Chương 16: Quyển 2 - Chương 16
Thảo Trần
01/06/2021
CP Châu Báu dạo gần đây rất hot, bởi vì các chị dịch tên Nguyên của bé An thành vàng thỏi cho nên cp tên là Châu Báu. Page Châu Báu ngày ngày cập nhật rất thường xuyên, hủ cũng thỏa mãn cơn thèm đường của mình bởi vì Nhất trung rất nhiều người chụp bé An, mà bé An với Châu Vi Vũ suốt ngày dính chặt như keo con chó cho nên Châu chân chó luôn có mặt trong ảnh của bé An.
Châu Vi Vũ biết vụ đăng ảnh với vụ lập page cp nha, hắn là kiểm duyệt viên đó. Tại sao lại được chức kiểm duyệt viên hả? Hắn dùng nick phụ đăng ký mà, tất nhiên là không bị phát hiện rồi. Châu Vi Vũ là kiểu người bề ngoài lạnh lùng nội tân phấn hồng, đặc biệt yêu vào lại càng phấn hồng. Mấy ngày nay toàn mơ thấy bé An nên ngủ không được ngon cho lắm, Châu Vi Vũ cần điện thoại lướt lướt, đọc được bình luận của mọi người ghép đôi hắn với An An, Châu Vi Vũ nằm trên giường hơi cong khóe miệng, đôi mắt tỏa sáng. Nếu mẹ tác giả mà vẽ được cảnh này xung quanh chắc chắn là tim hồng blinh blinh.
Châu Vi Vũ lần đầu gặp là thích, tiếp xúc một chút liền rất thích, đến bây giờ hắn liền xác định mình chắc chắn yêu rồi, tim đập bùm bùm không phải yêu sao? Muốn bắt về nhà không phải yêu sao? Mơ thấy hắn cùng An An mà cũng chính là ý muốn của hắn, hai người thế này thế nọ rồi thế nọ thế kia, đây không phải yêu sao? Không phải hắn liền đi làn Châu chân chó ( Mặc dù tác giả má mì đã gắn mác cho con rồi).
Châu Vi Vũ lưu ảnh bắt đầu lướt lướt page
________________
An Nguyên Nguyên nằm phè phỡn trong phòng, miệng ngậm kẹo vị dâu thơm ngọt lướt lướt weibo. Hệ thống lải nhải cái gì không đâu.
[ Hệ thống: Bây giờ nổi tiếng rồi ha, trên diễn đàn toàn ảnh của ngươi kìa, bình luận cũng tích cực gớm đó, gì kia? Lại còn có người muốn tán cơ à... ]
[ An Nguyên Nguyên: Im miệng, chúng ta là những con người củ thời đại văn minh mới, cư xử phải văn minh, hiểu không? Cho nên là nói ít thôi ok! ]
[ Hệ thống: Cho nên một nữ chủ nữa đang đi xem mắt kìa, không định làn cái gì sao?]
[ An Nguyên Nguyên: Không, tôi chỉ việc trợ công cho chị tôi và đảm bảo an toàn cho mình với mọi người xung quanh là được. Nếu tiện thể kéo ra được chân tướng gì thì tốt.]
[ Hệ thống: Ký chủ thật lạc quan ]
[ An Nguyên Nguyên: Sống là phải lạc quan, đặc biệt khi mang cái thân thể này ]
Cửa phòng vang lên tiếng gõ " An An, chị vào nha!"
An Nguyên Nguyên ngồi dậy, An Như Anh mở cửa đi vào, nhìn thấy em trai ngồi trên giường mở mắt to tròn nhìn minh....aaaaa... bao lâu rồi cô vẫn chưa thể miễn dịch được với cái nhan sắc này.
" Em học xong rồi sao?"
" Vâng!"
" Chúng ta nói chuyện một chút đi"
An Như Anh đi vòng vòng quang phòng An Nguyên Nguyên kiểm tra một vòng, lại đem điện thoại ra ngoài, tắt nguồn.
" Sao vậy ạ?"
" Chị có chuyện quan trọng muốn nói với em"
An Nguyên Nguyên thấy khuôn mặt chị mình trở nên nghiêm trọng hơn, cậu cũng không khỏi nghiêm túc lại. An Như Anh ngồi bên giường nhìn đứa em nhỏ hơn mình một tuổi, bộ dạng ngây thơ, ngốc manh mà không khỏi thở dài, cô nhất định phải trở nên mạnh hơn.
