Hệ Thống Cẩu Lương, Nam Sinh Phất Nhanh Sau Khi Bị Vị Hôn Thê Nữ Minh Tinh Ép Cưới
Chương 42: Tiểu Phàm Phàm, Em Sợ Quá
Võ Gia Vân Bắc
21/11/2024
Chỉ cần cuốc chim vung đủ tốt, không có góc tường nào không đào được.
Theo đuổi bạn gái cũ của Giang Phàm anh ta chỉ mất ba giây, theo đuổi bạn gái hiện tại của anh ta nhiều nhất cũng chỉ mất ba phút.
Hàn Hân Nguyệt cười nhạo: "Ông chủ mỏ than? Con trai của ông trùm dầu mỏ tôi còn không thèm, ông chủ mỏ than hết thời rồi còn chưa đủ tư cách lọt vào mắt tôi, tôi nói lại lần nữa, tránh ra! Nếu không đừng trách tôi không khách khí."
Những năm nay cô gặp đủ loại đàn ông, nhưng chưa có ai dám khoe khoang mình giàu có trước mặt cô.
Tên cặn bã Chu Tử Phong này, nói anh ta là ếch ngồi đáy giếng còn là sỉ nhục loài ếch.
Nhưng Chu Tử Phong luôn cho rằng mình là hoàng tử, cho rằng nhà mình có mỏ, chỉ cần anh ta vẫy tay, tất cả phụ nữ đều phải đến liếm láp anh ta.
Bây giờ anh ta đã nói chuyện với Hàn Hân Nguyệt rất nhẹ nhàng rồi.
Cô lại dám sỉ nhục anh ta như vậy, đúng là muốn ăn đòn!
"Tôi nói cho cô biết, đừng có mà không biết điều! Con nhóc, giả vờ ngầu coi chừng bị sét đánh cho đấy!"
Hàn Hân Nguyệt không nói gì nữa, giơ chân “bịch” một tiếng đá anh ta ngã xuống đất.
"Dám chắn đường tôi, cứ đợi đấy, sớm muộn gì tôi cũng cho anh nếm thử mùi vị bị sét đánh."
Hôm nào tìm chỗ vắng người, dùng Thiết Sa Chưởng đánh cho cha mẹ anh ta cũng không nhận ra!
"Khụ... khụ khụ..."
Chu Tử Phong bò dậy, đôi mắt nhỏ giận dữ như muốn phun lửa.
"Con nhỏ chết tiệt, mày dám đánh tao, đúng là không biết sống chết!"
Chu Tử Phong anh ta là nhân vật nổi tiếng trong trường, là phú nhị đại ai ai cũng ngưỡng mộ.
Bây giờ lại bị một con nhỏ đánh, lại còn nhiều người nhìn thấy như vậy, nếu anh ta không xử lý cô, anh ta còn mặt mũi nào nữa?
Anh ta vung nắm đấm đấm về phía Hàn Hân Nguyệt.
Hàn Hân Nguyệt vừa định đá anh ta tiếp, Giang Phàm đã chắn trước mặt cô.
Chỉ thấy Giang Phàm đưa tay nắm lấy cổ tay Chu Tử Phong, “rắc” một tiếng, bẻ gãy xương anh ta.
"Á... Ái ui, tay tôi, gãy rồi gãy rồi... Hu hu hu đau quá, đau chết tôi rồi..."
Chu Tử Phong chưa từng chịu khổ, cơn đau từ cổ tay truyền đến khiến anh ta khóc òa.
Giang Phàm lạnh lùng nhìn anh ta. "Chu Tử Phong, đừng tưởng tôi hiền lành mà dễ bắt nạt. Sau này anh còn dám động vào bạn gái tôi một cái, tôi sẽ bẻ gãy tay anh!"
Anh biết Chu Tử Phong luôn nhìn anh không vừa mắt, nhưng anh không ngờ tên cặn bã này lại quá đáng như vậy, ngay cả con gái cũng ra tay đánh.
Xung quanh có không ít học sinh sinh viên xem náo nhiệt, Chu Tử Phong tức đến đỏ mặt.
"Giang Phàm, mày cứ đợi đấy, tao mà không đánh gãy chân mày, tao theo họ mày!"
"Được, tôi đợi anh!"
Giang Phàm ôm Hàn Hân Nguyệt lên xe, cô tháo khẩu trang, nhào vào lòng Giang Phàm.
"Tiểu Phàm Phàm, em sợ quá, may mà anh đến! Nếu không em đã bị tên cặn bã đó hại rồi."
"Không sao rồi, không sao rồi." Giang Phàm xoa lưng cô, đau lòng nói: "Hân Nguyệt, rốt cuộc là chuyện gì vậy?"
Hàn Hân Nguyệt ngẩng đầu, tủi thân nói: "Em cảm thấy tên cặn bã đó cố tình đối đầu với anh, cứ phải đòi nằng nặc cướp bạn gái của anh, anh ta lúc đầu trêu ghẹo em không được, liền tức giận muốn đánh em. Hu hu hu... Đáng sợ quá, đáng sợ quá!"
Nói xong, cô lại vùi vào lòng Giang Phàm.
...
