Chương 33: The Doll
Ken
18/11/2015
Tôi tặng cô ấy một con búp bê vào ngày sinh nhật của cô ấy.
Cô ấy thích nó ngay lập tức và nói với tôi rằng nó thật đẹp. Mái tóc rất mềm mượt và bộ cánh của nó thật đẹp. Cô ấy không rời mắt khỏi nó trong vài ngày. Vào ban ngày, trong lúc dọn dẹp nhà cửa, cô ấy đặt nó ngay ngắn trên bàn để cô ấy có thể thấy nó. Vào ban đêm, nó được đặt cạnh giường ngủ, quay mặt về phía chúng tôi,với đôi mắt to màu xanh biếc và không chuyển động.
Nhưng niềm yêu thích con búp bê của vợ tôi dần thay đổi. Tôi sớm nhận ra có gì đó đang bận tâm ở đây. Tất nhiên, tôi hỏi, nhưng cô ấy không hề nói với tôi điều gì cả, có thể nói, cô ấy ngày càng trở nên ngớ ngẩn. Ngày qua ngày, cô ấy ngày càng sống khép kính hơn, kể cả với tôi. Cho đến khi tôi không chịu được nữa. Tôi ghìm chặt cô ấy, bảo cô ấy nói cho tôi biết chuyện quái gì đang xảy ra nếu không tôi sẽ đưa cô ấy đến gặp bác sĩ.
Cuối cùng cô ấy vỡ oà và khóc, từ ngữ trong cô ấy cứ tuôn ra.
Cô ấy nói với tôi là vì con búp bê. Nó làm cổ khiếp sợ. Cô ấy bảo rằngcô có cảm giác là nó luôn nhìn dõi theo cô mọi lúc. Đôi khi nó dường như còn chuyển động.
Điều đó khiến tôi lo lắng, rồi tôi đi kiểm tra con búp bê đó.
Nó được đặt bất động trên chiếc bàn nhỏ bên cạnh giường ngủ. Đôi mắt xanh biếc to tròn không thay đổi. Tôi không biết làm gì tiếp, nhưng cũng không thể thở phào nhẹ nhõm. Tất nhiên là nó không chuyển động, nó không thể làm được.
Tôi quay người bước đi, nhưng ngay sau đó lại thấy một rất nhỏ trong hóc mắt con búp bê chuyển động.
Quay lại phía con búp bê, cầm nó lên, tôi đưa đầu tôi đến gần đầu con búp bê, nhìn thẳng vào mắt nó.
Có thứ gì đó đang chuyển động.
Tôi gắng tập trung, và nhìn vào gần hơn.
Đúng..chắc chắn có thứ gì đang chuyển động trong đó. Nhưng không phải là con mắt của nó mà là thứ phía sau con mắt.
Trước khi kịp biết đó là thứ gì, con mắt đó vỡ ra và có ít nhất là 10 con giòi nhung nhúc bắn ra. Tôi ném mạnh con búp bê trong sự kích đông và lùi lại theo lẽ tự nhiên.
Vợ tôi hét lên từ căn phòng khác, hỏi có chuyện gì đang xảy ra. Tôi bảo rằng cô ấy không nên quá lo lắng. Tôi cầm con búp bê lên, dùng một lớp vải gạt lũ giòi đi. Bên trong, tôi còn thấy nhiều hơn nữa khi đè vào lớp vỏ và nhựa bên ngoài. Cho con búp bê và lũ giòi vào túi nhựa.
Tôi hy vọng cô ấy sẽ sớm vượt qua được…
Tôi sữ phải mua lại một con khác cho cô ấy, đầu tiên là giữ nó còn sống. Cách đó chắc sẽ giữ được con búp bê lâu hơn.
Trong khi đi vứt con búp bê cũ, tôi nghĩ sao vợ tôi luôn nói rằng cô ấy thích việc để bộ tóc vàng óng của Katie che ngang mặt.
