[Hệ Thống] : Xoay Người Của Uyển Nhi
Chương 22: Đừng Sợ. Tôi Chỉ Muốn Yêu Anh 5
Tiểu Đào Đào
27/08/2019
Thoáng cái, Uyển nhi đã trong tủ lạnh tu bổ lại
linh hồn cả mười ngày rồi. Mà vẫn chưa thấy ra. Sở Tần Sinh, gọi cô
nhưng không nge được tiếng đáp lại. Trong lòng anh càng lo lăng hơn..
Đến Ngày thứ 15. Sở Tần Sinh không chịu nổi nữa rồi, đành viết ra giấy. " Em thế nào rồi. Đã ổn hơn chưa" Liền đem đốt đi.
-Trong tủ lạnh. Uyển nhi đang trò truyện với hệ thống. Cũng như làm cách nào để về lại thể xác thì nhận được tờ giấy Sở Tần sinh đốt cho cô. Cô cũng miễn cưỡng cất giọng nói vang vọng, âm lãnh trả lời lại
" Tần Sinh. Anh đừng lo tôi đã đỡ hơn nhiều rồi. Ít hôm nữa tôi cũng sẽ ra ngoài được. Tần sinh, anh yên tâm đồ trong tủ lạnh. Ngoài thịt hết niên hạn ra, thì sữa chua vẫn còn ăn được. Xin lỗi Lại tốn tiền điện rồi
[[ Hệ thống: tiểu tỷ tỷ ta ngi ngờ .nam Chính này sắp nghèo vì tiền điện rồi. Tỷ tỷ có muốn đổi 50đ để yêu cầu nhà nước giảm thuế điện nước hay không? ]]
"Ồ hệ thống nhà ngươi, thích lo chuyện của nhà nước quá nhỉ....... Ta đã nghèo con lâu mới lo chuyện tiền điện. Lăn đi cho lão nương
[[ Đồ hung dữ. Oa nghĩ tới tỷ tỷ nhà kế,....ta thật ngưỡng mộ ]]
""[√_√] Sở Tần Sinh nén cười: Phốc. Xuyyy~~~ tới giờ phút này ,cô ấy còn lo cho đồ trong tủ lạnh... Hahah còn tiền điện anh trả nỗi mà hahahahahhaa.
" Uyển nhi. Cô yên tâm tu bổ linh hồn đi. Tiền điện hay đồ ăn tôi lo được. Cô yên tâm đi.
"" Được. Ít hôm nữa tôi sẽ ra" .mà anh đừng có gặp cái cô đó nhé. Nếu không muốn tôi tan linh hồn sớmmmm.
" Sở Tần Sinh. Nghe tới bà điên đó lại ức. Vì cô ta mà uyển nhi mới thành như vậy.
Mấy ngày sau trôi qua, uyển nhi ở trong tủ lạnh thật chán. Tuy rằng linh hồn gần đầy. Có thể bước Ra, nhưng cái hệ thống chết bằm kia nói. Phải dưỡng thêm mới có thể nhập vào thân xác.
[[ Hệ thống à. Ta đã dưỡng linh hồn ta béo lắm rồi. Dưỡng nữa ta sẽ thành linh hồn đóng đá à không, linh hồn băng chứ. Ngươi mau nói làm sao để nhập vào đi.??]]
[[ à cái này. Tiểu tỷ tỷ đừng vội. Tỷ tu bổ thêm mười ngày nữa đi. Còn muốn vào cơ thể có hai cách nha]]
--Uyển nhi :ta luôn cảm thấy hệ thống đang hố ta.
" Ngươi mau nói đi. Cái tên mặt đơ ngoài kia sắp không chờ được rồi "
[[ cách thứ nhất: tỷ tỷ nên mua ống dẫn hồn. Chỉ với 90đ tích Phân,, ùm ùm giống như cãi lão hồi sinh,không bị đau đớn
- Cách thứ hai: tỷ tỷ rút ống thở. Làm cho bản thân ngáp ngáp sắp chết. Hơi thống khổ tý, lúc đó tỷ liền nhập hồn vào là được. Cơ mà cơ hội chỉ 80%.]]
--- Mẹ nó. Lão nương biết ngay mà. Cái hệ thống này đang hố taaaaaaa. Lão nương làm gi có nhiều điểm như vậy. Ta còn đang muốn để dành lấy chồng có được không?
