Chương 20
Meii Hoàng
20/07/2023
Rất nhanh đã đến giờ tan học, tiếng chuông vừa kêu lên cô nàng Mộc Lam liền chào tạm biệt cậu bạn của mình mà chạy ra ngoài để đi đến lớp học thêm.
_ Lam chạy nhanh ghê, như này bảo sao không về nhất của cuộc thi điền kinh.
_ Sam à về thôi.
Một giọng nói trầm ấm quen thuộc vang lên, Ái Bội Sam ngây ngốc nhìn người đàn ông tiến đến gần mình. Người đến không ai khác chính là Hàn Tử Thiên, anh chàng nhẹ nhàng đi đến xoa đầu người thương, Ái Bội Sam nhận cái xoa đầu của anh liền đỏ mặt.
_ Sao anh lại tới đây.
_ Anh tới đón em.
Hàn Tử Thiên yêu chiều giúp người thương thu dọn sách vở, Ái Bội Sam ngại ngùng đưa mắt nhìn xung quanh. Thôi rồi, xem ra mấy bạn nữ đều cảm nắng anh người yêu của cậu rồi.
Vì chỉ vừa tan học nên trong lớp vẫn còn kha khá bạn học sinh, lúc Hàn Tử Thiên bước vào mấy bạn nữ liền đứng hình với vẻ đẹp điển trai của anh rồi, người gì đâu vừa cao, vừa đẹp trai, đây chính là mẫu hình lý tưởng của các chị em trong lớp mà.
_ Anh đẹp trai có thể cho em xin số điện thoại không ạ.
Một cô bạn mạnh dạng lên tiếng xin phương thức liên lạc của anh, Hàn Tử Thiên nghe thấy vậy anh đưa mắt nhìn khuôn mặt có phần không vui của người thương rồi sau đó mới lên tiếng đáp.
_ Xin lỗi nhưng nửa kia của tôi có vẻ không thích việc trao đổi phương thức liên lạc này cho lắm. Vây nên tôi xin từ chối.
Hàn Tử Thiên nhẹ nhàng từ chối lại cô bạn này, anh còn không quên nở lấy một nụ cười công nghiệp nữa. Ái Bội Sam thật sự ghen rồi, cậu nhóc không chịu được nữa liền nhanh chân rời khỏi lớp. Hàn Tử Thiên thấy người thương rời đi thì cũng nhanh chóng đi theo.
_ Đợi anh với.
_ Không.
_ Bé yêu à.
Hàn Tử Thiên tiến đến nắm lấy tay người thương, anh nhìn thấy vẻ mặt cau có của cậu nhóc này liền xuống nước dỗ dành.
_ Sam à anh xin lỗi mà, là tại anh tự ý đến đón em nên em nới giận anh có đúng không.
_ Sau này anh sẽ không đến nữa nên em đừng giận nha.
_ ... Lần sau anh đến phải đeo khẩu trang đấy, nếu như... nếu như em mà thấy còn có người xin phương thức liên lạc của anh thì em liền giận anh luôn.
Ái Bội Sam đỏ mặt chạy đi trước, chẳng qua là cậu nhóc này đang ghen thôi ấy mà. Hàn Tử Thiên thấy người thương ghen thì vui lắm, anh vui vẻ nắm lấy tay người thương mà hứa.
_ Anh biết rồi, sau này anh sẽ không để lộ mặt đâu.
_ Dạ ><
_ Sam đáng yêu quá đi.
Hàn Tử Thiên thích thú khi nhìn thấy khuôn mặt đỏ ửng này của người thương. Ái Bội Sam đỏ mặt ngại ngùng nắm lấy tay anh để công bố chủ quyền với các bạn trong trường.
Vừa ra đến sân trường thôi đã lại chứng kiến cái cảnh mấy bạn học đang đứng chụp hình với chiếc siêu xe của Hàn Tử Thiên, thậm chí còn có người tự nhận là của mình nữa kia kìa.
_ Cô bạn học này làm phiền có thể xuống khỏi xe tôi được không.
