Đô thịNgôn TìnhTiểu thuyếtTruyện SủngHiện Đại
Dịch giả: hiểu phong
0
Đang cập nhật
16:44:52 02/04/2024
Hãy Yêu Anh Khi Mùa Đông Đến
Ngày lập đông ấy, Chúc Thời Vũ chia tay bạn trai đã quen nhau bốn năm rồi trở về thành phố Ôn Bắc.
Phòng bệnh loạn thành một nồi cháo, sắc mặt mẹ tái nhợt, dưới sự khuyên bảo hợp tình hợp lý của bạn bè và họ hàng thân thích, trước mắt cô chỉ có hai lựa chọn:
Nghe theo như sự sắp xếp của gia đình hoặc nghỉ việc.
Chúc Thời Vũ lựa chọn vế trước, sau đó cô gặp gỡ Mạnh Tư Ý.
Ở trong mắt mọi người, Mạnh Tư Ý có bề ngoài hoàn hảo, công việc tốt, tính tình và mọi thứ không có gì để bắt bẻ, kết hôn với anh đó là Chúc Thời Vũ trèo cao.
Chỉ có Mạnh Tư Ý biết.
Anh chẳng qua chỉ là kẻ tiểu nhân đê tiện.
Từ thuở thiếu niên cho đến tận lúc này ——
Cô là khát vọng khó đạt được mà anh đã mơ tưởng trong suốt những tháng ngày đằng đẵng.
Bác sĩ x Tác giả sáng tạo nội dung truyền thông.
*
Một năm có bốn mùa, tôi thích nhất mùa đông.
***
Có người từng tính toán, tỉ lệ để hai người gặp nhau trên trái đất này là 1:20000 (0.00005), con số còn mỏng manh hơn cả mật độ sợi tơ, cam chịu liên kết nhau chỉ bởi sợi tơ trời, rồi để mặc cho nó đứt đoạn, hay nguyện dệt thành tấm lưới bao phủ đời nhau, là ràng buộc hay kết nối thì phải xem cách người trong cuộc nhìn nhận.
Khởi đầu cho cuộc gặp gỡ giữa Chúc Thời Vũ và Mạnh Tư Ý cũng vô cùng đơn giản, tất cả được bắt đầu vào những ngày lập đông ấy, khi Chúc Thời Vũ đồng thời chia tay bạn trai và nghỉ việc công ty, quay về quê nhà chăm sóc bố mẹ, chuẩn bị cho một cuộc hôn nhân thông qua xem mắt.
Trong ấn tượng ban đầu của Chúc Thời Vũ, cô vô cùng khó hiểu khi một người có thể nói là hoàn mỹ như Mạnh Tư Ý lại cần phải đi xem mắt, công việc tốt, ngoại hình tuyệt hảo, tính cách thì càng không có gì để bàn, Chúc Thời Vũ chỉ cảm thấy anh như chiếc bánh ngon ông trời “phất tay” ban phát cho cuộc đời bình lặng của cô.
Đến với nhau là “duyên” nhưng sống với nhau chính là “nợ”, từ những vụng về thuở mới ban đầu khi sống cạnh nhau, hai người tự cho nhau những điều đặc biệt, cùng nhau hóa giải cho mối quan hệ “sượng sùng” của họ.
***
Bước vào cuộc hôn nhân này, Chúc Thời Vũ không mong ước cao xa, chẳng qua chỉ làm hài lòng bố mẹ, cũng không màng yêu đương là gì, vì cô đã phí bốn năm thanh xuân cho bạn trai cũ, nên Chúc Thời Vũ bình bình thản thản, thuận theo tự nhiên vậy…
Ban đầu Chúc Thời Vũ có chút hời hợt, cũng khó trách, bởi cô mãi ngộ nhận đoạn tình cảm lúc trước, nhưng Mạnh Tư Ý lại vô cùng xem trọng, từ lúc hai người gặp mặt, anh đã luôn mang tâm thế nhường nhịn, cô không vui, anh sẽ không hối thúc, cô chưa mở lòng với anh, anh tình nguyện chậm rãi chờ cô tiếp nhận.
