Hệ Thống Bắt Tôi Làm Cá Ướp Muối Trong Truyện Ngược

Chương 54:

Cẩm Chanh

29/05/2024

Quà?

Hoắc Bạch liếc qua chiếc túi tinh xảo.

Lửa giận không tên bỗng xông thẳng lên đầu.

Tiếng thông báo điện thoại vang lên liên tục, Hoắc Bạch tùy tiện mở ra.

Vương Cường Cường: “Anh Hoắc, nghe Nặc Nặc nói con nhà quê kia tới thăm anh à? Ha ha ha ha! Anh không gọi người đánh cô ta một trận đấy chứ? Thật không biết xấu hổ, còn dám sang nhà tìm anh…”

Triệu Minh: “Cô ta đúng là không biết tự lượng sức mình. Anh Hoắc, anh nói mấy câu đi, anh đã làm cho cô ta đẹp mặt chưa?”

Những lời trêu chọc không ngừng xuất hiện.

Quả thực, Hoắc Bạch sống tới từng này rồi, làm gì có ai dám trêu chọc anh ta? Càng đừng nói đến uy hiếp!

Nhưng lần này lại lòi đâu ra một Giang Lê Thanh!

Hoắc Bạch đọc toàn bộ tin nhắn trong nhóm chat, bàn tay cầm di động nổi hết cả gân xanh, hơi thở dần trở nên hổn hển, chỉ khoảng hai phút, anh ta đột nhiên bùng nổ, ném điện thoại vào vách tường, vẫn không cảm thấy hả giận, nhìn thấy túi quà bên cạnh, anh ta không hề do dự mà ném nó ra ngoài.

Một chiếc bình văng ra khỏi túi, rơi xuống mặt sàn, gạo trắng sền sệt hòa với chất lỏng và cá nằm bung bét giữa mảnh vụn thủy tinh.

Rất nhanh, mùi thối lan ra, Hoắc Bạch không biết nên miêu tả thế nào, giống như mùi cá chết, lại giống như mùi tất của ông chú 50 tuổi đi 7 ngày không giặt, có mùi chua gắt hòa cùng với mùi thối, còn có sát thương hơn cả vũ khí sinh học nữa, mùi thối bay đầy trong không khí.

“Ọe…”

Hoắc Bạch nôn.

Anh ta tức đến hoa mắt chóng mặt, vừa nghĩ tới đó là “món quà” mà Giang Lê Thanh mang tới tặng, hai mắt anh ta lập tức đỏ bừng lên.



“Giang Lê Thanh… Ọe…” Hoắc Bạch vừa nôn vừa mắng to: “Cô chờ đó cho tôi! Ọe…”

Tiếng mắng xuyên thấu qua cánh cửa, truyền ra ngoài.

Giang Lê Thanh đi chưa bao xa đã dừng bước lại, nhún vai nói với hệ thống: “Nhìn đi, anh ta rất thích món quà tao tặng.”

Giang Lê thanh đưa ra kết luận: “Anh ta không nỡ tao…”

Hệ thống: [...]

[Ting!]

[Nhiệm vụ chính đã hoàn thành, tiến độ 15%]

Được lắm!

Có câu nói như thế nào nhỉ? AI vĩnh viễn không thể thay thế được con người.

Cho dù bị hệ thống chủ thần hạn chế, nhưng đạo cao một thước, ma cao một trượng, hệ thống là vật chết, con người là vật sống.

He he, không gì làm khó được cô!

Giang Lê Thanh vui vẻ cưỡi xe điện của mình rời đi, khi sắp ra cửa chính, cô suýt đụng phải một chiếc SUV màu đen.

Xe SUV này có kiểu dáng khiêm tốn, nhãn hiệu cũng không quá xa xỉ, nhưng có thể tự do ra vào nhà họ Hoắc, có lẽ cũng không phải người bình thường.

Giang Lê Thanh dịch xe sang mép đường, không nhìn gì thêm, vặn ga phóng ra ngoài.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Hệ Thống Bắt Tôi Làm Cá Ướp Muối Trong Truyện Ngược

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook