Chương 107: Chương 107: Áo nghĩa – Cơn lốc điện từ!
Thiên Cơ Đường Hồng Đậu
02/06/2018
Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
Cao Minh Kiệt nói ra câu này phải gọi là bình cmn tĩnh.
Ở trong mắt hắn, Trương Tiểu Kiếm cùng lắm chỉ là một thằng oắt con phô trương thanh thế mà thôi.
Nếu như thế mà cũng dọa được hắn, vậy thì đập đầu vào gối chết mẹ đi cho rảnh nợ!
- Ừ, hiểu rồi. – Trương Tiểu Kiếm gật đầu nhẹ, biểu cảm cực kỳ lạnh nhạt, sau đó chậm rãi đứng dậy, đi đến sân trống trước cửa: - Đến đây đi, vậy thì chúng ta tới thử mấy chiêu xem nào.
Hey yoo, lại còn muốn thử mấy chiêu cơ á, hay lắm!
Đám người Đao Phiến cười he he dữ tợn đi qua.
Đao Phiến vừa đi vừa cười nói:
- Kiếm ca đúng không? Anh em ở trong giang hồ nhiều năm thế, còn là lần đầu tiên nhìn thấy thằng dũng cảm như mày đấy. Một chọi mười hai, đủ can đảm, ha ha!
Cả đám xung quanh cũng đồng thời cười to:
- Đúng thế đúng thế, dũng cảm quá chứ!
- Này Đao Phiến, không bằng chúng ta đừng dùng vũ khí, mười hai đánh một thì đánh bằng nắm đấm mới thích!
- Để tao xem thử!
Vừa nói chuyện, cả đám đã bao vây Trương Tiểu Kiếm.
Đã đến nước này rồi thì cho dù là thần tiên cũng khó lật ngược thế cờ được, nhưng ai biết bọn họ nhìn thấy, Trương Tiểu Kiếm lại từ từ ngồi xuống.
Kiểu này là muốn quỳ xuống sao?
Ai nha thật là ngại quá cơ…
- Ai nha nha nha… - Đao Phiến cười ha ha: - Mày đừng có khách khí như thế chứ, định quỳ xuống sao? Ai nha không cần không cần, để cho bọn tao đánh một trận là đủ rồi mà…
Hắn đang vui sướng cơ, nhưng lại thấy Trương Tiểu Kiếm chậm rãi đặt một bàn tay vào trong vũng nước ngoài cửa, sau đó nhỏ giọng nói một câu ----
- Áo nghĩa – Cơn lốc điện từ!
“Bùm bùm! Roẹt ----!!!”
Trong khoảnh khắc, một dòng điện màu lam chợt lóe lên, cả đám mười hai người Đao Phiến nhất thời bị giật đến mức tóc gáy toàn thân đều dựng đứng hết cả lên!
Kỳ thật mà nói, vốn một chiêu “Thuật đùa giỡn hệ thống – Thật” của Trương Tiểu Kiếm muốn có tác dụng thì phải tiếp xúc trực tiếp với thân thể mới được, nếu như không tiếp xúc được thì chỉ có thể tự giật điện bản thân mình mà thôi.
Nhưng mà vấn đề là, cả đám này đều dẫm trong nước, sau đó thật khéo đến chết là toàn thân đều mặc sản phẩm chế tạo từ kim loại. Môn Vật Lí cấp 2 đã dạy cho chúng ta biết, kim loại và nước là vật dẫn điện, cho nên bọn họ đã triệt để bi kịch…
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +36 đến từ Quách Tu!”
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +32 đến từ Sa Đức Minh!”
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ…”
Ước chừng một chuỗi điểm số khiếp sợ thật dài chạy vèo vèo!
- Mày… Mày… - Mặt Đao Phiến đã bị giật cháy đen, há miệng phun ra một luồng khói trắng: - ĐKM mày là Tesla Trooper à…(*)
(*) Trong game Red Alert 2, bên quân Liên Xô có loại nhân vật gọi là lính phóng điện Tesla Trooper (Được dùng để nạp điện cho tháp Eiffel). Và chức năng của loại binh lính này thì giống như tên vậy, có thể phóng điện…
“Phốc phốc”, trực tiếp quỳ luôn vào trong vũng nước!
