Chương 360: Xấu ca, ngươi làm như thế nào vậy a?!
Thiên Cơ Đường Hồng Đậu
20/12/2018
Thành viên đoàn làm phim nhiệt tình như vậy, liền cho Trương Tiểu Kiếm cảm thấy ngượng ngùng...
- Các ngươi không nên gấp, không nên gấp.
Trương Tiểu Kiếm cầm cây bút, ở trên giấy đường hoàng ký xuống hai chữ "Xấu ca", vừa cười vừa nói:
- Nói đến kỹ xảo của ta kỳ thật đều là thiên phú, ha ha, đây đều là thiên phú a.
Một đám người kinh hãi trợn mắt hốc mồm.
- Xấu ca, ngươi làm sao lại ưu tú như vậy?
- Thiên phú như vậy ta tại sao lại không có được? Haizz, người so với người đúng là khiến ta tức chết mà!
- Thật hâm mộ, thật hâm mộ, ta cũng muốn có thiên phú diễn xuất giống như ngươi!
- Cái này vốn dĩ là do trời sinh, không còn cách nào khác.
Trương Tiểu Kiếm gương mặt đau lòng nhức óc:
- Kỳ thật ta cũng muốn đem thiên phú của mình chia cho tất cả mọi người, cũng chấn hưng một chút ngành giải trí, đáng tiếc, haizz, thật sự là đáng tiếc a!
Một đám người ở một chỗ gật đầu:
- Đúng vậy a, thật sự là đáng tiếc! Ấy, Xấu ca, lại ký cho ta thêm một cái nữa đi, tiểu muội muội của ta rất là ưa thích ngươi đấy!
Tiểu muội muội của ngươi?!
Trương Tiểu Kiếm tằng hắng một cái, sau đó bất động thanh sắc hỏi một câu:
- Ai nha, có muội muội a, đúng là nên chiếu cố... nhìn xinh đẹp không?
- Xinh đẹp!
Diễn viên kia liền nói:
- Đương nhiên là xinh đẹp, Xấu ca, có cơ hội ta giới thiệu cho hai người làm quen a!
- Làm như vậy được không?
Trương Tiểu Kiếm lả tả trên giấy ký một hơi năm cái, sau đó mới nói:
- Cái kia cám ơn trước a...
Đám người kia sau khi cầm được cho mình một bản kí chữ ký của Trương Tiểu Kiếm, lúc này mới hài lòng rời đi, sau đó Lưu đạo diễn cười nói:
- Xấu ca không hổ là Xấu ca, hiện tại thật là oai phong nha. Điều kiện của lão Đường đưa ra ta đã nói với ngươi? Ngươi cảm thấy thế nào?
- Không có vấn đề a.
Trương Tiểu Kiếm cười híp mắt trả lời:
- Ta cảm thấy cũng được, chủ yếu là do tò mò hiện tại mấy cái đề tài huyền huyễn cùng với ma huyễn này sẽ làm ra như thế nào đây, xem như tới mở mang tầm mắt một chút a.
- Ha ha, ngươi nguyện ý tới là ta an tâm rồi.
Lưu đạo diễn vỗ vỗ bả vai Trương Tiểu Kiếm, sau đó hỏi:
- Đúng rồi, Xấu ca, ngươi đã thức tỉnh hay chưa? Thức tỉnh năng lực gì a?
Lời này nếu là trước kia hỏi Trương Tiểu Kiếm có lẽ sẽ còn phiền muộn một thoáng, hiện tại hỏi vậy liền không đồng dạng.
Trương Tiểu Kiếm cười trả lời:
- Ta thức tỉnh chính là dị năng niệm động lực, có vấn đề gì không?
- Niệm động lực sao?
Nghe xong năng lực này, Lưu đạo diễn liền có chút thất vọng:
- Thật là đáng tiếc, niệm động lực thì không bay lên được, như vậy đi, ta sẽ tận lực an bài cho ngươi phần diễn trên mặt đất. Bằng kỹ xảo của ngươi, cam đoan có khả năng nhẹ nhõm khống chế được!
Niệm động lực không có thể bay?
Trương Tiểu Kiếm hiếu kỳ nói:
- Chờ một chút, Lưu đạo diễn, niệm động lực đều không thể bay sao? Ta thế nào cũng cảm giác không thích hợp a?
- Ngươi chẳng lẽ không biết sao?
Lưu đạo diễn kỳ quái nói:
- Dị năng bay lượn là dị năng bay lượn, niệm động lực là niệm động lực, hai cái này hoàn toàn không giống nhau. Bay lượn ta liền không nói, niệm động lực cái này chính là dùng ý niệm bản thân cầm lấy đồ vật gì đó, tuy nhiên lại không có cách nào cầm từ bản thân a.
- Không phải!
Trương Tiểu Kiếm càng nghe càng là cảm giác không được đúng, nói:
- Niệm động lực này không phải là có thể nắm lên giày của mình, từ đó có thể bay lên sao?
- Khục, nào có dễ dàng như vậy.
Lưu đạo diễn quả quyết lắc đầu, nói:
- Niệm động lực này niệm lực cường độ không có cao như vậy, có thể cầm được 50 cân liền đã tính là rất trâu bò rồi, thế nào có khả năng ngay cả mình cũng có thể cầm lên được a?
Trương Tiểu Kiếm: "..."
Trương Tiểu Kiếm quả quyết gọi cho hệ thống:
- Hệ thống, niệm động lực này tất cả mọi người đều không thể bay sao?
Hệ thống:
- Ngươi đúng là nói nhảm, nếu cái này đều có thể bay được thì bên trong Thương Thành bán ra kỹ năng này làm gi?
Sao? Nói rất hay, rất có đạo lý, ta vậy mà không phản bác được...
- Nguyên lai là như thế a?
Trương Tiểu Kiếm nói xong liền bay lên, ở bên trong này bay vòng quanh một vòng, sau đó ngừng tại bên trên bầu trời, cười nói:
- Lưu đạo diễn, ta thế nhưng là có thể bay a, hắc hắc.
"Điểm số khiếp sợ + 126! + 138! + 68..."
Toàn thể đám người chung quanh đều xem như nằm mơ.
Cái tên này là quỷ sao?!
Hắn không phải chính là thức tỉnh niệm động lực sao? Làm sao hắn có thể bay?
- Xấu ca!
Lưu đạo diễn miệng mở lớn hết cỡ, kinh ngạc nói:
- Ngươi làm sao có thể bay được a? Ngươi thức tỉnh chính là dị năng hệ bay sao?
- Rõ ràng là niệm động lực a.
Trương Tiểu Kiếm trực tiếp dùng niệm lực nắm Lưu đạo diễn cho nâng lên:
- Lưu đạo diễn ngươi xem, lúc này tin chưa?"
"Điểm số khiếp sợ + 218! + 218! + 218..."
Nếu như nói trước đó mọi người còn cho rằng Trương Tiểu Kiếm chỉ là đem nhầm bay lượn làm thành niệm động lực, như vậy hiện tại bọn hắn toàn bộ đều xem như bị kinh hãi rồi!
Đây là cái tình huống gì a?!
Xấu ca này thức tỉnh chính là niệm động lực, lại có uy lực lớn như vậy?!
Ngay cả người đều có thể cho kéo lên?!
- Xấu ca!
Lưu đạo diễn cả kinh nói:
- Ngươi làm như thế nào vậy?! Ta trong khoảng thời gian này gặp được rất nhiều người mang dị năng niệm động lực, đây đúng là lần đầu tiên thấy người có thể dùng niệm động lực đem người nâng lên a! Ông trời của ta, ngươi có được năng lực này thì đoàn làm phim của ta sẽ dễ dàng hơn rất nhiều a!
- Hắc hắc, cái kia nhất định là như thế rồi!
Trương Tiểu Kiếm ha ha cười, nói:
- Lúc này ngươi yên tâm rồi hay chưa? Có cái trò vui gì cần ta làm cứ việc nói, giúp được chuyện gì ta liền sẽ hết sức giúp, đây là bổn phận của ta a!
- Quá tốt rồi!
Lưu đạo diễn hưng phấn nói:
- Tới tới tới, tất cả mọi người tập hợp một chút, chúng ta hôm nay nắm đoạn này làm cho xong, sau đó cả nhà liền có thể đi nghỉ ngơi, mọi người hãy nghiên cứu kịch bản cho thật tốt!
Vừa nghe đến sắp được cho đi nghỉ ngơi, mọi người liền reo hò lên:
- Tốt quá!
Thế là cảnh quay này liền tiếp tục.
Bây giờ có Xấu ca ở đây, Lưu đạo diễn nhìn Bùi Thiếu Bân lại cảm thấy không vừa mắt, quay còn chưa tới mười phút đồng hồ, Bùi Thiếu Bân liền bị Lưu đạo diễn chửi mắng đến mấy lần, Đường Minh Sinh ở bên cạnh cảm thán nói:
- Hiện tại đám người này thật thê thảm a, ai, trước kia xem bọn hắn biểu diễn cũng còn có thể miễn cưỡng chịu đựng, hợp lại cũng coi như là không tệ lắm. Bây giờ có ngươi là châu ngọc ở đây, lại nhìn bọn hắn biểu diễn cái này, thực tình không có cách nào xem a.
Trương Tiểu Kiếm sờ sờ lên mũi:
- Cái này cũng không thể trách ta được a, ngươi cũng không thấy diễn xuất của ta là thuộc cấp độ hoàn mỹ không tì vết hay sao?
- Đúng rồi, Đường đạo diễn.
Trương Tiểu Kiếm nhỏ giọng hỏi:
- Bộ phim này có cái gì hôn hít, kích tình, lên giường, tắm tiên các kiểu trò vui ái tình gì hay không?
- Cái này ta không rõ ràng lắm.
Đường Minh Sinh lắc đầu nói:
- Có lẽ là sẽ có a! Hiện tại phim nhiều ít đều phải ở phương diện này pha tạp chút ít, tiêu chuẩn bình thường sẽ khó thành công a!
Trương Tiểu Kiếm: "..."
Thế mà còn có tiết mục loại này?
Ai nha, xem ra cái này làm diễn viên cũng không phải dễ dàng như vậy nha...
Cũng không biết Lý Thanh Nhiễm có thể tiếp nhận hay không?
Lúc này trên trường quay liên tục cắt cảnh nhiều lần, Bùi Thiếu Bân bị chửi không còn hình dáng, Lưu đạo diễn cả giận nói:
- Có thể diễn được không? Có thể diễn được không? Mọi người cùng với ngươi ở đây cho tới trưa mà chỉ diễn có một cảnh ngươi đều diễn không tốt! Ngươi đến cùng được hay không a?
Muốn nói dù sao cũng chỉ là một tên không chuyên, Bùi Thiếu Bân trước đó còn không có cảm giác gì, lúc này lại có Xấu ca ở một bên nhìn xem, hắn càng cảm thấy áp lực như núi lớn đè lên, liền cả giận nói:
- Ta có thể diễn được hay không trong lòng ngươi phải rõ hơn ta chứ?! Từ khi tên kia vừa mới đến đây ngươi liền đã không cho ta sắc mặt tốt, phá hư nhân vật chẳng lẽ là ta nguyện ý muốn diễn hay sao?!
Trương Tiểu Kiếm: "..."
Ngươi đây là cái tình huống gì a? Ca một mực đứng ở bên ngoài quan sát có được hay không? Ngay cả lời đều không nói, ngươi liền trực tiếp đem bó đuốc đốt lên trên đầu của ta là có ý tứ gì?
- Lại dám cùng đạo diễn mạnh miệng đúng không?!
