[ Hệ Thống ] -Công Lược Nam Chủ
Chương 46: Công Lược Thúc Thúc Đại Nhân ( 20 )
Bé Yo
04/01/2021
Nếu có người nào mà nhìn thấy chắc tưởng là hai nam nhân đoạn tụ, một người vẻ đẹp yêu nghiệt ma mị, còn người kia lạnh lùng mà hờ hững nhưng lại vô sỉ.
" Chú...chúng ta là chú cháu".Hừ tên này không nghĩ đến danh nghĩa à.
" Chúng ta dù sao cũng không cùng huyết thống.."
" Nhưng...không được trên danh nghĩa chúng ta vẫn là người nhà..."
" Hửm !!! sao lại không được chứ...tôi xóa tên mình trong gia phả nhà Nam Cung là được chứ gì "
" nhưng không...tôi không muốn quan hệ của chúng ta vượt qua giới hạn chú cháu này...xin lỗi tôi không có cái tình cảm gì vượt quá mức cả..."
" nhóc...!!!!"
Tử Nhiên nói rồi tiêu soái bước đi bỏ lại tên nào đó đang ngơ ngác, gương mặt âm u sát khí đến đáng sợ, dù cho là đối tượng công lược thì sao chứ, cô đây còn vui chơi nhá chưa muốn làm hoa có chủ đâu.
\[...\] ting..tỷ số hắc hóa nam phụ \+20 hiện tại 60.
' hắc hóa nữa ư...cứ thoải mái ta đây không sợ đâu nhá..."
\[...\[ sao kí chủ lúc nãy không phối hợp với hắn một chút.
' hở ??? tại ta đây thích chủ động hơn là bị động nhá...còn lâu ta mới để hắn ăn đậu hủ của ta nữa nha"
\[...\] miễn sau kí chủ hoàn thành nhiệm vụ là được.
Thế là cô không dùng thân phận Thống Soái nữa, nhưng cô vẫn đeo mặt nạ lấy một thân phận bình thường đi đây đi đó, nhưng cô lại không biết trong lúc mình thảnh thơi như vậy, còn ai đó nghiến răng nghiến lợi đang lục tung tiềm kiếm tung tích cô.
Nữ chủ Tần Vân Nguyệt cố gắng điều tra nhưng vẫn không tra được mọi thứ liên quan đến người đàn ông đó, cái danh sát thủ đệ nhất của cô ta cũng bị tổ chức thu lại.
Cô ta lúc này đáng thương vô cùng, không còn được tổ chức u ái nữa, thế là cô ta bị đá ra khỏi tổ chức lúc này cô ta không khác gì người thường.
Lúc trước cô ta trong lúc làm nhiệm vụ lấy rất nhiều thân phận tiếp cận mục tiêu, thế là cô ta đành làm nghệ sĩ dương cầm, nhờ đó thế là cô ta lại được nam chủ thu về, đương nhiên nam chủ không có ý với cô ta chỉ là mướn cô ta về hàng ngày đánh đàn cho hắn nghe.
Thế là nữ chủ lại lên kế hoạch tiếp cận tên nam chủ, Tử Nhiên cũng có một số thuộc hạ của mình báo cho, nên cô biết tất cả hành động gần đây của nữ chủ, tiểu hệ thống nó lúc này thế mà không thể trợ giúp cho kí chủ của nó được gì, nó cảm thấy mình vô dụng ghê.
Nhưng ngoài mặt nó vẫn hay cà khịa cô rất nhiều, ngoài mặt thế thôi chứ trong lòng nó cũng lo cho cô lắm chứ, nó và cô cũng đã ký kết linh hồn sẽ cùng nhau đi qua bao thế giới, ừm thì có thể gọi là đi khắp châu phi, đi từ trong ra ngoài, từ ngoài bắc ra phía tây, từ tây sang lào, từ lào sang địa chấn, từ địa chấn sang khắp đại lục toàn cầu thiên địa.
\[...\] kí chủ hảo cảm nam chủ dành cho nữ chủ là 40.
