Chương 31
Meii Hoàng
29/07/2023
_ Đẹp quá.
Ái Bội Sam ngơ ngác nhìn ra bên ngoài, không hổ là bữa tiệc của giới nhà giàu, thật sự rất đẹp, rất sang trọng. Phía ngoài thì được trải thảm đỏ ở lối vào, hai bên là cánh phóng viên cánh nhà báo liên tục chụp hình và đưa tin, tiếp đó là từng chiếc siêu xe một nối đuôi thay nhau dừng ở thảm đỏ.
/Cạch/ _ Mau xuống thôi.
Hàn Tử Thiên bước xuống trước ngay sau đó liền đưa tay đỡ người thương. Ái Bội Sam nhìn anh người yêu rồi lại nhìn cánh nhà báo, cánh phóng viên sau đó e dè đưa tay cho anh.
_ Không cần phải sợ đâu, em cứ theo sát anh là được.
_ Dạ.
Ái Bội Sam ngại ngùng nhìn xung quanh, cậu nhóc làm y như lời anh người yêu nói lon ton đi theo anh không rời nửa bước. Hàn Tử Thiên thấy người thương có vẻ không quen với không khí này liền vòng tay qua ôm lấy eo sau đó dẫn người vào.
Nói gì thì nói chứ Hàn Tử Thiên cũng là một trong những ông lớn trong giới kinh doanh, trong lĩnh vực kinh tế, vậy nên hình ảnh mà Hàn Tử Thiên và Ái Bội Sam đi cùng với nhau ngay lập tức đã trở thành chủ đề để cánh nhà báo, cánh phóng viên đưa tin rồi.
_ Trong này khá đông cho nên em đừng bỏ tay ra nha.
Hàn Tử Thiên dặn dò người thương thật kĩ lưỡng. Ái Bội Sam bên cạnh rất ngoan ngoãn nghe anh nói, cậu nhóc cứ gật lên gật xuống không ngừng trông rất dễ thương.
Vì hôm nay dẫn theo Ái Bội Sam đi cho nên Hàn Tử Thiên không như thường ngày nữa, anh đi thẳng ra một bàn để đứng để cho mấy người kia tự đến bắt chuyện.
_ Mời ngài dùng.
Cả hai vừa vào chỗ đứng ngay lập tức đã có cậu phục vụ đem đồ uống đến. Vì Ái Bội Sam còn nhỏ và phải đi học cho nên Hàn Tử Thiên chỉ lấy một ly rượu và một ly nước cam thôi.
_ Sam còn nhỏ nên chỉ được phép uống nước cam thôi có biết chưa.
_ Dạ.
Ái Bội Sam ngoan ngoãn lấy ly nước cam, sau đó liền đưa mắt nhìn xung quanh khám phá.
_ Giám đốc Hàn.
_ Chào ông, giám đốc Lý.
Hàn Tử Thiên hờ hững theo lệ mà chào, đối phương là hai cha con giám đốc Lý đi đến, lão cha với thân hình thấp lùn, chiếc bụng bia, râu ria một đống cùng với cái đầu hói bóng loáng nhìn rất ghê sợ. Cô con gái của lão ta cũng chả khác gì, bộ váy thì hở trên hở dưới, lớp makeup thì màu mè, cứ ưỡn ưỡn cái ngực ra phía trước nhìn giống y như mấy con đuông dừa.
Lão Lý kia vừa đi đến đã hướng ánh mắt d.a.m dê, thèm thuồng nhìn Ái Bội Sam, còn cô con gái thì tỏ vẻ yếu đuối mỏng manh nhìn Hàn Tử Thiên.
Ái Bội Sam thật sự bị vẻ bề ngoài của cái tên giám đốc Lý này dọa sợ rồi, cậu nhóc nắm chặt lấy góc áo của anh người yêu. Hàn Tử Thiên thấy người thương có vẻ sợ liền vòng tay qua ôm lấy người.
_ Ngoan.
Hàn Tử Thiên ôn nhu xoa đầu người thương, Ái Bội Sam được anh trấn an cũng bớt sợ hơn một chút, cậu nhóc vòng tay qua ôm chặt lấy anh người yêu, úp mặt vào lồng ngực anh mà trốn.
_ Giám đốc Hàn, vị đây không lẽ là...
Lão giám đốc Lý thấy hai người có vẻ thân thiết quá thì lên tiếng hỏi, Hàn Tử Thiên liền trả lời kết quả là giập tắt luôn tia hi vọng của hai cha con lão ta.
_ Người thương của tôi.
Ánh mắt lão ta mở to ra, cái người vừa rồi lão có ý định ga gẫm lại là người thương của Hàn Tử Thiên sao, vậy là khi nãy gã suýt nữa vừa được đi dạo một vòng quanh địa phủ rồi. Đứa con gái của gã bên cạnh có ý định trèo cao khi nghe Hàn Tử Thiên nói như vậy liền bất ngờ không thôi, nhưng vì tâm địa tham lam nên ả ta vẫn muốn tiếp cận Hàn Tử Thiên.
