Hệ Thống: Bàn Tay Vàng Nổ Mạnh
Chương 73: Phù thủy truyện cổ tích 4
Thu Thiên Linh Âm
29/11/2019
Hôm nay là một ngày không may mắn.
Lâm Y Thần bốn người còn chưa kịp bắt đầu bữa ăn, trong nhà liền đến rất nhiều người.
Bọn họ chở Pond trở lại.
“Lạy Chúa, Pond, chuyện gì đã xảy ra thế này?” Peg không thể tin nhìn hai mắt nhắm nghiền hai cái đùi không ngừng chảy máu tươi Pond.
Đối với Peg mà nói, nước mắt là một thứ gì đó khá là xa xỉ, sinh hoạt kham khổ đã không thể làm Peg chảy ra chút nước mắt nào. Nhưng không khóc không có nghĩa là Peg nhìn Pond thảm trạng không bị đả kích,
“Đừng đứng đó, mang Pond vào nhà trước đi!” Lâm Y Thần kéo tay áo Peg dặn dò.
“Nga, đúng vậy!”
Peg giật mình hô nhỏ, hồn hồn ngạc ngạc.
Loạn thành một đoàn hồi lâu, cuối cùng cũng bình tĩnh,
Nghe những người mang Pond về nói, hôm nay có rồng xuất hiện tại thôn trang nơi Pond đi làm việc. Trong lúc hỗn loạn, Pond bị chạy loạn ngực giẫm đạp, may là lúc đó rồng đã rời đi, thôn dân trở lại mới kịp thời cứu người, nếu không Pond đã chết.
Nghe chuyện, Peg cúi đầu trầm mặc.
Nhìn bóng dáng chết lặng của Peg, Lâm Y Thần cũng không biết nói gì bây giờ.
Cả gia đình liền trông chờ vào Pond nuôi sống, bây giờ, Pond thành cái dạng này, gia đình này cũng liền đi đến đầu. Đừng nhìn nhà nghèo, Grist cùng Grill không cần phải đi học, quần áo đồ chơi cái gì cũng không phải chi trả như hiện đại thì chi phí liền sẽ ít đi.
Muốn duy trì một gia đình, yêu cầu rất nhiều chi phí.
Nói đơn giản như muối, một gói muối nho nhỏ không ai để ý, nhưng có thể không dùng muối sao? Muối ở nơi này rất đắt, chiếm đến một phần năm chi phí của gia đình. Thức ăn tuy có thể bắt lấy ở trong rừng nhưng trong rừng cũng không phải vạn năng, nơi đó tuy tốt nhưng nguy hiểm cũng không ít đi bao nhiêu. Bệnh tật yêu cầu thuốc, mà thuốc cần tiền đến đổi. Thuế đầu người cũng rất nghiêm trọng.
Nói chung, vẫn là nghèo.
Ban đêm, Lâm Y Thần nghe đến Peg cùng Pond thì thầm nuôi không nổi mấy đứa nhỏ.
Tình trạng của Pond hiện tại, ngay cả chính Pond cũng không biết có thể kéo bao lâu. Gia đình liền dựa một người nam nhân, nói Peg bỏ mặc Pond liền là chuyện không thể nào.
Lâm Y Thần biết, cuối cùng trẻ nhỏ liền sẽ bị vứt bỏ.
Đây hoàn toàn là chuyện bất đắc dĩ cũng là thường tình.
Nơi này như vậy nghèo…
Ở trong tiếng thì thầm của Peg cùng Pond, Lâm Y Thần lâm vào giấc ngủ say. Mặc dù, Peg và Pond rất tốt nhưng dù sao cũng là người xa lạ, bọn họ không có nghĩa vụ gì đối với Lâm Y Thần cả. Tình trạng hôm nay cũng không phải là chuyện ai mong muốn, dù có bị vứt bỏ, Lâm Y Thần cũng thấy là chuyện đương nhiên.
Cuối cùng, Lâm Y Thần vẫn phải rời đi nơi này. Chỉ là không nghĩ phải rời đi sớm như vậy.
Buổi sáng dậy, Lâm Y Thần có chút ngốc.
Trong nhà lúc này chỉ có Pond nằm trên giường ngủ say. Peg, Grist cùng Grill đã biến mất!
What?
Chuyện gì vậy?
“Không lý nào bị vứt bỏ là ta cùng Pond?”
Lâm Y Thần cùng hệ thống mặt đơ ra nhìn nhau.
1809 cũng nghĩ không ra hai vợ chồng Peg và Pond nghĩ cái gì nữa.
Lâm Y Thần tìm vòng quanh nhà, nhìn không đến ba người kia. Mấy bộ quần áo rách mang hay không không quan trọng, dù sao bộ lành nhất liền ở trên người bọn họ. Nhà này không có tiền, thứ đáng giá nhất liền dư lại mấy cái bánh mì hiện tại đã mất tích.
Nhưng cuối cùng, Lâm Y Thần đoán sai.
Bị vứt bỏ không phải cô mà là Grist cùng Grill.
Chiều chạng vạng hôm đó, Peg liền trở lại, chỉ có một người.
Chuyện này nói ra cũng thật khó tin. Peg và Pond quyết định cuối cùng không phải hi sinh một kẻ xa lạ là Lâm Y Thần mà là con ruột của hai người.
Mặc dù Peg không nói nhưng nhìn biểu cảm vô hồn của Peg, Lâm Y Thần biết, Peg tâm tàn nhẫn nhưng cũng là đau.
Chỉ là đến buổi tối, nửa đêm, Lâm Y Thần lại nghe đến tiếng gõ cửa. Grist cùng Grill trở lại!
Buổi sáng, Peg nhìn đến Grist cùng Grill, ánh mắt dại ra. Nghe Lâm Y Thần giải thích xong chuyện tối qua, Peg mím môi một hồi sau đó đột nhiên cất tiếng chửi rủa.
“Hai thằng nhãi con chết tiệt, chúng mày đã đi đâu? Ta giao cho chúng mày nhiệm vụ hái dâu rừng chúng mày liền đi tay không trở lại? Hai con lợn lười biếng! Ăn hại! Vô dụng! Ta nuôi chúng mày để chúng mày lười biếng vậy sao? Cút đi! Nếu không hái đủ hoa quả trở lại, chúng mày cũng không cần thiết trở về!” Sau đó Grist cùng Grill liền bị oanh ra khỏi nhà.
Lâm Y Thần vốn muốn nói bọn họ đều chưa ăn bữa sáng, chỉ tiếc thái độ của Peg biểu hiện tốt nhất không nên nói gì lúc này.
A, thật ra thì nói cũng cần phải có thực vật, hiện tại trong nhà không có thức ăn, cho ăn hay không kết quả cũng liền như nhau. So sánh lên Grist cùng Grill liền hạnh phúc nhiều, bọn họ có thể tranh thủ vào rừng ăn ít quả dại lót dạ, Lâm Y Thần liền phải ở trong nhà vững chắc chịu đói.
Khi Grist cùng Grill đi trong rừng hái quả, trong nhà đến một lượt binh lính yêu cầu nộp thuế.
Bọn họ rời đi, Lâm Y Thần nhìn đến nếp hằn giữa trán Peg càng thêm khắc sâu, người cũng càng thêm mỏi mệt thương lão.
Năm nay, Quốc vương lại mừng đến công chúa, cử quốc cùng vui. Lại muốn mở yến tiệc, mở tiệc cần tiền liền cần có người chi trả, nhiệm vụ liền rơi vào trên người dân chúng.
So với Peg nôn nóng, Grist cùng Grill liền có vẻ kỳ quái.
Lâm Y Thần không tin bọn họ không phát hiện quyết định của Peg, chính là biết bị vứt bỏ, thái độ của hai người lại kỳ lạ bình tĩnh. Hai bọn họ hay nhìn về phía khu rừng ánh mắt hướng tới cùng khát khao. Lâm Y Thần chỉ là không rõ bọn họ hướng tới cũng khát khao là cái gì.
Khi Peg lên tiếng muốn mang hai người vào rừng lần nữa, Grist cùng Grill liền ngoan ngoãn không phát biểu ý kiến.
Ba mẹ con nhà này đang muốn chơi trò gì vậy?
Nhìn đến trời mờ sáng liền thức dậy cũng dắt nhau đi vào rừng tổ ba người, Lâm Y Thần đặt bánh nướng đã chuẩn bị sớm bên cạnh Pond còn tri kỷ đặt thêm cốc nước sau đó vội vàng đuổi theo.