Đao Phiến quỳ, mười một người khác đương nhiên cũng không tốt đến chỗ nào. Trong chớp mắt đã bùm bùm quỳ đầy đất, hung khí các thứ đều rớt hết xuống đất!
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +29 đến từ Cao Minh Kiệt!”
- Bọn mày làm sao thế? – Cao Minh Kiệt thấy tình huống bên này có vẻ không đúng lắm, cũng vui vẻ chạy tới: - Đây… Đây rốt cục là làm sao thế?! Chúng mày đứng lên hết đi chứ!
Cao Minh Kiệt không rõ chân tướng, còn Trương Tiểu Kiếm thì đã sướng muốn bay luôn rồi!
Lần này có gần bốn trăm điểm số khiếp sợ nhé!
Tổ sư nó chứ đây quả nhiên là cơ hội tốt nhất để quét điểm số khiếp sợ nhé!
Cho nên hắn cảm thấy không thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy được. Giật một lần được gần bốn trăm điểm, vậy thì nếu là mười lần…
Trương Tiểu Kiếm:
- Hệ thống mặt loz!
“Bùm bùm! Roẹt ----!!!”
Lại có dòng điện màu lam lóe lên, lần này thì ngay cả Cao Minh Kiệt cũng đồng thời run rẩy, giống như là sàng gạo vậy ---- Tay của hắn vừa khéo đặt trên vai Đao Phiến…
Cho nên Cao Minh Kiệt lập tức hiểu được vì sao bọn Đao Phiến đều quỳ…
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +35 đến từ Cao Minh Kiệt!”
“Điểm số khiếp sợ +18! +19! +20! +18… đến từ…”
Đậu má lần này cũng có không ít nhá!
Vậy thì còn cần phải suy xét nữa sao các đồng chí? Tổ sư nó chứ nhanh hơn giật một thằng nhiều!
Trương Tiểu Kiếm:
- Hệ thống mặt loz.
“Bùm bùm! Roẹt ----!!!”
Lại có dòng điện màu lam lóe lên, cả đám lại co giật một trận!
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +28 đến từ Cao Minh Kiệt!”
“Điểm số khiếp sợ +26! +27! +26! +25…”
Lần này cả đám Cao Minh Kiệt Đao Phiến đã sợ đến mức sắc mặt trắng bệch, hình phạt điện giật thì ĐM thằng nào chịu nổi?! Nhưng mà bọn họ quên, Trương Tiểu Kiếm sẽ quan tâm bọn họ có chịu nổi hay không sao? Trương Tiểu Kiếm Kiếm ca là muốn điểm số khiếp sợ cơ…
- Kiếm… Kiếm ca… - Đao Phiến thều thào: - Dừng… Dừng tay đi…
Trương Tiểu Kiếm nghiêm túc nhìn hắn:
- Tại sao?
Đao Phiến: “…”
Bảo anh mày dừng tay á? Không có lí do nhé, một lần là có được mấy trăm điểm số khiếp sợ vào tay rồi, tại sao phải dừng tay?
Chúng mày cho rằng có thể thường xuyên gặp được cơ hội tốt như thế này à?
- Hệ thống mặt loz.
“Bùm bùm! Roẹt ---!!!”
“Điểm số khiếp sợ +22! +16! +17! +16! +15…”
- Hệ thống mặt loz.
“Bùm bùm! Roẹt----!!!”
“Điểm số khiếp sợ +…”
Ước chừng giật điện liên tục bảy tám lần, đến giờ đã không còn mấy cái điểm số khiếp sợ nữa ---- Quan trọng là phải nể mặt hệ thống một chút, không thể mắng quá nhiều lần được…
Trương Tiểu Kiếm nhìn 3628,96 điểm số khiếp sợ trong trung tâm thương mại hệ thống, trong lòng vui sướng muốn nở hoa luôn rồi!
Sướng quá!
Một lúc thôi mà đã thu được hơn hai ngàn điểm số khiếp sợ, thậm chí sắp đến bốn ngàn!
Đáng tiếc là không thể giật tiếp được, nếu giật tiếp thì chỉ sợ làm ra tai nạn chết người. Nhìn xem trong số những người này, có thằng đã co giật sùi bọt mép…
Haizzz, thôi, làm ra mạng người thì không được ổn lắm đâu. Có hơn hai ngàn điểm số vào tay, cũng coi như tàm tạm. Không thể nói là thu nhập cao được, thu nhập trung bình nhỉ, thu nhập trung bình.