_ Chào ngài, em là Lý Trà, mạn phép mời ngài một ly ạ.
Ả ta ỏng ẻo tiến đến, ả ưỡn bộ ngực của mình ra phía trước. Lão cha kia thấy con gái mình nói như vậy gã cũng tiếp lời thêm.
_ Giám đốc Hàn à con gái của tôi rất hâm mộ ngài đấy. Hi vọng ngài có thể nể mặt tôi mà uống với nó một ly.
Gã ta đẩy đứa con gái của mình lên phía trước, ả ta được lão ba của mình đẩy lên như vậy liền được đà mà đi đến gần Hàn Tử Thiên.
_ Bé yêu à có người muốn mời anh uống rượu, anh uống được chứ.
Hàn Tử Thiên cúi xuống hỏi người thương đang vùi mặt trong lồng ngực mình, khi thấy người thương gật gật đầu anh mới cầm ly rượu lên.
_ Mời.
Hàn Tử Thiên hờ hững lên tiếng, uống hết ly rượu kia anh chẳng thèm nhìn hai cha con ả nữa chỉ chăm chăm nhìn người thương trong lòng mình thôi.
_ Không biết tôi có thể mời vị này một ly không.
Gã ta tiến đến trên tay là hai ly rượu, khuôn mặt gã hiện giờ còn hơn cả mấy gã biến thái. Hàn Tử Thiên thấy lão có ý muốn mời rượu người thương của mình thì không khỏi khó chịu, nhưng vẫn nhẹ nhàng hỏi Ái Bội Sam.
_ Sam à có người muốn uống với em, em có muốn uống không.
_ Ai ạ?
Ái Bội Sam ngước nhìn Hàn Tử Thiên, thấy người thương hỏi anh liền đưa mắt nhìn gã ta, Ái Bội Sam thấy mặt gã thì lại sợ hãi, cái lão này dùng ánh mắt dê xồm, biến thái để nhìn như vậy ai mà không sợ cho được.
_ Uống.
Ái Bội Sam cần ly nước cam lên, cậu nhóc vẫn còn nhớ lời của anh người yêu dặn nha. Hàn Tử Thiên nhìn thấy hành động này của người thương thì lại bật cười.
_ A mời ngài.
Gã ta đành nâng ly rượu lên mà uống, vốn dĩ tưởng có thể mời Ái Bội Sam ly rượu có chất kích d.u.c kia kết quả ai ngờ lại thất bại.
Ái Bội Sam ngơ ngác nhìn ra bên ngoài, không hổ là bữa tiệc của giới nhà giàu, thật sự rất đẹp, rất sang trọng. Phía ngoài thì được trải thảm đỏ ở lối vào, hai bên là cánh phóng viên cánh nhà báo liên tục chụp hình và đưa tin, tiếp đó là từng chiếc siêu xe một nối đuôi thay nhau dừng ở thảm đỏ.
/Cạch/ _ Mau xuống thôi.
Hàn Tử Thiên bước xuống trước ngay sau đó liền đưa tay đỡ người thương. Ái Bội Sam nhìn anh người yêu rồi lại nhìn cánh nhà báo, cánh phóng viên sau đó e dè đưa tay cho anh.
_ Không cần phải sợ đâu, em cứ theo sát anh là được.
_ Dạ.
Ái Bội Sam ngại ngùng nhìn xung quanh, cậu nhóc làm y như lời anh người yêu nói lon ton đi theo anh không rời nửa bước. Hàn Tử Thiên thấy người thương có vẻ không quen với không khí này liền vòng tay qua ôm lấy eo sau đó dẫn người vào.
Nói gì thì nói chứ Hàn Tử Thiên cũng là một trong những ông lớn trong giới kinh doanh, trong lĩnh vực kinh tế, vậy nên hình ảnh mà Hàn Tử Thiên và Ái Bội Sam đi cùng với nhau ngay lập tức đã trở thành chủ đề để cánh nhà báo, cánh phóng viên đưa tin rồi.
_ Trong này khá đông cho nên em đừng bỏ tay ra nha.
Hàn Tử Thiên dặn dò người thương thật kĩ lưỡng. Ái Bội Sam bên cạnh rất ngoan ngoãn nghe anh nói, cậu nhóc cứ gật lên gật xuống không ngừng trông rất dễ thương.
Vì hôm nay dẫn theo Ái Bội Sam đi cho nên Hàn Tử Thiên không như thường ngày nữa, anh đi thẳng ra một bàn để đứng để cho mấy người kia tự đến bắt chuyện.
_ Mời ngài dùng.
Cả hai vừa vào chỗ đứng ngay lập tức đã có cậu phục vụ đem đồ uống đến. Vì Ái Bội Sam còn nhỏ và phải đi học cho nên Hàn Tử Thiên chỉ lấy một ly rượu và một ly nước cam thôi.