Lâm Y Thần bốn người còn chưa kịp bắt đầu bữa ăn, trong nhà liền đến rất nhiều người.
Bọn họ chở Pond trở lại.
“Lạy Chúa, Pond, chuyện gì đã xảy ra thế này?” Peg không thể tin nhìn hai mắt nhắm nghiền hai cái đùi không ngừng chảy máu tươi Pond.
Đối với Peg mà nói, nước mắt là một thứ gì đó khá là xa xỉ, sinh hoạt kham khổ đã không thể làm Peg chảy ra chút nước mắt nào. Nhưng không khóc không có nghĩa là Peg nhìn Pond thảm trạng không bị đả kích,
“Đừng đứng đó, mang Pond vào nhà trước đi!” Lâm Y Thần kéo tay áo Peg dặn dò.
“Nga, đúng vậy!”
Peg giật mình hô nhỏ, hồn hồn ngạc ngạc.
Loạn thành một đoàn hồi lâu, cuối cùng cũng bình tĩnh,
Nghe những người mang Pond về nói, hôm nay có rồng xuất hiện tại thôn trang nơi Pond đi làm việc. Trong lúc hỗn loạn, Pond bị chạy loạn ngực giẫm đạp, may là lúc đó rồng đã rời đi, thôn dân trở lại mới kịp thời cứu người, nếu không Pond đã chết.
Nghe chuyện, Peg cúi đầu trầm mặc.
Nhìn bóng dáng chết lặng của Peg, Lâm Y Thần cũng không biết nói gì bây giờ.
Cả gia đình liền trông chờ vào Pond nuôi sống, bây giờ, Pond thành cái dạng này, gia đình này cũng liền đi đến đầu. Đừng nhìn nhà nghèo, Grist cùng Grill không cần phải đi học, quần áo đồ chơi cái gì cũng không phải chi trả như hiện đại thì chi phí liền sẽ ít đi.
Muốn duy trì một gia đình, yêu cầu rất nhiều chi phí.
Nói đơn giản như muối, một gói muối nho nhỏ không ai để ý, nhưng có thể không dùng muối sao? Muối ở nơi này rất đắt, chiếm đến một phần năm chi phí của gia đình. Thức ăn tuy có thể bắt lấy ở trong rừng nhưng trong rừng cũng không phải vạn năng, nơi đó tuy tốt nhưng nguy hiểm cũng không ít đi bao nhiêu. Bệnh tật yêu cầu thuốc, mà thuốc cần tiền đến đổi. Thuế đầu người cũng rất nghiêm trọng.
Nói chung, vẫn là nghèo.
Ban đêm, Lâm Y Thần nghe đến Peg cùng Pond thì thầm nuôi không nổi mấy đứa nhỏ.
Tình trạng của Pond hiện tại, ngay cả chính Pond cũng không biết có thể kéo bao lâu. Gia đình liền dựa một người nam nhân, nói Peg bỏ mặc Pond liền là chuyện không thể nào.
Lâm Y Thần biết, cuối cùng trẻ nhỏ liền sẽ bị vứt bỏ.
Đây hoàn toàn là chuyện bất đắc dĩ cũng là thường tình.
Nơi này như vậy nghèo…
Ở trong tiếng thì thầm của Peg cùng Pond, Lâm Y Thần lâm vào giấc ngủ say. Mặc dù, Peg và Pond rất tốt nhưng dù sao cũng là người xa lạ, bọn họ không có nghĩa vụ gì đối với Lâm Y Thần cả. Tình trạng hôm nay cũng không phải là chuyện ai mong muốn, dù có bị vứt bỏ, Lâm Y Thần cũng thấy là chuyện đương nhiên.
Cuối cùng, Lâm Y Thần vẫn phải rời đi nơi này. Chỉ là không nghĩ phải rời đi sớm như vậy.
Buổi sáng dậy, Lâm Y Thần có chút ngốc.
Trong nhà lúc này chỉ có Pond nằm trên giường ngủ say. Peg, Grist cùng Grill đã biến mất!
What?
Chuyện gì vậy?
“Không lý nào bị vứt bỏ là ta cùng Pond?”
Lâm Y Thần cùng hệ thống mặt đơ ra nhìn nhau.
1809 cũng nghĩ không ra hai vợ chồng Peg và Pond nghĩ cái gì nữa.
Lâm Y Thần tìm vòng quanh nhà, nhìn không đến ba người kia. Mấy bộ quần áo rách mang hay không không quan trọng, dù sao bộ lành nhất liền ở trên người bọn họ. Nhà này không có tiền, thứ đáng giá nhất liền dư lại mấy cái bánh mì hiện tại đã mất tích.
Nhưng cuối cùng, Lâm Y Thần đoán sai.
Bị vứt bỏ không phải cô mà là Grist cùng Grill.
Chiều chạng vạng hôm đó, Peg liền trở lại, chỉ có một người.
Chuyện này nói ra cũng thật khó tin. Peg và Pond quyết định cuối cùng không phải hi sinh một kẻ xa lạ là Lâm Y Thần mà là con ruột của hai người.
Mặc dù Peg không nói nhưng nhìn biểu cảm vô hồn của Peg, Lâm Y Thần biết, Peg tâm tàn nhẫn nhưng cũng là đau.
Chỉ là đến buổi tối, nửa đêm, Lâm Y Thần lại nghe đến tiếng gõ cửa. Grist cùng Grill trở lại!
Buổi sáng, Peg nhìn đến Grist cùng Grill, ánh mắt dại ra. Nghe Lâm Y Thần giải thích xong chuyện tối qua, Peg mím môi một hồi sau đó đột nhiên cất tiếng chửi rủa.
“Hai thằng nhãi con chết tiệt, chúng mày đã đi đâu? Ta giao cho chúng mày nhiệm vụ hái dâu rừng chúng mày liền đi tay không trở lại? Hai con lợn lười biếng! Ăn hại! Vô dụng! Ta nuôi chúng mày để chúng mày lười biếng vậy sao? Cút đi! Nếu không hái đủ hoa quả trở lại, chúng mày cũng không cần thiết trở về!” Sau đó Grist cùng Grill liền bị oanh ra khỏi nhà.
Lâm Y Thần vốn muốn nói bọn họ đều chưa ăn bữa sáng, chỉ tiếc thái độ của Peg biểu hiện tốt nhất không nên nói gì lúc này.
A, thật ra thì nói cũng cần phải có thực vật, hiện tại trong nhà không có thức ăn, cho ăn hay không kết quả cũng liền như nhau. So sánh lên Grist cùng Grill liền hạnh phúc nhiều, bọn họ có thể tranh thủ vào rừng ăn ít quả dại lót dạ, Lâm Y Thần liền phải ở trong nhà vững chắc chịu đói.
Khi Grist cùng Grill đi trong rừng hái quả, trong nhà đến một lượt binh lính yêu cầu nộp thuế.
Bọn họ rời đi, Lâm Y Thần nhìn đến nếp hằn giữa trán Peg càng thêm khắc sâu, người cũng càng thêm mỏi mệt thương lão.
Năm nay, Quốc vương lại mừng đến công chúa, cử quốc cùng vui. Lại muốn mở yến tiệc, mở tiệc cần tiền liền cần có người chi trả, nhiệm vụ liền rơi vào trên người dân chúng.
So với Peg nôn nóng, Grist cùng Grill liền có vẻ kỳ quái.
Lâm Y Thần không tin bọn họ không phát hiện quyết định của Peg, chính là biết bị vứt bỏ, thái độ của hai người lại kỳ lạ bình tĩnh. Hai bọn họ hay nhìn về phía khu rừng ánh mắt hướng tới cùng khát khao. Lâm Y Thần chỉ là không rõ bọn họ hướng tới cũng khát khao là cái gì.
Khi Peg lên tiếng muốn mang hai người vào rừng lần nữa, Grist cùng Grill liền ngoan ngoãn không phát biểu ý kiến.
Ba mẹ con nhà này đang muốn chơi trò gì vậy?
Nhìn đến trời mờ sáng liền thức dậy cũng dắt nhau đi vào rừng tổ ba người, Lâm Y Thần đặt bánh nướng đã chuẩn bị sớm bên cạnh Pond còn tri kỷ đặt thêm cốc nước sau đó vội vàng đuổi theo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.