' ừm..'
\[...\] kí chủ cô không sợ nam chủ sẽ thích nữ chủ sao.
' lúc đầu không phải mi nói là theo nguyên tác kịch bản thì do nữ chủ cứu nam chủ, nên anh ta mới cảm kích trả ơn thôi chứ...anh ta không yêu cô ta à...'
\[...\] ừm..đúng là vậy!!! nhưng mà từ khi kí chủ xuất hiện tình tiết bị đảo lộn rất nhiều..nên ta không chắc chắn hắn sẽ thích nữ chủ hay không.
' ừm mi nói cũng đúng...cứ cho cô ta quyến rũ hắn ta đi...nếu hắn ta thích cô ta thì cứ cho hắn thích....lúc đầu ta còn tính làm bằng hữu với những người như hắn, nếu như ý trí hắn quá dễ dàng sa ngã thì ta cũng không bận tâm nhiều '
Đúng là lúc đầu cô thấy tên nam chủ này cũng là người có nghĩa khí, không phải tra nam ti tiện, nên cũng muốn cho hắn một kết cục tốt đẹp, nhưng mà nếu như hắn ta làm điều gì bất lợi đến kế hoạch của cô, thì đừng trách cô nhẫn tâm.
Còn lúc này bên Lãnh Hàn Dương hắn lúc đầu thuê cái cô nghệ sĩ dương cầm này đúng là sai lầm mà, hắn thật muốn đánh chết cô ta quá.
Lúc đầu cứ tưởng cô ta liền lành như bề ngoài ai dè lại giả nay, bây giờ mới bộc lộ tính cách thật, lúc đầu hắn còn có chút hứng thú, nhưng bây giờ thì không.
Thế là hảo cảm hắn dành cho nữ chủ trực tiếp xuống âm luôn, thân tiểu hệ thống như nó còn phải biết trong nom kí chủ, hiện tại cô đang ngủ thế là nó đành yên lặng không dám thông báo a.
Nó rất sợ mình mà phá giấc ngủ của cô thì chắc chắc chuẩn bị tinh thần bị hành hạ, nó sợ a...thế là chỉ biết ngậm ngùi im re chờ cô thức thôi.
Tần Vân Nguyệt cô ta tức giận, cô ta đã kiên nhẫn vậy mà tên kia tới giờ sau không đếm xỉa tới cô, thế là hôm nay cô ta quyết định một âm mưu lớn.
Cô ta bận áo xuyên thấu hai dây mỏng manh quyến rũ, dây áo thì tuộc xuống hai bên vai, váy thì ngắn ngủn mỏng manh lúc ẩn lúc hiện lộ ra cảng xuân ngàn năm khó gặp.
Cô ta được ở tại nhà của Lãnh Hàn Dương, thế là cô ta có cơ hội tiếp cận hắn rất nhiều, cô ta vui vẻ với kế hoạch của mình, còn tự mình uống thuốc kích thích, trong cô ta lúc này quyến rũ vô cùng, giống như hồ ly dụ hoặc người khác.
Còn Lãnh Hàn Dương hắn đau đầu với công việc trong bang và công ty, thêm suy nghĩ tới chuyện tiểu bằng hữu, nên tinh thần hắn không tốt cho lắm, hắn mệt mỏi hôm nay quyết định về nhà sớm nghỉ ngơi.
Ai ngờ vừa về đến nhà nữ chủ Tần Vân Nguyệt nhào vào hắn, thân hình lộ ra cảnh xuân gương mặt đỏ bừng kích thích.
" ưm...Dương ca ca mau giúp em a...ưm em khó chịu quá...".Hừ !!!coi ngươi làm sao mà thoát khỏi sự quyến rũ của ta ha ha.
" CÔ TRÁNH RA....".Hắn vừa mệt mỏi lại thêm gặp cô ta đúng là phiền phức, hắn sống trong giới hắc đạo này không lẽ còn không nhận ra cái chiêu trò của cô ta à, mùi trên người cô ta là thuốc kích thích.
