[ Hệ Thống ] -Công Lược Nam Chủ
Chương 67: Baby Đừng Chạy ( 7 )
Bé Yo
04/01/2021
Lúc này người đàn ông trầm mặt nhìn tin tức trên tay, hắn cười nhết mép lần này đừng mong hắn sẽ buông tha cho cô ấy.
" Mommi ơi…con muốn gặp Ba Ba…". Mặt Tử Nhiên buồn buồn nắm tay Mẫn Du làm nũng.
" Nhiên Nhiên…Mommi xin lỗi đã để con chịu thiệt thòi, nhưng Mommi không muốn gặp Ba Ba con nữa…"
Nước mắt cô ấy chợt rơi tí tách trên bàn tay bé nhỏ của Tử Nhiên, cô hoảng hốt nhanh chóng lau đi nước mắt của Mẫn Du.
" Mommi đừng khóc…Nhiên Nhiên xin lỗi…con sẽ không gặp Ba Ba nữa…nên Mommi đừng buồn nữa nha…"
Mẫn Du ôm Tử Nhiên vào lòng, con gái của cô rất ngoan cũng rất hiểu chuyện, Mẫn Du cô cũng không muốn con bé mới 8 tuổi mà đã thiếu tình thương của cha, cô cũng chẳng muốn gặp hắn ta nữa, nhưng gì bảo bối nên cô sẽ đưa con bé đi gặp hắn ta.
" Mày…mày… đã làm gì hả ??? thằng khốn tao đánh chết mày…"
Tiếng chửi rủa lớn tiếng của người đàn ông trung niên, ra sức mà định đánh cậu khoản 10 tuổi, nhưng rất tiếc ông ta khi chưa chạm vào cậu nhóc thì không biết máu từ bụng ông đã tuông ra.
Bàn tay nhỏ nhắn đầy vết thương dính toàn màu máu đỏ, tay cầm con dao rung rẩy ngồi sụp xuống.
" Ha…Ha…tôi đã giết người…!!!"
Cậu nhóc như thẫn thờ cười điên dại nhìn chỗ bị đâm của ông ta không ngừng chảy máu, ngày tháng của nó sau này có lẽ không còn dằn vặt nữa.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
" Anh mau bỏ tôi ra…!!! "
" Hừ…!!! em đừng hồng…"
" Tên khốn ưm…". Tam Hào hắn cưỡng hôn Mẫn Du, cô ấy vùng vẫy nhưng chẳng tác dụng.
Hắn táo bạo độc chiếm cuồng nhiệt mà hôn, 2 năm…đã 2 năm hắn xa cô, hắn cũng chẳng chạm vào phụ nữ ngoài kia, gì hắn biết mấy ả ta dù sao cùng không bằng cô vợ nhỏ này của hắn.
Cô ấy càng ngày càng quyến rũ, đúng ra hắn định tìm cơ hội xin lỗi cô và đem cô về nhà, nhưng không ngờ hôm nay hắn tình cờ gặp cô đi cùng một tên nam nhân nào đó, trông hắn cũng rất tuấn tú, trong lòng hắn lại tức giận cực kì.
Một mực kéo cô về phía mình mạnh bạo hôn xuống, sự chiếm hữu cùng ghen tuông tột cùng, hắn bế Mẫn Du lên xe chạy thẳng về nhà, Mẫn Du cô vùng vẫy tay đấm mạnh vào ngực hắn, nhưng chẳng thấm thía vì.
Bịch !!!
Hắn ném cô ấy lên giường mạnh bạo xé áo, mặc cho Mẫn Du cố gắng che lại, nhưng toàn bộ đã khơi ra trước mặt hắn.
" Ha…không ngờ 2 năm chỗ này của cô vẫn mẫn cảm như vậy…".Tay của của hắn mân mê xoa xoa.
Đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm chỗ đó, hắn nhanh chóng lột bỏ những thứ ngăn cách cản trở.
" Đừng mà…". Mẫn Du nhìn hắn như thế liền hoảng sợ.
" Hừ !!! cô đã cho tên khốn lúc nãy chạm vào đây rồi à…". Đôi mắt hắn hiện lên sự tức giận cực kì, khi nghĩ đến cô và người khác cũng nhau làm chuyện giống như hắn đã từng làm.