Phải chăng là vì cô ấy cũng có đôi mắt xanh biếc
Cô ấy thích nó ngay lập tức và nói với tôi rằng nó thật đẹp. Mái tóc rất mềm mượt và bộ cánh của nó thật đẹp. Cô ấy không rời mắt khỏi nó trong vài ngày. Vào ban ngày, trong lúc dọn dẹp nhà cửa, cô ấy đặt nó ngay ngắn trên bàn để cô ấy có thể thấy nó. Vào ban đêm, nó được đặt cạnh giường ngủ, quay mặt về phía chúng tôi,với đôi mắt to màu xanh biếc và không chuyển động.
Nhưng niềm yêu thích con búp bê của vợ tôi dần thay đổi. Tôi sớm nhận ra có gì đó đang bận tâm ở đây. Tất nhiên, tôi hỏi, nhưng cô ấy không hề nói với tôi điều gì cả, có thể nói, cô ấy ngày càng trở nên ngớ ngẩn. Ngày qua ngày, cô ấy ngày càng sống khép kính hơn, kể cả với tôi. Cho đến khi tôi không chịu được nữa. Tôi ghìm chặt cô ấy, bảo cô ấy nói cho tôi biết chuyện quái gì đang xảy ra nếu không tôi sẽ đưa cô ấy đến gặp bác sĩ.
Cuối cùng cô ấy vỡ oà và khóc, từ ngữ trong cô ấy cứ tuôn ra.
Cô ấy nói với tôi là vì con búp bê. Nó làm cổ khiếp sợ. Cô ấy bảo rằngcô có cảm giác là nó luôn nhìn dõi theo cô mọi lúc. Đôi khi nó dường như còn chuyển động.
Điều đó khiến tôi lo lắng, rồi tôi đi kiểm tra con búp bê đó.
Nó được đặt bất động trên chiếc bàn nhỏ bên cạnh giường ngủ. Đôi mắt xanh biếc to tròn không thay đổi. Tôi không biết làm gì tiếp, nhưng cũng không thể thở phào nhẹ nhõm. Tất nhiên là nó không chuyển động, nó không thể làm được.
Tôi quay người bước đi, nhưng ngay sau đó lại thấy một rất nhỏ trong hóc mắt con búp bê chuyển động.
Quay lại phía con búp bê, cầm nó lên, tôi đưa đầu tôi đến gần đầu con búp bê, nhìn thẳng vào mắt nó.
Có thứ gì đó đang chuyển động.
Tôi gắng tập trung, và nhìn vào gần hơn.
Đúng..chắc chắn có thứ gì đang chuyển động trong đó. Nhưng không phải là con mắt của nó mà là thứ phía sau con mắt.
Trước khi kịp biết đó là thứ gì, con mắt đó vỡ ra và có ít nhất là 10 con giòi nhung nhúc bắn ra. Tôi ném mạnh con búp bê trong sự kích đông và lùi lại theo lẽ tự nhiên.
Vợ tôi hét lên từ căn phòng khác, hỏi có chuyện gì đang xảy ra. Tôi bảo rằng cô ấy không nên quá lo lắng. Tôi cầm con búp bê lên, dùng một lớp vải gạt lũ giòi đi. Bên trong, tôi còn thấy nhiều hơn nữa khi đè vào lớp vỏ và nhựa bên ngoài. Cho con búp bê và lũ giòi vào túi nhựa.
Tôi hy vọng cô ấy sẽ sớm vượt qua được…
Tôi sữ phải mua lại một con khác cho cô ấy, đầu tiên là giữ nó còn sống. Cách đó chắc sẽ giữ được con búp bê lâu hơn.
Trong khi đi vứt con búp bê cũ, tôi nghĩ sao vợ tôi luôn nói rằng cô ấy thích việc để bộ tóc vàng óng của Katie che ngang mặt.
Phải chăng là vì cô ấy cũng có đôi mắt xanh biếc
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.