- Phù…
Trương Tiểu Kiếm hít sâu một hơi, sau đó từ tốn đứng dậy, sửa sang quần áo một chút.
Trương Tiểu Kiếm:
- Hệ thống, cám ơn.
Hệ thống: “…”
Trương Tiểu Kiếm:
- Ê ê ê, sao mà không nói gì hết vợi?
Hệ thống:
- Hệ thống không muốn nói chuyện.
Trương Tiểu Kiếm:
- Đừng giận nha, cậu xem lần này không phải là tớ đã mắng ít hơn mấy câu rồi sao?
Hệ thống: “…”
Ai nha cảm xúc sung sướng quá cơ, đi ra ngoài!
Trương Tiểu Kiếm sửa sang quần áo một chút rồi đi ra ngoài. Chờ đi đến cửa, lấy một điếu thuốc ra châm, sau đó nhìn cả đám Ngụy Đồng trợn mắt há mồm, phun ra làn khói nhẹ như mây gió, nói:
- Thu phục. Anh đã bảo là một đám cặn bã rồi mà, nhìn xem chúng mày sợ kìa. Đi vào dọn dẹp hiện trường đi.
Sau đó nhìn về phía Trần Lực:
- 20%, không được thiếu một cắc đâu đấy.
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +18! +20! +16! +… đến từ…”
Tất cả mọi người đều sững sờ!
Kiếm ca, thật sự giải quyết hết rồi sao?! Không thể nào!
Chỉ có một mình hắn thôi mà! Đối diện ước chừng có mười hai thành viên Hắc Y bang! Cho dù Kiếm ca là Captain America thì muốn xử lí 12 người cũng không dễ dàng đến thế chứ?!
Cả đám lập tức xông vào trong tòa nhà ầm ầm!
Ai biết chờ đến khi xông vào trong văn phòng kia, lại lần nữa sững sờ tập thể!
- Đây… Đây… - Nhìn cả đám Cao Minh Kiệt Đao Phiến nằm la liệt sùi bọt mép, tròng mắt Trần Lực suýt nữa lồi ra ngoài: - Bọn nó… Rốt cục đã gặp phải chuyện gì vậy?!
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +18, +20, +16, +17…”
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
Cao Minh Kiệt nói ra câu này phải gọi là bình cmn tĩnh.
Ở trong mắt hắn, Trương Tiểu Kiếm cùng lắm chỉ là một thằng oắt con phô trương thanh thế mà thôi.
Nếu như thế mà cũng dọa được hắn, vậy thì đập đầu vào gối chết mẹ đi cho rảnh nợ!
- Ừ, hiểu rồi. – Trương Tiểu Kiếm gật đầu nhẹ, biểu cảm cực kỳ lạnh nhạt, sau đó chậm rãi đứng dậy, đi đến sân trống trước cửa: - Đến đây đi, vậy thì chúng ta tới thử mấy chiêu xem nào.
Hey yoo, lại còn muốn thử mấy chiêu cơ á, hay lắm!
Đám người Đao Phiến cười he he dữ tợn đi qua.
Đao Phiến vừa đi vừa cười nói:
- Kiếm ca đúng không? Anh em ở trong giang hồ nhiều năm thế, còn là lần đầu tiên nhìn thấy thằng dũng cảm như mày đấy. Một chọi mười hai, đủ can đảm, ha ha!
Cả đám xung quanh cũng đồng thời cười to:
- Đúng thế đúng thế, dũng cảm quá chứ!
- Này Đao Phiến, không bằng chúng ta đừng dùng vũ khí, mười hai đánh một thì đánh bằng nắm đấm mới thích!
- Để tao xem thử!
Vừa nói chuyện, cả đám đã bao vây Trương Tiểu Kiếm.
Đã đến nước này rồi thì cho dù là thần tiên cũng khó lật ngược thế cờ được, nhưng ai biết bọn họ nhìn thấy, Trương Tiểu Kiếm lại từ từ ngồi xuống.
Kiểu này là muốn quỳ xuống sao?
Ai nha thật là ngại quá cơ…
- Ai nha nha nha… - Đao Phiến cười ha ha: - Mày đừng có khách khí như thế chứ, định quỳ xuống sao? Ai nha không cần không cần, để cho bọn tao đánh một trận là đủ rồi mà…
Hắn đang vui sướng cơ, nhưng lại thấy Trương Tiểu Kiếm chậm rãi đặt một bàn tay vào trong vũng nước ngoài cửa, sau đó nhỏ giọng nói một câu ----
- Áo nghĩa – Cơn lốc điện từ!
“Bùm bùm! Roẹt ----!!!”
Trong khoảnh khắc, một dòng điện màu lam chợt lóe lên, cả đám mười hai người Đao Phiến nhất thời bị giật đến mức tóc gáy toàn thân đều dựng đứng hết cả lên!
Kỳ thật mà nói, vốn một chiêu “Thuật đùa giỡn hệ thống – Thật” của Trương Tiểu Kiếm muốn có tác dụng thì phải tiếp xúc trực tiếp với thân thể mới được, nếu như không tiếp xúc được thì chỉ có thể tự giật điện bản thân mình mà thôi.
Nhưng mà vấn đề là, cả đám này đều dẫm trong nước, sau đó thật khéo đến chết là toàn thân đều mặc sản phẩm chế tạo từ kim loại. Môn Vật Lí cấp 2 đã dạy cho chúng ta biết, kim loại và nước là vật dẫn điện, cho nên bọn họ đã triệt để bi kịch…
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +36 đến từ Quách Tu!”
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +32 đến từ Sa Đức Minh!”
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ…”
Ước chừng một chuỗi điểm số khiếp sợ thật dài chạy vèo vèo!
- Mày… Mày… - Mặt Đao Phiến đã bị giật cháy đen, há miệng phun ra một luồng khói trắng: - ĐKM mày là Tesla Trooper à…(*)
(*) Trong game Red Alert 2, bên quân Liên Xô có loại nhân vật gọi là lính phóng điện Tesla Trooper (Được dùng để nạp điện cho tháp Eiffel). Và chức năng của loại binh lính này thì giống như tên vậy, có thể phóng điện…
“Phốc phốc”, trực tiếp quỳ luôn vào trong vũng nước!
Đao Phiến quỳ, mười một người khác đương nhiên cũng không tốt đến chỗ nào. Trong chớp mắt đã bùm bùm quỳ đầy đất, hung khí các thứ đều rớt hết xuống đất!
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +29 đến từ Cao Minh Kiệt!”
- Bọn mày làm sao thế? – Cao Minh Kiệt thấy tình huống bên này có vẻ không đúng lắm, cũng vui vẻ chạy tới: - Đây… Đây rốt cục là làm sao thế?! Chúng mày đứng lên hết đi chứ!
Cao Minh Kiệt không rõ chân tướng, còn Trương Tiểu Kiếm thì đã sướng muốn bay luôn rồi!
Lần này có gần bốn trăm điểm số khiếp sợ nhé!
Tổ sư nó chứ đây quả nhiên là cơ hội tốt nhất để quét điểm số khiếp sợ nhé!
Cho nên hắn cảm thấy không thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy được. Giật một lần được gần bốn trăm điểm, vậy thì nếu là mười lần…
Trương Tiểu Kiếm:
- Hệ thống mặt loz!
“Bùm bùm! Roẹt ----!!!”
Lại có dòng điện màu lam lóe lên, lần này thì ngay cả Cao Minh Kiệt cũng đồng thời run rẩy, giống như là sàng gạo vậy ---- Tay của hắn vừa khéo đặt trên vai Đao Phiến…
Cho nên Cao Minh Kiệt lập tức hiểu được vì sao bọn Đao Phiến đều quỳ…
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +35 đến từ Cao Minh Kiệt!”
“Điểm số khiếp sợ +18! +19! +20! +18… đến từ…”
Đậu má lần này cũng có không ít nhá!
Vậy thì còn cần phải suy xét nữa sao các đồng chí? Tổ sư nó chứ nhanh hơn giật một thằng nhiều!
Trương Tiểu Kiếm:
- Hệ thống mặt loz.
“Bùm bùm! Roẹt ----!!!”
Lại có dòng điện màu lam lóe lên, cả đám lại co giật một trận!
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +28 đến từ Cao Minh Kiệt!”
“Điểm số khiếp sợ +26! +27! +26! +25…”
Lần này cả đám Cao Minh Kiệt Đao Phiến đã sợ đến mức sắc mặt trắng bệch, hình phạt điện giật thì ĐM thằng nào chịu nổi?! Nhưng mà bọn họ quên, Trương Tiểu Kiếm sẽ quan tâm bọn họ có chịu nổi hay không sao? Trương Tiểu Kiếm Kiếm ca là muốn điểm số khiếp sợ cơ…
- Kiếm… Kiếm ca… - Đao Phiến thều thào: - Dừng… Dừng tay đi…
Trương Tiểu Kiếm nghiêm túc nhìn hắn:
- Tại sao?
Đao Phiến: “…”
Bảo anh mày dừng tay á? Không có lí do nhé, một lần là có được mấy trăm điểm số khiếp sợ vào tay rồi, tại sao phải dừng tay?
Chúng mày cho rằng có thể thường xuyên gặp được cơ hội tốt như thế này à?
- Hệ thống mặt loz.
“Bùm bùm! Roẹt ---!!!”
“Điểm số khiếp sợ +22! +16! +17! +16! +15…”
- Hệ thống mặt loz.
“Bùm bùm! Roẹt----!!!”
“Điểm số khiếp sợ +…”
Ước chừng giật điện liên tục bảy tám lần, đến giờ đã không còn mấy cái điểm số khiếp sợ nữa ---- Quan trọng là phải nể mặt hệ thống một chút, không thể mắng quá nhiều lần được…
Trương Tiểu Kiếm nhìn 3628,96 điểm số khiếp sợ trong trung tâm thương mại hệ thống, trong lòng vui sướng muốn nở hoa luôn rồi!
Sướng quá!
Một lúc thôi mà đã thu được hơn hai ngàn điểm số khiếp sợ, thậm chí sắp đến bốn ngàn!
Đáng tiếc là không thể giật tiếp được, nếu giật tiếp thì chỉ sợ làm ra tai nạn chết người. Nhìn xem trong số những người này, có thằng đã co giật sùi bọt mép…
Haizzz, thôi, làm ra mạng người thì không được ổn lắm đâu. Có hơn hai ngàn điểm số vào tay, cũng coi như tàm tạm. Không thể nói là thu nhập cao được, thu nhập trung bình nhỉ, thu nhập trung bình.
- Phù…
Trương Tiểu Kiếm hít sâu một hơi, sau đó từ tốn đứng dậy, sửa sang quần áo một chút.
Trương Tiểu Kiếm:
- Hệ thống, cám ơn.
Hệ thống: “…”
Trương Tiểu Kiếm:
- Ê ê ê, sao mà không nói gì hết vợi?
Hệ thống:
- Hệ thống không muốn nói chuyện.
Trương Tiểu Kiếm:
- Đừng giận nha, cậu xem lần này không phải là tớ đã mắng ít hơn mấy câu rồi sao?
Hệ thống: “…”
Ai nha cảm xúc sung sướng quá cơ, đi ra ngoài!
Trương Tiểu Kiếm sửa sang quần áo một chút rồi đi ra ngoài. Chờ đi đến cửa, lấy một điếu thuốc ra châm, sau đó nhìn cả đám Ngụy Đồng trợn mắt há mồm, phun ra làn khói nhẹ như mây gió, nói:
- Thu phục. Anh đã bảo là một đám cặn bã rồi mà, nhìn xem chúng mày sợ kìa. Đi vào dọn dẹp hiện trường đi.
Sau đó nhìn về phía Trần Lực:
- 20%, không được thiếu một cắc đâu đấy.
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +18! +20! +16! +… đến từ…”
Tất cả mọi người đều sững sờ!
Kiếm ca, thật sự giải quyết hết rồi sao?! Không thể nào!
Chỉ có một mình hắn thôi mà! Đối diện ước chừng có mười hai thành viên Hắc Y bang! Cho dù Kiếm ca là Captain America thì muốn xử lí 12 người cũng không dễ dàng đến thế chứ?!
Cả đám lập tức xông vào trong tòa nhà ầm ầm!
Ai biết chờ đến khi xông vào trong văn phòng kia, lại lần nữa sững sờ tập thể!
- Đây… Đây… - Nhìn cả đám Cao Minh Kiệt Đao Phiến nằm la liệt sùi bọt mép, tròng mắt Trần Lực suýt nữa lồi ra ngoài: - Bọn nó… Rốt cục đã gặp phải chuyện gì vậy?!
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +18, +20, +16, +17…”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.