_ Sam còn nhỏ nên chỉ được phép uống nước cam thôi có biết chưa.
_ Dạ.
Ái Bội Sam ngoan ngoãn lấy ly nước cam, sau đó liền đưa mắt nhìn xung quanh khám phá.
_ Giám đốc Hàn.
_ Chào ông, giám đốc Lý.
Hàn Tử Thiên hờ hững theo lệ mà chào, đối phương là hai cha con giám đốc Lý đi đến, lão cha với thân hình thấp lùn, chiếc bụng bia, râu ria một đống cùng với cái đầu hói bóng loáng nhìn rất ghê sợ. Cô con gái của lão ta cũng chả khác gì, bộ váy thì hở trên hở dưới, lớp makeup thì màu mè, cứ ưỡn ưỡn cái ngực ra phía trước nhìn giống y như mấy con đuông dừa.
Lão Lý kia vừa đi đến đã hướng ánh mắt d.a.m dê, thèm thuồng nhìn Ái Bội Sam, còn cô con gái thì tỏ vẻ yếu đuối mỏng manh nhìn Hàn Tử Thiên.
Ái Bội Sam thật sự bị vẻ bề ngoài của cái tên giám đốc Lý này dọa sợ rồi, cậu nhóc nắm chặt lấy góc áo của anh người yêu. Hàn Tử Thiên thấy người thương có vẻ sợ liền vòng tay qua ôm lấy người.
_ Ngoan.
Hàn Tử Thiên ôn nhu xoa đầu người thương, Ái Bội Sam được anh trấn an cũng bớt sợ hơn một chút, cậu nhóc vòng tay qua ôm chặt lấy anh người yêu, úp mặt vào lồng ngực anh mà trốn.
_ Giám đốc Hàn, vị đây không lẽ là...
Lão giám đốc Lý thấy hai người có vẻ thân thiết quá thì lên tiếng hỏi, Hàn Tử Thiên liền trả lời kết quả là giập tắt luôn tia hi vọng của hai cha con lão ta.
_ Người thương của tôi.
Ánh mắt lão ta mở to ra, cái người vừa rồi lão có ý định ga gẫm lại là người thương của Hàn Tử Thiên sao, vậy là khi nãy gã suýt nữa vừa được đi dạo một vòng quanh địa phủ rồi. Đứa con gái của gã bên cạnh có ý định trèo cao khi nghe Hàn Tử Thiên nói như vậy liền bất ngờ không thôi, nhưng vì tâm địa tham lam nên ả ta vẫn muốn tiếp cận Hàn Tử Thiên.
_ Chào ngài, em là Lý Trà, mạn phép mời ngài một ly ạ.
Ả ta ỏng ẻo tiến đến, ả ưỡn bộ ngực của mình ra phía trước. Lão cha kia thấy con gái mình nói như vậy gã cũng tiếp lời thêm.
_ Giám đốc Hàn à con gái của tôi rất hâm mộ ngài đấy. Hi vọng ngài có thể nể mặt tôi mà uống với nó một ly.
Gã ta đẩy đứa con gái của mình lên phía trước, ả ta được lão ba của mình đẩy lên như vậy liền được đà mà đi đến gần Hàn Tử Thiên.
_ Bé yêu à có người muốn mời anh uống rượu, anh uống được chứ.
Hàn Tử Thiên cúi xuống hỏi người thương đang vùi mặt trong lồng ngực mình, khi thấy người thương gật gật đầu anh mới cầm ly rượu lên.
_ Mời.
Hàn Tử Thiên hờ hững lên tiếng, uống hết ly rượu kia anh chẳng thèm nhìn hai cha con ả nữa chỉ chăm chăm nhìn người thương trong lòng mình thôi.
_ Không biết tôi có thể mời vị này một ly không.
Gã ta tiến đến trên tay là hai ly rượu, khuôn mặt gã hiện giờ còn hơn cả mấy gã biến thái. Hàn Tử Thiên thấy lão có ý muốn mời rượu người thương của mình thì không khỏi khó chịu, nhưng vẫn nhẹ nhàng hỏi Ái Bội Sam.
_ Sam à có người muốn uống với em, em có muốn uống không.
_ Ai ạ?
Ái Bội Sam ngước nhìn Hàn Tử Thiên, thấy người thương hỏi anh liền đưa mắt nhìn gã ta, Ái Bội Sam thấy mặt gã thì lại sợ hãi, cái lão này dùng ánh mắt dê xồm, biến thái để nhìn như vậy ai mà không sợ cho được.
_ Uống.
Ái Bội Sam cần ly nước cam lên, cậu nhóc vẫn còn nhớ lời của anh người yêu dặn nha. Hàn Tử Thiên nhìn thấy hành động này của người thương thì lại bật cười.
_ A mời ngài.
Gã ta đành nâng ly rượu lên mà uống, vốn dĩ tưởng có thể mời Ái Bội Sam ly rượu có chất kích d.u.c kia kết quả ai ngờ lại thất bại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.