[ Hệ Thống ] -Công Lược Nam Chủ

Chương 29: Công Lược Thúc Thúc Đại Nhân ( 3 )

Bé Yo

04/01/2021

 

Sáng hôm sau !!!

 

Cô cũng thức dậy rất sớm , hỏi tại sau thức sớm ư , thì đương cô là Thống Soái cấp trên của đám quân nhân đó ,phải làm cho chúng noi gương.

Nhưng mà không phải do cô tự động thức vậy, mà do tiểu Hệ Hệ loi kéo cỡ nào cô cũng không thức nên đành dùng cái đui nhỏ nhắn của nó mà xoa xoa ngoe nguẩy vào mũi cô , nó làm cô nhột nhạt khó chịu mà thức vậy.

" mi gan cũng lớn lắm...dám dùng cách đó với ta ư..." cô nhàu vào nó bắt lấy thân hình nhỏ nhắn của nó, mà ra sức hành hạ vuốt ve sờ nắn, cô nhéo cái má gấu trúc trắng đen phụng phịu của rất ư là thoải mải, cảm giác mềm mại rất vui nha còn rất thích thú nữa.

T^T....nó chỉ muốn gọi kí chủ vậy sớm thôi mà, tại sau lại hành hạ thân sát bé nhỏ này chứ, giờ nhìn nó đi, có khát gì mấy người bị bức gian không.

Hu hu nó lại thân tàn ma dại lết sát về không gian trốn một góc nào đó khóc , nó tủi thân lắm hu hu , tại sau lúc đầu nó không nhìn rõ tính cách sắc lang của cô chứ.

Lúc trước chính trực bấy nhiêu ,thì bây giờ hổn đản mấy nhiêu, nó không muốn ở chung với cô nữa đâu , nó muốn đổi kí chủ a, còn đâu những ngày tháng tươi đẹp của bổn đại gia hu hu.

Sau khi sủng hạnh cục bông nhỏ nhà mình, thì trông cô có sức sống tràn đầy, tinh thần sảng khoái mà tiếp tục đi làm cái chức vụ gì kia , ờ là Thống Soái a, nghĩ được làm cái chức vụ này cũng không tồi.

Vừa bí ẩn , vừa làm to ngu gì không làm , ta đẹp chứ ta đâu có ngu nha, cô sửa soạn khoát lên người bộ quân phục cao quý , khí chất vương giả ăn sâu vào tận linh hồn cô.

Cô bước xuống nhà đi ra ngoài lấy chiếc xiêu xe chạy đi , phải nói căn nhà này lộng lẫy y như hoàng cung chứ còn gì là nhà nữa , khung cảnh bên ngoài mát mẻ dịu nhẹ hít vào cảm thấy rất dễ chịu a ~.

Nơi đây là nơi bí mật chỉ có một mình nguyên chủ từng sống, gì từ nhỏ ông Nam Cung Đại Hoàn là ba của nguyên chủ đã gửi bí mật đi huấn luyện học tập , nên không một ai biết cả.

Lúc gửi cô đi thì ông của nguyên chủ đã ngăn cản, dù gì lúc đó cô quá nhỏ chỉ là một đứa bé 12 tuổi, ông của nguyên chủ dù bề ngoài nghiêm khắc nhưng vẫn rất yêu thương cô.

Biểu sau mà không thương cho được , nguyên chủ là đứa cháu gái duy nhất của nhà Nam Cung gia mà, nguyên chủ cũng đã mất mẹ từ nhỏ , mẹ cô cũng là con của danh gia vọng tộc quyền thế vô song không kém gì nhà Nam Cung cả.

Cô vẫn còn ông bà ngoại và cậu nữa , nhưng mà do từ lúc mẹ cô mất với lúc nhỏ được đưa đi huấn luyện nên cả mười mấy năm rồi họ chưa gặp lại cô.

Không phải là gì họ không thương mà họ giận ba cô, mẹ nguyên chủ lúc còn trẻ cũng là một ảnh hậu nỗi tiếng cả nước, ba nguyên chủ lúc bị hạ thuốc thì liền lôi bà làm ra chuyện đó.

Nhưng thật ra bà cũng thầm thương trộm nhớ ông rồi, lúc trẻ ông cũng là thiếu chủ của Nam Cung gia quyền thế cao quý, gương mặt hảo soái, thân hình mạnh mẽ cường thế làm không biết bao nhiêu phụ nữ si mê.

Mà ông cũng không để ý những người phụ nữ đó, ông vẫn lạnh lùng cao ngạo không để ai. vào mắt , hôm đó ông đi dự tiệc bị những người hợp tác mời rượu nên cũng không phòng bị nào ngờ lại họ bỏ thuốc.