[[ à tỷ tỷ cũng có người nguyện ý lấy à. Bổn hệ thống đây nguyện ý quỳ xuống gọi là cô nãi nãi. ...tỷ tỷ chọn cách nào]]
---Uyển nhi cắn chặt răng chọn:
Ta chọn cách thứ hai. Ai bảo bổn cô nương nghèo đi. Chịu đau xíu chắc không sao đi.
[[ Hệ thống... Ta biết Mà. Đồ keo kiệt ]]
Uyển nhi đã hơn 1 tháng tu bổ trong tủ lạnh. Tới ngày hôm nay bước ra ngoài.... Trong phòng vẫn y như vậy. Ngoài bàn ăn nhiều vỏ mì ra thì. Trên bàn latop có người con trai uể oải nằm đó. Như đang chờ thứ gì đó vậy.
--Uyển nhi tới Gần anh. Đắp chăn lại cho Anh.
-Sở Tần Sinh, cảm giác được cái lạnh dựng cả lỗ chân lông. Anh chợt tỉnh, quay lại phía sau lưng. Anh cảm giác muốn khóc, muốn ôm người con gái đó vào lòng mà xin lỗi thật nhiều.....
--Tần sinh. Tôi ra rôi anh có vui không?
"Uyển nhi ...cô khỏe Lại rồi..... Tôi tôi xin lỗi cô uyển nhi... Tôi sau này sẽ bảo vệ cô. Cô đừng dọa tôi nữa có được không.
Vẻ mặt của anh. Tái nhợt đôi mắt có quầng thâm. Chứng tỏ anh đã nhiều ngày không ngủ. Cô cũng biết lí do vì sao rồi .trong lòng cô cảm thấy rung động trước người con trai. Nhát gan, mặt đơ này. Cô mỉm cười nói.
--Tần sinh, tôi biết cách về lại thân thể rồi. Nhưng cái Này anh phải phối hợp cùng với tôi..?
( từ giờ đào sẽ đổi cô = em nhé)
" Uyển nhi. Lời em. Nói là thật?
" Tần sinh. Em nói thật. Bây giờ anh đưa em vào bệnh viện đi.
""" Được được. Bây giờ anh đưa em đi. Tần Sinh vội vàng chạy nhanh ra cửa để đưa cô tới bệnh viện. Bây giờ đã là ban đêm rồi nha
--- Uyển nhi gọi vọng Lại "
"TẦN SINH ANH CÒN CHƯA MẶC QUẦN"
- Sở Tần Sinh hai chân cứng lại. Kẹp chặt ở giữa. Hấp tập lại ngược lại để mặc quần. Lắp bắp trả lời...
( ầy nha nam chính này đang suy nghĩ cái gì vậy nha)
..... A..Anh là anh vui quá. Quên luôn chuyện này.,...cả gương mặt anh đỏ như trái cà chua. Ít nhất có thể nặn ra Y như chai tương cà vậy.
---Uyển nhi phá lên cười : Ha hahaa. Tần Sinh... Anh thật đáng yêuuuu ahhaahhaha...
Sở Tần sinh. Gãi đầu gãi taiii liền tìm cớ chạy bay chạy biến ra xe...
---Hai người vào tới bệnh viện, cũng đã 2h sáng. Giờ này bà vú cũng về nhà nghĩ ngơi. Trong phòng bệnh chỉ duy nhất cô cái đang dùng ống thở. Mà ngủ ngon lành trên giường.
Uyển nhi, lại gần giường bệnh, ngắm bản thân mình. À không ngắm thân thể nguyên chủ.. Tự luyến" Thật đẹp.. Nhưng vẫn không đẹp bằng lão nương"
Tần sinh. Anh nghe kĩ lời em nói nhé. Nhớ phải làm đúng như lời em nói. Giọng nói cô nghiêm túc, không lấy một nữa nào là đùa giỡn như thường ngày.
-----Sở tần sinh, ưỡn Ngực. Thẳng lưng tỏ ra gật đầu.....
-- Bây giờ. Anh rút ống thở Raa. Khi nào emmmm sắp hấp hối thì anh cắm ống thở trở lại. Cơ hội này thành công tới 80%.
----Sở Tần Sinh lo lắng: Uyển nhi nếu không thành công thì sao..... Linh hồn.. Linh hồn em liệu có tan biến không...?
--Uyển nhi: tần sinh, anh yên tâm nếu không thành công. Em sẽ giữ lực linh hồn còn lại, bảo vệ cơ thể này sống hơn 3 ngày rồi mới chết. Như vậy sẽ không ai cho rằng anh là kẻ giết người đâuu. Cảnh sát sẽ không có lý do nào bỏ tù anh đâu. ... Nụ cười cô sáng sạn hơn bình thường.
--Khiến nơi trái tim Tần sinh co thắt. Đau theo từng nhịp đập. Tới giờ phút này mà người con gái ấy... Vẫn lo cho anh... Lo cho tương lai của anhh. Tần sinh bây giờ, chỉ nghĩ,......cô ấy tỉnh lại.. Nhất định anh phải trói cô ấy lại.... Không cho đi. Nếu đi, anh đánh gẫy chân xem cô đi như thế nào.....
--Uyển nhi ,hay em đừng thử. Bây giờ vẫn tốt mà, với anh như bây giờ là đủ đủ lắm. Anh rất sợ em tan biến... Anh anh không chịu được cảm giác ấy... Anh rất sợ
" Tần sinh. Anh đừng sợ..... Em muốn đối diện với anh. Ở bên Anh... Bằng chính con người, chứ không ở dạng nữ Quỷ như bây giờ.... Anh đừng sợ... Thực hiện đi.... Em hứa sẽ thành công.
( cái này là Cô bắt hệ thống kí giấy điểm chỉ rồi.)
----hốc mắt của Tần sinh hồng hồng. Một giọt nước mắt lăn xuống.. Cuộc đời của anh... Người con gái này là quan trọng nhất.. Anh không thể mất cô.
(Ting độ hào cảm của nam chủ là 90%...tỷ tỷ siêu siêu giỏi.... Cố lên tiểu tỷ tỷ)
.....Tần sinh bước chân nhỏ thật nhỏ. Tiến lại gần người con gái đang ngủ.... Đôi tay anh run run... Nhẹ nhàng đặt lên ống thở.... Nhưng vẫn không vội rút ra..
"Uyển nhi, Em chắc chứ?
" Tần sinh. Anh đừng sợ.... Làm đi nhanh lên.. Sắp hết thời gian rồi.
-
Đến Ngày thứ 15. Sở Tần Sinh không chịu nổi nữa rồi, đành viết ra giấy. " Em thế nào rồi. Đã ổn hơn chưa" Liền đem đốt đi.
-Trong tủ lạnh. Uyển nhi đang trò truyện với hệ thống. Cũng như làm cách nào để về lại thể xác thì nhận được tờ giấy Sở Tần sinh đốt cho cô. Cô cũng miễn cưỡng cất giọng nói vang vọng, âm lãnh trả lời lại
" Tần Sinh. Anh đừng lo tôi đã đỡ hơn nhiều rồi. Ít hôm nữa tôi cũng sẽ ra ngoài được. Tần sinh, anh yên tâm đồ trong tủ lạnh. Ngoài thịt hết niên hạn ra, thì sữa chua vẫn còn ăn được. Xin lỗi Lại tốn tiền điện rồi
[[ Hệ thống: tiểu tỷ tỷ ta ngi ngờ .nam Chính này sắp nghèo vì tiền điện rồi. Tỷ tỷ có muốn đổi 50đ để yêu cầu nhà nước giảm thuế điện nước hay không? ]]
"Ồ hệ thống nhà ngươi, thích lo chuyện của nhà nước quá nhỉ....... Ta đã nghèo con lâu mới lo chuyện tiền điện. Lăn đi cho lão nương
[[ Đồ hung dữ. Oa nghĩ tới tỷ tỷ nhà kế,....ta thật ngưỡng mộ ]]
""[√_√] Sở Tần Sinh nén cười: Phốc. Xuyyy~~~ tới giờ phút này ,cô ấy còn lo cho đồ trong tủ lạnh... Hahah còn tiền điện anh trả nỗi mà hahahahahhaa.
" Uyển nhi. Cô yên tâm tu bổ linh hồn đi. Tiền điện hay đồ ăn tôi lo được. Cô yên tâm đi.
"" Được. Ít hôm nữa tôi sẽ ra" .mà anh đừng có gặp cái cô đó nhé. Nếu không muốn tôi tan linh hồn sớmmmm.
" Sở Tần Sinh. Nghe tới bà điên đó lại ức. Vì cô ta mà uyển nhi mới thành như vậy.
Mấy ngày sau trôi qua, uyển nhi ở trong tủ lạnh thật chán. Tuy rằng linh hồn gần đầy. Có thể bước Ra, nhưng cái hệ thống chết bằm kia nói. Phải dưỡng thêm mới có thể nhập vào thân xác.
[[ Hệ thống à. Ta đã dưỡng linh hồn ta béo lắm rồi. Dưỡng nữa ta sẽ thành linh hồn đóng đá à không, linh hồn băng chứ. Ngươi mau nói làm sao để nhập vào đi.??]]
[[ à cái này. Tiểu tỷ tỷ đừng vội. Tỷ tu bổ thêm mười ngày nữa đi. Còn muốn vào cơ thể có hai cách nha]]
--Uyển nhi :ta luôn cảm thấy hệ thống đang hố ta.
" Ngươi mau nói đi. Cái tên mặt đơ ngoài kia sắp không chờ được rồi "
[[ cách thứ nhất: tỷ tỷ nên mua ống dẫn hồn. Chỉ với 90đ tích Phân,, ùm ùm giống như cãi lão hồi sinh,không bị đau đớn
- Cách thứ hai: tỷ tỷ rút ống thở. Làm cho bản thân ngáp ngáp sắp chết. Hơi thống khổ tý, lúc đó tỷ liền nhập hồn vào là được. Cơ mà cơ hội chỉ 80%.]]
--- Mẹ nó. Lão nương biết ngay mà. Cái hệ thống này đang hố taaaaaaa. Lão nương làm gi có nhiều điểm như vậy. Ta còn đang muốn để dành lấy chồng có được không?
[[ à tỷ tỷ cũng có người nguyện ý lấy à. Bổn hệ thống đây nguyện ý quỳ xuống gọi là cô nãi nãi. ...tỷ tỷ chọn cách nào]]
---Uyển nhi cắn chặt răng chọn:
Ta chọn cách thứ hai. Ai bảo bổn cô nương nghèo đi. Chịu đau xíu chắc không sao đi.
[[ Hệ thống... Ta biết Mà. Đồ keo kiệt ]]
Uyển nhi đã hơn 1 tháng tu bổ trong tủ lạnh. Tới ngày hôm nay bước ra ngoài.... Trong phòng vẫn y như vậy. Ngoài bàn ăn nhiều vỏ mì ra thì. Trên bàn latop có người con trai uể oải nằm đó. Như đang chờ thứ gì đó vậy.
--Uyển nhi tới Gần anh. Đắp chăn lại cho Anh.
-Sở Tần Sinh, cảm giác được cái lạnh dựng cả lỗ chân lông. Anh chợt tỉnh, quay lại phía sau lưng. Anh cảm giác muốn khóc, muốn ôm người con gái đó vào lòng mà xin lỗi thật nhiều.....
--Tần sinh. Tôi ra rôi anh có vui không?
"Uyển nhi ...cô khỏe Lại rồi..... Tôi tôi xin lỗi cô uyển nhi... Tôi sau này sẽ bảo vệ cô. Cô đừng dọa tôi nữa có được không.
Vẻ mặt của anh. Tái nhợt đôi mắt có quầng thâm. Chứng tỏ anh đã nhiều ngày không ngủ. Cô cũng biết lí do vì sao rồi .trong lòng cô cảm thấy rung động trước người con trai. Nhát gan, mặt đơ này. Cô mỉm cười nói.
--Tần sinh, tôi biết cách về lại thân thể rồi. Nhưng cái Này anh phải phối hợp cùng với tôi..?
( từ giờ đào sẽ đổi cô = em nhé)
" Uyển nhi. Lời em. Nói là thật?
" Tần sinh. Em nói thật. Bây giờ anh đưa em vào bệnh viện đi.