Hàn Tử Thiên nhìn thấy có cô nhóc leo lên chiếc xe của mình để đứng chụp hình thì không khỏi tức giận, nếu mà đứng chụp ở dưới còn được đằng này còn trèo cả lên xe ai mà không tức cho được.
Cô nhóc có vẻ vẫn không biết anh là chủ nhân của chiếc xe này nên vẫn mặt dày mà đứng im trên đấy thậm chí còn dùng giọng điệu khó chịu với anh.
_ Nè ông anh, bộ anh kêu tôi xuống là tôi phải xuống hả. Với cả xe này làm gì phải là xe của anh đâu mà anh kêu tôi xuống.
Hàn Tử Thiên nghe xong lời này của cô nhóc thì không khỏi khó chịu, cái này khỏi nói cũng biết là cậy cha cậy mẹ đây mà.
_ Vậy đây là xe của bạn sao.
Ái Bội Sam khó chịu khi có người nói như vậy với Hàn Tử Thiên, cậu nhóc thấy anh không nói gì thì lên tiếng hộ luôn.
Cô nhóc kia bị hỏi trúng câu hỏi này nhưng cũng mặt dày mà nhận chiếc xe này là của mình.
_ Phải, đây là xe của tôi đấy thì sao.
_ Chứng minh đi. Chứng minh đây là xe của cậu đi.
Ái Bội Sam nói xong thì xung quanh mấy bạn học cũng thi nhau yêu cầu cô nhóc này chứng minh. Cô nhóc kia nghe xong thì đổ mồ hôi hột. Bọn họ đợi mãi chả thấy cô nhóc làm gì thì Hàn Tử Thiên lại lên tiếng.
_ Có cần tôi cho nhóc mượn chìa khoá xe để mở không? Hử.
Hàn Tử Thiên không nhiều lời nữa liền đi đến mở cửa xe. Cô nhóc kia thấy bản thân gặp phải chủ thật của chiếc xe thì nhanh chóng leo xuống viện cớ.
_ Anh trai à thật ra khi nãy em có chút mệt nên mới ngồi ở trên nắp xe của anh thôi chứ không có chuyện gì cả đâu.
_ Với cả em cũng là có ý tốt muốn giúp anh trông xe thôi mà.
Lời này mà cô nhóc cũng dám nói ra nữa cơ, Hàn Tử Thiên không mấy quan tâm đến cô nhóc này, anh vứt cho cô nhóc một câu nói.
_ Làm xước xe của tôi rồi, đền đi.
Cô nhóc nghe xong liền sợ xanh mặt. Đền? cô ta còn là học sinh thì lấy đâu ra tiền để đền bây giờ. Với cả đây là siêu xe đấy, là chiếc xe nhập khẩu đấy, là loại chỉ có năm chiếc trên thế giới thôi đấy.
_ Cô họ gì.
_ Dạ, họ Ngô.
_ Con cháu Ngô gia sao.
_ Vâng.
_ Một là đền tiền. Hai là cả gia tộc vào tù.
Hàn Tử Thiên không nhiều lời nữa anh nhanh chóng đưa Ái Bội Sam vào xe sau đó lái xe đi. Cô nhóc kia sau khi nghe xong lời này liền sợ luôn. Là đi tù đấy, Hàn Tử Thiên nói cả gia tộc cô ta sẽ phải đi tù đấy. Làm sao giờ không lẽ trước nay gia tộc cô ta những chuyện làm ăn khi pháp kia đều bị lộ ra ngoài rồi sao? Nếu đi tù thì xác định là phải từ 3 năm trở nên, phải làm sao bây giờ.
Cô nhóc kia sợ hãi ngồi bệt xuống đất chỉ biết bật khóc, khi nãy thì rất kiêu ngạo ấy thế mà chỉ trong vòng chưa đầy 10 phút đã biến thành một người như vậy rồi. Mấy người xung quanh sau khi chứng kiến cái cảnh nhận vơ đồ của cô ta thì không khỏi bật cười, đến cả bạn thân của cô ta còn không dám nhận bạn, không dám nhận người quen kia kìa.