" An An, em là đứa em ruột của chị, là người chị yêu thương nhất. Chị hy vọng em luôn luôn vui vẻ, luôn luôn hồn nhiên như bây giờ."
" Chị, em cũng phải trưởng thành" mặt nhỏ đáng yêu của An Nguyên Nguyên cũng khẽ cau lại
An Như Anh khẽ bật cười, đưa tay ôm mặt đứa em trai ngoan nhà mình.
" Có chị rồi, chị sẽ bảo vệ em thật tốt, bảo vệ gia đình ta thật tốt. An An những điều chị nói tiếp đây, em tuyệt đối không được tiết lộ ra ngoài có được không? Ngay cả Châu Vi Vũ cũng không được tiết lộ, hứa với chị được không?"
An Nguyên Nguyên trầm lặng ba giây liền gật đầu " Được ạ "
An Như Anh nhẹ cười, hôn một cái lên mái tóc mềm mại của An Nguyên Nguyên sau đó khuôn mặt đề lộ ra một chút mệt mỏi
" An An, mẹ chúng ta là luật sư quốc tế, em đã biết rồi. Mẹ tuy có danh vọng lớn nhưng kẻ thù cũng nhiều, những người thua kiện dưới tay mẹ hoặc tổn thất nặng nề, hoặc mất hết tất cả hoặc vào trại giam hủy đi tất thảy tương lai.
Gần đây mẹ không dám liên lạc với chúng ta, bố cũng không liên lạc với chúng ta. An An, chị nói em tuyệt đối không được kích động, nhé. Bố ở Nga bị người ta ám hại, bây giờ vẫn chưa biết có cứu được hay không. Mẹ sợ bây giờ liên lạc với chúng ta sẽ khiến đám người kia tìm được đến nơi này. An An, cả nhà chúng ta bây giờ đều đang trong tình trạng nguy hiểm, em có sợ không?"
An Nguyên Nguyên trầm mặc một lúc, An Như Anh tưởng cậu sợ gãi định an ủi một chút An Nguyên Nguyên liền lên tiếng
" Không sợ"
An Như Anh kinh ngạc, xoa xoa đầu An Nguyên Nguyên " An An giỏi lắm!"
" Em đã 17 tuổi rồi, có thể gánh vác rất nhiều chuyện rồi, chị, em không sợ, em cùng chị đối mặt. Em cũng là một thành viên trong gia đình, không thể để mọi người cùng cố mà em lại nép phía sau được. Em là con trai, chị à, chị có thể dựa vào em mà"
An Như Anh đỏ hốc mắt, em trai cô lớn rồi, biết suy nghĩ cho gia đình rồi, cũng biết thương chị rồi. An Như Anh ôm lấy An Nguyên Nguyên khóc lên vài tiếng. Lúc cô rời đi hốc mắt đều sưng đỏ, mắt An Nguyên Nguyên cũng đỏ.
Cậu không nghĩ là mọi chuyện lại đến nhanh như thế, cậu không hề có sự chuẩn bị nào cả, hệ thống cũng không hề thông báo, rốt cuộc là mọi chuyện như thế nào.
[ An Nguyên Nguyên: Hệ thống, còn ở đó không?]
[...]
[ An Nguyên Nguyên: Hệ thống ]
[ Hệ thống:... ký chủ ]
An Nguyên Nguyên thờ phào một hơi, trời mới biết cậu sợ hãi thế nào đâu.
[ An Nguyên Nguyên: Có chuyện gì xảy ra vậy? ]
[ Hệ thống:...có một dòng năng lượng không xác định làm ảnh hưởng đến hoạt động của hệ thống, hệ thống chưa kịp xử lý nên không kịp cung cấp thông tin ]
[ An Nguyên Nguyên: Đã xử lý được chưa? ]
[ Hệ thống: Đã xử lý ổn thỏa cả rồi ]
[ An Nguyên Nguyên: Có tìm được nguồn năng lượng đó bắt nguồn từ đâu, đi đến đâu không?]
[ Hệ thống: Xin lỗi, tôi không thể tìm ra được, giống như đã biến mất vậy ]
An Nguyên Nguyên trầm mặt, dòng năng lượng bí ẩn này hy vọng sẽ không mang đến điều không tốt gì.
[ An Nguyên Nguyên: Vậy bây giờ tình hình cha An như thế nào rồi ]
[ Hệ thống: Không thể xác định được nguyên nhân hay vị trí nhưng có thể đảm bảo tính mạng không bị đe dọa, hiện tại vẫn an toàn. Nếu như xảy ra chuyện, kịch bản gốc sẽ có thay đổi ]
[ An Nguyên Nguyên: Được, đổi 200 điểm tăng giá trị vũ lực và sức khỏe của cơ thể này lên. Số điểm còn lại tùy thời tăng khả năng phản ứng, độ nhạy bén của giác quan, tăng cao hơn so với mức độ con người ở thế giới này là được, đừng tăng quá cao. ]
[ Hệ thống: Giao dịch của ký chủ thành công, - 1200 điểm, số điểm còn lại 3050 điểm ]
Còn 3050 điểm thôi à, từ khi bước vào thế giới này An Nguyên Nguyên chưa thêm được điểm nào. Không biết là vấn đề do đâu, bởi vì đây là thế giới đầu tiên cùng nữ chính chung sống hòa bình yêu thương đùm bọc nhau, An Nguyên Nguyên cùng không biết phải làm thế nào.
________________________
Một ngày của Châu Vi Vũ: Nhật ký trong tâm thức.
Châu Vi Vũ mỗi buổi sáng thức dậy thật sớm sẽ chạy bộ một vòng rồi mới trở về ăn sáng, thay đồng phục học sinh mới chuẩn bị đi học.
Sáng hôm nay cũng như mọi ngày, Châu Vi Vũ cũng dậy sơm, nhưng không chạy bộ mà là xếp một đống đồ ăn vặt phần lớn là vị dâu vào balo, ngồi vào bàn ăn sáng cũng không dấu nổi vui vẻ, cố gắng ăn nhanh một chút rồi thay quần áo đi ra ngoài.
Châu Vi Kỳ ngồi trên sofa, tau cầm tách trà, mắt đeo kính gọng vàng một thân chính sĩ, mắt không ngừng theo dõi nhất cử nhất động của Châu Vi Vũ. Đứa em này bắt đầu từ khi lớp có học sinh mới liền tươi tắn lên không ít, hôm nay còn đặc biệt sửa soạn, nhìn cái mặt kìa, vẫn than như mọi ngày nhưng lại không ngừng nhảy ra tim hồng. Ây... đứa em trai mặt than tâm hồng phấn của anh bao giờ mới có thể ôm được mỹ nhân đây, anh cũng có hảo cảm với bé An An kia lắm nha. Các người đừng có nhìn một thân nghiêm trang của anh mà mơ tưởng, anh cũng thích hóng hớt mấy chuyện hay ho lắm đó, đặc biệt là mấy cái tin trên diễn đàn Nhất trung, còn cái page cp Châu Báu kia nữa, gặm rất ngon, ảnh rất đẹp, thồn đường cũng thường xuyên. Emma ngạo quá, đây là bí mật, bí mật í nhớ chưa, biết không được nói nha. Khó khăn lắm mới hóng được thứ hay ho, em yêu của anh mà biết thì xong rồi, công việc còn rất nhiều chưa xử lý xong kìa, em yêu sẽ bắt anh tăng ca mất, huhu, không muốn đâu.
Xin chú ý ⇈ này lag diễn biến tâm lý của anh trai nhiều chuyện.
Châu Vi Vũ vui như vậy là có nguyên nhân cả, hôm nay là cuối tuần, chị đẹp nói muốn cả lớp cùng đi chơi, nên là, tất cả một người đều thống nhất đến công viên hải dương, vừa có cảnh đẹp, vừa có chỗ chơi, rất hợp ý. Bé An bảo cậu thích đến đây, tiện thể ở đây có chỗ dã ngoại, có thể ăn cơm, cảnh rất đẹp nữa. Cho nên chỉ cần được đi với An An, Châu Vi Vũ liền vui chết đi được. Nhưng mà dạo gần đây An An có tâm sự, mặc dù vẫn hay cười vẫn vui vẻ như mọi ngày, cơ mà hắn thấy lúc mọi người không để ý, An An sẽ trở nên suy tư buồn bã. Hắn không muốn An An buồn cho nên hôm nay mang thật nhiều đồ ăn cho An An. Bà kỳ đà An Như Anh mấy hôm nay ở trường cũng trở nên yên lặng hẳn đi, nghe bảo ngoài thời gian học ra thì không biết bà đi đâu. Có khi nào gặp chuyện gì rồi không, An An biết nên mới buồn như vậy nhỉ. Châu Vi Vũ trong lòng lo lắng, An An có thể nhờ hắn giúp, bây giờ hắn chưa mạnh như anh mình nhưng bây giờ hắn có anh trai nha, An An có thể dựa vào hắn, bây giờ có thể sau đó vẫn có thể.