(~Note: Bộ truyện này không phải tu tiên, chỉ là nam nữ chính biết võ công, tăng cường thực lực và thân phận bí ẩn của họ trong thế giới trong truyện này mà thôi. Mong độc giả hiểu cho và đọc truyện với tâm thế thoải mái thư giãn nhất ạ, xin cảm ơn nhiềuuu!)
Theo đuổi bạn gái cũ của Giang Phàm anh ta chỉ mất ba giây, theo đuổi bạn gái hiện tại của anh ta nhiều nhất cũng chỉ mất ba phút.
Hàn Hân Nguyệt cười nhạo: "Ông chủ mỏ than? Con trai của ông trùm dầu mỏ tôi còn không thèm, ông chủ mỏ than hết thời rồi còn chưa đủ tư cách lọt vào mắt tôi, tôi nói lại lần nữa, tránh ra! Nếu không đừng trách tôi không khách khí."
Những năm nay cô gặp đủ loại đàn ông, nhưng chưa có ai dám khoe khoang mình giàu có trước mặt cô.
Tên cặn bã Chu Tử Phong này, nói anh ta là ếch ngồi đáy giếng còn là sỉ nhục loài ếch.
Nhưng Chu Tử Phong luôn cho rằng mình là hoàng tử, cho rằng nhà mình có mỏ, chỉ cần anh ta vẫy tay, tất cả phụ nữ đều phải đến liếm láp anh ta.
Bây giờ anh ta đã nói chuyện với Hàn Hân Nguyệt rất nhẹ nhàng rồi.
Cô lại dám sỉ nhục anh ta như vậy, đúng là muốn ăn đòn!
"Tôi nói cho cô biết, đừng có mà không biết điều! Con nhóc, giả vờ ngầu coi chừng bị sét đánh cho đấy!"
Hàn Hân Nguyệt không nói gì nữa, giơ chân “bịch” một tiếng đá anh ta ngã xuống đất.
"Dám chắn đường tôi, cứ đợi đấy, sớm muộn gì tôi cũng cho anh nếm thử mùi vị bị sét đánh."
Hôm nào tìm chỗ vắng người, dùng Thiết Sa Chưởng đánh cho cha mẹ anh ta cũng không nhận ra!
"Khụ... khụ khụ..."
Chu Tử Phong bò dậy, đôi mắt nhỏ giận dữ như muốn phun lửa.
"Con nhỏ chết tiệt, mày dám đánh tao, đúng là không biết sống chết!"
Chu Tử Phong anh ta là nhân vật nổi tiếng trong trường, là phú nhị đại ai ai cũng ngưỡng mộ.
Bây giờ lại bị một con nhỏ đánh, lại còn nhiều người nhìn thấy như vậy, nếu anh ta không xử lý cô, anh ta còn mặt mũi nào nữa?
Anh ta vung nắm đấm đấm về phía Hàn Hân Nguyệt.
Hàn Hân Nguyệt vừa định đá anh ta tiếp, Giang Phàm đã chắn trước mặt cô.
Chỉ thấy Giang Phàm đưa tay nắm lấy cổ tay Chu Tử Phong, “rắc” một tiếng, bẻ gãy xương anh ta.
"Á... Ái ui, tay tôi, gãy rồi gãy rồi... Hu hu hu đau quá, đau chết tôi rồi..."
Chu Tử Phong chưa từng chịu khổ, cơn đau từ cổ tay truyền đến khiến anh ta khóc òa.
Giang Phàm lạnh lùng nhìn anh ta. "Chu Tử Phong, đừng tưởng tôi hiền lành mà dễ bắt nạt. Sau này anh còn dám động vào bạn gái tôi một cái, tôi sẽ bẻ gãy tay anh!"
Anh biết Chu Tử Phong luôn nhìn anh không vừa mắt, nhưng anh không ngờ tên cặn bã này lại quá đáng như vậy, ngay cả con gái cũng ra tay đánh.
Xung quanh có không ít học sinh sinh viên xem náo nhiệt, Chu Tử Phong tức đến đỏ mặt.
"Giang Phàm, mày cứ đợi đấy, tao mà không đánh gãy chân mày, tao theo họ mày!"
"Được, tôi đợi anh!"
Giang Phàm ôm Hàn Hân Nguyệt lên xe, cô tháo khẩu trang, nhào vào lòng Giang Phàm.
"Tiểu Phàm Phàm, em sợ quá, may mà anh đến! Nếu không em đã bị tên cặn bã đó hại rồi."
"Không sao rồi, không sao rồi." Giang Phàm xoa lưng cô, đau lòng nói: "Hân Nguyệt, rốt cuộc là chuyện gì vậy?"
Hàn Hân Nguyệt ngẩng đầu, tủi thân nói: "Em cảm thấy tên cặn bã đó cố tình đối đầu với anh, cứ phải đòi nằng nặc cướp bạn gái của anh, anh ta lúc đầu trêu ghẹo em không được, liền tức giận muốn đánh em. Hu hu hu... Đáng sợ quá, đáng sợ quá!"
Nói xong, cô lại vùi vào lòng Giang Phàm.
...
(~Note: Bộ truyện này không phải tu tiên, chỉ là nam nữ chính biết võ công, tăng cường thực lực và thân phận bí ẩn của họ trong thế giới trong truyện này mà thôi. Mong độc giả hiểu cho và đọc truyện với tâm thế thoải mái thư giãn nhất ạ, xin cảm ơn nhiềuuu!)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.