_ Lam chạy nhanh ghê, như này bảo sao không về nhất của cuộc thi điền kinh.
_ Sam à về thôi.
Một giọng nói trầm ấm quen thuộc vang lên, Ái Bội Sam ngây ngốc nhìn người đàn ông tiến đến gần mình. Người đến không ai khác chính là Hàn Tử Thiên, anh chàng nhẹ nhàng đi đến xoa đầu người thương, Ái Bội Sam nhận cái xoa đầu của anh liền đỏ mặt.
_ Sao anh lại tới đây.
_ Anh tới đón em.
Hàn Tử Thiên yêu chiều giúp người thương thu dọn sách vở, Ái Bội Sam ngại ngùng đưa mắt nhìn xung quanh. Thôi rồi, xem ra mấy bạn nữ đều cảm nắng anh người yêu của cậu rồi.
Vì chỉ vừa tan học nên trong lớp vẫn còn kha khá bạn học sinh, lúc Hàn Tử Thiên bước vào mấy bạn nữ liền đứng hình với vẻ đẹp điển trai của anh rồi, người gì đâu vừa cao, vừa đẹp trai, đây chính là mẫu hình lý tưởng của các chị em trong lớp mà.
_ Anh đẹp trai có thể cho em xin số điện thoại không ạ.
Một cô bạn mạnh dạng lên tiếng xin phương thức liên lạc của anh, Hàn Tử Thiên nghe thấy vậy anh đưa mắt nhìn khuôn mặt có phần không vui của người thương rồi sau đó mới lên tiếng đáp.
_ Xin lỗi nhưng nửa kia của tôi có vẻ không thích việc trao đổi phương thức liên lạc này cho lắm. Vây nên tôi xin từ chối.
Hàn Tử Thiên nhẹ nhàng từ chối lại cô bạn này, anh còn không quên nở lấy một nụ cười công nghiệp nữa. Ái Bội Sam thật sự ghen rồi, cậu nhóc không chịu được nữa liền nhanh chân rời khỏi lớp. Hàn Tử Thiên thấy người thương rời đi thì cũng nhanh chóng đi theo.
_ Đợi anh với.
_ Không.
_ Bé yêu à.
Hàn Tử Thiên tiến đến nắm lấy tay người thương, anh nhìn thấy vẻ mặt cau có của cậu nhóc này liền xuống nước dỗ dành.
_ Sam à anh xin lỗi mà, là tại anh tự ý đến đón em nên em nới giận anh có đúng không.
_ Sau này anh sẽ không đến nữa nên em đừng giận nha.
_ ... Lần sau anh đến phải đeo khẩu trang đấy, nếu như... nếu như em mà thấy còn có người xin phương thức liên lạc của anh thì em liền giận anh luôn.
Ái Bội Sam đỏ mặt chạy đi trước, chẳng qua là cậu nhóc này đang ghen thôi ấy mà. Hàn Tử Thiên thấy người thương ghen thì vui lắm, anh vui vẻ nắm lấy tay người thương mà hứa.
_ Anh biết rồi, sau này anh sẽ không để lộ mặt đâu.
_ Dạ ><
_ Sam đáng yêu quá đi.
Hàn Tử Thiên thích thú khi nhìn thấy khuôn mặt đỏ ửng này của người thương. Ái Bội Sam đỏ mặt ngại ngùng nắm lấy tay anh để công bố chủ quyền với các bạn trong trường.
Vừa ra đến sân trường thôi đã lại chứng kiến cái cảnh mấy bạn học đang đứng chụp hình với chiếc siêu xe của Hàn Tử Thiên, thậm chí còn có người tự nhận là của mình nữa kia kìa.
_ Cô bạn học này làm phiền có thể xuống khỏi xe tôi được không.
