[Hệ Thống] : Xoay Người Của Uyển Nhi
Chương 394: Kiếp này không buông 10
Tiểu Đào Đào
04/01/2020
- --10---#Tiểu Đào Đào.
Trên máy bay, ghế dành cho khách VIP.
Uyển Nhi mệt mỏi nhắm mắt lại ngủ, còn nam nhân kia hệt như người máy, không hề biết mệt. Hắn vẫn âm trầm mở mắt nhìn thẳng phía trước, nhìn mây nhìn trời..
Đợi tới khi nhịp thở của cô đều đều, lúc này Triệu Nam Thiên mới dám lén lút nhìn sườn mặt lúc cô ngủ..
Gương mặt này quá xinh đẹp, không có bất kì một góc chết nào. Hắn định vươn tay ra chạm lên má của Uyển Nhi, nhưng chỉ cách gương mặt 1cm thì dừng lại.
Triệu Nam Thiên cười khổ, rốt cuộc là hắn đang nghĩ cái gì nữa. Thật ra, hắn không chắc chắn rằng, nữ nhân này có phải là người hắn muốn tìm hay không..
Hằng đêm hắn vẫn mơ hồ, nhìn được người con gái khiến trái tim hắn xao động. Cảm giác bên Lam Uyển Nhi thật giống với cảm xúc trong mơ..
" Rốt cuộc cô có phải là người ấy hay không?
( Ting -- Độ hảo cảm của nam chủ +5% độ hảo cảm là 30% tiểu tỷ tỷ rất giỏi..)
Uyển Nhi chẹp miệng, gương mặt biểu cảm thay đổi liên tục, miệng lẩm bẩm..
" Triệu Thần Kinh, tên chết tiệt bắt lão nương thay.... muốn tắt.thở... ưmm.. phải đánh nát mông hắn..
Triệu Nam Thiên:"...."
- Cô ấy đang nói cái gì? Triệu Thần Kinh? Đang nói hắn sao.....? Còn đòi đánh mông hắn....?
Bất giác sắc mặt Triệu Nam Thiên đen lại, hắn là không chấp nhất nữ nhân, còn là đang ngủ.
15 giờ trôi qua, âm thanh tiếp viên hàng không vang lên..
- Máy bay sẽ hạ cánh trong vòng 5 phút nữa, mong hành khách thu xếp lại hành lí trước khi xuống máy bay...
Triệu Nam Thiên ho nhẹ, nhàn nhạt lên tiếng..
" Khụ -- Gọi cô ấy dậy:"
Trợ Lý tay sách hành lí bất mãn, nhưng không dám lên tiếng. Không phải Triệu Tổng ngồi sát với Lam Tiểu Thư sao?
" Lam Tiểu Thư, đã tới nơi rồi. "
" Lam Tiểu Thư:" Trợ Lý cẩn thận lay lay bã vai Uyển Nhi..
Vài giây sau..
" Tên khốn kiếp nào đánh thức lão nương? Chán sống rồi sao?:" Uyển Nhi mở màng la lớn lên, may mắn ở đây chỉ có 3 người..
Triệu Nam Thiên:"...."!
Trợ Lý:"...."
" Là tôi gọi cô dậy:" Triệu Nam Thiên bất mãn lên tiếng..
Nghe âm thanh lạnh lùng sắc bén, lúc này Uyển Nhi mới hoàn toàn tỉnh ngủ. Cô vội vàng dụi dụi mắt, chân chó lên tiếng..
" Tôi không nói hai người, tôi là ngủ mơ..
" Đúng vậy, là ngủ mơ.. hì hì..
Triẹu Nam Thiên và Trợ Lý đỡ trán nhìn nhau, nói dối lộ liễu như vậy, tốt nhất cô ấy đừng lên tiếng...
20 phút sau.
Ba người ra khỏi Sân Bay Quốc Tế.
Trợ Lý vất vả kéo vali nặng trĩu theo sau hai người, Uyển Nhi thong dong đi trước. Triệu Nam Thiên đút tay vào túi quần lãnh đạm bươc theo sau gót cô..
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên medoctruyenchu.net / Hãy tôn trọng tác giả. Không reup mang Tác phẩm đi bất cứ Wed nào. Mọi thắc mắc xin liên hệ Facebook Phạm My (Tiểu Đào Đào)
Hắn nhíu mày, lý nào ông chủ lại phải đi theo sao người làm. Hắn và trợ lý lúc này đang giống đi theo hầu hạ 1 vị thiên kim của gia tộc giàu có nào đó..
Uyển Nhi bước qua đại lộ, không hề để ý tới một chiếc xe ô tô đen đang phóng tới với tốc độ cực nhanh.
Triệu Nam Thiên giật mình, trong đầu hắn hiện lên hình ảnh 1 nữ nhân xinh đẹp kiều mị đang mang bầu, rồi cũng có một chiếc xe phóng tới..
Hắn theo phản xạ tự nhiên lao ra, che chắn. Đồng thời hét to..
" Mau tránh ra:"
Nghe được tiếng hét, Uyển Nhi giật mình liền thấy chiếc xe đang phóng tới, Triệu Nam Thiên lại cũng lao tới muốn đẩy cô ra..
Không kịp suy nghĩ, Uyển Nhi lao về phía Triệu Nam Thiên, tự vặn ngược xoay người. Bay sang lề đường bên kia, cô ôm chặt Triệu Nam Thiên vào trong lồng ngực của mình..
Trợ Lý lẫn người xung quanh hoảng sợ, vây lại xem tình hình của hai người. Nhân lúc này, người đàn ông ở trong chiếc xe đan kia cắn răng thốt thành tiếng, sau đó rời đi ngay tức thì..
" Chết tiệt, như vậy còn thất bại..
Trên máy bay, ghế dành cho khách VIP.
Uyển Nhi mệt mỏi nhắm mắt lại ngủ, còn nam nhân kia hệt như người máy, không hề biết mệt. Hắn vẫn âm trầm mở mắt nhìn thẳng phía trước, nhìn mây nhìn trời..
Đợi tới khi nhịp thở của cô đều đều, lúc này Triệu Nam Thiên mới dám lén lút nhìn sườn mặt lúc cô ngủ..
Gương mặt này quá xinh đẹp, không có bất kì một góc chết nào. Hắn định vươn tay ra chạm lên má của Uyển Nhi, nhưng chỉ cách gương mặt 1cm thì dừng lại.
Triệu Nam Thiên cười khổ, rốt cuộc là hắn đang nghĩ cái gì nữa. Thật ra, hắn không chắc chắn rằng, nữ nhân này có phải là người hắn muốn tìm hay không..
Hằng đêm hắn vẫn mơ hồ, nhìn được người con gái khiến trái tim hắn xao động. Cảm giác bên Lam Uyển Nhi thật giống với cảm xúc trong mơ..
" Rốt cuộc cô có phải là người ấy hay không?
( Ting -- Độ hảo cảm của nam chủ +5% độ hảo cảm là 30% tiểu tỷ tỷ rất giỏi..)
Uyển Nhi chẹp miệng, gương mặt biểu cảm thay đổi liên tục, miệng lẩm bẩm..
" Triệu Thần Kinh, tên chết tiệt bắt lão nương thay.... muốn tắt.thở... ưmm.. phải đánh nát mông hắn..
Triệu Nam Thiên:"...."
- Cô ấy đang nói cái gì? Triệu Thần Kinh? Đang nói hắn sao.....? Còn đòi đánh mông hắn....?
Bất giác sắc mặt Triệu Nam Thiên đen lại, hắn là không chấp nhất nữ nhân, còn là đang ngủ.
15 giờ trôi qua, âm thanh tiếp viên hàng không vang lên..
- Máy bay sẽ hạ cánh trong vòng 5 phút nữa, mong hành khách thu xếp lại hành lí trước khi xuống máy bay...
Triệu Nam Thiên ho nhẹ, nhàn nhạt lên tiếng..
" Khụ -- Gọi cô ấy dậy:"
Trợ Lý tay sách hành lí bất mãn, nhưng không dám lên tiếng. Không phải Triệu Tổng ngồi sát với Lam Tiểu Thư sao?
" Lam Tiểu Thư, đã tới nơi rồi. "
" Lam Tiểu Thư:" Trợ Lý cẩn thận lay lay bã vai Uyển Nhi..
Vài giây sau..
" Tên khốn kiếp nào đánh thức lão nương? Chán sống rồi sao?:" Uyển Nhi mở màng la lớn lên, may mắn ở đây chỉ có 3 người..
Triệu Nam Thiên:"...."!
Trợ Lý:"...."
" Là tôi gọi cô dậy:" Triệu Nam Thiên bất mãn lên tiếng..
Nghe âm thanh lạnh lùng sắc bén, lúc này Uyển Nhi mới hoàn toàn tỉnh ngủ. Cô vội vàng dụi dụi mắt, chân chó lên tiếng..
" Tôi không nói hai người, tôi là ngủ mơ..
" Đúng vậy, là ngủ mơ.. hì hì..
Triẹu Nam Thiên và Trợ Lý đỡ trán nhìn nhau, nói dối lộ liễu như vậy, tốt nhất cô ấy đừng lên tiếng...
20 phút sau.
Ba người ra khỏi Sân Bay Quốc Tế.
Trợ Lý vất vả kéo vali nặng trĩu theo sau hai người, Uyển Nhi thong dong đi trước. Triệu Nam Thiên đút tay vào túi quần lãnh đạm bươc theo sau gót cô..
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên medoctruyenchu.net / Hãy tôn trọng tác giả. Không reup mang Tác phẩm đi bất cứ Wed nào. Mọi thắc mắc xin liên hệ Facebook Phạm My (Tiểu Đào Đào)
Hắn nhíu mày, lý nào ông chủ lại phải đi theo sao người làm. Hắn và trợ lý lúc này đang giống đi theo hầu hạ 1 vị thiên kim của gia tộc giàu có nào đó..
Uyển Nhi bước qua đại lộ, không hề để ý tới một chiếc xe ô tô đen đang phóng tới với tốc độ cực nhanh.
Triệu Nam Thiên giật mình, trong đầu hắn hiện lên hình ảnh 1 nữ nhân xinh đẹp kiều mị đang mang bầu, rồi cũng có một chiếc xe phóng tới..
Hắn theo phản xạ tự nhiên lao ra, che chắn. Đồng thời hét to..
" Mau tránh ra:"
Nghe được tiếng hét, Uyển Nhi giật mình liền thấy chiếc xe đang phóng tới, Triệu Nam Thiên lại cũng lao tới muốn đẩy cô ra..
Không kịp suy nghĩ, Uyển Nhi lao về phía Triệu Nam Thiên, tự vặn ngược xoay người. Bay sang lề đường bên kia, cô ôm chặt Triệu Nam Thiên vào trong lồng ngực của mình..
Trợ Lý lẫn người xung quanh hoảng sợ, vây lại xem tình hình của hai người. Nhân lúc này, người đàn ông ở trong chiếc xe đan kia cắn răng thốt thành tiếng, sau đó rời đi ngay tức thì..
" Chết tiệt, như vậy còn thất bại..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.