Họ biết con gái mình thích anh nên cũng bỏ thuốc tính để con gái họ vào được Nam Cung gia ,làm thiếu phu nhân danh giá, nào ngờ khi ông biết bị bỏ thuốc thì bỏ đi lái xe về nhà.



Giữa đường mẹ cô đang đi dạo trong rất thẫn thờ, không biết bà đang có chuyện gì đó buồn, đến khi thấy chiếc xe dừng ngây mình mà nhìn kỹ thì thấy chính là Nam Cung Đại Hoàn, người mà bà thích thầm.

Ông thấy cô liền xuống xe bắt bấy bà chạy về biệt thự riêng của mình, mặt cho bà phản khán cũng vô ít, vừa xuống xe ông bế bà lao thằng lên phòng làm chuyện đó.

Lúc đó ông cũng còn một chút lý trí biết người con gái này là Huyền Trân Trân ảnh hậu , ông không có át cảm với bà như những phụ nữ kia , bà phản khán một lúc thấy người này là người bà thích thầm nên cũng im lặng mà phối hợp với ông.

Cứ như thế bà trao thân cho ông , thế là hai người dây dưa.Cho đến sáng ông tỉnh dậy nhìn sang thấy bà ngủ bên cạnh nhớ lại chuyện hôm qua.

Là ông đã lôi người ta đó, người ta là ảnh hậu dậy mà ông cứ làm vậy , fan của bà mà biết chắc giết ông quá.

Mà ông cũng tiêu tan luôn đời trai rồi, gìn dữ suốt 20năm vậy mà gì bị bỏ thuốc mà làm bậy với người ta, ông nhìn bà còn đang ngủ , bà rất đẹp nha là nét đẹp dịu dàng, mới làm ảnh hậu đó.

Ông cứng đờ nhìn bà rồi nhìn lại mình thế mà hai người đêm qua đã làm chuyện đó, ông nhìn lướt qua thì thấy một vết máu, trời vậy mà ông lại cướp thì lần đầu của người ta nữa chứ.

Lúc này bà cũng tỉnh lại , bà nói không cần ông chịu trách nhiệm , nhưng ông vẫn kiên quyết đòi cưới bà , dù gì ông cũng muốn chỉ làm chuyện đó với duy nhất là vợ ông, thế sự nào ngờ ông lại làm như vậy với bà chứ, vậy thì từ nay về sau bà là người phụ nữ duy nhất của ông.

Ông cũng là đàn ông chính nghĩa đã làm là phải chịu , ông ôm bà an ủi này nỉ thế là bà cũng đồng ý , thật ra bà cũng tính đồng ý từ sớm rồi ,nhưng tại vì bà sợ ông không yêu bà , mà chỉ muốn chịu trách nhiệm nên bà không đồng ý .

Sau khi họ kết hôn thì ông dần dần yêu bà sâu đậm yêu chiều sủng hạnh bà, thế là bà sinh ra nguyên chủ , nhưng khi năm nguyên chủ 8 tuổi thì bà mất tích , cha nguyên chủ cho dù tìm kiếm như nào thì không có tin tức gì , cho đến nghe tin người ta bảo là bà đã mất.

Nhưng ông vẫn không tin , cho tới mấy năm nay vẫn còn tìm kiếm bà.

Haizzz trên thế gian vẫn còn đàn ông chung thủy với vợ mình vậy ư, Tử Nhiên thở dày ngán ngẩm, không ngờ đó nha, ba nguyên chủ đúng là mẫu đàng ông lý tưởng mà.

Cô chạy xe đến nơi thì cũng đi lên phòng làm việc của mình, thân thể cao quý mỗi bước đi đều khí thế khắp người , cũng như đã nói cô rất bí ẩn ,nên những người không phận sự sẽ không gặp được cô.

Chỉ những người có chức vụ liên quan đến những việc quan trọng , mới có cơ hội hộp lại mà bàn những kỹ năng cận chiến cùng bảo mật trong quân nhân, hôm này chính là hợp hội cùng bọn họ.

Cô bước lên phòng ở tần cao nhất trong quân khu, cô mở bước vào từ bên ngoài vào, thì đồng loạt bên trong yên lặng hướng ngước nhìn ra cửa.

Bọn họ toát mồ hôi lạnh , hết hồn vị Thống Soái này rất quái đảng a làm việc thì tùy hứng , nhưng lại rất lạnh lùng.

" bắt đầu đi..." cô ngồi xuống ý bảo nhanh chóng bàn việc.

" Thống Soái...bên nước Anh có ý muốn hợp tác trong vụ bắt đường dây buôn ma túy lớn nhất ở Anh ạ..." một tiểu đội trưởng nữ đặc công lên tiếng hỏi ý kiến của cô.