Hàn Tử Thiên nhìn thấy có cô nhóc leo lên chiếc xe của mình để đứng chụp hình thì không khỏi tức giận, nếu mà đứng chụp ở dưới còn được đằng này còn trèo cả lên xe ai mà không tức cho được.
Cô nhóc có vẻ vẫn không biết anh là chủ nhân của chiếc xe này nên vẫn mặt dày mà đứng im trên đấy thậm chí còn dùng giọng điệu khó chịu với anh.
_ Nè ông anh, bộ anh kêu tôi xuống là tôi phải xuống hả. Với cả xe này làm gì phải là xe của anh đâu mà anh kêu tôi xuống.
Hàn Tử Thiên nghe xong lời này của cô nhóc thì không khỏi khó chịu, cái này khỏi nói cũng biết là cậy cha cậy mẹ đây mà.
_ Vậy đây là xe của bạn sao.
Ái Bội Sam khó chịu khi có người nói như vậy với Hàn Tử Thiên, cậu nhóc thấy anh không nói gì thì lên tiếng hộ luôn.
Cô nhóc kia bị hỏi trúng câu hỏi này nhưng cũng mặt dày mà nhận chiếc xe này là của mình.
_ Phải, đây là xe của tôi đấy thì sao.
_ Chứng minh đi. Chứng minh đây là xe của cậu đi.
Ái Bội Sam nói xong thì xung quanh mấy bạn học cũng thi nhau yêu cầu cô nhóc này chứng minh. Cô nhóc kia nghe xong thì đổ mồ hôi hột. Bọn họ đợi mãi chả thấy cô nhóc làm gì thì Hàn Tử Thiên lại lên tiếng.
_ Có cần tôi cho nhóc mượn chìa khoá xe để mở không? Hử.
Hàn Tử Thiên không nhiều lời nữa liền đi đến mở cửa xe. Cô nhóc kia thấy bản thân gặp phải chủ thật của chiếc xe thì nhanh chóng leo xuống viện cớ.
_ Anh trai à thật ra khi nãy em có chút mệt nên mới ngồi ở trên nắp xe của anh thôi chứ không có chuyện gì cả đâu.
_ Với cả em cũng là có ý tốt muốn giúp anh trông xe thôi mà.
Lời này mà cô nhóc cũng dám nói ra nữa cơ, Hàn Tử Thiên không mấy quan tâm đến cô nhóc này, anh vứt cho cô nhóc một câu nói.
_ Làm xước xe của tôi rồi, đền đi.
Cô nhóc nghe xong liền sợ xanh mặt. Đền? cô ta còn là học sinh thì lấy đâu ra tiền để đền bây giờ. Với cả đây là siêu xe đấy, là chiếc xe nhập khẩu đấy, là loại chỉ có năm chiếc trên thế giới thôi đấy.
_ Cô họ gì.
_ Dạ, họ Ngô.
_ Con cháu Ngô gia sao.
_ Vâng.
_ Một là đền tiền. Hai là cả gia tộc vào tù.
Hàn Tử Thiên không nhiều lời nữa anh nhanh chóng đưa Ái Bội Sam vào xe sau đó lái xe đi. Cô nhóc kia sau khi nghe xong lời này liền sợ luôn. Là đi tù đấy, Hàn Tử Thiên nói cả gia tộc cô ta sẽ phải đi tù đấy. Làm sao giờ không lẽ trước nay gia tộc cô ta những chuyện làm ăn khi pháp kia đều bị lộ ra ngoài rồi sao? Nếu đi tù thì xác định là phải từ 3 năm trở nên, phải làm sao bây giờ.
Cô nhóc kia sợ hãi ngồi bệt xuống đất chỉ biết bật khóc, khi nãy thì rất kiêu ngạo ấy thế mà chỉ trong vòng chưa đầy 10 phút đã biến thành một người như vậy rồi. Mấy người xung quanh sau khi chứng kiến cái cảnh nhận vơ đồ của cô ta thì không khỏi bật cười, đến cả bạn thân của cô ta còn không dám nhận bạn, không dám nhận người quen kia kìa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.