Hệ Thống Cẩu Lương, Nam Sinh Phất Nhanh Sau Khi Bị Vị Hôn Thê Nữ Minh Tinh Ép Cưới
Chương 7: Những Cô Gái Theo Đuổi Anh Nhiều Vô Số Kể
Võ Gia Vân Bắc
19/11/2024
Hàn Hân Nguyệt hài lòng cất bản hợp đồng đi, lại nở một nụ cười ngọt ngào khiến người ta say đắm: "Lên xe đi, tôi đưa anh về trường."
"Được."
Sau khi Giang Phàm lên xe, điện thoại anh "ting ting" một tiếng.
Anh tiện tay liếc nhìn, hóa ra là tin nhắn của ngân hàng XX, thông báo anh đã nhận được 9.999.999 tệ, số dư 10.000.000 tệ.
Anh cầm điện thoại lại gần.
Phóng to!
Nhìn kỹ lại, thật sự là mười triệu!
Hệ thống đã chuyển khoản!!!
Ngày hôm nay anh trải qua thật kỳ diệu.
Trước tiên là bị minh tinh ép hôn, sau đó bị bạn gái cắm sừng, bây giờ lại từ một kẻ nghèo rớt mồng tơi trở thành triệu phú.
Ha... Ha ha ha ha...
Nếu không phải Hàn Hân Nguyệt đang ở bên cạnh, anh thật sự muốn cười to vài tiếng.
Xe nhanh chóng đến trường.
"Cảm ơn cô, hẹn gặp lại ngày mai."
Giang Phàm vừa định xuống xe, Hàn Hân Nguyệt lại kéo tay anh lại.
"Sao vậy, còn chuyện gì nữa sao?"
Hàn Hân Nguyệt mỉm cười, đưa tay vuốt ve cổ áo anh.
Dù cách một lớp vải, anh vẫn có thể cảm nhận được độ ấm từ bàn tay trắng nõn của cô.
Điều này khiến Giang Phàm, người chưa từng chạm vào phụ nữ trong hai mươi năm, run lên.
"Chuyện... chuyện này... không ổn lắm đâu."
Tuy anh đã đồng ý kết hôn với cô, nhưng trên hợp đồng không phải đã viết rõ là kết hôn giả sao?
Hơn nữa, đây là trên xe!
Chẳng lẽ phụ nữ bây giờ đều thích... làm chuyện đó trên xe?
"Ừm, đúng là không ổn lắm."
Vừa dứt lời, Hàn Hân Nguyệt đã chỉnh lại cổ áo cho anh: "Tuy anh bị cái cô gì Phi đó cắm sừng, nhưng từ ngày mai anh đã là chồng của tôi, Hàn Hân Nguyệt này rồi, hình tượng sao có thể luộm thuộm như vậy được, phải nâng tầm lên chứ."
"Hơ hơ... đúng, cô nói đúng." Giang Phàm thật sự xấu hổ, còn tưởng cô định làm gì.
Hàn Hân Nguyệt mỉm cười: "Được rồi, tạm biệt."
"Tạm biệt, cô lái xe cẩn thận."
Giang Phàm xuống xe, tâm trạng vô cùng tốt.
Trước khi vào trường, anh còn mua hai cân thịt xiên nướng cho bạn cùng phòng.
Ngâm nga một giai điệu, anh bước nhanh về ký túc xá.
"Anh em, mời mọi người ăn khuya."
Ba người đang chơi game thấy anh về, lập tức vây quanh anh.
Lưu Hạo Nhiên: "Giang Phàm, cậu không sao chứ?"
Vương Chấn Cương: "Phàm ơi, thiên hạ thiếu gì cỏ thơm, những cô gái theo đuổi cậu nhiều vô số kể, đừng buồn nữa."
Mạnh Quân: "Ngay từ đầu tôi đã nói Trì Vịnh Phi, con khốn đó không xứng với cậu, cậu cứ không tin. Giang Phàm, đừng buồn, chỉ cần cậu nói một câu, tôi sẽ đi đánh cho tên họ Chu đó một trận."
Giang Phàm ôm từng người một: "Cảm ơn anh em, nhưng bây giờ tôi đã nghĩ thông rồi, tôi nên vui mừng mới đúng, việc Trì Vịnh Phi rời bỏ tôi là phúc phận của tôi, sau này tôi sẽ gặp được người tốt hơn."
Anh nói thật lòng, một người phụ nữ tốt có thể làm nên sự nghiệp, một người phụ nữ xấu cũng có thể hủy hoại sự nghiệp.