" Không có…hức…anh đừng làm thế mà…". Chân cô run rẩy khép chặt lại, cầm tay hắn ra, gương mặt thoáng chốc lại đỏ lên, đôi mắt mê ly nhìn hắn.
" Hừ !!! tốt nhất là như vậy…"
" Đừng mà…!!! Aaa……". Hắn mạnh bạo không luyến tiếc mà xâm nhập mạnh mẽ vào cấm địa.
Hắn cắn môi mình thở dốc không ngờ của cô vẫn khít như thế, làm hắn có chút khó khăn, còn Mẫn Du cô đau đớn trước sự mạnh bạo của hắn , tại sao chứ đã không yêu cô nhưng lại lần này đến hết lằn khác cứ làm tổn thương cô chứ.
Nước mắt cô không kiềm chế được rơi lã chã, Tam Hào bất ngờ khi cô khóc, đây là tại hắn quá tàn nhẫn ư, cô rời xa hắn 2 năm hôm nay còn đi cùng tên khác, thế thì làm sao hắn không tức giận chứ.
Hắn vẫn đau lòng cúi xuống hôn lên mí mắt cô, tim hắn thấy đau khi người con gái mình yêu lại khóc, nhưng hắn vẫn không nói ra, cứ như thế ra sức mà hành hạ cô.
Cho đến khi nào hắn cảm thấy đủ, thì hắn mới luyến tiếc đi ra, lúc này thì cô ấy cũng đã mệt mà ngất đi, hắn ôm cô vào lòng như suy nghĩ gì đó.
Nếu cô đã muốn thoát khỏi hắn như thế thì đừng trách hắn, bằng mọi giá hắn phải khiến cô yêu hắn ở bên cạnh hắn, còn bé con bảo bối của hắn nữa, hắn nhớ con bé và vợ của mình trong suốt 2 năm qua.
Còn cô có lẽ không nhớ hắn thế mà còn đi cùng tên khác, đây là cô muốn chấm dứt cuộc hôn nhân này sao, đừng mong là hắn sẽ buông tha cho cô.
Đời này cô chỉ được duy nhất làm vợ của hắn.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Còn cô lúc này đang mãi mê đi mua sắm cùng tiểu hệ thống, hình hài bé nhỏ lại đeo kính râm, đội mũ che khuất cùng khẩu trang, nhìn giống như đi ăn trộm.
\[...\] Kí chủ cô cần gì phải làm thế.
" Xì…!!! mi thì biết gì…ta mà không làm thế chắc mấy người kia xé xác ta quá "
Một người cùng một gấu trúc lén lúc đi vào trung tâm mua sắm, nhìn thôi cũng đáng yêu chứ cần gì nhìn đến gương mặt của bọn họ.
" Ê tụi mày nhìn kìa…"
" Hả??? có chuyện gì à…!!! "
" Kìa đằng kia có con gấu trúc đáng yêu quá kìa…"
" Woa…đáng eo thật mại ới…"
" Ừ…mau chụp lại đi…"
Tách…Tách !!!
Thế là bọn họ chụp xong lại úp lên mạng, làm xôn xao cả lên.
Dân Tám Chuyện Buôn\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Bé Mèo : đã like \+1\+....Ê hình như tôi thấy con gấu trúc này quen quen á…
Tam Bảo : Ừ…tôi cũng thấy vậy á…
Mặt Tèo : Á há tôi biết nè…hình như là thú sủng của Thiên Thần RoBil á…
Tèn Ten : Đúng nè…đôi cũng thấy giống như lầu trên…ai thấy đúng cho 1like đê...
Bà Chằn : Thế người kế bên đi cùng che kính bít kia là RoBil đúng hông…
Hóng Hớt : Aaa…khu trung tâm này ở đâu vậy…tôi muốn đến đó gặp bé Thiên Thần nhà tôi ngay a…
Bi Bi : Đồng ý với như trên……tôi muốn biết trung tâm đó nhanh nhanh nhá…
Tưng Tửng : Tôi đi đến đó trước đây…Bye ~ bye nhá nha…
Thế là cộng đồng mạng cuống quýt cả lên, người nào người nấy nhanh chân mà đến trung tâm thương mại.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Các bạn đọc giả nhớ like đánh gia5\* nha nha…cảm ơn các bạn ♡♡♡
Hì hì…có nhiều bạn đọc giả đón mò nam9, cái này T/G sẽ không nói đâu hi hi ~{♡▪♡}...bí mật đó nhoa...