Mà ở trong nhà hắn làm gì có ai mà bỏ thuốc cô ta chứ, chỉ có cô ta tự mà bỏ thuốc chính mình, thêm mấy hôm nay cô ta lúc nào cũng tìm cách quyến rũ hắn, hôm nay sẵn tiện ném cô ta đi là vừa.
Lãnh Hàn Dương đẩy cô ta sang một bên, mệt mỏi mà đi vào ,nhưng cô ta cũng không biết điểm dừng cứ nhào vào ôm hắn, hắn rất ghét những thứ phụ nữ nà ham hư vinh cứ muốn tiếp cận hắn.
" Cô quậy đủ chưa hả...".Mặt hắn lúc này thật sự tức giận, ánh mắt sát khí nhắm vào cô ta.
Nhưng cô ta đang mê mang trong sự kích thích của thuốc nào biết là hắn đã tức giận, chỉ biết hắn chắc đã bị vẻ đẹp của cô ta mê hoặc.
" Dương ca ca...mau mau giúp em a...".Cô ta quận quẹo thân hình lộ ra những thứ không nên thấy.
" ha...nếu cô đã muốn tôi giúp như vậy thì tôi sẽ giúp cô".Hắn thấy điện thoại gọi cho ai đó.
" ưm...thật sao".Nữ chủ cô ta mê mang nghe được thứ mình mong muốn, tưởng đâu hắn đã đồng ý cô ta vui mừng, nhưng chưa kịp vui thì.
" Cô ta tùy các ngươi xử lý...".Hắn chỉ về phía Tần Vân Nguyệt lập tức mấy tên kia mắt sáng rực nhìn chằm chằm.
" cảm ơn Lãnh lão đại đã thưởng cho bọn tôi.."
Mấy tên đó lập tức mang nữ chủ cô ta đi, cô ta lúc này đã mê mang không còn nhìn gõ nữa, cứ tưởng là Lãnh Hàn Dương nên cô ta buôn xuôi mặc cho bọn kia làm gì thì làm.
" a...nhẹ nhẹ thôi Dương ca ca...ưm"
" Hừ...còn dám mơ tưởng đến người khác à.."
" aaa...từ từ đã...ưm mạnh lên nữa đi"
" hừ... cầu xin bọn tôi à ..."
" nữa đi a...em muốn ưm... mạnh nữa.."
Ba tên đó hết sức phục vụ tận tình cô ta, một người ở trong miệng cô ta, còn hai người kia cùng lúc ở bên dưới hai bông hoa của cô ta.
Lúc này Lãnh Hàn Dương hắn đang suy nghĩ có nên tìm nhóc ấy không, điều khiến hắn khó chịu lúc này là bí mặt nhà Nam Cung chỉ có một đứa con trai.
Vậy là Nam Cung Hạo Thiên không phải con ruột nhà họ, thế thì lần trước là sao chứ không lẽ anh ta cũng thích tiểu bằng hữu, càng nghĩ hắn càng khó chịu.
\[...\] ting..kí chủ hảo cảm nam chủ \+ 2 hiện tại là 97.
' hửm !!!! mi nói gì...ta ở nhà ngủ thôi mà cũng tăng hảo cảm à"
\[...\] ách...cái này thì ta không biết a...{°^°}...
' ê...mà này??? hắn không phải đối tượng công lược của ta...thế khi 100 điểm hảo cảm có thưởng gì không...'
\[...\] có a...là mở chức năng mua hàng vip trong hệ thống.
' ồ còn có cái này nữa ư...'
Bên Hạo Thiên hắn cũng không vui vẻ gì mấy, hắn đang bàn với ông của nguyên chủ về việc hắn muốn dùng họ của cha hắn, không muốn dùng họ Nam Cung nữa.
Dù sau thì hắn cũng là con trai duy nhất của cha hắn ,thế nên dùng họ của cha hắn Nam Cung lão gia cũng không nói gì ,chỉ lặp tức đồng ý ngay.
Còn kèm theo nói với ông ấy là hắn sắp có vợ, ông ấy càng vui mừng hí hửng lên, không biết là mình sắp bị mất đứa cháu gái bảo bối nào đó a.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Các bạn đọc giả nhớ like đánh giá 5\* nha nha...cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng tg đến tận chap 46 này....