Chén trong chạn còn có lúc còn lạo xạo, huống chi là vợ chồng sớm tối chung nhà, Chúc Thời Vũ không khéo thì đã có Mạnh Tư Ý đỡ đần, chồng nấu ăn vợ rửa chén, tổ ấm nhỏ cứ thế mà dần dần hình thành. Mạnh Tư Ý chăm sóc cô cực tốt, cô ghi nhớ, tích cóp, cảm động tất cả những vụn vặt, những dịu dàng anh dành cho mình, có nhiều lần Chúc Thời Vũ thắc mắc, người tuyệt hảo như anh, vì sao lại chọn kết hôn với em? Mạnh Tư Ý chỉ trả lời đơn giản: Tới tuổi thì kết hôn.
Mạnh Tư Ý hoàn hảo không có gì để chê ấy, anh có một bí mật, bí mật từng hai lần muốn bật mí cho vợ, nhưng cô vợ chậm nhiệt mãi không nhận ra, không một ai biết, Mạnh Tư Ý đã thầm mến cô từ nhiều năm trước, dù tình cảm ngây thơ tinh khiết ấy bị gián đoạn, nhưng “Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên”, anh đã có lòng ôm tương tư nhiều năm, cơ hội đến, anh há có thể bỏ qua?
Vì yêu nên anh hèn mọn, ấm ức nghĩ rằng mình là kẻ có lòng ti tiện. Nhưng vì yêu, anh cũng trở thành người sáng chói hơn xưa, chỉ mong nếu gặp lại, cô gái năm ấy sẽ ấn tượng tốt về mình, và cũng vì yêu, anh nguyện làm theo tất thảy mong muốn của cô, hy vọng cô sẽ có một cuộc hôn nhân ấm êm cùng mình.
*
“Hãy yêu anh khi mùa đông đến” có thể nói là một câu chuyện bình dị đến không thể tưởng, ở đó có một Chúc Thời Vũ bình đạm như nước, cô như một hình mẫu tiêu biểu cho cả vạn cô gái của thời đại ngày nay, có cuộc đời êm ả, tốt nghiệp đại học ở một trường khá danh tiếng, có công ăn việc làm và có một người bạn trai. Nếu chỉ gói gọn trong những miêu tả này thì câu chuyện đâu còn gì để bàn chứ.
Điểm sáng trong cuộc đời của Chúc Thời Vũ là anh chồng qua xem mắt - Mạnh Tư Ý.
Chúc Thời Vũ ngây ngô vụng về trong chuyện tình cảm, trời sinh đã thiếu tế bào lãng mạn, mãi đến khi bạch mã hoàng tử của cô xuất hiện, anh dạy cô biết, “...thì ra hạnh phúc là được cùng nhau rửa chén, thú vị là khi cùng nhau dạo siêu thị, thỏa mãn là khi không cần làm việc chỉ cần ôm nhau nằm sofa xem phim…”
Câu chuyện tình yêu giữa hai người diễn ra dung dị, từng khung ảnh như hiện ra trước mắt, cảm giác hài hòa giữa nhân vật cùng bầu không khí của chuyện khiến người đọc cảm thấy thoải mái. Phải nói sao nhỉ, cái cảm giác dung dị mà tác giả mang tới rất vi diệu.
Thật ra nhân vật gây xúc động cho mình nhiều nhất chính là Mạnh Tư Ý, phải xem truyện mới xúc động cho từng chi tiết anh dành cho nữ chính, cái cảm giác hồi hộp vì lo sợ lúc anh đuổi gã bạn trai cũ trước cửa nhà nữ chính vì không muốn gã ta làm cô dao động, cảm giác anh tủi thân khi hiểu lầm vợ còn tình cảm với tình cũ, giận dỗi vợ cả ngày nhưng đến đêm là quen hơi nên không quay lưng ngủ được…
Gửi các bạn vài câu hát này, vừa nghe bài này vừa xem truyện, bạn sẽ cảm nhận được tình cảm sâu sắc mà anh chồng Mạnh Tư Ý dành cho cô vợ Chúc Thời Vũ.
“…Bất kể em đi đâu
Bất kể em làm gì
Anh vẫn sẽ ở đây đợi chờ em
Bất kể điều gì đến
Hay trái tim anh tan vỡ thế nào
Anh vẫn sẽ ở ngay đây đợi chờ em…” (*)
____
(*) Trích bản dịch lời bài hát “Right here waiting for you” - Richard Marx
“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Nguyệt Quý