" Vậy các người thấy sau..." cô trong trả lời mà hỏi ngược lại bọn họ, haizzz....nghĩ sau bắt cô đi làm nhiệm vụ vậy trời , còn đâu thời gian ăn với ngủ nữa đâu a~.



" Thống Soái thuộc hạ thấy vụ hợp tác này rất lợi ít a...sau khi chúng ta giúp họ, thì một số quân nhân của chúng ta sẽ làm việc tại bển , cũng như người của ta sẽ nằm vùng bên nước họ "

\[...\] kí chủ người mau đồng ý đi...nữ chủ cô ta có liên quan nhóm buôn ma túy này ta, tổ chức của cô cũng là một trong những nhóm buôn vụ khí cấm a~ nên người mau mau đồng ý đi.

" ừm...được vậy chuyển lời ta đồng ý !!! "

" vâng... thuộc hạ sẽ đi ngay " bọn họ lui ra đi giờ chỉ còn một mình cô ở đây, cô bước lại gần cửa sổ nhìn xuống , cô xuy nghĩ sâu xa hửm bên Anh ư , bên đó chắc nhiều món ăn ngon lắm , thoi thì sẵn đi qua ăn thử luôn, còn nữ chủ gì đó để qua một bên đi.

Tiểu Hệ Hệ nào nó mà biết cô nghĩ như vậy chắc nó tức nổ phổi luôn quá, nó nào biết đâu chỉ nghe cô gật gù đồng ý là nó vui rồi.

Tử Nhiên đột nhiên nhớ lại gì đó thì nhết môi mỉm cười tạo lên độ công vừa phải, cô cười lên trong rất đẹp nha , phải nói là yêu nghiệt ma mị vô cùng, nếu mà có người nào ở đây chắc kinh thiên động địa luôn quá.

Cô quay mặt đi vào trong , người nào đó từ nãy giờ ở bên dưới luôn chú ý nhìn cô , khi hắn thấy cô cười không hiểu sau tim đập nhanh hồi hợp vô cùng, thường thì vị này rất ác ma có bao giờ thấy cười đâu , thế mà hôm nay cười đến yêu nghiệt như thế, cho dù gương mặt bị che đi những rất ma mị.

Còn người nào đó hợp xong thì cũng đi ăn những món yêu quý của mình, nào biết vô tư cười một cái lại rất thính bừa bãi tùm lum đâu.

" tiểu Hệ Hệ mi au...ăn ...cái...ày ...è...on..ém..a "

\*tiểu hệ hệ mi mau ăn cái này nè ngon lắm nha\*

Cô vừa ăn vừa nói, ui.. phải công nhận những món ăn yêu dấu này ngon dễ sợ luôn, ăn hoài mà không no ta.

Còn tiểu hệ thống nào đó mặt cho kí chủ nhà nó , xì...lúc có người ta thì tỏ ra ngầu lòi đễ sợ , còn lúc chỉ có nó và cô thì như cái shit ấy , nào còn đâu lạnh lùng ma mị yêu nghiệt gì nữa chứ, toàn là xàm xí thôi.

Bên trong nó phàn nàn nhưng bên ngoài vẫn bộ dạng nịnh nọt cô, hai mắt gấu trúc to tròn lông mềm mềm dụi dụi vào chân cô.

Có ngu mới không nịnh nọt á , tính khí kí chủ nhà nó bắt thường thấy sợ luôn, vui thì nói cười sủng nịnh nó , còn bực thì hành hạ nó a nó sợ lém ,nên đành làm tiểu bạch thỏ như mấy cái con thú cưng trong tiểu thuyết ý.

Nó đọc để lấy kinh nghiệm mà làm vừa lòng kí chủ nhà nó nha, nào là phải biết nghe lời không cải lại chủ, thì chủ mới yêu thương.

Còn phải biết làm nũng nịu bán manh nè, ờ. còn gì nữa nhỉ, à đúng ời là phải biết chăm sóc lo lắng cho chủ nhân , còn khi nói thì vọng nói phải đáng yêu nhẹ nhàng.

Nó phải làm thử nè , nó biết cô ăn mềm chứ không ăn cứng , thích nhỏ nhẹ chứ không thích bạo lực, mà mấy cái đó là do người khác đối với cô , còn cô thì ngược lại thích bạo lực người khác.

Hửm!!! hình như nó thấy cái gì đó sai sai thì phải, hôi mà kệ đi nó lo lấy lòng cô cho chắc, tối còn phát nhiệm vụ nữa ,bắt buộc cô phải đi nha, nên giờ tranh thủ dụ dỗ cô a~.

\_\_\_\_\_\_\_//\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_

các đọc giả đáng yêu❤đừng quên like

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện [ Hệ Thống ] -Công Lược Nam Chủ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook