia, thì vết thương trí mạng này do một loài thú săn mồi nguy hiểm gây ra. Đồng thời ảnh báo người dân hãy nâng cao tinh thần cảnh giác. Yêu cầu các lực lượng chức năng nhanh chóng vào cuộc tìm ra nguyên nhân cái chết, lấy lại sự bình an cho thành phố.
Nhật Ly hôm nay dậy rất sớm, vậy nên cô mới có thời gian để mà bật ti vi lên xem thời sự buổi sáng như thế này.
Không xem thì thôi, xem xong cô lại càng cảm thấy lo lắng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.