Hệ Thống Cho Ta Làm Học Sinh Tiểu Học!
Chương 96
Lương Tuyết Băng Nhi
04/11/2019
Cho tới khi Lâm Phạm Nhạc gặp tai nạn phim
trường, cơ thể cũ có người khác xuyên qua, thì tổ chức bắt đầu đánh hơi
ra Lâm Phạm Hoàng. Để tránh chính mình là Lâm Phạm Hoàng bị phát hiện,
anh tự nguyện đi theo bọn họ trở về. Trong thời gian hoạt động làm việc
cho Đới Duy, anh đã tìm được một vị trí không thấp trong tổ chức. Sau
khi trở về, anh tất nhiên chính là tâm phúc của Đới Duy, không thể tùy
tiện rời khỏi.
Đến đây, có thể nói rõ Đới Duy chính là Trần Hào Tích. Đới Duy chỉ là cái tên giả mà thôi. Gia thế của hắn cũng đều là giả. Lâm Phạm Hoàng đã cố nghe ngóng, mới biết được hắn nhắm tới chị của anh bởi cô có giữ một thứ hắn cần. Tuy rất muốn điều tra thêm, nhưng anh không thể lộ liễu. Vì thế anh chỉ đành trong phạm vi làm việc chính mình từng chút thu thập thông tin.
Tuy nhiên, Lâm Phạm Hoàng ở lại tổ chức không phải chỉ vì anh không thể tùy tiện đi loạn, mà là vì tìm một người. Người này là một trong những sát thủ bậc nhất của tổ chức. Chính cô ta dạy cho anh các chiêu thức đánh người, cùng anh trong những lúc buồn tâm sự,... Không biết từ khi nào anh đã thấy trong lòng mình đã coi cô ta không chỉ đơn thuần là bằng hữu tốt. Chẳng qua, tiếc là cô ta đã có người thương.
Lâm Phạm Hoàng quay trở về sau, mới nghe nói cô gái kia hóa ra lại thích nhầm gián điệp bên ngoài. Ai ngờ cô ta biết được sự thật vẫn vì yêu mà đòi ly khai. Trong tổ chức ghép cô ta tội phản bội, tuyên bố tử hình vắng mặt. Từ đó cô ta bị truy sát. Cô ta không phải người có thể xem thường, thế nhưng chính mình lại có thể giữa trùng trùng điệp điệp người truy sát trốn ra được. Chỉ tiếc cô ta tin nhầm người. Tên gián điệp kia không yêu cô ta, không đưa cô ta cao chạy xa bay như hẹn ước mà đưa về tổ chức của hắn. Cô ta sau cùng bị giết chết.
Lâm Phạm Hoàng không tin cô ta đã chết. Đới Duy qua điều tra cũng xác định cô ta chưa chết mà đang giả trang trà trộn sống cuộc sống của người khác. Vì muốn giữ chân Lâm Phạm Hoàng nên hắn cho người tìm cô ta về. Dù sao cô ta cũng là sát thủ do tổ chức tốn rất nhiều tâm tư đào tạo.
- Cô ta tên là gì?
Lâm Phạm Hoàng cúi đầu. Nhìn cái vẻ e ngại hiếm có này, Tiêu Phạm Nhạc không khỏi cảm thán. Cô gái nào khiến được em trai cô thế này, thật có bản lĩnh!
- Lã Vô Tâm.
Tiêu Phạm Nhạc gật gù. Tên rất có cá tính. Nhất định là một cô em dâu rất...
À khoan?
- Cái gì? - Tiêu Phạm Nhạc níu cổ áo Lâm Phạm Hoàng, gào thẳng vào mặt. - Nói lại!
- Lã Vô Tâm.
-....
Tiêu Phạm Nhạc vứt Lâm Phạm Hoàng xuống đất, ảo não xoa trán. Ai không yêu, lại yêu Lã Vô Tâm...
- Chị rốt cuộc lại phát điên cái gì?
Tiêu Phạm Nhạc phất phất tay.
- Mày vẫn nên từ bỏ đi. Tìm được thì hai người cũng không có kết quả đâu.
Sắc mặt Lâm Phạm Hoàng nhanh chóng lạnh đi. Nhìn là biết sẽ không nghe lời rồi. Tiêu Phạm Nhạc khoanh tay trước mặt.
- Lã Vô Tâm còn sống. Chị mày là người của cô ta đây.
Lâm Phạm Hoàng tất nhiên biết Tiêu Phạm Nhạc cùng Lã Vô Tâm nhất định có quan hệ gì đó, nhưng vẫn chưa dám mở miệng hỏi. Cho dù chị anh có thoải mái hay kỳ quái thế nào đi nữa, nào có chuyện để cho em dâu mình là một sát thủ. Như thế thì lỡ như cô ta khó chiều, lại chẳng ai khống chế được. Vì thế anh chưa dám nói. Nhưng tới bây giờ, anh lại không thể giấu.
Tiếc là Tiêu Phạm Nhạc vốn không có nghĩ nhiều như thế.
- Lạnh lùng cái gì? Mày có biết người tình trong mộng của mày đã chết rồi xuyên không qua thành chị gái mày không? Nếu mày bệnh hoạn đến độ muốn loạn luân, chị sẵn sàng giết mày tại đây để nhà họ Lâm mình đỡ ô nhục.
Biểu cảm của Lâm Phạm Hoàng trong nháy mắt tan vỡ.
Anh lại không có nhận ra được, chỉ là đổi một cái dáng bộ mà thôi. Có thể trong lốt chị gái anh, sống hòa thuận với anh, tự nhiên anh lại không nhận ra. Anh cứ nghĩ, là do có khuôn mặt đó của chị. Cẩn thận nghĩ lại, lấy chính anh tính tình sẽ cực kỳ ghét bỏ người cướp cơ thể của chị đi. Mà bởi vì người xuyên vào là Lã Vô Tâm, bởi vì cách cư xử, bởi vì chính mình đã ưa thích tính cách của Lã Vô Tâm, nên mới vô thức cảm thấy không có vấn đề gì. Căn bản cái hòa hợp đó, anh tự mình đã hiểu nhầm thành cái hướng khác, không nhận ra Lã Vô Tâm.
Khó trách...
Chỉ là, tại sao lại xuyên thành chị gái anh? Bất cứ cơ thể nào anh cũng có thể chấp nhận. Nhưng chị gái anh, cái thể xác đó với anh căn bản là có quan hệ huyết thống. Có kề dao vào cổ anh cũng không dám có lấy nửa tia ý nghĩ mạo phạm. Giờ người anh yêu lại xuyên vào đó...
Quả thật là sẽ không có kết quả gì...
Đến đây, có thể nói rõ Đới Duy chính là Trần Hào Tích. Đới Duy chỉ là cái tên giả mà thôi. Gia thế của hắn cũng đều là giả. Lâm Phạm Hoàng đã cố nghe ngóng, mới biết được hắn nhắm tới chị của anh bởi cô có giữ một thứ hắn cần. Tuy rất muốn điều tra thêm, nhưng anh không thể lộ liễu. Vì thế anh chỉ đành trong phạm vi làm việc chính mình từng chút thu thập thông tin.
Tuy nhiên, Lâm Phạm Hoàng ở lại tổ chức không phải chỉ vì anh không thể tùy tiện đi loạn, mà là vì tìm một người. Người này là một trong những sát thủ bậc nhất của tổ chức. Chính cô ta dạy cho anh các chiêu thức đánh người, cùng anh trong những lúc buồn tâm sự,... Không biết từ khi nào anh đã thấy trong lòng mình đã coi cô ta không chỉ đơn thuần là bằng hữu tốt. Chẳng qua, tiếc là cô ta đã có người thương.
Lâm Phạm Hoàng quay trở về sau, mới nghe nói cô gái kia hóa ra lại thích nhầm gián điệp bên ngoài. Ai ngờ cô ta biết được sự thật vẫn vì yêu mà đòi ly khai. Trong tổ chức ghép cô ta tội phản bội, tuyên bố tử hình vắng mặt. Từ đó cô ta bị truy sát. Cô ta không phải người có thể xem thường, thế nhưng chính mình lại có thể giữa trùng trùng điệp điệp người truy sát trốn ra được. Chỉ tiếc cô ta tin nhầm người. Tên gián điệp kia không yêu cô ta, không đưa cô ta cao chạy xa bay như hẹn ước mà đưa về tổ chức của hắn. Cô ta sau cùng bị giết chết.
Lâm Phạm Hoàng không tin cô ta đã chết. Đới Duy qua điều tra cũng xác định cô ta chưa chết mà đang giả trang trà trộn sống cuộc sống của người khác. Vì muốn giữ chân Lâm Phạm Hoàng nên hắn cho người tìm cô ta về. Dù sao cô ta cũng là sát thủ do tổ chức tốn rất nhiều tâm tư đào tạo.
- Cô ta tên là gì?
Lâm Phạm Hoàng cúi đầu. Nhìn cái vẻ e ngại hiếm có này, Tiêu Phạm Nhạc không khỏi cảm thán. Cô gái nào khiến được em trai cô thế này, thật có bản lĩnh!
- Lã Vô Tâm.
Tiêu Phạm Nhạc gật gù. Tên rất có cá tính. Nhất định là một cô em dâu rất...
À khoan?
- Cái gì? - Tiêu Phạm Nhạc níu cổ áo Lâm Phạm Hoàng, gào thẳng vào mặt. - Nói lại!
- Lã Vô Tâm.
-....
Tiêu Phạm Nhạc vứt Lâm Phạm Hoàng xuống đất, ảo não xoa trán. Ai không yêu, lại yêu Lã Vô Tâm...
- Chị rốt cuộc lại phát điên cái gì?
Tiêu Phạm Nhạc phất phất tay.
- Mày vẫn nên từ bỏ đi. Tìm được thì hai người cũng không có kết quả đâu.
Sắc mặt Lâm Phạm Hoàng nhanh chóng lạnh đi. Nhìn là biết sẽ không nghe lời rồi. Tiêu Phạm Nhạc khoanh tay trước mặt.
- Lã Vô Tâm còn sống. Chị mày là người của cô ta đây.
Lâm Phạm Hoàng tất nhiên biết Tiêu Phạm Nhạc cùng Lã Vô Tâm nhất định có quan hệ gì đó, nhưng vẫn chưa dám mở miệng hỏi. Cho dù chị anh có thoải mái hay kỳ quái thế nào đi nữa, nào có chuyện để cho em dâu mình là một sát thủ. Như thế thì lỡ như cô ta khó chiều, lại chẳng ai khống chế được. Vì thế anh chưa dám nói. Nhưng tới bây giờ, anh lại không thể giấu.
Tiếc là Tiêu Phạm Nhạc vốn không có nghĩ nhiều như thế.
- Lạnh lùng cái gì? Mày có biết người tình trong mộng của mày đã chết rồi xuyên không qua thành chị gái mày không? Nếu mày bệnh hoạn đến độ muốn loạn luân, chị sẵn sàng giết mày tại đây để nhà họ Lâm mình đỡ ô nhục.
Biểu cảm của Lâm Phạm Hoàng trong nháy mắt tan vỡ.
Anh lại không có nhận ra được, chỉ là đổi một cái dáng bộ mà thôi. Có thể trong lốt chị gái anh, sống hòa thuận với anh, tự nhiên anh lại không nhận ra. Anh cứ nghĩ, là do có khuôn mặt đó của chị. Cẩn thận nghĩ lại, lấy chính anh tính tình sẽ cực kỳ ghét bỏ người cướp cơ thể của chị đi. Mà bởi vì người xuyên vào là Lã Vô Tâm, bởi vì cách cư xử, bởi vì chính mình đã ưa thích tính cách của Lã Vô Tâm, nên mới vô thức cảm thấy không có vấn đề gì. Căn bản cái hòa hợp đó, anh tự mình đã hiểu nhầm thành cái hướng khác, không nhận ra Lã Vô Tâm.
Khó trách...
Chỉ là, tại sao lại xuyên thành chị gái anh? Bất cứ cơ thể nào anh cũng có thể chấp nhận. Nhưng chị gái anh, cái thể xác đó với anh căn bản là có quan hệ huyết thống. Có kề dao vào cổ anh cũng không dám có lấy nửa tia ý nghĩ mạo phạm. Giờ người anh yêu lại xuyên vào đó...
Quả thật là sẽ không có kết quả gì...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.