Lưu đạo diễn tính tình cũng rất nóng nảy, cả giận nói:
- Được được được, hôm nay liền cho ngươi xem một chút cái gì gọi là kỹ năng diễn xuất! Xấu ca, cho hắn học một khóa, có được hay không?!
- Các ngươi không nên gấp, không nên gấp.
Trương Tiểu Kiếm cầm cây bút, ở trên giấy đường hoàng ký xuống hai chữ "Xấu ca", vừa cười vừa nói:
- Nói đến kỹ xảo của ta kỳ thật đều là thiên phú, ha ha, đây đều là thiên phú a.
Một đám người kinh hãi trợn mắt hốc mồm.
- Xấu ca, ngươi làm sao lại ưu tú như vậy?
- Thiên phú như vậy ta tại sao lại không có được? Haizz, người so với người đúng là khiến ta tức chết mà!
- Thật hâm mộ, thật hâm mộ, ta cũng muốn có thiên phú diễn xuất giống như ngươi!
- Cái này vốn dĩ là do trời sinh, không còn cách nào khác.
Trương Tiểu Kiếm gương mặt đau lòng nhức óc:
- Kỳ thật ta cũng muốn đem thiên phú của mình chia cho tất cả mọi người, cũng chấn hưng một chút ngành giải trí, đáng tiếc, haizz, thật sự là đáng tiếc a!
Một đám người ở một chỗ gật đầu:
- Đúng vậy a, thật sự là đáng tiếc! Ấy, Xấu ca, lại ký cho ta thêm một cái nữa đi, tiểu muội muội của ta rất là ưa thích ngươi đấy!
Tiểu muội muội của ngươi?!
Trương Tiểu Kiếm tằng hắng một cái, sau đó bất động thanh sắc hỏi một câu:
- Ai nha, có muội muội a, đúng là nên chiếu cố... nhìn xinh đẹp không?
- Xinh đẹp!
Diễn viên kia liền nói:
- Đương nhiên là xinh đẹp, Xấu ca, có cơ hội ta giới thiệu cho hai người làm quen a!
- Làm như vậy được không?
Trương Tiểu Kiếm lả tả trên giấy ký một hơi năm cái, sau đó mới nói:
- Cái kia cám ơn trước a...
Đám người kia sau khi cầm được cho mình một bản kí chữ ký của Trương Tiểu Kiếm, lúc này mới hài lòng rời đi, sau đó Lưu đạo diễn cười nói:
- Xấu ca không hổ là Xấu ca, hiện tại thật là oai phong nha. Điều kiện của lão Đường đưa ra ta đã nói với ngươi? Ngươi cảm thấy thế nào?
- Không có vấn đề a.
Trương Tiểu Kiếm cười híp mắt trả lời:
- Ta cảm thấy cũng được, chủ yếu là do tò mò hiện tại mấy cái đề tài huyền huyễn cùng với ma huyễn này sẽ làm ra như thế nào đây, xem như tới mở mang tầm mắt một chút a.
- Ha ha, ngươi nguyện ý tới là ta an tâm rồi.
Lưu đạo diễn vỗ vỗ bả vai Trương Tiểu Kiếm, sau đó hỏi:
- Đúng rồi, Xấu ca, ngươi đã thức tỉnh hay chưa? Thức tỉnh năng lực gì a?
Lời này nếu là trước kia hỏi Trương Tiểu Kiếm có lẽ sẽ còn phiền muộn một thoáng, hiện tại hỏi vậy liền không đồng dạng.
Trương Tiểu Kiếm cười trả lời:
- Ta thức tỉnh chính là dị năng niệm động lực, có vấn đề gì không?
- Niệm động lực sao?
Nghe xong năng lực này, Lưu đạo diễn liền có chút thất vọng:
- Thật là đáng tiếc, niệm động lực thì không bay lên được, như vậy đi, ta sẽ tận lực an bài cho ngươi phần diễn trên mặt đất. Bằng kỹ xảo của ngươi, cam đoan có khả năng nhẹ nhõm khống chế được!
Niệm động lực không có thể bay?