Châu Vi Vũ biết vụ đăng ảnh với vụ lập page cp nha, hắn là kiểm duyệt viên đó. Tại sao lại được chức kiểm duyệt viên hả? Hắn dùng nick phụ đăng ký mà, tất nhiên là không bị phát hiện rồi. Châu Vi Vũ là kiểu người bề ngoài lạnh lùng nội tân phấn hồng, đặc biệt yêu vào lại càng phấn hồng. Mấy ngày nay toàn mơ thấy bé An nên ngủ không được ngon cho lắm, Châu Vi Vũ cần điện thoại lướt lướt, đọc được bình luận của mọi người ghép đôi hắn với An An, Châu Vi Vũ nằm trên giường hơi cong khóe miệng, đôi mắt tỏa sáng. Nếu mẹ tác giả mà vẽ được cảnh này xung quanh chắc chắn là tim hồng blinh blinh.
Châu Vi Vũ lần đầu gặp là thích, tiếp xúc một chút liền rất thích, đến bây giờ hắn liền xác định mình chắc chắn yêu rồi, tim đập bùm bùm không phải yêu sao? Muốn bắt về nhà không phải yêu sao? Mơ thấy hắn cùng An An mà cũng chính là ý muốn của hắn, hai người thế này thế nọ rồi thế nọ thế kia, đây không phải yêu sao? Không phải hắn liền đi làn Châu chân chó ( Mặc dù tác giả má mì đã gắn mác cho con rồi).
Châu Vi Vũ lưu ảnh bắt đầu lướt lướt page
________________
An Nguyên Nguyên nằm phè phỡn trong phòng, miệng ngậm kẹo vị dâu thơm ngọt lướt lướt weibo. Hệ thống lải nhải cái gì không đâu.
[ Hệ thống: Bây giờ nổi tiếng rồi ha, trên diễn đàn toàn ảnh của ngươi kìa, bình luận cũng tích cực gớm đó, gì kia? Lại còn có người muốn tán cơ à... ]
[ An Nguyên Nguyên: Im miệng, chúng ta là những con người củ thời đại văn minh mới, cư xử phải văn minh, hiểu không? Cho nên là nói ít thôi ok! ]
[ Hệ thống: Cho nên một nữ chủ nữa đang đi xem mắt kìa, không định làn cái gì sao?]
[ An Nguyên Nguyên: Không, tôi chỉ việc trợ công cho chị tôi và đảm bảo an toàn cho mình với mọi người xung quanh là được. Nếu tiện thể kéo ra được chân tướng gì thì tốt.]
[ Hệ thống: Ký chủ thật lạc quan ]
[ An Nguyên Nguyên: Sống là phải lạc quan, đặc biệt khi mang cái thân thể này ]
Cửa phòng vang lên tiếng gõ " An An, chị vào nha!"
An Nguyên Nguyên ngồi dậy, An Như Anh mở cửa đi vào, nhìn thấy em trai ngồi trên giường mở mắt to tròn nhìn minh....aaaaa... bao lâu rồi cô vẫn chưa thể miễn dịch được với cái nhan sắc này.
" Em học xong rồi sao?"
" Vâng!"
" Chúng ta nói chuyện một chút đi"
An Như Anh đi vòng vòng quang phòng An Nguyên Nguyên kiểm tra một vòng, lại đem điện thoại ra ngoài, tắt nguồn.
" Sao vậy ạ?"
" Chị có chuyện quan trọng muốn nói với em"
An Nguyên Nguyên thấy khuôn mặt chị mình trở nên nghiêm trọng hơn, cậu cũng không khỏi nghiêm túc lại. An Như Anh ngồi bên giường nhìn đứa em nhỏ hơn mình một tuổi, bộ dạng ngây thơ, ngốc manh mà không khỏi thở dài, cô nhất định phải trở nên mạnh hơn.
" An An, em là đứa em ruột của chị, là người chị yêu thương nhất. Chị hy vọng em luôn luôn vui vẻ, luôn luôn hồn nhiên như bây giờ."
" Chị, em cũng phải trưởng thành" mặt nhỏ đáng yêu của An Nguyên Nguyên cũng khẽ cau lại
An Như Anh khẽ bật cười, đưa tay ôm mặt đứa em trai ngoan nhà mình.
" Có chị rồi, chị sẽ bảo vệ em thật tốt, bảo vệ gia đình ta thật tốt. An An những điều chị nói tiếp đây, em tuyệt đối không được tiết lộ ra ngoài có được không? Ngay cả Châu Vi Vũ cũng không được tiết lộ, hứa với chị được không?"
An Nguyên Nguyên trầm lặng ba giây liền gật đầu " Được ạ "
An Như Anh nhẹ cười, hôn một cái lên mái tóc mềm mại của An Nguyên Nguyên sau đó khuôn mặt đề lộ ra một chút mệt mỏi
" An An, mẹ chúng ta là luật sư quốc tế, em đã biết rồi. Mẹ tuy có danh vọng lớn nhưng kẻ thù cũng nhiều, những người thua kiện dưới tay mẹ hoặc tổn thất nặng nề, hoặc mất hết tất cả hoặc vào trại giam hủy đi tất thảy tương lai.
Gần đây mẹ không dám liên lạc với chúng ta, bố cũng không liên lạc với chúng ta. An An, chị nói em tuyệt đối không được kích động, nhé. Bố ở Nga bị người ta ám hại, bây giờ vẫn chưa biết có cứu được hay không. Mẹ sợ bây giờ liên lạc với chúng ta sẽ khiến đám người kia tìm được đến nơi này. An An, cả nhà chúng ta bây giờ đều đang trong tình trạng nguy hiểm, em có sợ không?"
An Nguyên Nguyên trầm mặc một lúc, An Như Anh tưởng cậu sợ gãi định an ủi một chút An Nguyên Nguyên liền lên tiếng
" Không sợ"
An Như Anh kinh ngạc, xoa xoa đầu An Nguyên Nguyên " An An giỏi lắm!"
" Em đã 17 tuổi rồi, có thể gánh vác rất nhiều chuyện rồi, chị, em không sợ, em cùng chị đối mặt. Em cũng là một thành viên trong gia đình, không thể để mọi người cùng cố mà em lại nép phía sau được. Em là con trai, chị à, chị có thể dựa vào em mà"
An Như Anh đỏ hốc mắt, em trai cô lớn rồi, biết suy nghĩ cho gia đình rồi, cũng biết thương chị rồi. An Như Anh ôm lấy An Nguyên Nguyên khóc lên vài tiếng. Lúc cô rời đi hốc mắt đều sưng đỏ, mắt An Nguyên Nguyên cũng đỏ.
Cậu không nghĩ là mọi chuyện lại đến nhanh như thế, cậu không hề có sự chuẩn bị nào cả, hệ thống cũng không hề thông báo, rốt cuộc là mọi chuyện như thế nào.
[ An Nguyên Nguyên: Hệ thống, còn ở đó không?]
[...]
[ An Nguyên Nguyên: Hệ thống ]
[ Hệ thống:... ký chủ ]
An Nguyên Nguyên thờ phào một hơi, trời mới biết cậu sợ hãi thế nào đâu.
[ An Nguyên Nguyên: Có chuyện gì xảy ra vậy? ]
[ Hệ thống:...có một dòng năng lượng không xác định làm ảnh hưởng đến hoạt động của hệ thống, hệ thống chưa kịp xử lý nên không kịp cung cấp thông tin ]
[ An Nguyên Nguyên: Đã xử lý được chưa? ]
[ Hệ thống: Đã xử lý ổn thỏa cả rồi ]
[ An Nguyên Nguyên: Có tìm được nguồn năng lượng đó bắt nguồn từ đâu, đi đến đâu không?]
[ Hệ thống: Xin lỗi, tôi không thể tìm ra được, giống như đã biến mất vậy ]
An Nguyên Nguyên trầm mặt, dòng năng lượng bí ẩn này hy vọng sẽ không mang đến điều không tốt gì.