Nếu Trì Vịnh Phi kết hôn với anh rồi lại đi ngoại tình, thì lúc đó không biết anh phải nuôi con cho gã đàn ông nào nữa.
"Cậu thật sự nghĩ thông rồi?"
"Được."
Sau khi Giang Phàm lên xe, điện thoại anh "ting ting" một tiếng.
Anh tiện tay liếc nhìn, hóa ra là tin nhắn của ngân hàng XX, thông báo anh đã nhận được 9.999.999 tệ, số dư 10.000.000 tệ.
Anh cầm điện thoại lại gần.
Phóng to!
Nhìn kỹ lại, thật sự là mười triệu!
Hệ thống đã chuyển khoản!!!
Ngày hôm nay anh trải qua thật kỳ diệu.
Trước tiên là bị minh tinh ép hôn, sau đó bị bạn gái cắm sừng, bây giờ lại từ một kẻ nghèo rớt mồng tơi trở thành triệu phú.
Ha... Ha ha ha ha...
Nếu không phải Hàn Hân Nguyệt đang ở bên cạnh, anh thật sự muốn cười to vài tiếng.
Xe nhanh chóng đến trường.
"Cảm ơn cô, hẹn gặp lại ngày mai."
Giang Phàm vừa định xuống xe, Hàn Hân Nguyệt lại kéo tay anh lại.
"Sao vậy, còn chuyện gì nữa sao?"
Hàn Hân Nguyệt mỉm cười, đưa tay vuốt ve cổ áo anh.
Dù cách một lớp vải, anh vẫn có thể cảm nhận được độ ấm từ bàn tay trắng nõn của cô.
Điều này khiến Giang Phàm, người chưa từng chạm vào phụ nữ trong hai mươi năm, run lên.
"Chuyện... chuyện này... không ổn lắm đâu."
Tuy anh đã đồng ý kết hôn với cô, nhưng trên hợp đồng không phải đã viết rõ là kết hôn giả sao?
Hơn nữa, đây là trên xe!
Chẳng lẽ phụ nữ bây giờ đều thích... làm chuyện đó trên xe?
"Ừm, đúng là không ổn lắm."
Vừa dứt lời, Hàn Hân Nguyệt đã chỉnh lại cổ áo cho anh: "Tuy anh bị cái cô gì Phi đó cắm sừng, nhưng từ ngày mai anh đã là chồng của tôi, Hàn Hân Nguyệt này rồi, hình tượng sao có thể luộm thuộm như vậy được, phải nâng tầm lên chứ."
"Hơ hơ... đúng, cô nói đúng." Giang Phàm thật sự xấu hổ, còn tưởng cô định làm gì.
Hàn Hân Nguyệt mỉm cười: "Được rồi, tạm biệt."
"Tạm biệt, cô lái xe cẩn thận."
Giang Phàm xuống xe, tâm trạng vô cùng tốt.
Trước khi vào trường, anh còn mua hai cân thịt xiên nướng cho bạn cùng phòng.
Ngâm nga một giai điệu, anh bước nhanh về ký túc xá.
"Anh em, mời mọi người ăn khuya."
Ba người đang chơi game thấy anh về, lập tức vây quanh anh.
Lưu Hạo Nhiên: "Giang Phàm, cậu không sao chứ?"
Vương Chấn Cương: "Phàm ơi, thiên hạ thiếu gì cỏ thơm, những cô gái theo đuổi cậu nhiều vô số kể, đừng buồn nữa."
Mạnh Quân: "Ngay từ đầu tôi đã nói Trì Vịnh Phi, con khốn đó không xứng với cậu, cậu cứ không tin. Giang Phàm, đừng buồn, chỉ cần cậu nói một câu, tôi sẽ đi đánh cho tên họ Chu đó một trận."
Giang Phàm ôm từng người một: "Cảm ơn anh em, nhưng bây giờ tôi đã nghĩ thông rồi, tôi nên vui mừng mới đúng, việc Trì Vịnh Phi rời bỏ tôi là phúc phận của tôi, sau này tôi sẽ gặp được người tốt hơn."
Anh nói thật lòng, một người phụ nữ tốt có thể làm nên sự nghiệp, một người phụ nữ xấu cũng có thể hủy hoại sự nghiệp.
Nếu Trì Vịnh Phi kết hôn với anh rồi lại đi ngoại tình, thì lúc đó không biết anh phải nuôi con cho gã đàn ông nào nữa.
"Cậu thật sự nghĩ thông rồi?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.