Trương Tiểu Kiếm hiếu kỳ nói:
- Chờ một chút, Lưu đạo diễn, niệm động lực đều không thể bay sao? Ta thế nào cũng cảm giác không thích hợp a?
- Ngươi chẳng lẽ không biết sao?
Lưu đạo diễn kỳ quái nói:
- Dị năng bay lượn là dị năng bay lượn, niệm động lực là niệm động lực, hai cái này hoàn toàn không giống nhau. Bay lượn ta liền không nói, niệm động lực cái này chính là dùng ý niệm bản thân cầm lấy đồ vật gì đó, tuy nhiên lại không có cách nào cầm từ bản thân a.
- Không phải!
Trương Tiểu Kiếm càng nghe càng là cảm giác không được đúng, nói:
- Niệm động lực này không phải là có thể nắm lên giày của mình, từ đó có thể bay lên sao?
- Khục, nào có dễ dàng như vậy.
Lưu đạo diễn quả quyết lắc đầu, nói:
- Niệm động lực này niệm lực cường độ không có cao như vậy, có thể cầm được 50 cân liền đã tính là rất trâu bò rồi, thế nào có khả năng ngay cả mình cũng có thể cầm lên được a?
Trương Tiểu Kiếm: "..."
Trương Tiểu Kiếm quả quyết gọi cho hệ thống:
- Hệ thống, niệm động lực này tất cả mọi người đều không thể bay sao?
Hệ thống:
- Ngươi đúng là nói nhảm, nếu cái này đều có thể bay được thì bên trong Thương Thành bán ra kỹ năng này làm gi?
Sao? Nói rất hay, rất có đạo lý, ta vậy mà không phản bác được...
- Nguyên lai là như thế a?
Trương Tiểu Kiếm nói xong liền bay lên, ở bên trong này bay vòng quanh một vòng, sau đó ngừng tại bên trên bầu trời, cười nói:
- Lưu đạo diễn, ta thế nhưng là có thể bay a, hắc hắc.
"Điểm số khiếp sợ + 126! + 138! + 68..."
Toàn thể đám người chung quanh đều xem như nằm mơ.
Cái tên này là quỷ sao?!
Hắn không phải chính là thức tỉnh niệm động lực sao? Làm sao hắn có thể bay?
- Xấu ca!
Lưu đạo diễn miệng mở lớn hết cỡ, kinh ngạc nói:
- Ngươi làm sao có thể bay được a? Ngươi thức tỉnh chính là dị năng hệ bay sao?
- Rõ ràng là niệm động lực a.
Trương Tiểu Kiếm trực tiếp dùng niệm lực nắm Lưu đạo diễn cho nâng lên:
- Lưu đạo diễn ngươi xem, lúc này tin chưa?"
"Điểm số khiếp sợ + 218! + 218! + 218..."
Nếu như nói trước đó mọi người còn cho rằng Trương Tiểu Kiếm chỉ là đem nhầm bay lượn làm thành niệm động lực, như vậy hiện tại bọn hắn toàn bộ đều xem như bị kinh hãi rồi!
Đây là cái tình huống gì a?!
Xấu ca này thức tỉnh chính là niệm động lực, lại có uy lực lớn như vậy?!
Ngay cả người đều có thể cho kéo lên?!
- Xấu ca!
Lưu đạo diễn cả kinh nói:
- Ngươi làm như thế nào vậy?! Ta trong khoảng thời gian này gặp được rất nhiều người mang dị năng niệm động lực, đây đúng là lần đầu tiên thấy người có thể dùng niệm động lực đem người nâng lên a! Ông trời của ta, ngươi có được năng lực này thì đoàn làm phim của ta sẽ dễ dàng hơn rất nhiều a!
- Hắc hắc, cái kia nhất định là như thế rồi!
Trương Tiểu Kiếm ha ha cười, nói:
- Lúc này ngươi yên tâm rồi hay chưa? Có cái trò vui gì cần ta làm cứ việc nói, giúp được chuyện gì ta liền sẽ hết sức giúp, đây là bổn phận của ta a!
