Hãy Dùng Cả Một Đời Này Để Yêu Em!
Chương 41: Bây giờ bắt đầu tới lượt anh (H+)
Gia Tộc Tiểu Ly
08/06/2022
Tiếng rên khe khẽ như một âm thanh cổ động, kích thích cảm xúc của Tuấn Kiệt, làm sự hưng phấn của anh cũng được cộng hưởng vào theo.
Ngay lập tức, gậy th*t lại lớn thêm một vòng căng trướng đau đớn. Tuy vậy, anh vẫn còn muốn trêu chọc Nhật Ly thêm một lúc nữa.
Tới khi nào chính miệng cô cầu xin thì mới thôi.
Nghĩ vậy, ngón tay bên dưới của anh tiếp tục mơn trớn những cánh hoa mềm mại, hạt mềm được day tròn đều, lực đạo vừa phải không nặng không nhẹ tạo ra từng luồng điện chạy thẳng lên não bộ của Nhật Ly. Tiếng rên hừ hừ từ trong cổ họng cô bỗng bật ra ngoài.
Một loại khoái cảm vô cùng thống khoái, liên tục tạo ra từng làn sóng nhiệt trong cơ thể cô, sinh ra một loại khát vọng không rõ tên, không ngừng dâng trào. Đó là sự khao khát được một thứ gì đó đến để lấp đầy cơ thể.
Hông Nhật Ly vô thức đưa đẩy theo nhịp tay day ấn hạt mềm của Tuấn Kiệt. Đôi môi cô bị hàm răng tự cắn đến bật máu, vẫn không ngăn được tiếng rên nối tiếp nhau vang lên, ngày càng to dần, ầm ĩ cả giảng đường đại học.
"A..." Nhật Ly cong người lên ôm chặt lấy người đàn ông, áp mặt vào bụng anh, hô hấp dồn dập. Hai ngọn núi ngọc cứng rắn, theo nhịp thở mà cọ vào da thịt Tuấn Kiệt tiếp tục sản sinh ra nhiệt độ nóng bỏng.
Tận sâu trong hang nhỏ của Nhật Ly vừa trào ra một dòng nước ấm nóng, không ngừng tuôn xối xả bắn khắp mặt bàn và cả những ngón tay của Tuấn Kiệt.
Hai chân cô vòng lấy bắp đùi anh quặp chặt, cả cơ thể run lên bần bật.
Tuấn Kiệt nhìn bãi nước trắng đục trên mặt bàn dưới mông Nhật Ly mỉm cười, nói khẽ: “Thế nào? Em thấy chưa? Có phải là rất kích thích không? Mới có như vậy mà đã ra rồi.”
Nghe anh nói, gương mặt Nhật Ly vốn dĩ đã đỏ lại còn đỏ hơn, miệng cô tức tối muốn đối đáp lại nhưng lại chưa biết phải nói làm sao. Hốc mắt lập tức nóng lên thể hiện sự ấm ức. Hơi nước tụ lại rồi nhanh chóng thành dòng trào ra ngoài.
“Anh bắt nạt em.”
Tuấn Kiệt cúi người xuống hôn, dùng miệng mình bịt lấy cái miệng nhỏ còn đang muốn bắt đền kia lại. Đầu lưỡi quen đường cũ trượt vào, dây dưa với đầu lưỡi nhỏ của cô, mút vào mật ngọt bên trong, mỗi góc khoang miệng đều không buông tha, hôn đến khi Nhật Ly quên luôn cả những gì mình muốn nói.
Bàn tay của Tuấn Kiệt lại bắt đầu đưa xuống bên dưới, lần này anh cắm thẳng ngón tay vào.
Hang nhỏ mới trải qua cao trào vừa ướt vừa nóng, còn mềm mại. Ngón tay của anh thuận lợi trượt vào trong. Ngay lập tức nó đã bị tầng tầng lớp lớp thịt mềm gắt gao bao bọc lấy, thi nhau cắn mút, tựa như có hàng ngàn, hàng vạn cái miệng nhỏ đang ngậm lấy ngón tay anh giữ chặt không cho phép trốn chạy.
