Hệ Thống Bắt Tôi Làm Cá Ướp Muối Trong Truyện Ngược
Chương 22:
Cẩm Chanh
18/05/2024
Giang Lê Thanh không hề buồn bực, gật đầu đồng ý: “Đúng vậy, tôi vừa xấu vừa nhà quên, đương nhiên không thể lọt vào mắt xanh của Triệu thiếu gian, cho nên là tôi tự mình đa tình, hiểu lầm ý tốt của anh. Anh biết tôi ở nhà họ Giang sống không tốt, còn giúp tôi chửi cha mắng mẹ tôi để xả giận, là tôi không hiểu chuyện, có mắt mà không thấy núi Thái Sơn, đều là lỗi của tôi…”
Triệu Minh: “...”
Không phải chứ…
Khoan đã!
Hình như có gì đó sai sai.
Tuy không thể nói ra được, nhưng Triệu Minh cảm thấy mọi chuyện dần trở nên bất ổn.
Trong lúc đang mải suy nghĩ, anh ta cảm nhận được một ánh mắt vô cùng nguy hiểm nhìn về phía anh ta.
Triệu Minh lo sợ nhìn qua, đối đầu với ánh mắt như muốn róc xương của cha mình.
Khóe miệng anh ta hơi giật giật: “Cha, không phải… cha nghe con giải thích, con không…”
Giám đốc Triệu siết chặt nắm đấm: “Lúc đó tao đã thấy có gì lạ lạ rồi, đàn ông con trai cao to như mày mà lại có thể bị một cô gái làm cho gãy xương, hóa ra là mày đi đua xe!”
Dù sao Triệu Minh vẫn đang học cấp ba, không dám để cho người nhà biết việc anh ta đi đua xe, cho nên anh ta và đám bạn xấu đã bàn bạc kỹ với nhau, nói với người ngoài là Giang Lê Thanh dùng xe điện đụng anh ta.
Cha Triệu càng nghĩ càng tức giận: “Mày làm tao mất hết cả thể diện!”
Lời này quen tai ghê ha!
Giang Lê Thanh liếc mắt về phía cha Giang, phát hiện ông ta vẫn đang ngẩn người.
“Sao thế? Mày còn định học mấy đứa tội phạm xã hội đen ngoài kia à? Tao không quản được mày nữa đúng không?”
Không chỉ cha Triệu, mà sắc mặt của bà Triệu luôn yêu thương Triệu Minh cũng không tốt lắm.
Triệu Minh lòng nóng như lửa đốt, cố gắng giải thích: “Cha, con không…”
Giang Lê Thanh cũng hùa theo hô lên: “Chú à, cậu ấy không…”
Triệu Minh tâm phiền ý loạn, thô bạo đẩy Giang Lê Thanh ra: “Cô câm miệng đi, ở đây không có chuyện của cô!”
Giang Lê Thanh cũng lợi dụng thiết lập mảnh mai yếu đuối của chính mình.
Cô thuận thế ngã sấp xuống, hai mắt đẫm lệ: “Chú Triệu, chú đừng hiểu lầm Triệu thiếu gia, sao cậu ấy có thể để ý cháu được chứ? Cậu ấy chỉ quan tâm đến cháu thôi, thật đó, chỗ cháu còn có video mà…”
Video?
Giờ phút này, cha Giang cũng lấy lại tinh thần: “Video gì?”
Giang Lê Thanh đứng lên: “Cháu có thể mượn dùng tivi một chút không?”
Không đợi bọn họ đồng ý, Giang Lê Thanh đã phối hợp đi tới trước tivi, truyền video trong điện thoại lên màn hình.
Camera chất lương 1080HD.
Bên trong quay cửa ra vào của cửa hàng tiện lợi, Giang Lê Thanh mua đồ xong đi ra thì bị đám người Triệu Minh vây quanh.
Trong video còn có âm thanh.
“Cô là Giang Lê Thanh đúng không?”
Người nói chuyện chính là Triệu Minh.
Triệu Minh: “...”
Không phải chứ…
Khoan đã!
Hình như có gì đó sai sai.
Tuy không thể nói ra được, nhưng Triệu Minh cảm thấy mọi chuyện dần trở nên bất ổn.
Trong lúc đang mải suy nghĩ, anh ta cảm nhận được một ánh mắt vô cùng nguy hiểm nhìn về phía anh ta.
Triệu Minh lo sợ nhìn qua, đối đầu với ánh mắt như muốn róc xương của cha mình.
Khóe miệng anh ta hơi giật giật: “Cha, không phải… cha nghe con giải thích, con không…”
Giám đốc Triệu siết chặt nắm đấm: “Lúc đó tao đã thấy có gì lạ lạ rồi, đàn ông con trai cao to như mày mà lại có thể bị một cô gái làm cho gãy xương, hóa ra là mày đi đua xe!”
Dù sao Triệu Minh vẫn đang học cấp ba, không dám để cho người nhà biết việc anh ta đi đua xe, cho nên anh ta và đám bạn xấu đã bàn bạc kỹ với nhau, nói với người ngoài là Giang Lê Thanh dùng xe điện đụng anh ta.
Cha Triệu càng nghĩ càng tức giận: “Mày làm tao mất hết cả thể diện!”
Lời này quen tai ghê ha!
Giang Lê Thanh liếc mắt về phía cha Giang, phát hiện ông ta vẫn đang ngẩn người.
“Sao thế? Mày còn định học mấy đứa tội phạm xã hội đen ngoài kia à? Tao không quản được mày nữa đúng không?”
Không chỉ cha Triệu, mà sắc mặt của bà Triệu luôn yêu thương Triệu Minh cũng không tốt lắm.
Triệu Minh lòng nóng như lửa đốt, cố gắng giải thích: “Cha, con không…”
Giang Lê Thanh cũng hùa theo hô lên: “Chú à, cậu ấy không…”
Triệu Minh tâm phiền ý loạn, thô bạo đẩy Giang Lê Thanh ra: “Cô câm miệng đi, ở đây không có chuyện của cô!”
Giang Lê Thanh cũng lợi dụng thiết lập mảnh mai yếu đuối của chính mình.
Cô thuận thế ngã sấp xuống, hai mắt đẫm lệ: “Chú Triệu, chú đừng hiểu lầm Triệu thiếu gia, sao cậu ấy có thể để ý cháu được chứ? Cậu ấy chỉ quan tâm đến cháu thôi, thật đó, chỗ cháu còn có video mà…”
Video?
Giờ phút này, cha Giang cũng lấy lại tinh thần: “Video gì?”
Giang Lê Thanh đứng lên: “Cháu có thể mượn dùng tivi một chút không?”
Không đợi bọn họ đồng ý, Giang Lê Thanh đã phối hợp đi tới trước tivi, truyền video trong điện thoại lên màn hình.
Camera chất lương 1080HD.
Bên trong quay cửa ra vào của cửa hàng tiện lợi, Giang Lê Thanh mua đồ xong đi ra thì bị đám người Triệu Minh vây quanh.
Trong video còn có âm thanh.
“Cô là Giang Lê Thanh đúng không?”
Người nói chuyện chính là Triệu Minh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.