Hệ Thống Cẩu Lương, Nam Sinh Phất Nhanh Sau Khi Bị Vị Hôn Thê Nữ Minh Tinh Ép Cưới
Chương 45: Giao Lưu Hai Lớp
Võ Gia Vân Bắc
21/11/2024
Anh là một người đàn ông huyết khí phương cương, đêm khuya thanh vắng, mỹ nhân trong lòng, anh có thể kiềm chế được sao?
"Có gì không ổn? Bây giờ em là bệnh nhân, anh phải chăm sóc bệnh nhân sát sao, lỡ như em có chuyện gì mà không kịp gọi anh thì sao?"
Giang Phàm nghĩ cũng đúng.
"Vậy, vậy được rồi, anh cũng đi tắm cái đã."
"Ừm!"
Hàn Hân Nguyệt sợ anh nuốt lời, nằm trên giường cũng không dám ngủ, đành chơi một ván game.
Lúc Giang Phàm tắm xong đến bên giường cô, anh vẫn rất ngại ngùng.
Hàn Hân Nguyệt tắt đèn, trực tiếp kéo anh lên giường.
Đắp chăn xong, cô mạnh dạn chui vào lòng Giang Phàm, nhắm mắt lại, giọng nói rất mãn nguyện: "Ngủ thôi!"
Cô tự ngâm, không biết cô có bị điên rồi không? Đột nhiên cảm thấy chỉ cần nằm trong lòng Giang Phàm như vậy, không làm gì cô cũng cảm thấy rất hạnh phúc.
Giang Phàm cũng có cảm giác tương tự, nhưng anh không dám nhúc nhích.
Thậm chí thở mạnh cũng sợ mình không nhịn được mà làm ra chuyện gì tổn thương đến Hàn Hân Nguyệt.
Cô gái này từ khi xuất hiện cứ như mọc rễ trong tim anh, cô nhíu mày một cái. anh cũng thấy khó chịu cả buổi.
Cứ ôm như vậy, cứ nằm như vậy, lặng lẽ nghe tiếng mưa rơi ngoài cửa sổ.
Trên đời này không có gì đáng giá hơn thế.
[Ting... Chúc mừng ký chủ được ngủ cùng giường với chân mệnh thiên nữ, thưởng 999.999.999 tệ, tặng kèm bí kíp nín thở, mỗi lần có thể nín thở ba tiếng.]
Bí kíp nín thở?
Giang Phàm thật sự muốn bật cười thành tiếng.
Hệ thống này quá hiểu anh, anh vừa mới nghĩ không dám thở mạnh, bí kíp nín thở đã được tặng đến.
Trong lòng vang lên tiếng thở đều đều của Hàn Hân Nguyệt, Giang Phàm cúi đầu hôn lên trán cô, anh cũng dần chìm vào giấc ngủ.
Những ngày tiếp theo, Giang Phàm ban ngày đi học, buổi tối thì đến nhà Hàn Hân Nguyệt ngủ.
May mà Hàn Hân Nguyệt không yêu cầu anh ngủ cùng cô mỗi ngày.
Nếu không, "cậu nhỏ" của anh không nổ thì anh cũng nổ mất.
Hôm nay, lớp anh tổ chức buổi gặp mặt giao lưu với lớp tiếng Anh tại một nhà hàng theo chủ đề.
Giang Phàm và Trì Vịnh Phi cùng Chu Tử Phong, ba oan gia này lại gặp nhau.
Chu Tử Phong cầm micro đứng trên sân khấu, lớn tiếng nói: "Tối nay tất cả chi phí đồ ăn, tôi bao! Các bạn cứ ăn thoải mái!"
"Wow! Chu thiếu gia uy vũ."
"Chu thiếu, YYDS! Theo Chu thiếu gia, ăn uống không lo nghĩ."
Không khí sôi nổi hẳn lên.
Sau đó Chu Tử Phong nhìn Giang Phàm đang ngồi ở góc khuất, khiêu khích: "Tiền ăn lớp tiếng Anh chúng tôi trả rồi, vậy tiền đồ uống có phải lớp kỹ thuật các cậu nên trả không? Tuy mọi người ở đây đều là học sinh nghèo, nhưng Giang Phàm lớp các cậu lại đang cặp kè với một bà dì giàu có, cậu ta trả tiền đồ uống chắc không vấn đề gì chứ?"
Theo đuổi Hàn Hân Nguyệt không được, anh ta liền bôi nhọ Hàn Hân Nguyệt là bà dì.
Dù sao ở đây cũng không ai nhìn thấy mặt thật của người phụ nữ kia, nói cô là bà lão cũng không ai phản bác.