Tuấn Kiệt xoay ngón tay, đảo một vòng ở vách thịt phía trong, sau đó hung hăng cắm vào rút ra mô tả lại động tác của cây gậy.
"Phốc phốc phốc!" Tiếng nước ì ọp vang lên.
Nhật Ly sung sướng mà không thể kêu, mọi âm thanh đều bị anh nuốt hết. Không gian chỉ còn lại những tiếng nức vụn vặt nối tiếp vang lên giữa hai đôi môi và lưỡi.
"Ưm...”
Hang nhỏ càng lúc càng nóng, mật ngọt tiết ra mỗi lúc một nhiều. Tuấn Kiệt đưa thêm một ngón tay vào, chăm chỉ khuấy đảo mở rộng lối đi.
Đột nhiên anh ngừng lại, đỡ cô ngồi dậy chống hai tay xuống mặt bàn. Hai chân của Nhật Ly cũng được anh đặt chống lên bức tường phía sau lưng. Tư thế vô cùng khêu gợi hấp dẫn giam lại người đàn ông vào giữa.
Bàn tay trái của anh lại bắt đầu công việc khi nãy, ngón cái và ngón giữa day ấn nhào nặn trên hai đỉnh núi. Ở bên dưới, anh đang đưa hai ngón tay vào trong hang nhỏ cần mẫn đào bới.
Nhật Ly dồn lực vào tứ chi ngửa đầu ra sau ngâm nga sung sướng, thực sự không còn chú ý tới bất cứ điều gì khác nữa.
Tuấn Kiệt cúi người áp sát lên cơ thể cô, theo động tác của đôi tay mà cũng cọ tới cọ lui, chỉ muốn hung hăng mà xông lên ngay lúc này.
Ánh mắt anh lưu luyến ngắm nhìn người phụ nữ của mình, đang vì anh mà buông thả, vì anh mà hư hỏng. Ngón tay anh vì thế mà càng tăng thêm tốc độ cắm vào rút ra, kéo theo một mảng lớn mật ngọt róc rách chảy tràn trên mặt bàn, nhỏ cả xuống nền nhà.
Bỗng ngón giữa của anh chuyển động cọ lên vách thịt, chạm tới điểm vàng đang nhô lên làm Nhật Ly giật mình hét lên.
"Á... Tuấn Phong, đừng chạm vào nó!"
Tuấn Kiệt đắc ý, cúi đầu hôn lên vành tai của cô, thì thầm: “Sao nào, anh sẽ làm giống lần trước, dùng ngón tay cho em lên tới cao trào nhé!”
Nhật Ly trợn mắt nhìn vào gương mặt người đàn ông, tiếng nói ngắt quãng vang lên: “Mẹ nó, Tuấn Phong… anh không được hay sao mà phải dùng tay… một lần hai lần như thế!”
Lời nói của Nhật Ly ngay lập tức kích thích tới Tuấn Kiệt. Anh cố nén lại khát vọng ở thân dưới, tăng nhanh tốc độ. Theo động tác của ngón tay cắm vào rút ra mà mật ngọt thi nhau bị vẩy ra khắp nơi.
“Ngón tay của anh không làm em thấy đủ hay sao?”
Nhật Ly nghiến răng đưa tay bám lấy cổ anh đu người lên, tay còn lại bắt lấy hạt lựu trước ngực Tuấn Kiệt véo một cái. “Đủ, đủ lắm!”
[Mẹ nó, anh lại thích tra tấn em!]
Cơ thể Nhật Ly lắc lư theo nhịp, hai ngọn núi ngọc cũng nảy lên nảy xuống, cái miệng nhỏ căng ra gầm lên một tiếng, cả người cong lên, hang nhỏ lập tức phun trào một lượng lớn mật ngọt.
Nhật Ly hổn hển thở, vòng tay ôm lấy cổ Tuấn Kiệt thều thào: “Tuấn Phong, em kiệt sức rồi.”