""" Được được. Bây giờ anh đưa em đi. Tần Sinh vội vàng chạy nhanh ra cửa để đưa cô tới bệnh viện. Bây giờ đã là ban đêm rồi nha
--- Uyển nhi gọi vọng Lại "
"TẦN SINH ANH CÒN CHƯA MẶC QUẦN"
- Sở Tần Sinh hai chân cứng lại. Kẹp chặt ở giữa. Hấp tập lại ngược lại để mặc quần. Lắp bắp trả lời...
( ầy nha nam chính này đang suy nghĩ cái gì vậy nha)
..... A..Anh là anh vui quá. Quên luôn chuyện này.,...cả gương mặt anh đỏ như trái cà chua. Ít nhất có thể nặn ra Y như chai tương cà vậy.
---Uyển nhi phá lên cười : Ha hahaa. Tần Sinh... Anh thật đáng yêuuuu ahhaahhaha...
Sở Tần sinh. Gãi đầu gãi taiii liền tìm cớ chạy bay chạy biến ra xe...
---Hai người vào tới bệnh viện, cũng đã 2h sáng. Giờ này bà vú cũng về nhà nghĩ ngơi. Trong phòng bệnh chỉ duy nhất cô cái đang dùng ống thở. Mà ngủ ngon lành trên giường.
Uyển nhi, lại gần giường bệnh, ngắm bản thân mình. À không ngắm thân thể nguyên chủ.. Tự luyến" Thật đẹp.. Nhưng vẫn không đẹp bằng lão nương"
Tần sinh. Anh nghe kĩ lời em nói nhé. Nhớ phải làm đúng như lời em nói. Giọng nói cô nghiêm túc, không lấy một nữa nào là đùa giỡn như thường ngày.
-----Sở tần sinh, ưỡn Ngực. Thẳng lưng tỏ ra gật đầu.....
-- Bây giờ. Anh rút ống thở Raa. Khi nào emmmm sắp hấp hối thì anh cắm ống thở trở lại. Cơ hội này thành công tới 80%.
----Sở Tần Sinh lo lắng: Uyển nhi nếu không thành công thì sao..... Linh hồn.. Linh hồn em liệu có tan biến không...?
--Uyển nhi: tần sinh, anh yên tâm nếu không thành công. Em sẽ giữ lực linh hồn còn lại, bảo vệ cơ thể này sống hơn 3 ngày rồi mới chết. Như vậy sẽ không ai cho rằng anh là kẻ giết người đâuu. Cảnh sát sẽ không có lý do nào bỏ tù anh đâu. ... Nụ cười cô sáng sạn hơn bình thường.
--Khiến nơi trái tim Tần sinh co thắt. Đau theo từng nhịp đập. Tới giờ phút này mà người con gái ấy... Vẫn lo cho anh... Lo cho tương lai của anhh. Tần sinh bây giờ, chỉ nghĩ,......cô ấy tỉnh lại.. Nhất định anh phải trói cô ấy lại.... Không cho đi. Nếu đi, anh đánh gẫy chân xem cô đi như thế nào.....
--Uyển nhi ,hay em đừng thử. Bây giờ vẫn tốt mà, với anh như bây giờ là đủ đủ lắm. Anh rất sợ em tan biến... Anh anh không chịu được cảm giác ấy... Anh rất sợ
" Tần sinh. Anh đừng sợ..... Em muốn đối diện với anh. Ở bên Anh... Bằng chính con người, chứ không ở dạng nữ Quỷ như bây giờ.... Anh đừng sợ... Thực hiện đi.... Em hứa sẽ thành công.
( cái này là Cô bắt hệ thống kí giấy điểm chỉ rồi.)
----hốc mắt của Tần sinh hồng hồng. Một giọt nước mắt lăn xuống.. Cuộc đời của anh... Người con gái này là quan trọng nhất.. Anh không thể mất cô.
(Ting độ hào cảm của nam chủ là 90%...tỷ tỷ siêu siêu giỏi.... Cố lên tiểu tỷ tỷ)
.....Tần sinh bước chân nhỏ thật nhỏ. Tiến lại gần người con gái đang ngủ.... Đôi tay anh run run... Nhẹ nhàng đặt lên ống thở.... Nhưng vẫn không vội rút ra..
"Uyển nhi, Em chắc chứ?
" Tần sinh. Anh đừng sợ.... Làm đi nhanh lên.. Sắp hết thời gian rồi.
-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.