Giang Phàm ngẩng đầu, liếc nhìn anh ta. "Nói gì mà tiền đồ uống, chúng ta tuy là hai lớp khác nhau, nhưng đều là bạn học cùng trường, là đồng chí cùng nhau phấn đấu, tối nay tất cả chi phí tôi bao hết. Nhưng mà, bạn gái tôi năm nay 21 tuổi, mong Chu đồng học ăn nói cho cẩn thận."
"Có gì không ổn? Bây giờ em là bệnh nhân, anh phải chăm sóc bệnh nhân sát sao, lỡ như em có chuyện gì mà không kịp gọi anh thì sao?"
Giang Phàm nghĩ cũng đúng.
"Vậy, vậy được rồi, anh cũng đi tắm cái đã."
"Ừm!"
Hàn Hân Nguyệt sợ anh nuốt lời, nằm trên giường cũng không dám ngủ, đành chơi một ván game.
Lúc Giang Phàm tắm xong đến bên giường cô, anh vẫn rất ngại ngùng.
Hàn Hân Nguyệt tắt đèn, trực tiếp kéo anh lên giường.
Đắp chăn xong, cô mạnh dạn chui vào lòng Giang Phàm, nhắm mắt lại, giọng nói rất mãn nguyện: "Ngủ thôi!"
Cô tự ngâm, không biết cô có bị điên rồi không? Đột nhiên cảm thấy chỉ cần nằm trong lòng Giang Phàm như vậy, không làm gì cô cũng cảm thấy rất hạnh phúc.
Giang Phàm cũng có cảm giác tương tự, nhưng anh không dám nhúc nhích.
Thậm chí thở mạnh cũng sợ mình không nhịn được mà làm ra chuyện gì tổn thương đến Hàn Hân Nguyệt.
Cô gái này từ khi xuất hiện cứ như mọc rễ trong tim anh, cô nhíu mày một cái. anh cũng thấy khó chịu cả buổi.
Cứ ôm như vậy, cứ nằm như vậy, lặng lẽ nghe tiếng mưa rơi ngoài cửa sổ.
Trên đời này không có gì đáng giá hơn thế.
[Ting... Chúc mừng ký chủ được ngủ cùng giường với chân mệnh thiên nữ, thưởng 999.999.999 tệ, tặng kèm bí kíp nín thở, mỗi lần có thể nín thở ba tiếng.]
Bí kíp nín thở?
Giang Phàm thật sự muốn bật cười thành tiếng.
Hệ thống này quá hiểu anh, anh vừa mới nghĩ không dám thở mạnh, bí kíp nín thở đã được tặng đến.
Trong lòng vang lên tiếng thở đều đều của Hàn Hân Nguyệt, Giang Phàm cúi đầu hôn lên trán cô, anh cũng dần chìm vào giấc ngủ.
Những ngày tiếp theo, Giang Phàm ban ngày đi học, buổi tối thì đến nhà Hàn Hân Nguyệt ngủ.
May mà Hàn Hân Nguyệt không yêu cầu anh ngủ cùng cô mỗi ngày.
Nếu không, "cậu nhỏ" của anh không nổ thì anh cũng nổ mất.
Hôm nay, lớp anh tổ chức buổi gặp mặt giao lưu với lớp tiếng Anh tại một nhà hàng theo chủ đề.
Giang Phàm và Trì Vịnh Phi cùng Chu Tử Phong, ba oan gia này lại gặp nhau.
Chu Tử Phong cầm micro đứng trên sân khấu, lớn tiếng nói: "Tối nay tất cả chi phí đồ ăn, tôi bao! Các bạn cứ ăn thoải mái!"
"Wow! Chu thiếu gia uy vũ."
"Chu thiếu, YYDS! Theo Chu thiếu gia, ăn uống không lo nghĩ."
Không khí sôi nổi hẳn lên.
Sau đó Chu Tử Phong nhìn Giang Phàm đang ngồi ở góc khuất, khiêu khích: "Tiền ăn lớp tiếng Anh chúng tôi trả rồi, vậy tiền đồ uống có phải lớp kỹ thuật các cậu nên trả không? Tuy mọi người ở đây đều là học sinh nghèo, nhưng Giang Phàm lớp các cậu lại đang cặp kè với một bà dì giàu có, cậu ta trả tiền đồ uống chắc không vấn đề gì chứ?"
Theo đuổi Hàn Hân Nguyệt không được, anh ta liền bôi nhọ Hàn Hân Nguyệt là bà dì.
Dù sao ở đây cũng không ai nhìn thấy mặt thật của người phụ nữ kia, nói cô là bà lão cũng không ai phản bác.
Giang Phàm ngẩng đầu, liếc nhìn anh ta. "Nói gì mà tiền đồ uống, chúng ta tuy là hai lớp khác nhau, nhưng đều là bạn học cùng trường, là đồng chí cùng nhau phấn đấu, tối nay tất cả chi phí tôi bao hết. Nhưng mà, bạn gái tôi năm nay 21 tuổi, mong Chu đồng học ăn nói cho cẩn thận."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.