Tuấn Kiệt rút ngón tay ướt đẫm giơ lên, khẽ mở mở ra kẹp vào, giữa những ngón tay là từng sợi tơ nhỏ nhầy nhụa ướt át. Anh khẽ nói: “Vậy hả, vậy bây giờ bắt đầu tới lượt anh.”
Ngay lập tức, gậy th*t lại lớn thêm một vòng căng trướng đau đớn. Tuy vậy, anh vẫn còn muốn trêu chọc Nhật Ly thêm một lúc nữa.
Tới khi nào chính miệng cô cầu xin thì mới thôi.
Nghĩ vậy, ngón tay bên dưới của anh tiếp tục mơn trớn những cánh hoa mềm mại, hạt mềm được day tròn đều, lực đạo vừa phải không nặng không nhẹ tạo ra từng luồng điện chạy thẳng lên não bộ của Nhật Ly. Tiếng rên hừ hừ từ trong cổ họng cô bỗng bật ra ngoài.
Một loại khoái cảm vô cùng thống khoái, liên tục tạo ra từng làn sóng nhiệt trong cơ thể cô, sinh ra một loại khát vọng không rõ tên, không ngừng dâng trào. Đó là sự khao khát được một thứ gì đó đến để lấp đầy cơ thể.
Hông Nhật Ly vô thức đưa đẩy theo nhịp tay day ấn hạt mềm của Tuấn Kiệt. Đôi môi cô bị hàm răng tự cắn đến bật máu, vẫn không ngăn được tiếng rên nối tiếp nhau vang lên, ngày càng to dần, ầm ĩ cả giảng đường đại học.
"A..." Nhật Ly cong người lên ôm chặt lấy người đàn ông, áp mặt vào bụng anh, hô hấp dồn dập. Hai ngọn núi ngọc cứng rắn, theo nhịp thở mà cọ vào da thịt Tuấn Kiệt tiếp tục sản sinh ra nhiệt độ nóng bỏng.
Tận sâu trong hang nhỏ của Nhật Ly vừa trào ra một dòng nước ấm nóng, không ngừng tuôn xối xả bắn khắp mặt bàn và cả những ngón tay của Tuấn Kiệt.
Hai chân cô vòng lấy bắp đùi anh quặp chặt, cả cơ thể run lên bần bật.
Tuấn Kiệt nhìn bãi nước trắng đục trên mặt bàn dưới mông Nhật Ly mỉm cười, nói khẽ: “Thế nào? Em thấy chưa? Có phải là rất kích thích không? Mới có như vậy mà đã ra rồi.”
Nghe anh nói, gương mặt Nhật Ly vốn dĩ đã đỏ lại còn đỏ hơn, miệng cô tức tối muốn đối đáp lại nhưng lại chưa biết phải nói làm sao. Hốc mắt lập tức nóng lên thể hiện sự ấm ức. Hơi nước tụ lại rồi nhanh chóng thành dòng trào ra ngoài.
“Anh bắt nạt em.”
Tuấn Kiệt cúi người xuống hôn, dùng miệng mình bịt lấy cái miệng nhỏ còn đang muốn bắt đền kia lại. Đầu lưỡi quen đường cũ trượt vào, dây dưa với đầu lưỡi nhỏ của cô, mút vào mật ngọt bên trong, mỗi góc khoang miệng đều không buông tha, hôn đến khi Nhật Ly quên luôn cả những gì mình muốn nói.
Bàn tay của Tuấn Kiệt lại bắt đầu đưa xuống bên dưới, lần này anh cắm thẳng ngón tay vào.
Hang nhỏ mới trải qua cao trào vừa ướt vừa nóng, còn mềm mại. Ngón tay của anh thuận lợi trượt vào trong. Ngay lập tức nó đã bị tầng tầng lớp lớp thịt mềm gắt gao bao bọc lấy, thi nhau cắn mút, tựa như có hàng ngàn, hàng vạn cái miệng nhỏ đang ngậm lấy ngón tay anh giữ chặt không cho phép trốn chạy.
Tuấn Kiệt xoay ngón tay, đảo một vòng ở vách thịt phía trong, sau đó hung hăng cắm vào rút ra mô tả lại động tác của cây gậy.