Cảm ơn các bạn:♡♡♡{♧\_♧}...
.
.
.
.
.
.
tác giả:Bé yo
" Chú...chúng ta là chú cháu".Hừ tên này không nghĩ đến danh nghĩa à.
" Chúng ta dù sao cũng không cùng huyết thống.."
" Nhưng...không được trên danh nghĩa chúng ta vẫn là người nhà..."
" Hửm !!! sao lại không được chứ...tôi xóa tên mình trong gia phả nhà Nam Cung là được chứ gì "
" nhưng không...tôi không muốn quan hệ của chúng ta vượt qua giới hạn chú cháu này...xin lỗi tôi không có cái tình cảm gì vượt quá mức cả..."
" nhóc...!!!!"
Tử Nhiên nói rồi tiêu soái bước đi bỏ lại tên nào đó đang ngơ ngác, gương mặt âm u sát khí đến đáng sợ, dù cho là đối tượng công lược thì sao chứ, cô đây còn vui chơi nhá chưa muốn làm hoa có chủ đâu.
\[...\] ting..tỷ số hắc hóa nam phụ \+20 hiện tại 60.
' hắc hóa nữa ư...cứ thoải mái ta đây không sợ đâu nhá..."
\[...\[ sao kí chủ lúc nãy không phối hợp với hắn một chút.
' hở ??? tại ta đây thích chủ động hơn là bị động nhá...còn lâu ta mới để hắn ăn đậu hủ của ta nữa nha"
\[...\] miễn sau kí chủ hoàn thành nhiệm vụ là được.
Thế là cô không dùng thân phận Thống Soái nữa, nhưng cô vẫn đeo mặt nạ lấy một thân phận bình thường đi đây đi đó, nhưng cô lại không biết trong lúc mình thảnh thơi như vậy, còn ai đó nghiến răng nghiến lợi đang lục tung tiềm kiếm tung tích cô.
Nữ chủ Tần Vân Nguyệt cố gắng điều tra nhưng vẫn không tra được mọi thứ liên quan đến người đàn ông đó, cái danh sát thủ đệ nhất của cô ta cũng bị tổ chức thu lại.
Cô ta lúc này đáng thương vô cùng, không còn được tổ chức u ái nữa, thế là cô ta bị đá ra khỏi tổ chức lúc này cô ta không khác gì người thường.
Lúc trước cô ta trong lúc làm nhiệm vụ lấy rất nhiều thân phận tiếp cận mục tiêu, thế là cô ta đành làm nghệ sĩ dương cầm, nhờ đó thế là cô ta lại được nam chủ thu về, đương nhiên nam chủ không có ý với cô ta chỉ là mướn cô ta về hàng ngày đánh đàn cho hắn nghe.
Thế là nữ chủ lại lên kế hoạch tiếp cận tên nam chủ, Tử Nhiên cũng có một số thuộc hạ của mình báo cho, nên cô biết tất cả hành động gần đây của nữ chủ, tiểu hệ thống nó lúc này thế mà không thể trợ giúp cho kí chủ của nó được gì, nó cảm thấy mình vô dụng ghê.
Nhưng ngoài mặt nó vẫn hay cà khịa cô rất nhiều, ngoài mặt thế thôi chứ trong lòng nó cũng lo cho cô lắm chứ, nó và cô cũng đã ký kết linh hồn sẽ cùng nhau đi qua bao thế giới, ừm thì có thể gọi là đi khắp châu phi, đi từ trong ra ngoài, từ ngoài bắc ra phía tây, từ tây sang lào, từ lào sang địa chấn, từ địa chấn sang khắp đại lục toàn cầu thiên địa.
\[...\] kí chủ hảo cảm nam chủ dành cho nữ chủ là 40.
' ừm..'
\[...\] kí chủ cô không sợ nam chủ sẽ thích nữ chủ sao.