.
.
.
.
.
.
.
.
tác giả: Bé yo
" Mommi ơi…con muốn gặp Ba Ba…". Mặt Tử Nhiên buồn buồn nắm tay Mẫn Du làm nũng.
" Nhiên Nhiên…Mommi xin lỗi đã để con chịu thiệt thòi, nhưng Mommi không muốn gặp Ba Ba con nữa…"
Nước mắt cô ấy chợt rơi tí tách trên bàn tay bé nhỏ của Tử Nhiên, cô hoảng hốt nhanh chóng lau đi nước mắt của Mẫn Du.
" Mommi đừng khóc…Nhiên Nhiên xin lỗi…con sẽ không gặp Ba Ba nữa…nên Mommi đừng buồn nữa nha…"
Mẫn Du ôm Tử Nhiên vào lòng, con gái của cô rất ngoan cũng rất hiểu chuyện, Mẫn Du cô cũng không muốn con bé mới 8 tuổi mà đã thiếu tình thương của cha, cô cũng chẳng muốn gặp hắn ta nữa, nhưng gì bảo bối nên cô sẽ đưa con bé đi gặp hắn ta.
" Mày…mày… đã làm gì hả ??? thằng khốn tao đánh chết mày…"
Tiếng chửi rủa lớn tiếng của người đàn ông trung niên, ra sức mà định đánh cậu khoản 10 tuổi, nhưng rất tiếc ông ta khi chưa chạm vào cậu nhóc thì không biết máu từ bụng ông đã tuông ra.
Bàn tay nhỏ nhắn đầy vết thương dính toàn màu máu đỏ, tay cầm con dao rung rẩy ngồi sụp xuống.
" Ha…Ha…tôi đã giết người…!!!"
Cậu nhóc như thẫn thờ cười điên dại nhìn chỗ bị đâm của ông ta không ngừng chảy máu, ngày tháng của nó sau này có lẽ không còn dằn vặt nữa.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
" Anh mau bỏ tôi ra…!!! "
" Hừ…!!! em đừng hồng…"
" Tên khốn ưm…". Tam Hào hắn cưỡng hôn Mẫn Du, cô ấy vùng vẫy nhưng chẳng tác dụng.
Hắn táo bạo độc chiếm cuồng nhiệt mà hôn, 2 năm…đã 2 năm hắn xa cô, hắn cũng chẳng chạm vào phụ nữ ngoài kia, gì hắn biết mấy ả ta dù sao cùng không bằng cô vợ nhỏ này của hắn.
Cô ấy càng ngày càng quyến rũ, đúng ra hắn định tìm cơ hội xin lỗi cô và đem cô về nhà, nhưng không ngờ hôm nay hắn tình cờ gặp cô đi cùng một tên nam nhân nào đó, trông hắn cũng rất tuấn tú, trong lòng hắn lại tức giận cực kì.
Một mực kéo cô về phía mình mạnh bạo hôn xuống, sự chiếm hữu cùng ghen tuông tột cùng, hắn bế Mẫn Du lên xe chạy thẳng về nhà, Mẫn Du cô vùng vẫy tay đấm mạnh vào ngực hắn, nhưng chẳng thấm thía vì.
Bịch !!!
Hắn ném cô ấy lên giường mạnh bạo xé áo, mặc cho Mẫn Du cố gắng che lại, nhưng toàn bộ đã khơi ra trước mặt hắn.
" Ha…không ngờ 2 năm chỗ này của cô vẫn mẫn cảm như vậy…".Tay của của hắn mân mê xoa xoa.
Đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm chỗ đó, hắn nhanh chóng lột bỏ những thứ ngăn cách cản trở.
" Đừng mà…". Mẫn Du nhìn hắn như thế liền hoảng sợ.
" Hừ !!! cô đã cho tên khốn lúc nãy chạm vào đây rồi à…". Đôi mắt hắn hiện lên sự tức giận cực kì, khi nghĩ đến cô và người khác cũng nhau làm chuyện giống như hắn đã từng làm.
" Không có…hức…anh đừng làm thế mà…". Chân cô run rẩy khép chặt lại, cầm tay hắn ra, gương mặt thoáng chốc lại đỏ lên, đôi mắt mê ly nhìn hắn.