[ An Nguyên Nguyên: Vậy bây giờ tình hình cha An như thế nào rồi ]
[ Hệ thống: Không thể xác định được nguyên nhân hay vị trí nhưng có thể đảm bảo tính mạng không bị đe dọa, hiện tại vẫn an toàn. Nếu như xảy ra chuyện, kịch bản gốc sẽ có thay đổi ]
[ An Nguyên Nguyên: Được, đổi 200 điểm tăng giá trị vũ lực và sức khỏe của cơ thể này lên. Số điểm còn lại tùy thời tăng khả năng phản ứng, độ nhạy bén của giác quan, tăng cao hơn so với mức độ con người ở thế giới này là được, đừng tăng quá cao. ]
[ Hệ thống: Giao dịch của ký chủ thành công, - 1200 điểm, số điểm còn lại 3050 điểm ]
Còn 3050 điểm thôi à, từ khi bước vào thế giới này An Nguyên Nguyên chưa thêm được điểm nào. Không biết là vấn đề do đâu, bởi vì đây là thế giới đầu tiên cùng nữ chính chung sống hòa bình yêu thương đùm bọc nhau, An Nguyên Nguyên cùng không biết phải làm thế nào.
________________________
Một ngày của Châu Vi Vũ: Nhật ký trong tâm thức.
Châu Vi Vũ mỗi buổi sáng thức dậy thật sớm sẽ chạy bộ một vòng rồi mới trở về ăn sáng, thay đồng phục học sinh mới chuẩn bị đi học.
Sáng hôm nay cũng như mọi ngày, Châu Vi Vũ cũng dậy sơm, nhưng không chạy bộ mà là xếp một đống đồ ăn vặt phần lớn là vị dâu vào balo, ngồi vào bàn ăn sáng cũng không dấu nổi vui vẻ, cố gắng ăn nhanh một chút rồi thay quần áo đi ra ngoài.
Châu Vi Kỳ ngồi trên sofa, tau cầm tách trà, mắt đeo kính gọng vàng một thân chính sĩ, mắt không ngừng theo dõi nhất cử nhất động của Châu Vi Vũ. Đứa em này bắt đầu từ khi lớp có học sinh mới liền tươi tắn lên không ít, hôm nay còn đặc biệt sửa soạn, nhìn cái mặt kìa, vẫn than như mọi ngày nhưng lại không ngừng nhảy ra tim hồng. Ây... đứa em trai mặt than tâm hồng phấn của anh bao giờ mới có thể ôm được mỹ nhân đây, anh cũng có hảo cảm với bé An An kia lắm nha. Các người đừng có nhìn một thân nghiêm trang của anh mà mơ tưởng, anh cũng thích hóng hớt mấy chuyện hay ho lắm đó, đặc biệt là mấy cái tin trên diễn đàn Nhất trung, còn cái page cp Châu Báu kia nữa, gặm rất ngon, ảnh rất đẹp, thồn đường cũng thường xuyên. Emma ngạo quá, đây là bí mật, bí mật í nhớ chưa, biết không được nói nha. Khó khăn lắm mới hóng được thứ hay ho, em yêu của anh mà biết thì xong rồi, công việc còn rất nhiều chưa xử lý xong kìa, em yêu sẽ bắt anh tăng ca mất, huhu, không muốn đâu.
Xin chú ý ⇈ này lag diễn biến tâm lý của anh trai nhiều chuyện.
Châu Vi Vũ vui như vậy là có nguyên nhân cả, hôm nay là cuối tuần, chị đẹp nói muốn cả lớp cùng đi chơi, nên là, tất cả một người đều thống nhất đến công viên hải dương, vừa có cảnh đẹp, vừa có chỗ chơi, rất hợp ý. Bé An bảo cậu thích đến đây, tiện thể ở đây có chỗ dã ngoại, có thể ăn cơm, cảnh rất đẹp nữa. Cho nên chỉ cần được đi với An An, Châu Vi Vũ liền vui chết đi được. Nhưng mà dạo gần đây An An có tâm sự, mặc dù vẫn hay cười vẫn vui vẻ như mọi ngày, cơ mà hắn thấy lúc mọi người không để ý, An An sẽ trở nên suy tư buồn bã. Hắn không muốn An An buồn cho nên hôm nay mang thật nhiều đồ ăn cho An An. Bà kỳ đà An Như Anh mấy hôm nay ở trường cũng trở nên yên lặng hẳn đi, nghe bảo ngoài thời gian học ra thì không biết bà đi đâu. Có khi nào gặp chuyện gì rồi không, An An biết nên mới buồn như vậy nhỉ. Châu Vi Vũ trong lòng lo lắng, An An có thể nhờ hắn giúp, bây giờ hắn chưa mạnh như anh mình nhưng bây giờ hắn có anh trai nha, An An có thể dựa vào hắn, bây giờ có thể sau đó vẫn có thể.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.