' lúc đầu không phải mi nói là theo nguyên tác kịch bản thì do nữ chủ cứu nam chủ, nên anh ta mới cảm kích trả ơn thôi chứ...anh ta không yêu cô ta à...'
\[...\] ừm..đúng là vậy!!! nhưng mà từ khi kí chủ xuất hiện tình tiết bị đảo lộn rất nhiều..nên ta không chắc chắn hắn sẽ thích nữ chủ hay không.
' ừm mi nói cũng đúng...cứ cho cô ta quyến rũ hắn ta đi...nếu hắn ta thích cô ta thì cứ cho hắn thích....lúc đầu ta còn tính làm bằng hữu với những người như hắn, nếu như ý trí hắn quá dễ dàng sa ngã thì ta cũng không bận tâm nhiều '
Đúng là lúc đầu cô thấy tên nam chủ này cũng là người có nghĩa khí, không phải tra nam ti tiện, nên cũng muốn cho hắn một kết cục tốt đẹp, nhưng mà nếu như hắn ta làm điều gì bất lợi đến kế hoạch của cô, thì đừng trách cô nhẫn tâm.
Còn lúc này bên Lãnh Hàn Dương hắn lúc đầu thuê cái cô nghệ sĩ dương cầm này đúng là sai lầm mà, hắn thật muốn đánh chết cô ta quá.
Lúc đầu cứ tưởng cô ta liền lành như bề ngoài ai dè lại giả nay, bây giờ mới bộc lộ tính cách thật, lúc đầu hắn còn có chút hứng thú, nhưng bây giờ thì không.
Thế là hảo cảm hắn dành cho nữ chủ trực tiếp xuống âm luôn, thân tiểu hệ thống như nó còn phải biết trong nom kí chủ, hiện tại cô đang ngủ thế là nó đành yên lặng không dám thông báo a.
Nó rất sợ mình mà phá giấc ngủ của cô thì chắc chắc chuẩn bị tinh thần bị hành hạ, nó sợ a...thế là chỉ biết ngậm ngùi im re chờ cô thức thôi.
Tần Vân Nguyệt cô ta tức giận, cô ta đã kiên nhẫn vậy mà tên kia tới giờ sau không đếm xỉa tới cô, thế là hôm nay cô ta quyết định một âm mưu lớn.
Cô ta bận áo xuyên thấu hai dây mỏng manh quyến rũ, dây áo thì tuộc xuống hai bên vai, váy thì ngắn ngủn mỏng manh lúc ẩn lúc hiện lộ ra cảng xuân ngàn năm khó gặp.
Cô ta được ở tại nhà của Lãnh Hàn Dương, thế là cô ta có cơ hội tiếp cận hắn rất nhiều, cô ta vui vẻ với kế hoạch của mình, còn tự mình uống thuốc kích thích, trong cô ta lúc này quyến rũ vô cùng, giống như hồ ly dụ hoặc người khác.
Còn Lãnh Hàn Dương hắn đau đầu với công việc trong bang và công ty, thêm suy nghĩ tới chuyện tiểu bằng hữu, nên tinh thần hắn không tốt cho lắm, hắn mệt mỏi hôm nay quyết định về nhà sớm nghỉ ngơi.
Ai ngờ vừa về đến nhà nữ chủ Tần Vân Nguyệt nhào vào hắn, thân hình lộ ra cảnh xuân gương mặt đỏ bừng kích thích.
" ưm...Dương ca ca mau giúp em a...ưm em khó chịu quá...".Hừ !!!coi ngươi làm sao mà thoát khỏi sự quyến rũ của ta ha ha.
" CÔ TRÁNH RA....".Hắn vừa mệt mỏi lại thêm gặp cô ta đúng là phiền phức, hắn sống trong giới hắc đạo này không lẽ còn không nhận ra cái chiêu trò của cô ta à, mùi trên người cô ta là thuốc kích thích.
Mà ở trong nhà hắn làm gì có ai mà bỏ thuốc cô ta chứ, chỉ có cô ta tự mà bỏ thuốc chính mình, thêm mấy hôm nay cô ta lúc nào cũng tìm cách quyến rũ hắn, hôm nay sẵn tiện ném cô ta đi là vừa.