"Phốc phốc phốc!" Tiếng nước ì ọp vang lên.
Nhật Ly sung sướng mà không thể kêu, mọi âm thanh đều bị anh nuốt hết. Không gian chỉ còn lại những tiếng nức vụn vặt nối tiếp vang lên giữa hai đôi môi và lưỡi.
"Ưm...”
Hang nhỏ càng lúc càng nóng, mật ngọt tiết ra mỗi lúc một nhiều. Tuấn Kiệt đưa thêm một ngón tay vào, chăm chỉ khuấy đảo mở rộng lối đi.
Đột nhiên anh ngừng lại, đỡ cô ngồi dậy chống hai tay xuống mặt bàn. Hai chân của Nhật Ly cũng được anh đặt chống lên bức tường phía sau lưng. Tư thế vô cùng khêu gợi hấp dẫn giam lại người đàn ông vào giữa.
Bàn tay trái của anh lại bắt đầu công việc khi nãy, ngón cái và ngón giữa day ấn nhào nặn trên hai đỉnh núi. Ở bên dưới, anh đang đưa hai ngón tay vào trong hang nhỏ cần mẫn đào bới.
Nhật Ly dồn lực vào tứ chi ngửa đầu ra sau ngâm nga sung sướng, thực sự không còn chú ý tới bất cứ điều gì khác nữa.
Tuấn Kiệt cúi người áp sát lên cơ thể cô, theo động tác của đôi tay mà cũng cọ tới cọ lui, chỉ muốn hung hăng mà xông lên ngay lúc này.
Ánh mắt anh lưu luyến ngắm nhìn người phụ nữ của mình, đang vì anh mà buông thả, vì anh mà hư hỏng. Ngón tay anh vì thế mà càng tăng thêm tốc độ cắm vào rút ra, kéo theo một mảng lớn mật ngọt róc rách chảy tràn trên mặt bàn, nhỏ cả xuống nền nhà.
Bỗng ngón giữa của anh chuyển động cọ lên vách thịt, chạm tới điểm vàng đang nhô lên làm Nhật Ly giật mình hét lên.
"Á... Tuấn Phong, đừng chạm vào nó!"
Tuấn Kiệt đắc ý, cúi đầu hôn lên vành tai của cô, thì thầm: “Sao nào, anh sẽ làm giống lần trước, dùng ngón tay cho em lên tới cao trào nhé!”
Nhật Ly trợn mắt nhìn vào gương mặt người đàn ông, tiếng nói ngắt quãng vang lên: “Mẹ nó, Tuấn Phong… anh không được hay sao mà phải dùng tay… một lần hai lần như thế!”
Lời nói của Nhật Ly ngay lập tức kích thích tới Tuấn Kiệt. Anh cố nén lại khát vọng ở thân dưới, tăng nhanh tốc độ. Theo động tác của ngón tay cắm vào rút ra mà mật ngọt thi nhau bị vẩy ra khắp nơi.
“Ngón tay của anh không làm em thấy đủ hay sao?”
Nhật Ly nghiến răng đưa tay bám lấy cổ anh đu người lên, tay còn lại bắt lấy hạt lựu trước ngực Tuấn Kiệt véo một cái. “Đủ, đủ lắm!”
[Mẹ nó, anh lại thích tra tấn em!]
Cơ thể Nhật Ly lắc lư theo nhịp, hai ngọn núi ngọc cũng nảy lên nảy xuống, cái miệng nhỏ căng ra gầm lên một tiếng, cả người cong lên, hang nhỏ lập tức phun trào một lượng lớn mật ngọt.
Nhật Ly hổn hển thở, vòng tay ôm lấy cổ Tuấn Kiệt thều thào: “Tuấn Phong, em kiệt sức rồi.”
Tuấn Kiệt rút ngón tay ướt đẫm giơ lên, khẽ mở mở ra kẹp vào, giữa những ngón tay là từng sợi tơ nhỏ nhầy nhụa ướt át. Anh khẽ nói: “Vậy hả, vậy bây giờ bắt đầu tới lượt anh.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.