" Hừ !!! tốt nhất là như vậy…"
" Đừng mà…!!! Aaa……". Hắn mạnh bạo không luyến tiếc mà xâm nhập mạnh mẽ vào cấm địa.
Hắn cắn môi mình thở dốc không ngờ của cô vẫn khít như thế, làm hắn có chút khó khăn, còn Mẫn Du cô đau đớn trước sự mạnh bạo của hắn , tại sao chứ đã không yêu cô nhưng lại lần này đến hết lằn khác cứ làm tổn thương cô chứ.
Nước mắt cô không kiềm chế được rơi lã chã, Tam Hào bất ngờ khi cô khóc, đây là tại hắn quá tàn nhẫn ư, cô rời xa hắn 2 năm hôm nay còn đi cùng tên khác, thế thì làm sao hắn không tức giận chứ.
Hắn vẫn đau lòng cúi xuống hôn lên mí mắt cô, tim hắn thấy đau khi người con gái mình yêu lại khóc, nhưng hắn vẫn không nói ra, cứ như thế ra sức mà hành hạ cô.
Cho đến khi nào hắn cảm thấy đủ, thì hắn mới luyến tiếc đi ra, lúc này thì cô ấy cũng đã mệt mà ngất đi, hắn ôm cô vào lòng như suy nghĩ gì đó.
Nếu cô đã muốn thoát khỏi hắn như thế thì đừng trách hắn, bằng mọi giá hắn phải khiến cô yêu hắn ở bên cạnh hắn, còn bé con bảo bối của hắn nữa, hắn nhớ con bé và vợ của mình trong suốt 2 năm qua.
Còn cô có lẽ không nhớ hắn thế mà còn đi cùng tên khác, đây là cô muốn chấm dứt cuộc hôn nhân này sao, đừng mong là hắn sẽ buông tha cho cô.
Đời này cô chỉ được duy nhất làm vợ của hắn.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Còn cô lúc này đang mãi mê đi mua sắm cùng tiểu hệ thống, hình hài bé nhỏ lại đeo kính râm, đội mũ che khuất cùng khẩu trang, nhìn giống như đi ăn trộm.
\[...\] Kí chủ cô cần gì phải làm thế.
" Xì…!!! mi thì biết gì…ta mà không làm thế chắc mấy người kia xé xác ta quá "
Một người cùng một gấu trúc lén lúc đi vào trung tâm mua sắm, nhìn thôi cũng đáng yêu chứ cần gì nhìn đến gương mặt của bọn họ.
" Ê tụi mày nhìn kìa…"
" Hả??? có chuyện gì à…!!! "
" Kìa đằng kia có con gấu trúc đáng yêu quá kìa…"
" Woa…đáng eo thật mại ới…"
" Ừ…mau chụp lại đi…"
Tách…Tách !!!
Thế là bọn họ chụp xong lại úp lên mạng, làm xôn xao cả lên.
Dân Tám Chuyện Buôn\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Bé Mèo : đã like \+1\+....Ê hình như tôi thấy con gấu trúc này quen quen á…
Tam Bảo : Ừ…tôi cũng thấy vậy á…
Mặt Tèo : Á há tôi biết nè…hình như là thú sủng của Thiên Thần RoBil á…
Tèn Ten : Đúng nè…đôi cũng thấy giống như lầu trên…ai thấy đúng cho 1like đê...
Bà Chằn : Thế người kế bên đi cùng che kính bít kia là RoBil đúng hông…
Hóng Hớt : Aaa…khu trung tâm này ở đâu vậy…tôi muốn đến đó gặp bé Thiên Thần nhà tôi ngay a…
Bi Bi : Đồng ý với như trên……tôi muốn biết trung tâm đó nhanh nhanh nhá…
Tưng Tửng : Tôi đi đến đó trước đây…Bye ~ bye nhá nha…
Thế là cộng đồng mạng cuống quýt cả lên, người nào người nấy nhanh chân mà đến trung tâm thương mại.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Các bạn đọc giả nhớ like đánh gia5\* nha nha…cảm ơn các bạn ♡♡♡
Hì hì…có nhiều bạn đọc giả đón mò nam9, cái này T/G sẽ không nói đâu hi hi ~{♡▪♡}...bí mật đó nhoa...
.
.
.
.
.
.
.
.
tác giả: Bé yo
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.