Lãnh Hàn Dương đẩy cô ta sang một bên, mệt mỏi mà đi vào ,nhưng cô ta cũng không biết điểm dừng cứ nhào vào ôm hắn, hắn rất ghét những thứ phụ nữ nà ham hư vinh cứ muốn tiếp cận hắn.
" Cô quậy đủ chưa hả...".Mặt hắn lúc này thật sự tức giận, ánh mắt sát khí nhắm vào cô ta.
Nhưng cô ta đang mê mang trong sự kích thích của thuốc nào biết là hắn đã tức giận, chỉ biết hắn chắc đã bị vẻ đẹp của cô ta mê hoặc.
" Dương ca ca...mau mau giúp em a...".Cô ta quận quẹo thân hình lộ ra những thứ không nên thấy.
" ha...nếu cô đã muốn tôi giúp như vậy thì tôi sẽ giúp cô".Hắn thấy điện thoại gọi cho ai đó.
" ưm...thật sao".Nữ chủ cô ta mê mang nghe được thứ mình mong muốn, tưởng đâu hắn đã đồng ý cô ta vui mừng, nhưng chưa kịp vui thì.
" Cô ta tùy các ngươi xử lý...".Hắn chỉ về phía Tần Vân Nguyệt lập tức mấy tên kia mắt sáng rực nhìn chằm chằm.
" cảm ơn Lãnh lão đại đã thưởng cho bọn tôi.."
Mấy tên đó lập tức mang nữ chủ cô ta đi, cô ta lúc này đã mê mang không còn nhìn gõ nữa, cứ tưởng là Lãnh Hàn Dương nên cô ta buôn xuôi mặc cho bọn kia làm gì thì làm.
" a...nhẹ nhẹ thôi Dương ca ca...ưm"
" Hừ...còn dám mơ tưởng đến người khác à.."
" aaa...từ từ đã...ưm mạnh lên nữa đi"
" hừ... cầu xin bọn tôi à ..."
" nữa đi a...em muốn ưm... mạnh nữa.."
Ba tên đó hết sức phục vụ tận tình cô ta, một người ở trong miệng cô ta, còn hai người kia cùng lúc ở bên dưới hai bông hoa của cô ta.
Lúc này Lãnh Hàn Dương hắn đang suy nghĩ có nên tìm nhóc ấy không, điều khiến hắn khó chịu lúc này là bí mặt nhà Nam Cung chỉ có một đứa con trai.
Vậy là Nam Cung Hạo Thiên không phải con ruột nhà họ, thế thì lần trước là sao chứ không lẽ anh ta cũng thích tiểu bằng hữu, càng nghĩ hắn càng khó chịu.
\[...\] ting..kí chủ hảo cảm nam chủ \+ 2 hiện tại là 97.
' hửm !!!! mi nói gì...ta ở nhà ngủ thôi mà cũng tăng hảo cảm à"
\[...\] ách...cái này thì ta không biết a...{°^°}...
' ê...mà này??? hắn không phải đối tượng công lược của ta...thế khi 100 điểm hảo cảm có thưởng gì không...'
\[...\] có a...là mở chức năng mua hàng vip trong hệ thống.
' ồ còn có cái này nữa ư...'
Bên Hạo Thiên hắn cũng không vui vẻ gì mấy, hắn đang bàn với ông của nguyên chủ về việc hắn muốn dùng họ của cha hắn, không muốn dùng họ Nam Cung nữa.
Dù sau thì hắn cũng là con trai duy nhất của cha hắn ,thế nên dùng họ của cha hắn Nam Cung lão gia cũng không nói gì ,chỉ lặp tức đồng ý ngay.
Còn kèm theo nói với ông ấy là hắn sắp có vợ, ông ấy càng vui mừng hí hửng lên, không biết là mình sắp bị mất đứa cháu gái bảo bối nào đó a.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Các bạn đọc giả nhớ like đánh giá 5\* nha nha...cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng tg đến tận chap 46 này....
Cảm ơn các bạn:♡♡♡{♧\_♧}...
.
.
.
.
.
.
tác giả:Bé yo
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.