- Quá tốt rồi!
Lưu đạo diễn hưng phấn nói:
- Tới tới tới, tất cả mọi người tập hợp một chút, chúng ta hôm nay nắm đoạn này làm cho xong, sau đó cả nhà liền có thể đi nghỉ ngơi, mọi người hãy nghiên cứu kịch bản cho thật tốt!
Vừa nghe đến sắp được cho đi nghỉ ngơi, mọi người liền reo hò lên:
- Tốt quá!
Thế là cảnh quay này liền tiếp tục.
Bây giờ có Xấu ca ở đây, Lưu đạo diễn nhìn Bùi Thiếu Bân lại cảm thấy không vừa mắt, quay còn chưa tới mười phút đồng hồ, Bùi Thiếu Bân liền bị Lưu đạo diễn chửi mắng đến mấy lần, Đường Minh Sinh ở bên cạnh cảm thán nói:
- Hiện tại đám người này thật thê thảm a, ai, trước kia xem bọn hắn biểu diễn cũng còn có thể miễn cưỡng chịu đựng, hợp lại cũng coi như là không tệ lắm. Bây giờ có ngươi là châu ngọc ở đây, lại nhìn bọn hắn biểu diễn cái này, thực tình không có cách nào xem a.
Trương Tiểu Kiếm sờ sờ lên mũi:
- Cái này cũng không thể trách ta được a, ngươi cũng không thấy diễn xuất của ta là thuộc cấp độ hoàn mỹ không tì vết hay sao?
- Đúng rồi, Đường đạo diễn.
Trương Tiểu Kiếm nhỏ giọng hỏi:
- Bộ phim này có cái gì hôn hít, kích tình, lên giường, tắm tiên các kiểu trò vui ái tình gì hay không?
- Cái này ta không rõ ràng lắm.
Đường Minh Sinh lắc đầu nói:
- Có lẽ là sẽ có a! Hiện tại phim nhiều ít đều phải ở phương diện này pha tạp chút ít, tiêu chuẩn bình thường sẽ khó thành công a!
Trương Tiểu Kiếm: "..."
Thế mà còn có tiết mục loại này?
Ai nha, xem ra cái này làm diễn viên cũng không phải dễ dàng như vậy nha...
Cũng không biết Lý Thanh Nhiễm có thể tiếp nhận hay không?
Lúc này trên trường quay liên tục cắt cảnh nhiều lần, Bùi Thiếu Bân bị chửi không còn hình dáng, Lưu đạo diễn cả giận nói:
- Có thể diễn được không? Có thể diễn được không? Mọi người cùng với ngươi ở đây cho tới trưa mà chỉ diễn có một cảnh ngươi đều diễn không tốt! Ngươi đến cùng được hay không a?
Muốn nói dù sao cũng chỉ là một tên không chuyên, Bùi Thiếu Bân trước đó còn không có cảm giác gì, lúc này lại có Xấu ca ở một bên nhìn xem, hắn càng cảm thấy áp lực như núi lớn đè lên, liền cả giận nói:
- Ta có thể diễn được hay không trong lòng ngươi phải rõ hơn ta chứ?! Từ khi tên kia vừa mới đến đây ngươi liền đã không cho ta sắc mặt tốt, phá hư nhân vật chẳng lẽ là ta nguyện ý muốn diễn hay sao?!
Trương Tiểu Kiếm: "..."
Ngươi đây là cái tình huống gì a? Ca một mực đứng ở bên ngoài quan sát có được hay không? Ngay cả lời đều không nói, ngươi liền trực tiếp đem bó đuốc đốt lên trên đầu của ta là có ý tứ gì?
- Lại dám cùng đạo diễn mạnh miệng đúng không?!
Lưu đạo diễn tính tình cũng rất nóng nảy, cả giận nói:
- Được được được, hôm nay liền cho ngươi xem một chút cái gì gọi là kỹ năng diễn xuất! Xấu ca, cho hắn học một khóa, có được hay không?!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.